[BHTT][ABO][EDIT-AI]XUYÊN QUA SAU TA ĐÁNH DẤU NỮ ĐẾ

Chương 48



Cố Quân Uyển và muội muội Cố Vũ Vi đều là do mẫu thân Omega họ Cố nuôi dạy.

Nhưng nếu nhắc đến vị mẫu thân Alpha trước mắt này – Đường Ngữ Tài, gần như có thể gọi là một truyền kỳ sống.

Rất nhiều lúc, Cố Quân Uyển thậm chí cảm thấy, mẫu thân Omega kia có thể cai quản cả Liên Bang ngăn nắp trật tự, nhưng ở phương diện "khó hiểu", vẫn kém xa so với Alpha này.

Tâm tư của Đường Ngữ Tài từ trước đến nay đều không ai đoán nổi. Một mặt gây chuyện, mặt khác lại âm thầm bày mưu tính kế thực hiện những việc lớn.

Tóm lại, mẫu thân này chính là kiểu người khiến người ta vừa kính vừa yêu mà cũng vừa đau đầu.

Đường Ngữ Tài thấy con gái mặc sườn xám bên trong áo khoác, bước lên ôm một cái.

"Ta không báo trước đã đến, hy vọng không quấy rầy cuộc hẹn hò của con."

Cố Quân Uyển chưa quen trò chuyện về chuyện tình cảm với mẫu thân Alpha của mình, nên không đáp lại mà chỉ khẽ ôm lại rồi hỏi: "Sao mẹ lại đến đây vậy?"

Đường Ngữ Tài: "Nhập cư trái phép."

Cố Quân Uyển: "......"

Phí Thiến nữ sĩ: "......"

Hai mẹ con trò chuyện một lúc, Cố Quân Uyển mới biết được lý do mẹ đến lặng lẽ là để tìm một loại thảo dược trung y cho mẫu thân Omega của mình.

Tại phố 837, khu trực thuộc thứ 4, có một nơi gọi là "cổ y đất phần trăm" – nổi tiếng với nhiều loại thảo dược quý hiếm, tuy không còn hợp thời trong thời đại kỹ thuật phát triển, nhưng vẫn vô cùng độc đáo.

Xác nhận mẫu thân Omega không có trở ngại về sức khỏe, Cố Quân Uyển mới yên lòng.

"Đúng rồi Tiểu Uyển, thân phận mẹ tạm thời phải bảo mật, ngay cả với bạn gái Alpha của con cũng đừng đề cập." – Giọng của Đường Ngữ Tài dịu dàng.

Nhưng Cố Quân Uyển không lập tức đồng ý, trong lòng âm thầm suy tính: Có nên để Thẩm Hàn gặp mẫu thân Alpha không?

Lúc này, Đường Ngữ Tài đặt ly sứ xuống, thở dài nói: "Trước kia muội con tính kế con, sau khi biết chuyện, mẹ đã dạy dỗ con bé một trận. Giờ mẹ chỉ có một yêu cầu nhỏ thế này, con lại phải suy nghĩ lâu vậy sao?"

Nghe thế, Cố Quân Uyển đành gật đầu đồng ý.

Đường Ngữ Tài lúc này mới cười hài lòng, rồi nhẹ vỗ đầu con gái: "Vậy con hãy thề dưới danh nghĩa nữ quân đi."

Cố Quân Uyển: "......"

Cuối cùng cũng tiễn được mẫu thân luôn hành xử không theo lẽ thường vào giấc ngủ, Cố Quân Uyển tựa vào đầu giường tranh thủ xem điện thoại.

Có một tin nhắn từ Thẩm Hàn, gửi nửa tiếng trước:

【 Chuyện bên nhà em xử lý ổn chưa? Tối nay gió lớn, nhớ đóng kỹ cửa sổ trước khi ngủ nhé. 】

Cố Quân Uyển nhìn đồng hồ – đã hơn 12 giờ.

Cô đang định đoán xem đối phương đã ngủ chưa thì điện thoại rung lên:

Thẩm Hàn: 【 Dù muộn cũng phải nhắn tin cho em một cái, không thì em không ngủ được. 】

Nhìn thấy tin nhắn từ Alpha của mình, Cố Quân Uyển gần như có thể tưởng tượng đối phương đang ôm điện thoại chờ đợi.

