[BHTT][Cương Hảo Dụ Kiến Ny] NGƯỜI CŨ CÒN THƯƠNG (cover)
Chương 161. Hôn Hôn
Không biết nên nói vận may của Thư Ẩm xấu đi, hay Dụ Ngôn gặp may mắn sau cơn khổ, bởi phim mới của hai người, được xếp trùng lịch chiếu. Vốn dĩ Bạch Vũ Đường đang lo trong khoảng thời gian này phải lấy gì để duy trì sức nóng, tuy rằng có thể dễ dàng xào tên của Tiêu Lệ Thủy, nhưng cũng không thể xào đi xào lại, hăng quá hóa dở, vì thế các cô chuẩn bị một thời gian nữa sẽ đăng ảnh trong phim hoặc ảnh qua đường, duy trì sức nóng, về phần các tài nguyên khác, hiện giờ vẫn chưa có tin tức. Không ngờ trong lúc đang vò đầu bứt tai suy nghĩ phải làm gì, lệnh hạn chế được điều chỉnh, sau đó cô nhận được tin hai bộ phim cổ trang của Dụ Ngôn được phép chiếu. Việc đã chắc chắn, cô liền thở phào nhẹ nhõm. Mỗi kịch bản của Dụ Ngôn trước kia đều do cô lựa chọn kỹ càng, mỗi bộ đều là siêu phẩm, mặc dù bị cất lại hai năm, đề tài có phần không bắt kịp xu hướng, nhưng chất lượng vẫn đạt yêu cầu, chưa cần nói đến xu thế quay ngược của phim cổ trang vì lệnh hạn chế mấy năm nay, giờ đang đợi được thay máu, hai bộ phim cổ trang siêu phẩm của Dụ Ngôn là đối tượng được đẩy lên đầu. Lần này, có lẽ thật sự sắp trở mình rồi. Bạch Vũ Đường vui vẻ nhắn tin cho Dụ Ngôn nói mình đã liên hệ với đoàn phim, bắt đầu tuyên truyền, cũng dặn cô chú ý đến Weibo chính thức, sẵn sàng quảng cáo bất cứ lúc nào. Nghe được lời Chung Thần nói, Dụ Ngôn vẫn có chút ngây ra, sau khi nói chuyện điện thoại với Bạch Vũ Đường, cô mừng đến bật khóc. Liễu Ngọc Dao ngồi cạnh đưa một tờ giấy đến, ghét bỏ nói: "Còn nói tôi khóc xấu, cô còn xấu hơn tôi." "Cô không nói gì dễ nghe hơn được?" Liễu Ngọc Dao nhếch miệng: "Cũng đâu phải phim của tôi được chiếu, sao phải nói gì dễ nghe." Mặc dù nói như vậy, nhưng ngay sau khi Dụ Ngôn đăng Weibo tuyên truyền, Liễu Ngọc Dao vẫn là người đầu tiên share bài ủng hộ. Liễu Ngọc Dao: Chúc mừng [bị người nào đó bắt share] Dụ Ngôn: Phim mới không gặp không về [yêu thương] Sơn Hà Viễn official Weibo...!--- Phim mới của Ngôn Ngôn sắp được chiếu rồi! Ngày sáu tháng năm, chúng ta không gặp không về! --- Dao Dao lại có thể share Weibo của Ngôn Ngôn, còn là share ngay lập tức! --- Tôi ngửi được mùi gì thế này há há há há há há, hai người này có biến! --- Bị người nào đó bắt share, chậc chậc chậc, Dao Dao chị thay đổi rồi, chị lại có thể khuất phục trước người nào đó. --- Có ai không bị khuất phục đây, mãi mãi khuất phục trước Dụ Ngôn lạnh lùng xinh đẹp có một không hai! Phía Dụ Ngôn đang tuyên truyền vui vẻ, mà Thư Ẩm và phim