[BHTT] [Lôi-Lam] Tôi Bị Tiểu Tam Mê Hoặc
Chương 18: Điên cuồng[H++]
Nhờ có Tân Chỉ Lôi xoa chân, Tần Lam đã đau hơn. Có thể trở lại bình thường được rồi-"Tần Lam, em đói"_Tân Chỉ Lôi nũng chịu, đôi gò má phồng lên trong thật đáng yêu-"Em ăn cái gì? Hồi nảy không phải em ăn rồi sao?"_Nàng suy nghĩ đi nghĩ lại, mới ăn hồi chiều mà nhỉ? Làm sao mà đói nhanh thế được-"Không phải ăn cái đó, ăn cái khác "-"Há miệng ra"_Tần Lam đã hiểu, ra lệnh cho Tân Chỉ Lôi há miệngCô cũng làm theo lời nàng nói, Tần Lam đưa lưỡi vào bên trong miệng của Tân Chỉ Lôi, cả hai không giữ thăng bằng mà ngã xuống giường. Miệng họ vẫn không tách rời ra, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, Tần Lam bị Tân Chỉ Lôi như rút cạn hơi thở-"Ưm..."_Tần Lam vỗ nhẹ vào vai cô-"Ha..."_Tân Chỉ Lôi cởi áo mình ra, lộ ra cơ thể săn chắc. Cô không cần ngại cởi tiếp chiếc quần mình đang mặcTân Chỉ Lôi dùng thắt lưng của mình, trói hai tay nàng lại quấn chặt lên đầu giường. Tần Lam không hiểu chuyện gì đang xảy ra, sóng lưng bắt đầu lạnh dần khiến nàng có chút sợ mà mà co chân lại. Cô cởi chiếc áo thun mà nàng đang mặc, hai quả ngực núng nính của Tần Lam được giải phóng. Bên trong là chiếc áo lót màu trắng nhìn thật đẹp, bàn tay cũng còn không kiềm được nữa mà bóp lấy một bên-"Ứm..."_Tần Lam giật mình, bàn tay của cô lạnh quá có chút hơi rùng mình. Dần dần bàn tay ấy trở nên ấm áp chưa bao giờ hết-"Tần Lam! Chị đêm nay đừng hòng thoát khỏi vòng tay em"_Tân Chỉ Lôi nói xong liền lột sạch đồ nàng ra chỉ chừa lại một chiếc quần lót màu trắng, cứ ăn no nê bên trước đã, ở dưới cứ từ từ mà thưởng thức-"Lôi...thả tay chị ra"_Nàng vùng vẫy, trói tay thật khó chịu, làm cho nàng không thể có điểm nắm lấy, các ngón tay chỉ còn cách bấu chặt vào nhau-"Chị sẽ trốn! Không được"_Tân Chỉ Lôi lắc đầuCô lấy từ tủ nhỏ bên cạnh giường, một tai mèo kèm theo chiếc vòng cổ. Cả hai món đồ ấy đều có một chiếc chuông nhỏ màu váng. Tân Chỉ Lôi đeo vô cho Tần Lam-"Mèo đáng yêu, chị đẹp lắm!"_Cô cúi người mút lấy một bên ngực của nàngHạt ngọc bên trên đã cương cứng từ lâu, cô cắn lấy nó. Tần Lam giật mình, chiếc chuông nhỏ lại run lên hòa trộn với tiếng rên của nàng càng làm nó trở nên mị hoặc một cách lạ thường. Tân Chỉ Lôi chơi bên đây chán rồi, liền chuyển sang bên còn lại mà cắn mút hạt ngọc ấy-"Đau...a...