[BHTT] [LôiLam] Theo Em Về Nhà

Chương 20: Mẫn Mẫn



Sau 3 tháng, này mang thai đứa con đầu lòng của cả hai. Tân Chỉ Lôi như vậy càng cố gắng hơn để chăm lo cho hai mẹ con. Cô nhận được đồ từ Triệu Chiêu Nghi gửi đến, là tuýp thuốc thoa bụng. Vì thường phụ nữ khi mang thai bụng sẽ rạn, và nhăn đi. Cô cũng có chút lo nên đã nhờ con bé chuẩn bị cho

Gia đình cả hai bên đều vui vẻ, vì đây là lần đầu cô chăm lo cho nàng khi mang thai, đều được mẹ nàng chỉ dẫn từng chút một. Mọi thứ cô nghe rất kĩ và note lại

Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy mà nàng đã lâm bồn, Tân Chỉ Lôi sốt ruột tới mức ngồi ở ngoài mà khó giữ được bình tĩnh. Tần Lam chắc hẳn là đau đớn lắm vì lâu lâu lại nghe được tiếng la của nàng phát ra. Tân Chỉ Lôi chạy tới cửa phòng sinh, cô không ngồi yên được nữa. Muốn vào bên trong cùng với nàng

Sau tiếng la cuối cùng, thì tiếng đứa bé khóc được vang lên. Tân Chỉ Lôi như vỡ òa, nàng được đẩy ra phòng hồi sức

●●●

Nàng sinh cho cô một cô công chúa vô cùng xinh đẹp, gen nàng rất trội. Đôi mắt của công chúa nhỏ tựa hệt như nàng, rất đẹp! Gia đình Tân Chỉ Lôi cuối cùng cũng đến, mang rất nhiều thuốc bổ và đồ ăn. Tân Kiến Thành bế đứa bé trên tay mà đôi mắt sáng rực như hớ được vàng. Đúng! Đây là vàng, vô cùng quý giá mà không có ai sánh bằng được

-"Sao em nhìn chị dữ vậy? Mặt chị dính gì sao?"

-"Không! Em rất sợ mất chị...."

Tần Lam xoa đầu cô, vén mái tóc của cô qua bên, đặt môi mình lên má của cô

-"Chị vẫn ở đây! Vẫn yêu em~"

Tân Chỉ Lôi phì cười, cô đỡ nàng nằm xuống. Dù sau cũng vượt cạn thành công, nàng sẽ rất mệt cứ để nàng nghỉ ngơi. Mọi thứ ở đây đều có cô lo hết rồi

Tần Lam may mắn rất nhanh khỏe, nàng được cô đón về nhà. Nơi đây thoải mái hơn trong bệnh viện rất nhiều. Nàng về nhà đã định vào dọn dẹp, khoảng thời gian này không biết cô làm gì. Căn nhà chẳng khác nào ổ chuột

-"Chị chỉ việc chăm con, mọi thứ để em lo"

Tên của công chúa nhỏ, là do nàng và mẹ cô đặt. Tần Mẫn Mẫn, cái tên nghe rất đẹp. Mong công chúa nhỏ của cả hai luôn cần mẫn, thành công trong cuộc sống. Tới sinh nhật 1 tuổi cuat Mẫn Mẫn, cô đã cho người tổ chúc tiệc mừng

Cô thì lo tiếp khách, còn nàng thì cùng Tần Hải Lộ và Triệu Chiêu Nghi đang bế Mẫn Mẫn trên tay. Con bé quả thật rất giống nàng, nhất là đôi mắt. Trong veo như nước, long lanh. Tần Hải Lộ cũng rất mê trả con

Tiệc cũng dần tàn, ai về nhà nấy. Tần Lam nàng về trước để ru con ngủ, còn cô vẫn ở lại nhà hàng để tiễn khách. Tiếng xe vọng vào trong nhà, nàng biết rằng cô đã về