của cô ta, dù được thông báo cùng ngày, lại không có động tĩnh gì. Cô ta gọi cho quản lý: "Sửa lịch trình hiện tại." "Tiểu Ẩm, em cũng biết mà, không phải tình huống đặc biệt thì không được sửa lịch trình hiện tại."Thư Ẩm cắn chặt môi, không được sửa, không được sửa, vì sao không được sửa! Cô ta tức giận đập nát những thứ trên bàn trà. Đêm hôm qua tên của cô ta bị dìm xuống, đến khuya vẫn không thể lên hot search, vì Sở Hoài giải thích, cô ta nhịn, nghĩ Dụ Ngôn cùng lắm chỉ tỏa sáng vài ngày, không có khả năng ngày nào cũng ôm Tiêu Lệ Thủy lăng xê, thế nhưng cô ta còn chưa kịp làm bước tiếp theo liền bị tin tức kia đánh cho không kịp trở tay. Vậy mà lệnh hạn chế lại điều chỉnh, hơn nữa còn không chết hẳn, lại nhất định phải vướng với lịch trình hiện tại của cô ta! Cô ta kiêu ngạo, nhưng vẫn biết phân lượng của bản thân, nếu so sánh với Dụ Ngôn, thì thực lực, sức ảnh hưởng, thậm chí cả duyên với người qua đường, cô ta đều không bằng, chỉ cần lấy chuyện ngày hôm qua để nói, nguyên nhân Dụ Ngôn dìm cô ta xuống một cách mạnh mẽ thật sự chỉ nhờ tiền thôi sao? Cũng không phải, cô ta còn có thể vung nhiều tiền hơn, nhưng sao có thể không biết cân nhắc. Rốt cuộc cô ta vẫn chỉ là lính mới vừa ra mắt, lấy cái gì để so bì với Dụ Ngôn. Thế nhưng cô ta không cam lòng!
Dù mới ra mắt nhưng cô ta đã một bước đứng trên trời, giờ đây lại bảo cô ta phải đi xuống, leo lại từng bước một, sao cô ta có thể cam lòng! Dụ Ngôn là con cưng của trời, cô ta không phải sao? Dựa vào cái gì mà không phải cô ta!
Thư Ẩm nảy ra một ý. Cuộc gọi vẫn chưa bị ngắt, quản lý nghe tiếng la hét của cô ta, nuốt nước bọt nói: "Tiểu Ẩm, em đừng nóng, anh tìm thêm ít tài nguyên điện ảnh cho em." "Tài nguyên điện ảnh?" Thư Ẩm đảo mắt: "Kịch bản lần trước của đạo diễn Cố đâu." Quản lý giật mình: "Đạo diễn Cố? Em nói là..." "Chính là ông ta." "Nhưng Sở tổng sẽ không đồng ý kịch bản đấy." "Tôi sẽ làm anh ta đồng ý." Trong mắt lóe lên căm hận, Thư Ẩm nghiến răng nghiến lợi: "Tôi sẽ khiến Sở Hoài đồng ý, anh nhận kịch bản cho tôi." Quản lý tê cả da đầu: "Anh biết rồi." Thư Ẩm bực bội cúp máy. Điện thoại ting một tiếng, có thông báo từ Weibo, cô ta lạnh lùng ấn vào, nhìn thấy tất cả Weibo V lớn đều đăng về phim mới của Dụ Ngôn, mà cô ta, cũng đã được lên bài từ hai tiếng trước, lại hoàn toàn bị lấn át, yên lặng không một động tĩnh. Cô ta cắn môi đến chảy máu, mùi tanh ngập trong khoang miệng, cúi đầu mở bừa trang của một blogger, nhìn thấy hai bài đăng tuyên truyền hoàn toàn khác biệt. Một là của cô ta, từ hai tiếng trước. Không