ư...Lôi nhẹ"_Tần Lam ưỡn ngực, chiếc chuông lại kêu lên. Tân Chỉ Lôi cười khoái chíNàng dường như bị cô khống chế hoàn toàn, cơ thể Tân Chỉ Lôi chen vào giữa hai chân nàng, chiếc quần lót màu trắng ấy ướt dẫm dâm thủy từ hoa nguyệt nhỏ của nàng tiết ra. Tân Chỉ Lôi chồm người hơi thở nóng ấm từ miệng của mình phà vào xương quai xanh của Tần Lam. -"Lôi....chị xin lỗi...từ nay về sau chị không đi với ai nữa"_Nàng không dám làm cô ghen một lần nào nữa, như vậy là quá đủ rồi. Tân Chỉ Lôi ghen thật đáng sợCô trưng cái vẻ mặt giận hờn nhìn Tần Lam đã thở. Ngón tay vuốt nhẹ xương quai xanh của nàng, cô cắn vào chúng, làm cho Tần Lam ưỡn người. Đầu gối của cô cũng vừa hay chạm vào hoa nguyện nhỏ của nàng khiến nó bắn ra một tia nước-"Xin...em.... chị sai rồi!Lôi ơi"-"Ngoan, em hứa sẽ nhẹ nhàng với chị"_Tân Chỉ Lôi hôn lên trán nàng-"Nhẹ thôi a..."_Nàng tạm tin cô vậyTân Chỉ Lôi thấy đôi mắt nàng long lanh, hình như đang muốn một điều gì đó nhưng không dám nói ra-"Hứa không được rời xa em, hiểu chứ!"_Cô cởi trói cho nàng, hai bàn tay cuối cùng cũng có thể thoải mái hơnNhưng không ngờ rằng, nàng đẩy cô. Đôi bàn tay của Tân chỉ Lôi bắt tóp được tay nàng. Cô đè nàng vào cửa phòng, một tay giữ chặt eo, tay còn lại thô bạo bóp chặt tay nàng-"Chị hư thế nhỉ? Chị đừng hòng chạy!"_Tân Chỉ Lôi thò tay vào bên trong quần lót của nàng mà xoa nắn cặp mông đầy đặn ấy. -"Chị xin em...hức...sai rồi...hức...chị là của em không trốn nữa"_Tần Lam bị một phen hoảng sợ, không ngờ cô còn ghi giận trong lòng. Tân Chỉ Lôi banh chân nàng ra, cho Tần Lam tựa vào cửa phòng. Tư thế này trong thật tuyệt, không một lời báo trước. Cô xâm nhập thẳng vào bên trong-"Ah...."-"Không phải ban đầu chị quyến rũ em sao? Bây giờ lại sợ rồi"-"Hức...ư...chậm chậm...Lôi ơi chị không chịu nổi... đâu"_Nàng bị ngón tay của cô thúc ngày một sâu hơn, mới đầu còn sợ nhưng dục vọng bắt đầu chiếm lấy cơ thể nàng.Cơ thể dần tận hưởng khoái lạc ấy, tiếng rên của nàng ngày một vang lên. Mỗi lần thúc mạnh tiếng chuông nhỏ lại kêu lên thêm cả tiếng rên, tiếng thở của Tần Lam. Làm cho chúng trở nên ái muội hơn bao giờ, chân nàng mỏi lắm, không còn trụ được lâu. Tân Chỉ Lôi cũng hiểu, một thúc làm cho hoa nguyệt nhỏ của Tần Lam chảy ra một dòng dâm thủy nóng ấm, chúng được cô tham lam chiếm lấy.-"Đứng sẽ mỏi, lên giường thôi"_Tân Chỉ Lôi bế nàng đặt lên giường, dùng khăn giấy lau nước mắt cho nàng-"Mèo cưng của em, đừng khóc. Tại chị đi với người khác, ban đầu chị nói sớm hơn thì hay rồi. Giờ hãy chịu phạt"_Tân Chỉ Lôi vỗ mông nàngTần Lam biết bản thân chỉ còn cách chiều lòng cô, có như thế mới xoa dịu được ngọn lửa bên trong.