[BHTT] Vòng Xoáy Hận Thù
Chương 13: Định Mệnh Trói Buộc
Suốt cả ngày quay phim, cô không chủ động tìm An Nhiên nữa. Ánh mắt cũng không còn dõi theo cô ấy như mọi khi. Cô chỉ tập trung vào công việc, hoàn thành từng cảnh quay một cách chuyên nghiệp.An Nhiên nên cảm thấy nhẹ nhõm.Nhưng nàng không hiểu tại sao, mỗi khi ngước lên mà không thấy Lâm Kỳ nhìn mình nữa, trong lòng nàng lại dâng lên một cảm giác khó chịu.Nàng không muốn thừa nhận. Nhưng rõ ràng, việc Lâm Kỳ cứ cố chấp quan tâm đến nàng bao lâu nay đã trở thành một thói quen.Giờ đây, khi thói quen đó đột nhiên biến mất, nàng lại cảm thấy... mất mát.
---Buổi Tiệc Bất NgờBuổi tối, một thương hiệu thời trang cao cấp tổ chức tiệc ra mắt bộ sưu tập mới. Cả đoàn phim đều được mời tham dự để quảng bá cho bộ phim sắp ra mắt.An Nhiên khoác lên mình một bộ váy đen huyền bí, đường cắt táo bạo khoe trọn bờ vai gợi cảm. Nàng lộng lẫy như một nữ hoàng bước vào bữa tiệc, thu hút mọi ánh nhìn.Nhưng khi nhìn sang phía bên kia khán phòng, cô liền bắt gặp một người quen thuộc.Lâm Kỳ.Cô ấy mặc một bộ vest trắng, đơn giản nhưng thanh lịch, nổi bật giữa đám đông. Dáng vẻ điềm tĩnh, nụ cười nhẹ nhàng trên môi khiến cô trông vô cùng hoàn hảo.Có lẽ đây là lần đầu tiên trong suốt thời gian qua, An Nhiên nhìn thấy Lâm Kỳ như vậy—một Lâm Kỳ không còn đặt cô vào mắt.Lâm Kỳ bận rộn trò chuyện cùng những người khác, không hề nhìn về phía nàng.An Nhiên nắm chặt ly rượu trong tay.Nàng không nên để ý đến điều đó.Nhưng nàng lại không thể ngăn mình cảm thấy bực bội.
---Một tiếng sau, khi bữa tiệc đang vào cao trào, một nam diễn viên trẻ tiến đến bên cạnh An Nhiên."An Nhiên, em có muốn khiêu vũ không?"An Nhiên liếc nhìn anh ta. Một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm, nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy gương mặt anh ta, nàng lại nhớ đến Lâm Kỳ.Nàng mỉm cười, đặt ly rượu xuống."Tất nhiên rồi."Nàng bước ra sàn nhảy, để mặc bàn tay của người đàn ông đó đặt lên eo mình.Nhưng nàng không ngờ rằng, khi nàng quay đầu lại, ánh mắt đầu tiên mà nàng bắt gặp lại là của Lâm Kỳ.Lâm Kỳ không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát. Ánh mắt không rõ cảm xúc.An Nhiên cười nhạt.Nếu nàng muốn khiêu khích cô ấy, có lẽ nàng đã thành công rồi.
---Sau khi điệu nhảy kết thúc, An Nhiên rời khỏi sàn nhảy và đi ra ban công để hít thở không khí.Nhưng nàng chưa kịp đứng yên bao lâu thì một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau."Em đang cố tình chọc tức tôi sao?"An Nhiên xoay người, nhìn thấy Lâm Kỳ đứng ngay trước mặt.Cô ấy không còn giữ vẻ điềm tĩnh như lúc nãy nữa. Đôi mắt đen sâu thẳm, giọng nói khàn khàn như đang kìm nén điều gì đó.An Nhiên nhếch môi."Tôi làm gì, liên quan gì đến cô?"Lâm Kỳ siết chặt nắm tay."Em biết là tôi vẫn còn yêu em."An Nhiên khựng lại.Cô không ngờ Lâm Kỳ lại nói thẳng ra như vậy.Nhưng ngay sau đó, nàng bật cười."Yêu?" Nàng nhìn cô ấy, giọng nói đầy châm chọc. "Cô cũng biết nói đến chữ yêu sao?"Lâm Kỳ im lặng, ánh mắt đau đớn thoáng qua nhưng rất nhanh lại che giấu.An Nhiên bước đến gần, đứng ngay trước mặt cô, khoảng cách chỉ còn vài centimet."Nếu cô yêu tôi đến vậy, thì tại sao ngày đó cô lại phản bội tôi?"Lâm Kỳ hít sâu, giọng nói khẽ run."An Nhiên, mọi chuyện không phải như em nghĩ...""Đừng nói nữa." An Nhiên ngắt lời.Nàng không muốn nghe bất cứ lời biện minh nào từ Lâm Kỳ.Bởi vì dù có giải thích thế nào, quá khứ vẫn không thể thay đổi.Hận thù vẫn còn đó.Và nàng sẽ không bao giờ tha thứ.