ngừng lướt phim mới: Thư Ẩm lại có phim mới, ố ồ làm tốt lắm, lần này ôm Sở Hoài chuẩn bị làm Tam Liệu Thị Hậu sao? Xinh đẹp, vỗ tay, giải Ngọc Lan cũng rất ghê gớm, thật sự dám đăng! Tiếp theo là bài vừa đăng. Không ngừng lướt phim mới: WTF??? Dụ Ngôn có phim mới?? Tôi không nhìn nhầm chứ? Cô ấy thật sự có phim mới? Các cậu có nhìn thấy không? Kiểu gì tôi cũng phải xem, phim đầu tiên của cô ấy tôi còn xem đến bốn, năm lần, có thể nói là kinh điển, nghe nói hai bộ phim cổ trang này bị đè xuống nhiều năm rồi, cũng là siêu phẩm. Ngày sáu tháng năm, không gặp không về. P.S: Liễu Ngọc Dao và Dụ Ngôn thật sự có gì đó hả? Weibo của hai tiếng trước có một nghìn lượt share, ba trăm bình luận, hơn mười nghìn lượt thích, mà bài vừa được đăng mười phút trước, vừa làm mới, đã có hơn ba nghìn lượt share, hơn một nghìn bình luận, hơn mười nghìn lượt thích. Thư Ẩm chưa bao giờ quan tâm đến những số liệu giả dối này, cô ta tin chỉ cần có tiền, không có gì không thể làm giả. Nhưng lúc này cô ta lại phát điên vì đố kị! Dựa vào cái gì mà sau hai năm, Dụ Ngôn vẫn có sức ảnh hưởng lớn như vậy! Dựa vào cái gì người nhận được giải Ngọc Lan tối hôm qua là cô ta, nhưng toàn bộ sự chú ý trên mạng đều hướng đến Dụ Ngôn! Dựa vào cái gì? Thư Ẩm nhăn nhó, bực tức đập mạnh điện thoại xuống bàn trà, điện thoại lập tức vỡ nát thành mấy mảnh. Giống như tình hình trên mạng lúc này. Thật ra vẫn có fans và cư dân mạng ủng hộ cô ta, chỉ là số lượng rất ít, lại không có thủy quân Sở Hoài mua, Weibo của cô ta giống như một trò cười, thậm chí cộng đồng mạng còn bắt đầu bình chọn thị hậu thảm nhất. Cô ta được đẩy lên vị trí đầu tiên trên danh sách. Dụ Ngôn không quá quan tâm đến những chuyện hóng hớt này, nhưng khi thấy tên mình được đặt cạnh tên của Thư Ẩm, cô vẫn nhìn thêm mấy lần, thị hậu thảm nhất Thư Ẩm và tam liệu thị hậu trẻ tuổi nhất Dụ Ngôn. Trước đó Thư Ẩm mua không ít thông cáo là muốn thay thế vị trí của cô, vì thế giờ đây khi bị so sánh về sự nghiệp, quả thật là gậy ông đập lưng ông đối với cô ta. Sau khi được đăng lên, những thông cáo này liền bị cư dân mạng chế giễu. Dụ Ngôn nhìn mấy lần rồi nghe thấy Liễu Kiện gọi: "Chị Dụ Ngôn, chúc mừng nha, em nghe nói phim mới sắp được chiếu rồi." Dụ Ngôn cười cười: "Ừ, vừa xác định." Liễu Kiện đưa đồ uống cho cô, hai người ngồi trong lều của đoàn phim, không khí lạnh hai ngày trước vẫn chưa hoàn toàn đi qua, xung quanh vẫn còn hơi thở lạnh lẽo. Dụ Ngôn hắt hơi một cái, hỏi: "Còn hai, ba tháng nữa sẽ kết thúc?" "Gần như là vậy." Liễu Kiện nói: "Chị em nói