[BHTT/COVER] MỖI NGÀY BÀ XÃ ĐỀU GIẢ NGHÈO_CHAESOO (BLACKPINK)
Chương 53
/KIM GIA ĐẾN PARK GIA/
OMG, bà đã ở trước mặt con dâu nói gì nhỉ? Nói bà thích nha đầu Park gia nhất, chỉ chấp nhận con dâu là nàng, còn nói quan hệ vô cùng tốt, thậm chí còn làm trò ở trước mặt 'người thật' mà gọi điện cho nha đầu Park gia nữa.Chuyện cũ nhớ lại mà kinh, bỗng nhiên quay đầu lại, vai hề lại chính là mình! Vì tránh cho mọi người phát hiện sự thật về vai hề của bản thân, cũng hiểu rõ ý đồ che giấu của Chaeyoung, bà cũng liền làm bộ như cái gì cũng không biết, cái gì cũng chưa từng xảy ra.Hai người bọn họ chỉ là mẹ chồng lần đầu tiên gặp gỡ con dâu! Bà chỉ là một mẹ chồng dịu dàng rộng lượng, mà Park Chaeyoung chỉ đơn thuần là một tiểu cô nương đơn thuần ngây thơ vô cùng mà thôi, mới sẽ không chơi mấy cái trò tình thú đâu!"Bác gái, bác cũng thật đẹp." Nàng cười nịnh nọt."Con vẫn còn trẻ." "Bác bảo dưỡng cũng thật tốt, con còn tưởng rằng là chị gái của Soo nữa đấy."Bà cười đến vui chết đi sống lại: "Vậy sao? Há há há há há."Mẹ chồng nàng dâu lại hài hòa quá mức kỳ diệu.Jisoo bất đắc dĩ cười, đi đến bên cạnh ba, dùng thanh âm chỉ có hai người có thể nghe: "Ba, ba cảm thấy thế nào?"Ông gật đầu, không tiếc lời ca ngợi nói: "Không tệ, vui vẻ khóe léo phóng khoáng, sức sống thanh xuân, quả thật xứng đôi với con, nhưng mà..." Vừa nói đến đây, bỗng nhiên ông ngừng miệng.Jisoo không khỏi đặt câu hỏi: "Nhưng mà sao ạ?"Ông thở dài, nhỏ giọng nói: "Chuyện trốn ở dưới gầm bàn, lại bò dưới đất này trái lại không cần phải làm thế, để cho người khác thấy còn ra thể thống gì nữa. Con sớm nên nói với con bé không phải là xong rồi sao, còn một phải hai phải cái gì mà thân phận người lao công, nháo đến mức toàn bộ người trong công ty đều chê cười con hết."Jisoo ngượng ngùng mà xoa xoa mũi, cười nói: "Ba nhận ra rồi à?"Kim Jihyun gật đầu.Buồn cười, cả điều này cũng không nhận ra mới là quỷ đấy! Ông là ai, ông là Kim Jihyun, tinh thông đủ loại số liệu tính toán đấy. Từ mọi góc độ gương mặt của Park Chaeyoung, cùng với tốc độ lúc bò cho đến lúc chạy mà suy tính, mỗi một chỉ tiêu đều vô cùng hoàn mỹ mà phù hợp với người lao động gặp được ở công ty lần trước."Nhưng mà ba không hiểu, con bé tại sao lại chui xuống gầm bàn..." Ông nói, cũng không biết nghĩ tới cái gì, đột nhiên dừng lại, cố ý lại vô tình mà liếc vợ một cái, nghĩ đến lúc còn trẻ.Bỏ đi bỏ đi, người trẻ tuổi chính là biết chơi. :)"Sau này chú ý một chút." Ông tức giận mà nhắc nhở một câu."Vâng, chúng con sẽ chú ý." Jisoo cũng không biết trong đầu ông đang nghĩ gì, chắc là sợ hai người các cô sẽ làm trò cười trong công ty.