Bước xuống cầu thang, nhìn cô với bộ dạng say khước, mùi toàn mùi rượu. Vui thì vui nhưng cũng nên có chuẩn mực chứ, nàng đỡ cô lên phòng ngủ. Dùng khăn lau người sạch sẽ, cởi chiếc áo sơ mi bên ngoài. Chỉ còn chiếc áo ngực kiểu thể thao bên trong, nàng cẩn thận lau thật sạch. Bỗng chốc tay của Tân Chỉ Lôi luồn sau eo nàng, kéo Tần Lam ngã lên người mình

-"Em muốn....vợ ơi~"_Tân Chỉ Lôi đè nàng xuống giường, ném chiếc khăn ấm sang chỗ khác. Đan tay mình vào tay nàng, cô áp môi mình lên môi Tần Lam. Ngấu nghiến đến mức chiếc áo thun nàng đang mặc đã nhăn nhúm

-"Con đang ngủ, em làm như vậy không được"_Tần Lam chạm nhẹ lên vai cô, muốn làm cô tỉnh. Hình như cô có hơi men không kiềm chế được bản thân mình cứ liên tục nhước người về phía Tần Lam

-"Lâu rồi chúng ta không....."

-"Không được! Em say rồi, đi tắm đi"

Tần Lam không muốn thì cô cũng không làm nữa, vội xin lỗi nàng. Mau chóng đi tắm rửa sạch sẽ, tự mình pha nước giải rượu

Nàng nhìn leo bóng lưng của Tân Chỉ Lôi, đây là lần đâu tiên cô xin lỗi về vấn đề gần gũi của cả hai. Nàng bắt đầu cảm thấy lo lắng, liệu vì chuyện này mà tỉnh cảm của cả hai có đi xuống không

Hôm nay là ngày vui nhưng vì chuyện này mà cô chẳng nói câu gì, cứ nằm bất động một chỗ. Chỉ nghe được hơi thở của cô còn lại là sự im lặng đến từ phía cô. Tân Chỉ Lôi cứ tưởng đêm nay là ngày vui cùng nàng gần gũi, cô có hơi thất vọng một xí nhưng rồi lại thôi. Không trách ai được

Tần Lam nhích người lại gần, ôm cô. Đêm ấy cả hai đều không ngủ được, Tân Chỉ Lôi sáng cũng không thèm ăn cơm. Nhớ ngày nào, cô sẽ hôn nàng rồi mới đi làm. Nay thì lại không khiến cho nàng cảm giác hơi tủi thân

Tần Lam bất chợt nhìn vào gương, bụng của nàng không còn mịn màng như trước thay vào đó là những vết rạn da do mang thai. Nàng đã phòng tránh việc này nhưng cũng không thể như mong muốn

Nàng chỉ biết thở dài

●●●

Thời gian này cô đi công tác nhiều hơn, hiếm khi về nhà. Có về nhưng chỉ chơi với Mẫn Mẫn vài tiếng rồi đi. Tần Lam sau sinh có chút suy nghĩ linh tinh, nàng nghĩ rằng do bản thân mình không còn sinh đẹp nữa. Cô dần chán ghét bộ dạng này của nàng thì phải

Nay ngày nghỉ, cô ở nhà cứ ru rú trong phòng làm việc. Không ăn cơm, cũng chẳng kêu nàng. Chỉ nói một câu

-"Em bận!"

Tầm chiều tối, cô lại đi đâu đó. Tần Lam dỗ Mẫn Mẫn ngủ xong thì cũng đợi cô trở về nhưng mãi chẳng thấy cô về. Đã gần qua ngày mới mất rồi, điện thoại nàng reo lên. Người lạ...

"Đến đây mau lên"_Gửi kèm địa chỉ

Tần Lam theo như địa chỉ tới căn nhà, tối ôm. Tân Chỉ Lôi......ngoại tình sao....