đang để trống lịch trình tháng này để quay phim, chậm nhất tháng sau sẽ kết thúc." Tiến độ đột ngột được đẩy nhanh, Dụ Ngôn còn thoáng không quen, cô nói: "Cậu muốn tham gia liên hoan phim năm nay? Chỉ sợ không kịp." Kế hoạch ban đầu của các cô vốn là quay đến cuối năm, làm hậu kì nửa năm, sau đó đưa đi dự thi, Liễu Kiện giải thích nói: "Tháng sau quay xong thì sẽ kịp. Em đã bàn với Tăng tổng." Bỗng nhiên nghe thấy Tăng tổng, Dụ Ngôn cười: "Vậy được rồi." Tăng Khả Ny sẽ không quyết định hấp tấp, nhất định phải nghĩ kỹ rồi mới làm, nếu cậu ấy nói có thể, vậy chắc chắn là có thể. Hai người trò chuyện thêm vài câu, Liễu Kiện bảo cô chuẩn bị vào quay. Vì đẩy nhanh tiến độ, thời gian quay của các cô cũng phải kéo dài, trước đó muộn nhất là sáu giờ, hôm nay đã mười giờ vẫn chưa kết thúc. Khi nhận được điện thoại của Tăng Khả Ny, Dụ Ngôn vẫn đang trang điểm. "Còn nửa tiếng nữa mới xong." "Chị đợi em ở bãi đỗ xe." Dụ Ngôn cười: "Sao không về nhà trước?" Tăng Khả Ny trả lời một tiếng ngắn gọn: "Buồn." Nụ cười của Dụ Ngôn càng đậm hơn, lúc quay, cô không kìm nổi tâm trạng vui sướng, còn NG hai lần hiếm thấy, cuối cùng Liễu Kiện giơ tay nói: "Hôm nay đến đây thôi, ngày mai tiếp tục." Sau khi quay xong rồi tẩy trang, Liễu Ngọc Dao lấy khuỷu tay chọc Dụ Ngôn: "Xúc động vì phim mới như vậy?" Dụ Ngôn cười: "Ai nói là vì phim mới." Liễu Ngọc Dao đi cùng cô ra khỏi phòng thay đồ: "Không phải vì phim mới, cô vui cái gì?" Dụ Ngôn nghĩ một lát: "Bởi vì ---" Cô chớp mắt: "Được rồi, có nói cô cũng không hiểu." Liễu Ngọc Dao: ...!Mấy phút sau, cô đi cùng Dụ Ngôn ra bãi đỗ xe, nhìn thấy có người đang đi về phía mình, dưới ánh đèn mờ, đường nét trên khuôn mặt người kia dần trở nên rõ ràng, nghĩ đến lời của Dụ Ngôn vừa rồi, có nói cô cũng không hiểu. Liễu Ngọc Dao cười lạnh với hai người: Xí! Đứa nào show ân ái sẽ chết sớm! Thế nhưng Tăng Khả Ny và Dụ Ngôn không show trước mặt cô, hai người thoải mái chào hỏi cô rồi lên xe đi khỏi. Liễu Ngọc Dao ở lại phía sau hỏi trợ lý: "Em nói xem, có bạn gái, là cảm giác thế nào?" Trợ lý nghe vậy liền hoảng loạn. Liễu Ngọc Dao đợi lâu không được đáp lại liền nghiêng đầu nhìn qua, nói: "Em sợ cái mông, chị cũng không tìm em." Trợ lý gãi đầu: "Em cũng không tìm." Liễu Ngọc Dao tặc lưỡi, bước giày cao gót rời đi. Trong xe, Tăng Khả Ny nắm chặt vô lăng, nghe Dụ Ngôn hỏi: "Hôm nay Sở Hoài đến công ty tìm chị?" Nhân lúc đợi đèn đỏ, Tăng Khả Ny dừng xe, quay đầu nhìn Dụ Ngôn, gật đầu: "Đã đến." Thủ đoạn của Sở Hoài chênh lệch khá xa Sở Trường Viễn. Ngày hôm nay nếu là Sở