Ông trầm ngâm nói: "Có ra sao cũng nên về nhà chứ, hoặc là khách sạn cũng được, sao có thể ở văn phòng chứ?"Kim Jisoo chậm rãi gõ một dấu: "?""Ba, ba muốn nói gì thế, con không hiểu nổi nữa." Jisoo buồn bực thật sự, bạn gái chờ cô tan làm, sao ngay cả văn phòng cũng không thể đến, còn phải khách sạn nữa chứ?"Đừng có giả ngu giả ngơ với ba, hừ, tốt xấu gì ba cũng là người từng trải." Ông không để ý đến cô, xoay người đi về phía ông xui."Lão Park, không cho chúng ta vào nhà ngồi à?""Ngồi thì ngồi đi." Ông Park dẫn mọi người vào nhà, căn dặn nhóm người giúp việc rót nước châm trà cho mọi người.Người Kim gia ngồi ở một bên, Park Chahyun ngồi một mình một bên, Jisoo cùng Chaeyoung hai người ngồi cạnh nhau ở giữa sofa, đón nhận ánh nhìn chăm chú của mọi người.Sau một lúc lâu, vẫn là bà Kim dẫn đầu đánh vỡ bầu không khí xấu hổ: "Soo, lúc các con đi xem mắt thật sự là nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu)?""Không phải." Jisoo lắc đầu, quay đầu nhìn về phía em gái."Em chưa nói với họ sao?""Em đâu có rảnh a." Jiyoon ngã vào trên người của bạn trai."Người ta bận rộn yêu đương, tự nói chuyện của mình đi chứ."Kim Jisoo: "..." Có đứa em gái thế này, nhân sinh còn gì luyến tiếc nữa chứ!Park Chaeyoung trả lời: "Không phải ạ, chúng con đã sớm yêu nhau, chỉ là không ngờ lại gặp nhau tại buổi xem mắt."Bà nói: "Chuyện này ngộ nha."Cả hai cùng nhìn nhau cười, cô một câu nàng một câu đem chuyện hai người các cô giả nghèo rồi quen biết nhau thế nào đều kể ra hết."Chuyện chính là thế." Nàng nói.Thình lình xảy ra một trận trầm mặc, ba vị trưởng bối đồng loạt cho rằng bản thân đang nghe xem TV kể chuyện xưa, còn lại là *cmn* câu chuyện cẩu huyết lúc tám giờ tối nữa chứ.Sợ là biên kịch cũng không dám viết ra như vậy, chỉ là tên tác giả khờ khạo này viết mà thôi!Bà Kim đột nhiên sáng ngời đôi mắt: "Cho nên người vợ tào khang trong lời đồn, trên thực tế chính là Chaeyoung?"Kim Jisoo: "Đúng ạ."Ba mẹ Kim đồng thời nhẹ nhàng thở ra, vậy thì tốt rồi, con gái không có đi lệch hướng đạo đức.Mỗi ông Park bỗng nhiên buồn bã nói: "Mấy người nói ai là vợ cám bã (*) hả? Chaeyoung tiểu công chúa của tôi đáng yêu như vậy, sao có thể là cám bã chứ!"(*): 糟糠 - Tào khang: chỉ người vợ từ thuở hàn vi cũng mang nghĩ là cám bã, chỉ thức ăn thô mà người nghèo ngày xưa thường ăn.Kim Jihyun nói: "À...Lão Park, ông nghe tôi giải thích đã.""Tôi không nghe tôi không nghe gì hết!"Trong lúc tranh chấp, người giúp việc châm thêm trà cho ông Kim, bả vai lại hơi hơi run lên. Thật sự là quá buồn cười, sau khi bà vừa nghe thấy tình yêu cẩu huyết của tiểu thư, hình ảnh thật sự quá chân thật, bất ngờ đã chọc trúng điểm cười của bà, bà trực tiếp cười thành tiếng: "Há há!"Kim Jihyun sửng sốt, hoài nghi người giúp việc này đang khiêu khích ông."Thật ngại quá." Người giúp việc cố