-"Hãy nhẹ nhàng với chị "_Nàng dùng chân ôm chặt Tân Chỉ Lôi, tay đang bám chặt vai côCô điên cuồng tiến sâu vào bên trong, thúc một lúc càng nhanh. Đồi ngực phập phồng, chiếc chuông kêu, hơi thở nóng ấm một lúc được Tân Chỉ Lôi nghe rõ hơn. Tiếng rên của nàng không kiềm được nữa, càng lúc phóng đãng hơn-"Thả lỏng đi a, chị ép em chặt quá"_Cô bị tường thịt của nàng ép chặt, bên trong co thắt dữ dội-"Ahh...Lôi ơi"_Tần Lam nắm chặt vai đối phương, các ngón tay của nàng in lên đôi vai kia-"Ơi! Em đây"_Tân Chỉ Lôi nhìn xuống, người đang nằm dưới thân cô là tiểu tam của chồng cũ mình. Hiện tại đã trở thành bạn gái của cô, còn nở rộ dưới thân thể mình không biết bao nhiêu lần, một bông hoa xinh đẹp như thế. Phải thuộc về cô ngay từ đầu mới phải-"Ha...Lôi...ah...ư"-"Ah...a..aa"-"Chị cứ thoải mái, phòng cách âm"Bộ dạng này chắc hẳn ít ai có thể thấy được bởi vì cô là đặc biệt. Tần Lam đạt tới giới hạn, một dòng dâm thủy bắn ra. Tân Chỉ Lôi đưa tay lên trước miệng, Tần lam có chút chần chừ-"Ngậm lấy"Nàng cũng nghe lời theo, ngậm lấy hai ngón tay của cô. Vị nó không ngon như bản thân nghĩ, có chút mặn nhưng không đáng kể. Sao Tân Chỉ Lôi lại thấy ngón nhỉ?-"Ưm~ t..h.a..."_Nàng không nói đưỡ thành câu-"Nói xem! Tần Lam là của ai?"_Tân Chỉ Lôi không tha cho nàng, đút hai ngón tay từ bàn tay còn lại vào trong liên tục thúc vào điểm G của Tần Lam-"Ưm...ư"_Tần Lam không nói được ra câu, cô mới rút 2 ngón tay khỏi miệng của nàng-"Nói em nghe nào!"-"Của Lôi, của một mình Lôi....chỉ có Lôi thao chị mà thôi"_Dục vọng đã bao trùm cơ thể của nàng, bản thân cũng không hiểu tại sao có thể nói ra những lời ấy*Chát*Tân Chỉ Lôi đánh vào mông nàng, làm cho nơi ấy in hẳn luôn dấu bàn tay của cô. Tần Lam mệt lã, không còn sức lực chỉ biết ở dưới thân cô mà rên rỉ-"Đau..."*Chát**Chát*-"Tha...ứm....chị sai rồi"_Nàng chảy nước mắt khi mỗi lần Tân Chỉ Lôi đánh vào mông mình-"Tần Lam, chị thuộc về một mình em"-"Của một mình Chỉ Lôi. Duy nhất một mình em"_Nàng cong người, một lần nữa lại đạt đến cực hạn, mồ lên ướt hết lưng của mìnhTân Chỉ Lôi cho nàng nghĩ ngơi một lát đã, cứ từ từ chỉ mới 2 giờ sáng. Còn rất nhiều thời gian để tận hưởng! -"Chỉ Lôi...chị muốn tắm"_Nàng khều eo cô-"Chưa được, chút nữa a"_Cô sợ còn mồ hôi nếu đi tắm sẽ bị cảm mấtTần Lam dựa vào ngực cô mà nghỉ ngơi. Nàng mệt lã người, chẳng còn một chút sức lực nào nữa, nếu từ đầu không làm Tân Chỉ Lôi giận thì cái mông của nàng sẽ không bị đánh như vậy. Sợ rồi, không dám làm cô giận nữa. Thật là đáng sợ, như một con người khác-"Em có thương chị không?"