Trường Viễn đến tìm cô, chỉ sợ sẽ ôn chuyện cũ để đánh vào mặt tình cảm, mà không nôn nôn nóng nóng như Sở Hoài, đến nơi liền cứ thế để lộ mục đích của mình. Có điều vì Thư Ẩm, Sở Hoài đến tìm cô cũng là đã tự hạ thấp mình. Sở Trường Viễn càng không có khả năng này. Vì thế cô không bận tâm. Dụ Ngôn cũng không hiểu những chuyện quanh co lòng vòng này, cô nói: "Hắn sẽ không gây bất lợi với công ty chứ?" Đèn chuyển xanh, Tăng Khả Ny đạp ga, nén ý cười nơi khóe môi: "Hắn không có năng lực lớn như vậy." Nghe vậy, Dụ Ngôn thở phào, sau đó nói chuyện về bộ phim mới. Cô nói đợi khi bộ phim này quay xong, phim mới cũng vừa vặn được lên sóng, đến lúc đó sẽ tập trung tuyên truyền, chắc chắn sẽ bận hơn bây giờ. Trên đường đi, cô luôn huyên thuyên không ngớt, Tăng Khả Ny lắng nghe, chỉ cười, lúc tháo dây an toàn xuống xe liền tiến lên môi cô hôn nhẹ, khẽ nói: "Bảo bối nói nhiều." Dụ Ngôn nghe được lời này liền dừng lại, sau đó cười ngây ngô, cô cũng không biết từ khi nào, mình lại bắt đầu nói nhiều như vậy. Sau khi hai người lên nhà ăn một bữa tối đơn giản, Tăng Khả Ny bật máy tính, Dụ Ngôn ôm hoa quả đi đến: "Vẫn phải làm thêm giờ?" "Gửi một email, em đi ngủ trước đi." Dụ Ngôn đút một miếng hoa quả vào miệng Tăng Khả Ny, nhìn cô ấy bật máy tính, màn hình sáng lên, sau đó góc dưới xuất hiện một thông báo. Dụ Ngôn nhìn thấy tên của mình, theo sát phía sau là Liễu Ngọc Dao, vẫn là những tin đồn bịa đặt lung tung. Sắc mặt cô thoáng đổi, lập tức đặt đĩa hoa quả trên tay xuống, hai tay ôm mặt Tăng Khả Ny. Bốn mắt nhìn nhau, Tăng Khả Ny nghi ngờ hỏi: "Sao thế?" "Không có gì." Dụ Ngôn liếm môi, chớp mắt nói: "Muốn hôn hôn không?" Tăng Khả Ny khẽ cười một tiếng, chống khuỷu tay xuống ghế, đến gần Dụ Ngôn, nhắm mắt khóa đôi môi cô lại, trăn trở mút vào. Âm thanh rất nhỏ vì nụ hôn vang lên trong phòng khách. Dụ Ngôn đỏ mặt, một tay ôm Tăng Khả Ny, tay kia khép lại máy tính của cô ấy...
Dù mới ra mắt nhưng cô ta đã một bước đứng trên trời, giờ đây lại bảo cô ta phải đi xuống, leo lại từng bước một, sao cô ta có thể cam lòng! Dụ Ngôn là con cưng của trời, cô ta không phải sao? Dựa vào cái gì mà không phải cô ta!
Thư Ẩm nảy ra một ý. Cuộc gọi vẫn chưa bị ngắt, quản lý nghe tiếng la hét của cô ta, nuốt nước bọt nói: "Tiểu Ẩm, em đừng nóng, anh tìm thêm ít tài nguyên điện ảnh cho em." "Tài nguyên điện ảnh?" Thư Ẩm đảo mắt: "Kịch bản lần trước của đạo diễn Cố đâu." Quản lý giật mình: "Đạo diễn Cố? Em nói là..." "Chính là ông ta." "Nhưng Sở tổng sẽ không đồng ý kịch bản đấy." "Tôi sẽ làm anh ta đồng