Khóe môi hơi nhếch lên, cô nhanh chóng trả lời: 【 Không có gì lớn, đã xử lý xong rồi. Ngủ đi, giờ cũng muộn rồi. 】

Thẩm Hàn: 【 Ngủ cũng được, nhưng phải hôn một cái đã. 】

Đọc dòng này xong, cơn buồn ngủ của Cố Quân Uyển lập tức bay biến.

Cô đột nhiên nhớ lại nụ hôn lúc tối tại hành lang hội trường – nụ hôn công khai đầy mạnh mẽ của Alpha.

Sắc hồng mơ hồ lan trên làn da trắng như tuyết của Omega.

Cô rụt mặt vào góc chăn, rồi gửi đi một ký hiệu môi đỏ.

Sáng sớm hôm sau.

Nữ đế thức dậy đúng giờ theo đồng hồ sinh học, rửa mặt xong thì đúng 7 giờ bước vào phòng ăn, phát hiện mẫu thân mình đã ngồi đó ăn cháo.

"Tiểu Uyển, đến ăn sáng đi. Ăn xong mẹ muốn bàn với con một chuyện quan trọng."

Nghe giọng nói ôn hòa của mẫu thân, nhìn nụ cười dịu dàng trên gương mặt bà, Cố Quân Uyển lại thấy một cảm giác bất an khó tả.

Sau bữa sáng, Đường Ngữ Tài cười nói: "Hôm nay mẹ không ở biệt thự nữa. Mẹ sẽ ở căn hộ 52 tầng trong khu chung cư dành cho nhân viên."

Cố Quân Uyển sững người, rồi bất đắc dĩ day trán: "Mẹ lại muốn làm gì vậy?"

Đường Ngữ Tài thở dài: "Thật là đau lòng, Alpha kia là 'người yêu' của con, còn mẹ chẳng lẽ không quan trọng sao?"

Cố Quân Uyển chỉ còn biết gật đầu đồng ý.

Khoảng 10 giờ sáng.

Cố Quân Uyển cùng mẫu thân và trợ lý cưỡi thang máy chuyên dụng lên tầng cao của chung cư.

Cô và Hứa Chiêu đều đeo khẩu trang.

Đường Ngữ Tài thì mang kính gọng mảnh đang thịnh hành, nhìn qua vừa trí thức vừa trẻ trung như một thiếu niên thư sinh.

Hứa Chiêu kéo vali theo sau, trong lòng âm thầm ghen tị trạng thái bảo dưỡng quá tốt của Đường Ngữ Tài – nhìn chẳng khác gì gái đôi mươi, ai tin bà đã ngoài 40?

Buổi sáng, Thẩm Hàn vừa hết phiên trực thì bị Lưu giáo quan gọi về lấy tài liệu.

Không ngờ sau khi lấy đồ, cô quay vào thang máy, rẽ qua một góc liền bắt gặp Cố Quân Uyển, Hứa Chiêu, và... một Alpha cao gầy, nho nhã!

Đáng sợ nhất chính là bạn gái Omega của cô lại đang nhẹ nhàng khoác tay Alpha kia!

Cố Quân Uyển cũng nhìn thấy Thẩm Hàn. Cô thấy đối phương đứng bất động, ánh mắt dán chặt vào bàn tay mình đang đặt trên cánh tay mẹ.

Trong chốc lát, cô thật sự không biết nên giải thích sao cho thỏa đáng.

Đây vốn là tình huống "bạn gái gặp gia trưởng", người đáng lo và khẩn trương phải là đối phương.

Nhưng bầu không khí lúc này lại tràn đầy mùi giấm chua.

Điều tệ hơn, cô còn từng hứa sẽ không tiết lộ thân phận của mẫu thân cho đối phương.

Thấy Thẩm Hàn mắt đỏ hoe, Cố Quân Uyển vừa đau đầu vừa lo lắng.

Cô lặng lẽ buông tay mẫu thân, ra hiệu bảo Thẩm Hàn rời đi.

Thẩm Hàn hiểu ý, nhưng không làm theo.

Cô nhìn chăm chú vào Alpha bên cạnh bạn gái, trong đầu liên tục hiện lên các dòng đạn từ:

"Khoảng 25 tuổi, tuấn tú, phong độ."

"Phong cách nhẹ nhàng! Nho nhã! Đẹp trai chết tiệt!"

Trong khi Thẩm Hàn sôi máu, thì Đường Ngữ Tài lại rất hả hê, thậm chí muốn lấy điện thoại ra quay clip chia sẻ với Omega nhà mình.

