[BHTT/COVER] MỖI NGÀY BÀ XÃ ĐỀU GIẢ NGHÈO_CHAESOO (BLACKPINK)
Chương 23
/BUỒN VUI THẤT THƯỜNG/
Ai đó cất tiếng ca: "Vì cố chấp ôm chặt nỗi đau chỉ vì tình yêu ~ vì cố chấp ôm chặt nỗi đau chỉ vì thù hận ~ anh không thể phân biệt rõ ràng giữa yêu và hận ~ Phải chăng, chỉ là như thế ~" Park Chahyun: "...""Cái tên khốn lão Han nhà ông, tắt cái máy đó ngay lập tức!""À." Lão Han thân sĩ nhấn tắt nhạc một cái, mỉm cười lịch sự mà cúi mình vái chào, đạm nhiên mà rời đi."Ông đứng lại cho lão tử!" Ông rượt theo, thiếu chút nữa là té ngã, trực tiếp cởi giày ra, cầm ở trong tay mà rượt tiếp, "Tôi cho ông cười tôi này! Hôm nay không phải tôi chết thì là ông chết!"Chaeyoung lắc lắc đầu, bất đắc dĩ mà thở dài. Trở lại phòng, tâm tình bỗng nhiên có chút hạ xuống. Cả người đều ngã luôn trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà mà xuất thần. Điện thoại rung lên vài cái. Nàng cầm lấy ra, là Soo gửi tin nhắn Wechat, hỏi nàng có về đến nhà chưa. Nàng theo bản năng mà gọi điện thoại cho đối phương, đầu giây bên kia liền tiếp máy."Về đến nhà rồi sao?" Jisoo hỏi lại lần nữa.Nàng gật đầu, lại nhớ đến đối phương nhìn đâu cũng thấy, mới nói: "Đến rồi, chị thì sao?""Chị cũng về tới rồi, đang chuẩn bị đi tắm rửa đây." "Vậy chị đi tắm rửa trước đi."Jisoo dừng một chút, nhạy bén mà phát hiện giọng nói của nàng có chút trầm xuống, bỏ quần áo trong tay xuống, ngồi xuống, nhẹ giọng hỏi: "Sao lại không vui rồi?""Hử? Rất rõ ràng sao?""Ừ, rất rõ ràng."Jisoo nghĩ, mỗi lần gặp mặt, đối phương tựa như một mặt trời nhỏ, vô luận phát sinh chuyện gì đều tỏa ra một gương mặt tươi cười, làm người khác nhìn thấy liền vui vẻ. Thật khó tưởng tượng ra dáng vẻ mất mát của mặt trời nhỏ."Cũng không có gì." Chaeyoung xoay người dựa lên đầu giường, cầm lấy gối đầu, "Chỉ là đột nhiên biết nguyên nhân chết của mẹ em."Jisoo mặt mày chợt thay đổi, biểu tình kinh ngạc trong giây lát thì lướt qua, ôn hòa nói: "Có nguyện ý chia sẻ cho chị nghe không?"Nàng chép chép miệng, hắng giọng xong, sau đó đem nguyên nhân ba nói mà thuật lại với chị, đương nhiên cuối cùng còn thiết kế thêm một bối cảnh gia đình phá sản. Sau khi nói xong, cuộc gọi lại trầm mặc khá lâu.Nàng có chút khẩn trương: "Chị có phải cũng cảm thấy, mẹ em rất ngốc không?""Không có." Cô không tiếng động mà bật cười, "Tuy rằng chị biết chị không nên cười nhưng trong đầu chị lại bất chợt hiện lên dáng vẻ của em.""Hả?""Một phiên bản có tuổi của Chaengie, khắc họa rất có cảm giác gần gũi." Jisoo mỉm cười, "Mẹ em như thế rất thú vị và đáng yêu, ba em khẳng định cảm thấy rất hạnh phúc, cho nên nhiều năm như thế vẫn không tái hôn chăng?""Vâng, điều này lại là thật vì em đã khuyên ông ấy tái hôn rất nhiều lần rồi, ông ấy chính là không nghe." "Là chị, chị cũng sẽ không.""A?""Trên thế gian chỉ có một Chaeyoung, tìm được rồi, thì không dung chứa được thêm bất cứ ai."Nàng chớp chớp mắt, tròng mắt lập tức xoay chuyển, lập tức vùi đầu vào gối, đấm đấm lên giường: "Ai nha! Ai lại đột nhiên nói lời âu yếm như chị chứ!""