Hàng ngàn thứ linh tinh trong đầu nàng, nào là viễn cảnh Tân Chỉ Lôi đang cùng người khác bên nhau. Nghĩ thôi cũng không kiềm được nước mắt, không dám đối mặt nhưng lý trí của nàng vẫn kêu nàng bước vào

Đèn sáng lên

Nhìn trên bàn đầy những món quà, nàng cũng hơi bất ngờ. Là ai chuẩn bị cho mình nhỉ?

Tân Chỉ Lôi từ phía sau ôm eo Tần Lam, ghé vào tai nàng nói:

-"Happy BirthDay Lam Lam"

Nàng chậm rãi xoay người về phía cô, Tân Chỉ Lôi thuận nước đẩy thuyền. Nhấc người nàng lên bàn, đóng quà đấy tứng tung cả lên

-"Hức...chị nghĩ em bỏ chị rồi chứ!"_Nàng òa khóc như đứa trẻ, chịu nhiều ấm ức lắm rồi. Mới khóc òa như vậy

-"Không có! Chỉ là dạo gần đây em bận công việc, còn âm thầm chuẩn bị sinh nhật cho chị....Ngoan đừng khóc"_Tân Chỉ Lôi dỗ nàng mãi không nín, vừa bế nàng vừa dỗ. Cô gom quà bản thân đã chuẩn bị lại đưa vào xe

-"Hức...không cần quà đâu....Lam Lam cần em~"

-"Rồi rồi...nín đi...đi ăn nhá, chắc chị đói lắm"

-"Chị muốn về nhà"

-"Nghe chị hết~"_Cô đưa nàng về nhà, nhìn bát đữa ở bồn cũng biết nàng đói quá nên đã ăn mì đỡ. Tân Chỉ Lôi đỡ nàng lên phòng, vừa giải thích vừa xin lỗi. Đúng thật là đêm đó cô bị tuột mood nên có phần hơi vô tâm, cô nói rồi thề thốt. Dù ra sao thì cô vẫn trong sạch, chỉ là đi ra ngoài uống bia một mình mà thôi. Không có việc như nàng nghĩ

-"Chị biết rồi! Nhỏ tiếng...con đang ngủ"

Tân Chỉ Lôi gật đầu, lau nước mắt cho nàng. Cô hôn lên môi nàng, chứng minh rằng bản thân mãi mãi chỉ có một mình Tần Lam trong trái tim. Đời này cô chỉ cưới nàng, không cưới ai cả

Chỉ là hôn nhẹ nhưng lúc sau chuyển thành hôn sâu, càng lúc nàng cuốn vào nụ hôn ấy. Cô đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng, muốn rút cạn đi hơi thở của nàng

Tân Chỉ Lôi đi cởi áo thì bị nàng ngăn lại...

-"Đừng...bụng chị xấu lắm...đừng nhìn"

-"Ngốc!"

Cô cởi chiếc áo nàng đang mặc, hôn lên chiếc bụng phẳng lì ấy. Gái một con trong mòn con mắt là có thật

-"Kệ nọ, xấu đẹp gì cũng của em"

Tiếp đó, cô cởi chiếc quần bên dưới, cơ thể nàng trần trụi. Mùi hương thâm pha lẫn mồ hôi của nàng tạo nên cảm giác khiến cô không tài nào dứt ra được. Tần Lam chống tay ra phía sau để bản thân có thể vững trong tư thế này. Nàng nói một tiếng dài vào lỗ tai cô

-"Chỉ Lôi~ nónggg"

Tân Chỉ Lôi quỳ gối thưởng thức hoa nguyệt đầy ướt át của Tần Lam, những tiếng rên bên trên hòa vào không khí. Bên dưới nhóp nhép đầy nước, Tân Chỉ Lôi tham lam liếm sạch không muốn để lại bất cứ giọt nào. Nàng không biết sài nước hoa gì, cơ thể càng nóng nó lại càng thơm cứ tỏa hương xung quanh. Cô bắt đầu đưa lưỡi vào bên trong, nàng giật mình

-"Ha~ chậm chút ah~ Mẫn...Mẫn còn đang ngủ"

-"Tại chị ngon quá...em chịu không được..."