"Tiểu Uyển, phòng của mẹ là phòng nào vậy?" – Đường Ngữ Tài nghiêng đầu cười tươi.

Thẩm Hàn lập tức run cả da đầu.

Cố Quân Uyển thở dài, ra hiệu cho Hứa Chiêu dẫn mẹ đi trước, còn mình thì bước đến chỗ "ngốc A".

Cô biết nếu không dỗ dành, tiểu sư tử này chắc chắn sẽ nổi đóa.

Đường Ngữ Tài không cản, còn quay sang Hứa Chiêu thì thầm: "Cô ấy có hiểu lầm gì không nhỉ?"

Hứa Chiêu không dám trả lời, chỉ thầm nghĩ: Ngài còn nói không cố ý, quỷ mới tin!

Hai người với tâm trạng hoàn toàn khác nhau, dõi theo Cố Quân Uyển bước đến trước mặt Thẩm Hàn.

Ngay sau đó, họ nhìn thấy Omega bị Alpha bế ngang người, "đùng đùng đùng" chạy vào phòng.

Quét mặt, vào nhà, đóng cửa – dứt khoát vô cùng.

Đường Ngữ Tài tháo kính, bóp trán rồi hỏi Hứa Chiêu: "Cô ấy ngày thường cũng thế sao?"

Rồi lại lẩm bẩm: "Trợ lý như cô, thấy chuyện thế này mà không biết ngăn lại à?"

Hứa Chiêu cảm thấy cả người đều không ổn.

Thầm nghĩ: Ngài đào hố cho con gái mình, tôi chỉ là một trợ lý quèn, ngăn được cái gì?

Vào nhà xong, Thẩm Hàn đặt Cố Quân Uyển ngồi lên tủ cao, hai tay chống hai bên, bao vây đối phương vào không gian hẹp trước ngực.

"Kia kia... Alpha kia là ai vậy?!"

Cố Quân Uyển tháo khẩu trang, vén tóc loà xoà trên trán Thẩm Hàn ra sau tai, nhẹ nhàng nói: "Chị ấy là... họ hàng, đừng suy nghĩ lung tung."

Thẩm Hàn làm sao mà không suy nghĩ. Vừa nghe đối phương gọi thân mật "Tiểu Uyển" là cô đã muốn xông lên đánh người.

Nhưng chữ "thân thích" cũng khiến lòng cô được an ủi đôi phần.

Cô cúi xuống, tựa đầu vào cổ Cố Quân Uyển, vừa ngửi hương thơm quen thuộc, vừa khẽ nói: "Vậy lần sau đừng thân thiết như vậy với người ta nữa."

Cố Quân Uyển không biết nên đồng ý hay không, bởi lúc này cô không còn nghĩ nổi gì nữa.

Bởi vì môi của Alpha đã đặt lên cổ cô.

Họ từng ôm và hôn, nhưng đây là lần đầu Thẩm Hàn hôn cổ cô – nếu không tính cú hôn sơ giao ngày ấy.

Cảm giác môi ấm nóng của Alpha chạm vào vùng da nhạy cảm, khiến cả cơ thể Omega mềm nhũn.

Rõ ràng động tác không quá mạnh, nhưng như thể ấn trúng một công tắc đặc biệt, khiến cơ thể nàng nóng lên từng chút một.

Một dòng nhiệt vô hình sinh ra từ trái tim, lan khắp thân thể.

"Thẩm Hàn..."

Omega vốn định bảo dừng lại, nhưng âm thanh thốt ra lại mang theo ngứa ngáy, như mời gọi, như trêu chọc.

Thẩm Hàn vốn chỉ định ăn vạ, nhưng phản ứng của đối phương khiến một ngọn lửa dâng trào trong lòng cô.

Bản năng chiếm hữu Alpha bùng phát, thôi thúc cô muốn có được Omega của mình nhiều hơn.

Cố Quân Uyển theo bản năng ôm lấy vai đối phương, đầu hơi ngửa ra sau.

Ngay khi cổ cô sắp chạm vào tường, Alpha đã kịp đỡ lấy.

Thay vì đánh dấu, Thẩm Hàn nhẹ vuốt cổ Omega, rồi cúi xuống hôn đôi môi đỏ quyến rũ ấy.

Hơi thở lạnh của tuyết tùng và lãnh mai giao hòa nơi đầu lưỡi hai người.

Trong không gian nhỏ hẹp nơi huyền quan, tin tức tố ngọt ngào và ái muội giao triền không dứt.

Chương trước Chương tiếp
Loading...