[BHTT - Xuyên không] Ta biết sai rồi!
Chương 23 - Cuộc chiến bắt đầu
*Biên cương*
Tất thảy binh lính cung nghênh trưởng công chúa trên lưng bạch mã mặc giáp bạc muốn uy nghi bao nhiêu liền có bấy nhiêu, muốn người khác phục tùng liền có người vì khí chất mà phục tùng, trưởng công chúa đến bất thình lình làm cho Trương Liệt cùng Vĩnh Thừa Ân giựt mình sợ hãi không phải sợ mình lộ ra mà chính là không kiềm được dã tâm mà không làm theo đúng kế hoạch đã đưa ra ban đầu"Tham kiến trưởng công chúa, trưởng công chúa vạn tuế vạn vạn tuế""Bình thân, bổn cung đến chính là không báo trước Vĩnh tướng quân cùng Thừa đại nhân nhiều ngày thất thủ yếu mệt nay bổn cung cho hai người nghỉ ngơi không màng đến chính sự nữa, nơi này đã có bổn cung lo liệu hồi kinh bảo vệ an nguy của hoàng thượng cùng HOÀNG HẬU"Hai từ "Hoàng Hậu" Định Hoàng Kha Uyên nhấn mạnh làm cho hai kẻ kia không lộ mà giựt mình, bởi cả hai à không phải mà là cả bồn đều nghe theo chỉ thị của hoàng hậu nương nương Oa Ngân San, Vĩnh Thừa Ân đứng ra nói"Bẩm trưởng công chúa hạ thần muốn ở lại vì dân chúng mà nguyện hi sinh"Trương Liệt cũng không thua kém, "Thần cùng Vĩnh đại nhân quyết không vui bước, quyết cùng tất thảy giữ vững biên cương bảo vệ tất cả"Hương Thảo thoát một cái đem cổ họ mà cứa một đường dài, "Hai người các ngươi yếu như vậy ở lại chỉ vướng tay vướng chân công chúa"Vĩnh Thừa Ân tái mặt cả người quỳ xuống đất mất toàn bộ hình tượng riêng Trương Liệt xoay người rút kiếm khỏi bao định cùng nữ tử kia đấu đá một phen hắn không cam tâm, thế nhưng thanh kiếm chỉ chém được hư ảnh rồi kiếm tự quay đầu lại đâm ngược lại chủ nhân của mình nhanh đến nỗi người xung quanh không ai hay ngay cả Hương Thảo cũng không ngờ Một con chim màu đỏ kì lạ xuất hiện đậu trên vai công chúa dường như muốn thông báo cái gì đó nhưng Bạch Liên cùng Tâm Hằng với cùng sợ hãi vì con chim này bởi cả hai nhìn rõ kẻ gây ra chuyện đó không ai khác chính là con chim này"Ta là Xuân Lan đến vì một người và theo lời mà đến đây"Trưởng công chúa tái mặt không rõ nhưng xác xuất lớn chính là người sẽ mang Vệ Minh ra khỏi nàng, "Ngươi là yêu""Haha đúng""Là Vệ Minh bảo ngươi đến đây""Chủ nhân bảo ta đến thì ta đến còn người là ai ta không quan tâm, ta không phải yêu bình thường ta là phượng hoàng đấy""Phượng hoàng??? Chủ nhân ngươi là tỉnh hay mê""Tại sao ta phải nói với ngươi cơ chứ?""Vì ta là nương tử của người đó""Nữ nhân với nhau có thể như vậy sao!""Tại sao lại không?""Được ta không cãi với ngươi nhưng chủ nhân của ta chỉ bảo ta ngăn chặn những kẻ muốn làm hại ngươi, ta không quản nơi này ngươi muốn làm gì thì làm""Im lặng đi bọn họ đang nhìn ngươi như yêu quái đấy"Vĩnh Thừa Ân thấy viễn cảnh ấy cũng không dám sai lời, trong lòng cầu mong hai người kia gặp may mắn hắn từ nay không dám ngông cuồng nữa, cái chết kia đã là đòn chí mạng cho hắn thế nhưng không hiểu tại sao bản thân hắn lại có thể đi đến cúi người, "Công chúa hạ thần nguyện chết tại sa trường chứ không nhục chí lui binh, Định Hoàng Triều ta dẫu là văn nho sĩ tử vẫn cương quyết đánh giặc ngoại xâm""Kẻ thắng làm vừa kẻ thua làm giặc, nếu Vĩnh đại nhân đã muốn vậy thì cứ mặc áo giáp tòng binh, bổn cung không quản""Tạ ân điển"Đi đến lều chủ tướng, họp mặt cùng các đại tướng, áo giáp kia xem ra thật sự có uy với bọn họ, "Các vị tướng gia đây là bản đồ biên cương thật sao?""Bẩm công chúa đúng vậy, trước giờ luôn là vậy chúng ta tuy nhỏ nhưng dễ phòng khó công lại là nơi trời ban thiên ân không sợ thiên tai lũ lụt hay hạn hán""Ừ các ngươi hãy nghe rõ đối sách và làm theo đúng chỉ cần sai một bước tức khắc cả ngươi lẫn đám binh lính kia chịu chôn xác nơi đó đi"Trưởng công chúa chia làm 4 cánh quân, hai đại quân chủ lực chính là khiêu chiến, còn lại vòng đường núi nếu bị tập kích liền bắn pháo tín hiệu, nếu thấy tín hiệu lập tức lui về.Nàng chân chính thân chinh trên bạch mã nghênh chiến chiếm lại thành trì mù của họ, bởi bên cạnh có Xuân Lan chưa đầu 10 ngày những dân chúng luôn ca tụng danh của trưởng công chúa, chỉ trích phò mã hôn mê kia, lương thực đem chia phải đến 3 tháng sau ổn định trưởng công chúa mới lên ngựa hồi kinh, thế nhưng chỉ có đoàn người không có chủ.
Trưởng công chúa cùng tuỳ tùng theo con đường thương kiểm tra nhánh cành của hoàng hậu, bởi theo báo cáo phò mã của nàng vẫn chưa tỉnh nên không vội bên cạnh còn có Xuân Lan khó kẻ nào làm khó được
"Ngươi ... dám ... khi dễ ta"