[BHTT] [savokiku] khi mèo chân ngắn gặp gấu chân dài
Chương 10: Mèo nhỏ gây họa
Buổi tối, khi mọi người đông đủ ở nhà thì Savoki đã khỏe lại rồi, đã có thể rời giường nhưng đầu còn choáng. Tất cả cùng nhảy vào ép buộc Savoki nghỉ học thêm buổi sáng mai nữa nên Triệu Học Bá đành phải ngậm ngùi đồng ý dù có chút không cam tâm. Loan Loan cũng rất nhiệt tình khi luôn xin nghỉ học để ở nhà chơi với Savoki, thực sự giờ đây cả 2 cũng đã rất thân nhau. Đi qua phòng của Savoki rất thường nghe thấy tiếng của Loan Loan. Thế nhưng mọi người đều không biết rằng trong lúc trò chuyện vui đùa Savoki vẫn thường đưa mắt nhìn ra ngoài cửa như chờ đợi một ai đó vào thăm mình. Tiểu cúc hiện tại đang ở thư viện trường, vừa đọc sách vừa ghi chép. Do hôm trước mải chăm sóc Savoki đã ko đến thi kịp nên bị đánh trượt môn đó, vài ngày nữa phải thi lại với mức độ khó hơn. Điều đó khiến cho sau buổi sáng hôm đó Tiểu Cúc không có thời gian đến thăm Savoki được nữa khi sáng phải tới trường sớm, tối khuya mới về nhà. Đã được một tuần kể từ chuyến đi chơi định mệnh kia, mọi chuyện lại đi về quỹ đạo của nó, chỉ có mèo nhỏ là đang rất lo lắng khi ngày mai phải thi rồi. Ở trường bây giờ Savoki đã chứng tỏ được sự học bá của mình và cũng khá nổi tiếng, số người bạn tiếp cận, làm quen nói chuyện giờ kéo tới ùn ùn. Như những buổi trưa thường ngày, savoki mở cặp lấy cơm hộp được đóa tỷ làm, mở ra thì mới biết mình đã quên mất. Savoki kêu lên:"Haiz...! Lại quên sao!". Nga, thương tâm với 1 người như Tiểu Trư! Vừa mới ngẩng bộ mặt cau có đau khổ của mình lên đã có 1 bạn gái chạy đến đỏ mặt nói:"Savoki cậu quên hộp cơm đúng không? Cậu có thể dùng tạm hộp cơm của mình a"- nói rùi bạn nữ đỏ mặt đưa hộp cơm về phía Savoki""a, vậy sao được, thế thì cậu đâu còn gì ăn chứ. Tớ làm sao dám nhận...."-Savoki lắc đầu từ chối."Không sao, không sao a, tớ cùng bạn tớ đang giảm cân, cả 2 chỉ cần ăn 1 hộp cơm, còn thừa 1 hộp đang không biết xử lý thế nào nên..."- bạn gái chưa kịp nói hết câu thì đã bị 1 giọng nói ngoài cửa vọng vào cắt ngang:"Nga, Savoki giờ cậu thực nổi tiếng, tớ nói tên cậu mà ai cũng chỉ cho tớ lớp cậu được. Này! Hộp cơm của cậu, may cho cậu hôm nay tớ có việc đi muộn hơn nên phát hiện ra đó"-người ngoài cửa đứng nói không ai khác chính là Loan Loan. Thấy không thể làm gì được nữa, bạn gái kia liền quay đầu đi về chỗ. Lớp của Savoki ngay lập tức loạn lên như ong vỡ tổ trước sự xuất hiện của Loan Loan, các bạn nam thi nhau lấy máy ảnh ra chụp hình, vì chẳng ai là không nhận ra đó là Khâu Hân Di- nữ sinh vô cùng khả ái trong phim "lớp học vui nhộn" đang chiếu chứ. Thấy Loan Loan bị vây hãm, Savoki liền thân chinh chạy ra cầm tay kéo Loan Loan chạy đi và để lại một sự tò mò không hề nhẹ cho mọi người. Rồi bỗng một người nói:"Tớ nghe 1 bạn học cùng trường Tiểu Khâu nói, Tiểu Khâu hay đi cũng như về học cùng 1 bạn trường ta, chẳng nhẽ đó là Triệu Học Bá?""thật sao! Thật sao?"- tất cả ồ lên, rồi bắt đầu rôm rả bàn luận. Loan Loan được Savoki kéo thẳng lên sân thượng, vừa lên tới nơi Savoki liền buông tay ra khiến Loan Loan cảm thấy gì đó vô cùng mất mát. Savoki không để ý đến vẻ gì khác biệt của Loan Loan nói: "Hôm nay cậu đã vất vả sang đây đưa cơm cho tớ rồi hay ở lại ăn trưa cùng tớ đi.""A, được được chứ"- Loan Loan cười tỏa nắng. thực vui sướng vô cùng. Và suy nghĩ bây giờ trong đầu là chỉ muốn hôm nào Savoki cũng quên hộp cơm. Trời xanh, mây trắng, gió mát hiu hiu thổi, sân thượng yên lặng, lúc lúc lại vang lên tiếng cười đùa của 2 cô gái trẻ.............