[BHTT] [Lôi Lam] Sau tất cả, vẫn là em
Chương 29 : Quỹ đạo
Một ngày nọ, Tân Chỉ Lôi vô tình nhìn một cô gái trong lúc đi dạo cùng Tần Lam, và ánh mắt của cô gái ấy vô tình chạm phải mắt Tân Chỉ Lôi. Dù không có ý gì đặc biệt, nhưng Tần Lam lại cảm thấy một cơn giận bất ngờ trỗi dậy trong lòng. Cảm giác khó chịu, thậm chí có chút ghen tuông, khiến nàng không thể kiểm soát được bản thânKhi về đến nhà, bầu không khí trở nên căng thẳng, mặc dù Tân Chỉ Lôi không hề biết lý do tại sao Tần Lam lại trở nên lạnh lùng đột ngột. Cô mỉm cười, định kể một câu chuyện vui nhưng nhận ra rằng Tần Lam không có phản ứng gì, chỉ lặng lẽ bước vào phòng và bắt đầu làm việcTân Chỉ Lôi, cảm thấy không khí kỳ lạ, đi lại gần Tần Lam, nhưng nàng vẫn không chịu nhìn cô. Sau một lúc im lặng, nàng bỗng lên tiếng-"Em thật sự muốn nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra không?"_Tần Lam hơi quay người, ánh mắt đầy vẻ nghiêm nghị-"Em nhìn người khác như thế, tôi làm sao có thể không cảm thấy... không vui?"Tân Chỉ Lôi sững người, ngạc nhiên trước sự bộc trực của nàng. Cô thừa nhận rằng mình đã nhìn cô gái đó, nhưng chẳng có gì hơn thế. Cô không biết tại sao Tần Lam lại giận dữ như vậy-"Chỉ là một cái nhìn thôi mà, Tần Lam, chị không thể nghiêm trọng hóa mọi chuyện như vậy được"_Tân Chỉ Lôi nói, cố gắng giải thíchTần Lam không nói gì, chỉ im lặng, thở dài. Cảm giác bất an bắt đầu xâm chiếm nàng, không chỉ vì sự ghen tuông mà còn vì sự lo lắng rằng Tân Chỉ Lôi sẽ mãi không hiểu được sự quan trọng của việc duy trì lòng tin trong mối quan hệ của họTân Chỉ Lôi cuối cùng cũng nhận ra mình đã làm tổn thương Tần Lam. Cô tiến lại gần nàng, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, ánh mắt chân thành-"Vợ có thể tha lỗi cho tôi không? Thực sự, tôi chỉ vô tình nhìn thôi. Chị quan trọng với tôi hơn bất kỳ ai"Tần Lam nhìn vào đôi mắt thành thật của cô, lòng nàng dần nguôi ngoai. Sau một hồi im lặng, nàng mỉm cười nhẹ, buông tay cô ra rồi nói-"Bộ tôi không đẹp hay sao? Em hay nhìn người khác"-"Nhìn người khác xem thử, họ đẹp bằng vợ em không?"-"Vậy hơn hay không?"-"Không rồi, vợ tôi đẹp nhất"Cảm giác ghen tuông qua đi, nhưng Tần Lam vẫn muốn Tân Chỉ Lôi hiểu rằng trong tình yêu, sự quan tâm và sự trung thành là rất quan trọng. Tân Chỉ Lôi gật đầu, hứa sẽ không để những điều nhỏ nhặt làm tổn hại đến tình cảm của họ nữa●●●Khi Dĩnh Chi bước vào lớp 7, nàng đã nhận thấy sự thay đổi rõ rệt ở con gái. Con bé không chỉ cao lên, mà còn trở nên xinh đẹp hơn mỗi ngày. Những đường nét trên gương mặt con giống hệt Tần Lam, từ đôi mắt sáng ngời đến nụ cười tỏa sáng. Nhưng điều khiến Tần Lam lo lắng nhất chính là việc Dĩnh Chi ngày càng thu hút sự chú ý của các bạn trai trong trườngMột buổi chiều, khi Tần Lam và Tân Chỉ Lôi đang ngồi trong phòng khách, con gái từ trường về. Dĩnh Chi bước vào với vẻ mặt rạng rỡ, trên tay là một bông hoa nhỏ mà một bạn trai trong lớp đã tặng cho con-"Con về rồi à?"