Đây là lời âu yếm sao?" Jisoo ngạc nhiên nói "Nhưng lời chị nói là lời thật tình a.""Ai nha nha!" Chaeyoung sờ sờ lỗ tai, quá nóng rồi, Soo nói lời âu yếm thật muốn lấy mạng mà!"Vậy..." Chaeyoung cầm điện thoại muốn nói rồi lại thôi, gương mặt ửng đỏ, dùng giọng mũi nói: "Vậy chị hiện tại là bạn gái của em sao?"Kim Jisoo trầm mặc vài giây.Park Chaeyoung trái im xoắn quýt.Một lát sau, Jisoo mới bất đắc dĩ mà nói: "Phải chứ, chị lại tưởng ghẹo xong rồi bỏ chạy, trở mặt không nhận người chứ?""Em không có!""Lần này chị cũng mặc kệ em nhận hay không nhận." "Dù sao em chạy cũng không thoát."Chaeyoung ném điện thoại sang một bên, ở trên giường lăn qua lăn lại vài vòng, mới giải phóng ra được tâm tình vừa kích động khẩn trương vừa vui sướng, bịt miệng lại không cho bản thân cười ra tiếng: "Chúng ta đây là, đang nói chuyện yêu đương sao.""Phải a.""Hì hì hì ha ha ha ha ha ha ha ha ha hi hi hi hi." Cho dù nàng ra sức kiềm chế lại, cũng không che giấu được ý cười, vui vẻ như vậy, hồn nhiên như vậy, không thể dừng lại được.Kim Jisoo ở đầu giây bên kia cũng nở nụ cười, cùng cười đến choáng váng, trở lại phòng cười với cái gương cả nửa ngày. Cô vẫn luôn không chú ý đến bề ngoài, đột nhiên phát hiện trên sóng mũi dài của cô có một mụn nhỏ, nụ cười trở nên cứng đờ.Fu**!Lúc này, trong điện thoại truyền đến giọng nói thấp thỏm lại khẩn trương của nàng: "Soo, ngày mai chúng ta hẹn hò nhé?""Không hẹn!""?" Giọng của Chaeyoung trở nên ấm ức, "Có phải chị không có yêu em phải không?""Không phải đâu, ngày mai chị phải tăng ca." Jisoo không có nói dối, ngoại trừ gương mặt không thể gặp ra ngoài gặp người, cô quả thật còn có một hạng mục phải theo kịp tiến độ."Vậy được rồi." Chaeyoung thở dài, con tim hưng phấn rốt cuộc cũng chậm rãi trở về lồng ngực, nàng cảm nhận được tư vị của hạnh phúc, nói nhỏ, "Soo, em thích chị.""Chị nghe thấy được." Jisoo nhoẻn miệng cười, ngay cả cái mụn cũng nhìn thuận mắt hơn nhiều."Vậy chị trả lời em đi chứ.""Lần sau gặp mặt sẽ nói với em." Jisoo cũng nhỏ giọng trả lời.Được a, con tim của nàng lại bắt đầu đập loạn nhịp một lần nữa."Chúng ta lần sau khi nào gặp mặt đây?""Cuối tuần nha?" Jisoo xem lại thời gian, "Hay là khi nào em có thời gian, thì chị đến trường học của em tìm em? Có thể học lén một lớp không?""!" Trong đầu Chaeyoung là tiếng chuông cảnh báo kêu vang, "Mấy ngày tới em cũng rất bận, nào rảnh thì nói nhé.""Được."Hai người lưu luyến mà hàn huyên hơn nửa tiếng, mới dây dưa mà cúp điện thoại. Jisoo lập tức lục mọi thứ mà tìm mỹ phẩm dưỡng, có hơi lo là quá hạn sử dụng, gọi một cuộc điện thoại đường dài cho cô em gái ruột.Bên kia vừa mới nhận cuộc gọi, cô liền dặn dò nói: "Lần trước em nói đống mỹ phẩm dưỡng da đó tên là gì hả? Bỏ đi, em trực tiếp mua cho tôi mấy bộ gửi qua đây đi, cần gấp! Tốt nhất là ngày mai có thể đến được."Em gái: "....Em lái một một chiếc trực thăng chuyển đến đây nhé?""Có thể."Em gái: "Chị rất khả nghi."Bên kia, Chaeyoung nằm ở trên giường, lăn qua lăn lại mà căn nhắc làm sao mới có thể để cho Jisoo lén học một lớp đây? Hơn nữa đây chỉ là biện pháp để giải quyết nhất thời mà thôi, vẫn là phải giải quyết từ căn nguyên mới được! Rất nhanh, nàng nghĩ ra biện pháp, lập tức gọi điện thoại cho Jennie.Jennie mơ mơ màng màng mà nhìn đồng hồ, ba giờ sáng, chửi ầm lên: "Chuyện gì, tiên sư cái thứ nhà cậu!"Nàng nói: "Bé Nie à, tớ muốn học một lớp học rất thú vị.""Lần này lại muốn học lớp dương cầm vũ đạo hay là tranh sơn dầu a?" Jennie ngáp một cái."Học lớp lái xe nâng vận chuyển hàng hóa.""?"Kim Jennie trực tiếp ném điện thoại đi, con nhỏ này sợ là mắc bệnh thất tâm phong rồi, Đi! Ngủ!
/28-08-2022/