_Tần Lam nhìn cô-"Thương chứ! Sao mà không thương cho được"_Tân Chỉ Lôi kéo sát nàng vào lòng, cọ đầu vào tóc nàng rồi trả lời-"Thương mà đánh mông người ta...hứ"Cô phì cười-"Em sẽ bù đắp cho nha"_Tân Chỉ Lôi đỡ nàng vào phòng tắm, cô xả được ấm Tần Lam ngồi vào bên trong, Tân Chỉ Lôi cười gian. Cô ôm chằm lấy nàng-"Buông ra nào"_Nàng gỡ tay cô, vì bàn tay đó cũng không ngoan ngoãn cứ sờ mó lung tungTân Chỉ Lôi lật nàng lại, mặt đối mặt, cô chồm lấy cắn môi Tần Lam. -"Ưm..."_Nàng đánh vào ngực Tân Chỉ Lôi-"Em nói rồi, em bù đắp cho chị mà....hehe"_Cô cho nàng rời khỏi nước, hai tay chống vào thành bồn-"Ah... đừng...em bức chị"Cô thò tay xuống bên dưới, đâm thẳng vào bên trong. Tần Lam không còn sức nữa, nàng mệt lã người chỉ mong Tân Chỉ Lôi thương xót cho nàng-"Ưm...ah...."_Tần Lam cứ liên tục rên rỉ -"Tần Lam, chị từ khi nào trở nên phóng túng như vậy"-"Do...Lôi...bức...chị"_Nàng bị cô bức sắp ngất rồi, hoa nguyệt nhỏ nhạy cảm hơn rất nhiềuTốc độ ngày một nhanh hơn, bên trong co thắt dữ dội. Nàng đạt cực hạn bên dưới chảy ra một dòng dâm thủy ấm Nàng gục xuống, may là Tân Chỉ Lôi đỡ kịp. Cô dùng khăn lau người cho nàng, đỡ nàng vào giường. Chỉnh lại chăn gối, hôn nhẹ lên trán-"Ngủ ngon. Vất vả rồi"●●●Ánh nắng chiếu xuyên qua rèm cửa, chói cả mắt. Tân Chỉ Lôi là người mở mắt đầu tiên, sau một đêm ân ái điên cuồng. Cô không dám cử động vì Tần Lam đang nằm trên tay cô mà ngủNhìn cơ thể nàng, Tân Chỉ Lôi cười gian nhưng không kém một chút xót xa. Cơ thể đầy vết đỏ, vết răng, đầu gối của nàng có chút đỏ, mông của Tần Lam cũng bị Tân Chỉ Lôi đánh đến cả in dấu tay bên trên. Bản thân từ nay về sau cũng nên kiềm chế lại một chút nếu không Tần Lam sẽ không chịu nổiTiếng gõ cửa-"Vào đi"Người giúp việc đi vào cũng bất ngờ, cô gái lâu lâu đến đây thăm Tân Chỉ Lôi. Cứ tưởng là bạn thân, ai dè....-"Cô chủ muốn ăn gì?"-"Cái gì cũng được! Khoan đã, cho cô ấy một bát súp nóng "_Tân Chỉ Lôi phủi tay, người làm cũng rời điTân Chỉ Lôi rút tay ra, đỡ đầu nàng xuống gối. Cô mau chóng vào phòng tắm, tắm thật sạch sẽ. Tân Chỉ Lôi đeo lại trang sức của mìnhCô đi chỉnh lại chăn, để lại tờ giấy note ở bàn.-"Chăm sóc cô ấy thật kĩ! Nếu có chuyện thì đừng trách"_Tân Chỉ Lôi để lại lời dặn dò, cô đi vào hầm xe lái một chiếc xe Rolls Royce Phantom của cô đi làm.●●●Nàng đã tỉnh nhưng không thể nhúc nhích nổi, hình như cô đã đi làm chỉ còn một mình Tần Lam ở trong căn nhà rộng lớn này. -"Cô đã dậy rồi sao? Cô chủ kêu chúng tôi chăm sóc cô"_Phía sau cửa là hai ba người giúp việc, cần nhiều đến thế không?