nén cười, mặt không cảm xúc mà xụ mặt, hung thần ác sát mà nhìn ông một cái."Kim tiên sinh, để tôi châm trà cho ông."Kim Jihyun: Châm trà thì châm trà đi, sao lại bày ra bộ mặt như tôi giết cả nhà cô để làm gì thế này?Người giúp việc khom lưng đang chuẩn bị châm trà, dư quang nhìn thoáng qua thân ảnh của nàng và cô, nhịn không được lại nở nụ cười, tay bắt đầu run rẩy, miệng bình trà đong đưa lúc lắc, vài giọt trà sánh rớt ra ngoài mặt bàn.Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, má Lee lo lắng bà ấy sẽ đổ trà lên trên người khách, liền đưa tay đoạt lấy bình trà, một tay cầm lấy bình trà xoay một vòng, ở tại chỗ biểu diễn mười tám thức của Thái Cực quyền, trong nhu có cương, vô cùng thành thục. Cuối cùng, má Lee cong eo lại, ngửa ra sau rót một tách trà cho Kim Jihyun.Kim Jihyun: "..."Đây chính là không nể mặt sao? Đối đãi khách cũng không khách sáo như vậy, về sau đối đãi Kim Jisoo còn sẽ khách sáo sao?Lại nhìn thấy Park Chahyun, tựa hồ đối với tình hình này cũng không để ý, dương dương tự đắc mà uống trà, một bộ dáng cáo già. Đây là ra đòn đánh phủ đâu ông à!Ông cười ha hả: "Lão Park, nhà ông thật sự xuất hiện tầng tầng lớp lớp nhân tài nha.""Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy như vậy, chỗ này đều nhân tài khắp mọi nơi, ông cũng cảm thấy không tệ phải không?"Kim Jihyun: ?Ông nghe không hiểu tôi đang móc họng ông à? Rác rưởi!Ông dứt khoát nói trắng ra: "Võ công của vị nữ sĩ vừa rồi khá tốt.""Vậy cũng vô dụng a, chú định chỉ có thể làm lão nhị thôi." Ông Park cảm khái nói."Công phu dù tốt, cũng chắn không được đao."Ông Kim hết sức nghi hoặc, chỉ thấy một vị đầu bếp đi ngang qua trước mắt bọn họ, mang tạp đề màu trắng, mặt trên còn thêu hình con rồng.Kim Jihyun: Này này! Ông ta mặc tạp đề hay là long bào!Trên vòng eo chỗ tạp đề còn mang một thanh đao, vừa bén vừa sáng loáng. Vị đầu bếp kia thuần thục mà rút đao ra, múa lượn ở trong tay, bỗng nhiên quay đầu, hỏi: "Ăn gà không?"Kim Jiyoon lập tức cầm điện thoại lên: "Ăn!""Được." Đầu bếp múa đao pháp đi ra khỏi phòng khách.Ông Kim ngạc nhiên hỏi: "Ông ta đi đâu thế?"Vừa dứt lời, thì thấy mấy người giúp việc cùng nữ sĩ đánh Thái Cực kia đồng thời nói: "A di đà Phật ngã Phật từ bi, gà Cung Bảo xào ớt.Kim Jihyun: "?"Cả cái nhà là loại người gì đây chứ!Người duy nhất bình thường chắc chỉ có con dâu tương lai thôi sao!Ông quay đầu nhìn thoáng qua Park Chaeyoung, trong ánh mắt pha trỗn sự yêu thích lại kính nể. Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gà kêu.Chaeyoung đột nhiên đứng dậy, hưng phấn mà nói với Jisoo: "Chú Han giết gà, em đi rút mấy cọng lông làm cầu đá, lông gà nóng hổi nha."Kim Jihyun: "..."Mình sai rồi, mình sai hoàn toàn rồi.
/02-01-2022/