_Tần Lam mỉm cười, nhưng ánh mắt nàng có chút lo lắngDĩnh Chi gật đầu, đưa bông hoa cho mẹ-"Dạ, con về rồi, mẹ Lam. Cái này... bạn nam trong lớp tặng cho con. Con không biết sao, con cứ cười rồi nhận lấy thôi."Tân Chỉ Lôi ngồi bên cạnh, nghe thấy "Nam" liền nhướng mày. -"Cái cậu bạn nào vậy?"_Cô không giấu được sự tò mòDĩnh Chi nhìn mẹ Lôi, khẽ nhún vai, đôi mắt sáng rực-"Chỉ là bạn bè thôi mà mẹ. Nhưng mà, con thấy hơi ngại"Tần Lam thở dài, vỗ nhẹ lên tay Dĩnh Chi-"Mẹ biết con là người lớn rồi, nhưng mẹ cũng lo con bị làm phiền. Con có biết là rất nhiều người trong trường chú ý đến con không?"Dĩnh Chi cười hồn nhiên-"Con biết, nhưng con chỉ muốn học tốt thôi, mẹ đừng lo quá."Tân Chỉ Lôi không nhịn được mà nói-"Đúng đó, con gái. Cứ như vậy, coi chừng có người theo đuổi làm mẹ phải lo đấy"Dĩnh Chi nhìn hai mẹ, nở một nụ cười tươi-"Mẹ đừng lo quá, con chỉ cần có hai mẹ bên cạnh là đủ rồi"Tần Lam nhìn Dĩnh Chi, ánh mắt đầy yêu thương và lo lắng. Nàng biết con gái mình đã lớn, nhưng không thể tránh khỏi những mối lo của một người mẹ.-"Con vẫn luôn là đứa con gái bé nhỏ của mẹ, cho dù con có lớn thế nào đi nữa"_Tần Lam nói, nhẹ nhàng vén tóc con gáiDĩnh Chi ôm lấy Tần Lam và Tân Chỉ Lôi, cảm nhận sự yêu thương vô bờ của hai người mẹ-"Con luôn yêu mẹ mà"Nhìn con gái trưởng thành, Tần Lam cảm thấy tự hào nhưng cũng không thể ngừng lo lắng. Cô biết rằng Dĩnh Chi sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách trong cuộc sống, nhưng dù thế nào, cô và Tân Chỉ Lôi sẽ luôn ở bên, bảo vệ và yêu thương con gái mình●●●Một thời gian sau, cuộc sống của Tần Lãng dần trở nên ổn định. Sau khi vượt qua những biến cố trong quá khứ và nhận ra tình yêu đích thực của mình là Hiểu Tâm, nàng đã quyết định tiến tới hôn nhân. Họ tổ chức một buổi lễ đơn giản nhưng đầy ấm áp, chỉ có những người thân thiết nhất bên cạnh, với sự chứng kiến của Tần Lam và Tân Chỉ Lôi, những người luôn ở bên nàng suốt chặng đường dàiKhi mọi chuyện đã ổn định, Tần Lãng vui mừng thông báo với Tần Lam và Tân Chỉ Lôi về tin vui. Một buổi chiều mùa thu, nàng ngồi cùng Hiểu Tâm trong phòng khách nhà mình, cả hai đều mỉm cười khi nhận được điện thoại từ Tần Lam-"Chị Lãng, có chuyện gì vậy? Chị gọi em có gì không?"_Tần Lam hỏi, giọng đầy quan tâmTần Lãng cười, nụ cười hạnh phúc khiến cả không gian xung quanh như sáng lên-"Em gái, chị và Hiểu Tâm có một tin mừng muốn chia sẻ với em và Chỉ Lôi. Chị vừa nhận kết quả từ bác sĩ… Tôi đã có thai rồi, chúng tôi sắp có một bé gái!"Tần Lam ngạc nhiên, một cảm giác vui sướng lạ lùng tràn ngập trong lòng-"Thật sao? Ôi, chị thật sự hạnh phúc cho chị đó!"