-"Ah...ưm..."

Khoáy đảo bên trong nàng dưỡng như muốn hút cạn nước nơi đấy của mình, cô không nghe bất cứ lời nàng nói. Nơi đấy càng tiết ra bao nhiêu cô ăn sạch bấy nhiêu, nàng sắp như nổ tung. Liên tục ưỡn mình về phía trướ

-"Ưm~..."_Tia dịch mật bắn ra dính lên mặt của Tân Chỉ Lôi, nàng mới ngớ người. Lấy khăn giấy lau sạch mặt cho cô

Tân Chỉ Lôi ngã lưng xuống giường, nàng không biết cô đang tính toán việc gì. Tân Chỉ Lôi mới keo nàng lại gần mình

-"Ngồi lên mặt em đi~"_Tân Chỉ Lôi chỉ tay lên mặt mình

Ngồi lên mặt?.....

-"Không được....cái này..."

-"Năn nỉ a~"

Tần Lam nghe theo lời Tân Chỉ Lôi, cô cũng giúp nàng ngồi lên mặt mình. Có chút hơi ngại nên mặt nàng đỏ ửng lên tầng hồng trên má. Hoa nguyệt nhỏ của nàng được cô mút mát cẩn thận, tư thế này tuyệt thật. Nơi đấy rất để bản thân cô khám phá, còn nàng thì bám chặt vào giường. Bàn tay bấu chặt đầu giường, thở dốc theo từng tiếng mút của cô. Đôi lúc nàng rùng mình vì chiếc lưỡi ấm nóng ấy cứ đi sau vào bên trong. Tay Tân Chỉ Lôi bóp chặt cặp mông trắng nỏn của nàng

*Chát*

-"Ưm~ a..."

-"Thích không?"

Tần Lam không trả lời

*Chát*

-"Thích...thích lắm...nhanh nữa"

Cô nhếch môi, đương nhiên là phải thích rồi. Tân Chỉ Lôi đánh hai cái thôi mà mông trắng đã in hằn bàn tay của cô, trong nơi đó rất đáng thương

*Chát*

-"...Hức...đau...nhẹ thôi..."

-"Lam~ sướng không? Được chồng thao có sướng không?"

*Chát*

-"Sướng a~ ...chị chết mất"

-"Chồng~ nơi ấy của chị hỏng mất thôi....a từ từ...chậm..."

-"Chỉ Lôi~ Chỉ Lôi....ưm...ha..."

-"Chị bé....bé lại thôi. Con nghe thấy bên giờ"

Tần Lam đặt đến cao triều, hoa nguyệt tuôn ra mật dịch nhớt nhát trắng đục. Vị vẫn không thay đổi

Tân Chỉ Lôi không buông tha cho nàng là có thật, cô kéo hộc tủ bên cạnh lấy ra đồ chơi mà bản thân muốn thử rất lâu rồi. Là đồ chơi mà nàng đã từng thấy ở các trang bán hàng đen trên mạng, không ngờ Tân Chỉ Lôi lại mua nó. Nó được cô định như dây nịch, cự vật màu đen dài tầm cỡ 18cm. Tần Lam thoáng giật mình

-"Thử đi~ rất thú dị đó"

-"....Em hư thật! Không chịu đâu"_Tần Lam run nhẹ khi cô muốn nàng thử trò này, chắc sẽ rất đau

-"Đừng lo~"_Cô lấy ra một bịch nhỏ nhỏ trong rất xinh xắn, bóc ra chét đầu cự vật. Tần Lam biết đây là gel bôi trơn, chắc cô sợ nàng sẽ đau

Tần Lam được cô trấn an mới bắt đầu leo lên người Tân Chỉ Lôi, cô từ từ cho cự vật trót lọt vào bên trong. Để cho Tần Lam thích ứng cô mới bắt đầu di chuyển

-"Ưm~"