ý." Trong mắt lóe lên căm hận, Thư Ẩm nghiến răng nghiến lợi: "Tôi sẽ khiến Sở Hoài đồng ý, anh nhận kịch bản cho tôi." Quản lý tê cả da đầu: "Anh biết rồi." Thư Ẩm bực bội cúp máy. Điện thoại ting một tiếng, có thông báo từ Weibo, cô ta lạnh lùng ấn vào, nhìn thấy tất cả Weibo V lớn đều đăng về phim mới của Dụ Ngôn, mà cô ta, cũng đã được lên bài từ hai tiếng trước, lại hoàn toàn bị lấn át, yên lặng không một động tĩnh. Cô ta cắn môi đến chảy máu, mùi tanh ngập trong khoang miệng, cúi đầu mở bừa trang của một blogger, nhìn thấy hai bài đăng tuyên truyền hoàn toàn khác biệt. Một là của cô ta, từ hai tiếng trước. Không ngừng lướt phim mới: Thư Ẩm lại có phim mới, ố ồ làm tốt lắm, lần này ôm Sở Hoài chuẩn bị làm Tam Liệu Thị Hậu sao? Xinh đẹp, vỗ tay, giải Ngọc Lan cũng rất ghê gớm, thật sự dám đăng! Tiếp theo là bài vừa đăng. Không ngừng lướt phim mới: WTF??? Dụ Ngôn có phim mới?? Tôi không nhìn nhầm chứ? Cô ấy thật sự có phim mới? Các cậu có nhìn thấy không? Kiểu gì tôi cũng phải xem, phim đầu tiên của cô ấy tôi còn xem đến bốn, năm lần, có thể nói là kinh điển, nghe nói hai bộ phim cổ trang này bị đè xuống nhiều năm rồi, cũng là siêu phẩm. Ngày sáu tháng năm, không gặp không về. P.S: Liễu Ngọc Dao và Dụ Ngôn thật sự có gì đó hả? Weibo của hai tiếng trước có một nghìn lượt share, ba trăm bình luận, hơn mười nghìn lượt thích, mà bài vừa được đăng mười phút trước, vừa làm mới, đã có hơn ba nghìn lượt share, hơn một nghìn bình luận, hơn mười nghìn lượt thích. Thư Ẩm chưa bao giờ quan tâm đến những số liệu giả dối này, cô ta tin chỉ cần có tiền, không có gì không thể làm giả. Nhưng lúc này cô ta lại phát điên vì đố kị! Dựa vào cái gì mà sau hai năm, Dụ Ngôn vẫn có sức ảnh hưởng lớn như vậy! Dựa vào cái gì người nhận được giải Ngọc Lan tối hôm qua là cô ta, nhưng toàn bộ sự chú ý trên mạng đều hướng đến Dụ Ngôn! Dựa vào cái gì? Thư Ẩm nhăn nhó, bực tức đập mạnh điện thoại xuống bàn trà, điện thoại lập tức vỡ nát thành mấy mảnh. Giống như tình hình trên mạng lúc này. Thật ra vẫn có fans và cư dân mạng ủng hộ cô ta, chỉ là số lượng rất ít, lại không có thủy quân Sở Hoài mua, Weibo của cô ta giống như một trò cười, thậm chí cộng đồng mạng còn bắt đầu bình chọn thị hậu thảm nhất. Cô ta được đẩy lên vị trí đầu tiên trên danh sách. Dụ Ngôn không quá quan tâm đến những chuyện hóng hớt này, nhưng khi thấy tên mình được đặt cạnh tên của Thư Ẩm, cô vẫn nhìn thêm mấy lần, thị hậu thảm nhất Thư Ẩm và tam liệu thị hậu trẻ tuổi nhất Dụ Ngôn. Trước đó Thư Ẩm mua không ít thông cáo là muốn thay