_Nàng bật cười, khóe mắt ngấn lệTân Chỉ Lôi ngồi bên cạnh, nghe thấy vậy cũng không kìm được sự vui mừng-"Chúc mừng hai người. Chị Lãng, em không thể tin được, cuối cùng chị cũng có thể có một gia đình trọn vẹn. Bé gái… thế là hai người sẽ có một gia đình hạnh phúc thật sự rồi"-"Chị cám ơn em, cảm ơn cả hai người. Đã có lúc chị tưởng rằng mình sẽ không bao giờ có được hạnh phúc như bây giờ, nhưng Hiểu Tâm đã cho chị tất cả, và bây giờ chúng tôi đang chờ đợi một thiên thần nhỏ. Đó là món quà tuyệt vời nhất trong cuộc đời chị"Tần Lam và Tân Chỉ Lôi đều rất vui mừng. Dù trước đây Tần Lãng đã phải trải qua rất nhiều đau khổ, nhưng giờ đây nàng đã tìm được niềm hạnh phúc của mình. Cảm giác hạnh phúc tràn ngập khi nhìn thấy Tần Lãng có thể nở nụ cười ấm áp, giống như một phần thưởng sau những tháng ngày gian khó.-"Tạm biệt, em cám ơn chị. Hãy chia sẻ niềm vui này với Hiểu Tâm nhé. Cả gia đình mình sẽ cùng chúc phúc cho chị và bé gái sắp ra đời"-"Chắc chắn rồi, em. Chúng ta sẽ sớm gặp lại"_Tần Lãng cười, ánh mắt ngập tràn niềm vuiTần Lam và Tân Chỉ Lôi ở đầu dây bên kia cũng không kìm được niềm hạnh phúc cho chị mình-"Sắp có cháu rồi, em thật sự vui mừng thay cho chị"Sau cuộc trò chuyện ấy, Tần Lãng và Hiểu Tâm cảm thấy cuộc sống của họ đã đầy đủ hơn bao giờ hết. Một gia đình mới đang hình thành, và những điều tốt đẹp nhất đang chờ đón họ phía trướcThời gian mang thai trôi qua, Tần Lãng cảm nhận được sự thay đổi không chỉ trong cơ thể mà còn trong cuộc sống của mình. Cô đã có một gia đình yêu thương, bao bọc, và đặc biệt là Hiểu Tâm, người luôn chăm sóc nàng chu đáo từng li từng tí. Mặc dù không còn phải lo lắng về công việc hay những áp lực ngoài kia, nhưng nàng vẫn cảm thấy tràn ngập tình yêu thương và sự che chở từ người mình yêuHiểu Tâm đã sắp xếp mọi thứ một cách hoàn hảo. Họ thuê một bảo mẫu thân thiện và chu đáo để chăm sóc nàng trong suốt thời gian mang thai, từ những bữa ăn lành mạnh, những bài tập nhẹ nhàng đến việc chuẩn bị tất cả những gì cần thiết cho bé gái sắp chào đời. Tần Lãng cảm thấy mình như hoàng hậu được yêu thương, luôn được chăm sóc tỉ mỉ, không thiếu thốn gìMỗi sáng, Hiểu Tâm đều tự tay chuẩn bị bữa sáng cho nàng. -"Hôm nay em làm món cháo yến mạch với hạt chia nhé, tốt cho sức khỏe và bé yêu trong bụng mình đấy"_Hiểu Tâm dịu dàng nói, rồi đặt bát cháo ấm lên bàn, ánh mắt ngọt ngào nhìn nàngTần Lãng mỉm cười, cảm nhận được tình yêu sâu sắc trong từng hành động của chồng-"Cảm ơn em, Hiểu Tâm. Em là người tuyệt vời nhất trên đời này"Hiểu Tâm chỉ cười dịu dàng, nhưng trong ánh mắt ấy là cả một đại dương tình cảm-"Em phải chăm sóc bản thân và bé thật tốt, vì gia đình của chúng ta"Trong