Cô bắt đầu di chuyển thì Tần Lam đặt tay lên mặt cô, với dáng vẻ này. Nàng tuyệt đẹp biết bao, đôi mắt trong veo như muốn nói lên điều gì đó. Hởi thở nhè nhẹ phả vào mặt cô

-"Chị có thể tự di chuyển được không?"_Tần Lam đan tay với Tân Chỉ Lôi

Tưởng rằng bản thân làm chủ với món đồ chơi này, hóa ra bản thân sai lầm rồi. Nàng nhìn cô rồi khẽ cười, đối với nàng....bản thân nàng không thể kiềm chế được nữa. Dục vọng khiến nàng như trở thành người khác. Nàng làm chủ tự mình nhấp nhô theo từng nhịp nhẹ

Cô luồn tay qua mông nàng, cứ đánh yêu vào cặp mông đáng thương đã in hằn bàn tay

-"Hưm~...có cần em giúp không? A, thấy chị có vẻ khó khăn"

-"Không cần, chị muốn tự mình học hỏi"

Cô nhào nặn ngực nàng không biết đã ra hình dạng gì rồi, cô thật sự muốn làm em bé~ giống Mẫn Mẫn vậy a~ ghen tị quá đi

Tần Lam bắt đầu thích ứng được, mông của nàng bắt đầu hoạt động nhanh hơn, mỗi lần nhấp là mỗi lần cô đều phải thốt ra

-"Tuyệt quá~ chị thật tuyệt"

-"Ha...ưm...em hư quá....dám mua cái này..."

-"Hì"_Cô nắm eo nàng, giúp nàng di chuyển nhanh hơn. Tạo ra những âm thanh mụ mị

*Bạch bạch bạch*

-"Ah~ "_Nàng cũng không còn nhận thức bản thân đang làm việc gì chỉ biết rằng bản thân chìm đắm vào dục vọng với Tân Chỉ Lôi. Nàng đồng thời cũng muốn bù đắp cho cô những ngày phải nhịn không dám gần gũi với mình

Tần Lam nở rộ như đóa hoa rực rỡ trên thân của Tân Chỉ Lôi. Cô đỡ nàng xuống giường, hôn nhẹ lên mái tóc lấm  lem mồ hôi cả nàng. Tân Chỉ Lôi ôn nhu rút cự vật ra, dùng khăn ấm lau sạch sẽ cơ thể của nàng. Tần Lam bị rút sạch năng lượng, không còn sức để mở mắt

Tân Chỉ Lôi cũng tắm rửa lại, đang tắm cô nghe tiếng khóc của Mẫn Mẫn....Cô đi ra mặc tạm đồ, nhìn đồng hồ thì lúc Mẫn Mẫn uống sữa. Chắc thường ngày, nàng đều trải qua như vậy. Đêm Mẫn Mẫn có quấy khóc nhưng cô cũng không để ý lắm vì cô rất vụng trong việc chăm sóc con nít

-"Ngoan....Má nhỏ nghe đây~ đừng quấy"_Cô bế Mẫn Mẫn, xuống bếp ngó xung quanh. Tần Lam đã pha sữa sẵn, chỉ cần hâm nóng lại thôi

-"Má lớn đang ngủ....Mẫn Mẫn khóc nhỏ tiếng thôi nhá"_Tân Chỉ Lôi cho con uống sữa, dỗ một lúc lâu công chúa nhỏ này mới chịu ngủ

-"Vất vả quá nhỉ? Hửm Lam Lam...chưa rừng nghe chị than vãn bao giờ....thiệt thòi cho chị quá"_Cô chỉnh chăn lại cho nàng, bản thân cũng dần thiếp đi

Tân Chỉ Lôi cùng nàng ở bên nhau, tưởng chừng sẽ có cuộc chia ly nào đó. Không ngờ họ ngày càng yêu nhau sâu đậm hơn....Đến cuối cùng vẫn có phép màu xảy ra
End!

Chương trước Chương tiếp
Loading...