thế vị trí của cô, vì thế giờ đây khi bị so sánh về sự nghiệp, quả thật là gậy ông đập lưng ông đối với cô ta. Sau khi được đăng lên, những thông cáo này liền bị cư dân mạng chế giễu. Dụ Ngôn nhìn mấy lần rồi nghe thấy Liễu Kiện gọi: "Chị Dụ Ngôn, chúc mừng nha, em nghe nói phim mới sắp được chiếu rồi." Dụ Ngôn cười cười: "Ừ, vừa xác định." Liễu Kiện đưa đồ uống cho cô, hai người ngồi trong lều của đoàn phim, không khí lạnh hai ngày trước vẫn chưa hoàn toàn đi qua, xung quanh vẫn còn hơi thở lạnh lẽo. Dụ Ngôn hắt hơi một cái, hỏi: "Còn hai, ba tháng nữa sẽ kết thúc?" "Gần như là vậy." Liễu Kiện nói: "Chị em nói đang để trống lịch trình tháng này để quay phim, chậm nhất tháng sau sẽ kết thúc." Tiến độ đột ngột được đẩy nhanh, Dụ Ngôn còn thoáng không quen, cô nói: "Cậu muốn tham gia liên hoan phim năm nay? Chỉ sợ không kịp." Kế hoạch ban đầu của các cô vốn là quay đến cuối năm, làm hậu kì nửa năm, sau đó đưa đi dự thi, Liễu Kiện giải thích nói: "Tháng sau quay xong thì sẽ kịp. Em đã bàn với Tăng tổng." Bỗng nhiên nghe thấy Tăng tổng, Dụ Ngôn cười: "Vậy được rồi." Tăng Khả Ny sẽ không quyết định hấp tấp, nhất định phải nghĩ kỹ rồi mới làm, nếu cậu ấy nói có thể, vậy chắc chắn là có thể. Hai người trò chuyện thêm vài câu, Liễu Kiện bảo cô chuẩn bị vào quay. Vì đẩy nhanh tiến độ, thời gian quay của các cô cũng phải kéo dài, trước đó muộn nhất là sáu giờ, hôm nay đã mười giờ vẫn chưa kết thúc. Khi nhận được điện thoại của Tăng Khả Ny, Dụ Ngôn vẫn đang trang điểm. "Còn nửa tiếng nữa mới xong." "Chị đợi em ở bãi đỗ xe." Dụ Ngôn cười: "Sao không về nhà trước?" Tăng Khả Ny trả lời một tiếng ngắn gọn: "Buồn." Nụ cười của Dụ Ngôn càng đậm hơn, lúc quay, cô không kìm nổi tâm trạng vui sướng, còn NG hai lần hiếm thấy, cuối cùng Liễu Kiện giơ tay nói: "Hôm nay đến đây thôi, ngày mai tiếp tục." Sau khi quay xong rồi tẩy trang, Liễu Ngọc Dao lấy khuỷu tay chọc Dụ Ngôn: "Xúc động vì phim mới như vậy?" Dụ Ngôn cười: "Ai nói là vì phim mới." Liễu Ngọc Dao đi cùng cô ra khỏi phòng thay đồ: "Không phải vì phim mới, cô vui cái gì?" Dụ Ngôn nghĩ một lát: "Bởi vì ---" Cô chớp mắt: "Được rồi, có nói cô cũng không hiểu." Liễu Ngọc Dao: ...!Mấy phút sau, cô đi cùng Dụ Ngôn ra bãi đỗ xe, nhìn thấy có người đang đi về phía mình, dưới ánh đèn mờ, đường nét trên khuôn mặt người kia dần trở nên rõ ràng, nghĩ đến lời của Dụ Ngôn vừa rồi, có nói cô cũng không hiểu. Liễu Ngọc Dao cười lạnh với hai người: Xí! Đứa nào show ân ái sẽ chết sớm! Thế nhưng Tăng Khả Ny và Dụ Ngôn không show trước mặt cô, hai người