---Buổi Tiệc Bất NgờBuổi tối, một thương hiệu thời trang cao cấp tổ chức tiệc ra mắt bộ sưu tập mới. Cả đoàn phim đều được mời tham dự để quảng bá cho bộ phim sắp ra mắt.An Nhiên khoác lên mình một bộ váy đen huyền bí, đường cắt táo bạo khoe trọn bờ vai gợi cảm. Nàng lộng lẫy như một nữ hoàng bước vào bữa tiệc, thu hút mọi ánh nhìn.Nhưng khi nhìn sang phía bên kia khán phòng, cô liền bắt gặp một người quen thuộc.Lâm Kỳ.Cô ấy mặc một bộ vest trắng, đơn giản nhưng thanh lịch, nổi bật giữa đám đông. Dáng vẻ điềm tĩnh, nụ cười nhẹ nhàng trên môi khiến cô trông vô cùng hoàn hảo.Có lẽ đây là lần đầu tiên trong suốt thời gian qua, An Nhiên nhìn thấy Lâm Kỳ như vậy—một Lâm Kỳ không còn đặt cô vào mắt.Lâm Kỳ bận rộn trò chuyện cùng những người khác, không hề nhìn về phía nàng.An Nhiên nắm chặt ly rượu trong tay.Nàng không nên để ý đến điều đó.Nhưng nàng lại không thể ngăn mình cảm thấy bực bội.
---Một tiếng sau, khi bữa tiệc đang vào cao trào, một nam diễn viên trẻ tiến đến bên cạnh An Nhiên."An Nhiên, em có muốn khiêu vũ không?"An Nhiên liếc nhìn anh ta. Một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm, nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy gương mặt anh ta, nàng lại nhớ đến Lâm Kỳ.Nàng mỉm cười, đặt ly rượu xuống."Tất nhiên rồi."Nàng bước ra sàn nhảy, để mặc bàn tay của người đàn ông đó đặt lên eo mình.Nhưng nàng không ngờ rằng, khi nàng quay đầu lại, ánh mắt đầu tiên mà nàng bắt gặp lại là của Lâm Kỳ.Lâm Kỳ không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát. Ánh mắt không rõ cảm xúc.An Nhiên cười nhạt.Nếu nàng muốn khiêu khích cô ấy, có lẽ nàng đã thành công rồi.
---Sau khi điệu nhảy kết thúc, An Nhiên rời khỏi sàn nhảy và đi ra ban công để hít thở không khí.Nhưng nàng chưa kịp đứng yên bao lâu thì một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau."Em đang cố tình chọc tức tôi sao?"An Nhiên xoay người, nhìn thấy Lâm Kỳ đứng ngay trước mặt.Cô ấy không còn giữ vẻ điềm tĩnh như lúc nãy nữa. Đôi mắt đen sâu thẳm, giọng nói khàn khàn như đang kìm nén điều gì đó.An Nhiên nhếch môi."Tôi làm gì, liên quan gì đến cô?"Lâm Kỳ siết chặt nắm tay."Em biết là tôi vẫn còn yêu em."An Nhiên khựng lại.Cô không ngờ Lâm Kỳ lại nói thẳng ra như vậy.Nhưng ngay sau đó, nàng bật cười."Yêu?" Nàng nhìn cô ấy, giọng nói đầy châm chọc. "Cô cũng biết nói đến chữ yêu sao?"Lâm Kỳ im lặng, ánh mắt đau đớn thoáng qua nhưng rất nhanh lại che giấu.An Nhiên bước đến gần, đứng ngay trước mặt cô, khoảng cách chỉ còn vài centimet."Nếu cô yêu tôi đến vậy, thì tại sao ngày đó cô lại phản bội tôi?"Lâm Kỳ hít sâu, giọng nói khẽ run."An Nhiên, mọi chuyện không phải như em nghĩ...""Đừng nói nữa." An Nhiên ngắt lời.Nàng không muốn nghe bất cứ lời biện minh nào từ Lâm Kỳ.Bởi vì dù có giải thích thế nào, quá khứ vẫn không thể thay đổi.Hận thù vẫn còn đó.Và nàng sẽ không bao giờ tha thứ.