-"Tôi có thể tự làm được"_Tần Lam từ chối, bản thân vẫn nên tự làm thì vẫn tốt hơn, nàng không quen việc có ngườu hầu hạ-"Cô chủ mà biết được sẽ la chúng tôi"_Người giúp việc là đang năn nỉ nàng-"Thôi được. Cảm ơn mọi người"Họ nhúng nước ấm lau người cho Tần Lam, giúp nàng thay đồ. Đỡ nàng ăn sáng...Mọi thứ đều được đâu vô đó-"Bao giờ Chỉ Lôi mới về"_Nàng ăn hết bát súp, quay sang người làm hỏi-"Chắc tầm chiều ấy ạ"Tần Lam muốn Bubu đến đây ở chung với mình cho đỡ chán. Phải làm sao bây giờ, nàng không thể đi nổi[Lôi...., chị muốn Bubu ở đây với chị]_Tần Lam[Được a, Mạc Ân sẽ mang Bubu đến cho chị]_Tân Chỉ LôiNàng ngồi trên sofa ở phòng khách xem tivi đợi. Mạc Ân nghe lệnh đã đi rước Bubu đến cho Tần Lam, còn mang theo một hộp súp thưởng cho con mèo ú này nữa-"Chị Lôi bảo sẽ về sớm nên chị Lam cứ an tâm nhé"_Mạc Ân cũng đi làmChỉ còn nàng ở với Bubu, chẳng thể đi đâu nổi. Tần Lam chỉ ôm Bubu ngủ cho đến tận chiều. Mãi cô mới chịu về, nàng vừa nghe tiếng xe đã ngồi dậy-"Lam a, em về rồi đây"_Tân Chỉ Lôi mở cửa phòng, nhào đến ôm lấy nàng-"Lôi Lôi à, ôm chặt quá đi"_Nàng đánh nhẹ vào vai cô, ôm thôi còn cần chặt dữ vậy không?-"Em có mua thuốc cho chị"_Cô lấy từ túi xách ra một tuýp gel...Nhìn thôi cũng hiểu được công dụng của nó-"Được rồi, chị sẽ tự thoa"_Tần Lam lấy tuýp thuốc để trên bànTân Chỉ Lôi cau mày, để cô thoa thì dễ hơn chứ. Khuôn mặt nàng có chút đỏ, ngại gì chứ? Chẳng phải cũng nhìn thấy hết rồi sao?-"a"Cô chỉ vừa mới chạm vào nơi ấy của Tần Lam thì nàng la lên một tiếng chẳng hẳn đau lắm đây. Tân Chỉ Lôi nhìn nơi ấy bị hành hạ đến sưng cả lên, trong lòng có chút xót xa. Từ nay về sau, không mạnh tay nữa-"Em xin lỗi a...chắc chị đau lắm"_Tân Chỉ Lôi chỉnh lại quần áo cho Tần Lam-"Đau lắm đó, hic"_Nàng làm nũng, cô càng thương hơnĐến chiều tối, Tân Chỉ Lôi đưa nàng đi ăn, hiện tại Tần Lam đã có thể đi được rồi. Đêm hôm qua, là một đêm điên cuồng của cả hai. Hậu quả để lại là Tần Lam không thể đi nổi trong một ngày liền, mọi thứ đều được Tân Chỉ Lôi lo chu toàn-"Chị ăn nhiều vào"_Cô chống cằm, ngắm nhìn Tần Lam ăn-"Mập!"-"Mập thì chúng ta vận động"_Tân Chỉ Lôi thản nhiên thả ra một câu nói khiến cho nàng nổi cả da gà-"Thôi đi nha! Chị không chịu nổi đâu"Tân Chỉ Lôi cười mỉm. Nàng sợ lắm rồi, mỏi eo gần một ngày liền không làm gì được. Tần Lam vốn là người ít thích việc để người khác chăm sóc mình. Vì nàng đã tự lập khi còn rất sớm
****
Au: Tính ra t viết cái chap này, t cảm thấy t dăm điên bây ơi, cú cú
****
Au: Tính ra t viết cái chap này, t cảm thấy t dăm điên bây ơi, cú cú