(mọi người cùng tưởng tượng) Khi Loan Loan ra về, Savoki quay về lớp liền nhận được ánh mắt hổ đói rình mồi của cả lớp. Và rồi như lẽ tất yếu, Savoki trở thành món mồi cho mọi bàn luận, mọi câu hỏi hỏi thăm dồn dập. Và phần lớn là những lời nhờ cậy xin SĐT của Loan Loan, thực sự Savoki hối hận vô cùng khi quên hộp cơm. Có đánh chết lần sau cũng không quên a... nhưng sao bạn ở trường Loan Loan đâu có như vậy cơ chứ, Savoki thấy vô cùng khó hiểu. Thực ra điều này vô cùng dễ hiểu, các bạn ở trường Loan Loan hàng ngày giáp mặt nhìn đã muốn nhẵn cả mặt làm sao cuồng nhiệt được như thế kia nữa chứ. Đây là định lý tất yếu của định luật :"trong chán ngoài thèm". Hôm nay lại như thường lệ, Savoki trở về đi qua trường Loan Loan đợi bạn về học cùng, thế nhưng vừa nhìn thấy Loan Loan chưa kịp gọi thì đã thấy một chiếc BMF dừng ở trước mặt Loan Loan, trên xe bước ra 1 cô gái xinh đẹp, mặc véc công sở vô cùng khí thế, sang trọng, đón Loan Loan lên xe, rồi đi mất. Savoki đành trở về 1 mình, đến khi mở điện thoại ra mới thấy tin nhắn của Loan Loan nhắn từ chiều: "hôm nay mình đi ăn với đoàn làm phim, cậu về 1 mình nhé. Xin lỗi nhiều." Lúc đó tại nhà có một con mèo nhỏ đang vật lộn trong bếp. Chiều nay vừa thi xong liền chạy như bay về nhà để nấu ăn cho Savoki. Lúc đầu Tiểu Cúc rất bất ngờ khi mình nảy ra ý tưởng thăm bệnh kì lạ này (người ta bệnh hết sạch sẽ òi em ơi), thế nhưng rồi lại nghĩ đây là mình báo đáp ân nhân nên làm chẳng có gì kì lạ cả. Chính vì thế vừa về tới nhà là vật lộn với đống đồ ăn và nghe điện thoại nghe Cúc mẹ mẹ chỉ giáo. Cúc mẹ cũng hết sức bất ngờ vì gần đây Tiểu Cúc lại tu tâm dưỡng tính học nữ công gia chánh như vậy, xem ra rằm tháng này cần lên chùa cảm tạ.......... Savoki về tới nhà liền chào to 1 tiếng:"em đã về!" rồi mới đi về phòng mặc dù ngửi thấy mùi đồ ăn trong bếp truyền ra. Đang ngồi trong phòng thì bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa, Savoki chạy ra mở cửa thì đã thấy Tiểu Cúc đang dùng sức 9 trâu 2 hổ bê 1 cái nồi điện, thấy thế Savoki liền nhanh đỡ lấy cái nồi rồi mang vào phòng giúp Tiểu Cúc Vào đến phòng, Tiểu Cúc lên tiếng:"em đã khỏe hẳn chưa, mấy hôm chị bận thi chẳng thể qua thăm được, hôm nay thi xong chị về sớm làm cho em 1 nồi đậu hũ tứ xuyên* vô cùng thơm ngon nè."Savoki nghe câu trước vô cùng ngọt ngào, đang một bước lên mây thì nghe câu sau liền tím mặt. Savoki hảo ngọt, không hảo cay a, sợ đồ quá cay còn là đằng khác. Lần trước ăn thử đậu hũ tứ xuyên 1 lần sợ tới bây giờ, mà đây còn là do người tứ xuyên nấu (dân chuyên ăn cay) không biết sẽ thế nào đây. Tiểu cúc thấy savoki tím mặt không nói gì liền lo lắng nói:"Savoki, em vẫn bệnh sao, nhìn mặt em xanh quá. Hay chị để nồi thức ăn lại đây em đi nghỉ chút đi rồi dậy ăn nha."Savoki mặt vô biểu tình trong đầu thầm nghĩ: "em không có bệnh ăn xong cũng thành bệnh á, ai lại làm đồ cay cho người ốm, chị đúng là con mèo ngốc."Còn Tiểu Cúc thì vẫn vui vẻ tin tưởng món ăn nổi tiếng nhất của quê mình do mình vật lộn cả chiều nấu ra nhất định khiến Savoki thích @@@T_T@@@ Tiểu cúc quay ra cắm điện nồi đậu hũ để sau khi Savoki nằm nghỉ dậy cũng có đậu hũ nóng ăn. Thế nhưng không để ý rằng trên phích cắm có dính nước và..."roẹt....á á á aaa...rào...rào."Tất nhiên việc xảy ra là chập điện, tia lửa lóe lên, Tiểu Cúc sợ quá nhào vào ôm Savoki, và vì có tia lửa điện nên hệ thống chống cháy được kích hoạt, nước phun ra đầy phòng của Savoki. Savoki đứng chết lặng không nói được câu nào, nhìn người mình và con mèo nhỏ mình đang ôm chặt mình ướt đẫm nước, lại nhìn lên cả căn phòng vẫn còn chút khói đen ướt sũng mà khóc không ra nước mắt.