thoải mái chào hỏi cô rồi lên xe đi khỏi. Liễu Ngọc Dao ở lại phía sau hỏi trợ lý: "Em nói xem, có bạn gái, là cảm giác thế nào?" Trợ lý nghe vậy liền hoảng loạn. Liễu Ngọc Dao đợi lâu không được đáp lại liền nghiêng đầu nhìn qua, nói: "Em sợ cái mông, chị cũng không tìm em." Trợ lý gãi đầu: "Em cũng không tìm." Liễu Ngọc Dao tặc lưỡi, bước giày cao gót rời đi. Trong xe, Tăng Khả Ny nắm chặt vô lăng, nghe Dụ Ngôn hỏi: "Hôm nay Sở Hoài đến công ty tìm chị?" Nhân lúc đợi đèn đỏ, Tăng Khả Ny dừng xe, quay đầu nhìn Dụ Ngôn, gật đầu: "Đã đến." Thủ đoạn của Sở Hoài chênh lệch khá xa Sở Trường Viễn. Ngày hôm nay nếu là Sở Trường Viễn đến tìm cô, chỉ sợ sẽ ôn chuyện cũ để đánh vào mặt tình cảm, mà không nôn nôn nóng nóng như Sở Hoài, đến nơi liền cứ thế để lộ mục đích của mình. Có điều vì Thư Ẩm, Sở Hoài đến tìm cô cũng là đã tự hạ thấp mình. Sở Trường Viễn càng không có khả năng này. Vì thế cô không bận tâm. Dụ Ngôn cũng không hiểu những chuyện quanh co lòng vòng này, cô nói: "Hắn sẽ không gây bất lợi với công ty chứ?" Đèn chuyển xanh, Tăng Khả Ny đạp ga, nén ý cười nơi khóe môi: "Hắn không có năng lực lớn như vậy." Nghe vậy, Dụ Ngôn thở phào, sau đó nói chuyện về bộ phim mới. Cô nói đợi khi bộ phim này quay xong, phim mới cũng vừa vặn được lên sóng, đến lúc đó sẽ tập trung tuyên truyền, chắc chắn sẽ bận hơn bây giờ. Trên đường đi, cô luôn huyên thuyên không ngớt, Tăng Khả Ny lắng nghe, chỉ cười, lúc tháo dây an toàn xuống xe liền tiến lên môi cô hôn nhẹ, khẽ nói: "Bảo bối nói nhiều." Dụ Ngôn nghe được lời này liền dừng lại, sau đó cười ngây ngô, cô cũng không biết từ khi nào, mình lại bắt đầu nói nhiều như vậy. Sau khi hai người lên nhà ăn một bữa tối đơn giản, Tăng Khả Ny bật máy tính, Dụ Ngôn ôm hoa quả đi đến: "Vẫn phải làm thêm giờ?" "Gửi một email, em đi ngủ trước đi." Dụ Ngôn đút một miếng hoa quả vào miệng Tăng Khả Ny, nhìn cô ấy bật máy tính, màn hình sáng lên, sau đó góc dưới xuất hiện một thông báo. Dụ Ngôn nhìn thấy tên của mình, theo sát phía sau là Liễu Ngọc Dao, vẫn là những tin đồn bịa đặt lung tung. Sắc mặt cô thoáng đổi, lập tức đặt đĩa hoa quả trên tay xuống, hai tay ôm mặt Tăng Khả Ny. Bốn mắt nhìn nhau, Tăng Khả Ny nghi ngờ hỏi: "Sao thế?" "Không có gì." Dụ Ngôn liếm môi, chớp mắt nói: "Muốn hôn hôn không?" Tăng Khả Ny khẽ cười một tiếng, chống khuỷu tay xuống ghế, đến gần Dụ Ngôn, nhắm mắt khóa đôi môi cô lại, trăn trở mút vào. Âm thanh rất nhỏ vì nụ hôn vang lên trong phòng khách. Dụ Ngôn đỏ mặt, một tay ôm Tăng Khả Ny, tay kia khép lại máy tính của cô ấy...