suốt thai kỳ, Tần Lãng luôn cảm nhận được sự bảo vệ và chăm sóc đầy yêu thương từ Hiểu Tâm và bảo mẫu. Những cơn ốm nghén, những lúc nàng mệt mỏi, đều có người bên cạnh, không bao giờ để nàng phải một mình. Vào những ngày đầu, khi nàng cảm thấy mệt mỏi, Hiểu Tâm đã luôn sẵn sàng kề bên, đưa tay đỡ lấy nàng, giúp nàng nghỉ ngơi đầy đủCả gia đình của Hiểu Tâm, từ ba mẹ đến anh chị em, đều rất ủng hộ mối quan hệ của họ. Hiểu Tâm đã khiến gia đình nàng nhận ra rằng Tần Lãng chính là người chị gái tuyệt vời, người đã giúp cô trưởng thành, và nay lại là người bạn đời khiến cô trở nên hạnh phúc. Họ đối đãi với Tần Lãng như thành viên trong gia đình, chẳng khác nào đón một nàng dâu xinh đẹp, ngọt ngào vào ngôi nhà này-"Chị đã làm mẹ rồi, chị sẽ là người mẹ tuyệt vời nhất của gia đình chúng ta"_Hiểu Tâm luôn nói với nàng mỗi khi có dịp, thể hiện niềm tự hào vì đã lựa chọn được một người vợ tuyệt vời như Tần LãngNàng tự cảm thấy mình thật may mắn. Không chỉ có một gia đình yêu thương, mà còn có một người chồng luôn quan tâm, chăm sóc. Tần Lãng cảm thấy cuộc sống của mình đã trọn vẹn hơn bao giờ hết, và chỉ cần nhìn vào ánh mắt dịu dàng của Hiểu Tâm, nàng biết mình đã tìm được hạnh phúc đích thựcCùng với việc gia đình Hiểu Tâm tiếp đón nàng như một thành viên trong gia đình, Tần Lãng dần dần cảm nhận được một tình yêu mới, không còn đau khổ, không còn những luyến tiếc. Tất cả chỉ còn lại những ngày tháng an yên bên cạnh người chồng yêu thương....Hiểu Tâm lo lắng đứng bên ngoài phòng cấp cứu, tay siết chặt chiếc khăn, mắt luôn dõi theo cửa. Tần Lam và Tân Chỉ Lôi đứng bên cạnh, cũng không thể nào an tâm. Dĩnh Chi lặng lẽ ngồi trên ghế, nhìn vào khuôn mặt đầy lo âu của mọi người-"Chị Lãng sẽ không sao đâu, đúng không?"_Tân Chỉ Lôi nói nhỏ, nhưng giọng cô không giấu được sự lo lắngTần Lam gật đầu, cố gắng trấn an mọi người, nhưng trong lòng, nàng cũng không thể bình tĩnh được. Tần Lãng, dù là người mạnh mẽ và kiên cường, nhưng khi đối diện với nguy hiểm, nàng vẫn chỉ là một người phụ nữ yếu đuối trong lúc sinh nởCuối cùng, cửa phòng cấp cứu mở ra. Hiểu Tâm vội vã chạy đến, nhưng bác sĩ chỉ lắc đầu-"Cô ấy cần phải nghỉ ngơi"_bác sĩ nói-"Cơ thể cô ấy yếu, nên cần thời gian hồi phục"Hiểu Tâm ngồi xuống ghế, ngẩng đầu lên, ánh mắt đau đớn-"Tại sao tôi không thể làm gì cho chị ấy? Chị ấy đã phải chịu đựng quá nhiều rồi"Tân Chỉ Lôi nhẹ nhàng đến bên cạnh Hiểu Tâm, đặt tay lên vai cô-"Cô làm tốt lắm rồi. Chị Lãng sẽ vượt qua thôi"Hiểu Tâm chỉ biết nắm chặt tay mình, đôi mắt mờ đi vì lệ-"Em sợ, nếu chị ấy không qua được... thì em sẽ mất chị ấy mãi mãi"Sau khi cuộc sinh mổ thành công, bác sĩ thông báo Tần Lãng đã sinh ra một bé gái khỏe mạnh. Dù mệt mỏi và kiệt sức, nhưng khi Hiểu Tâm nhìn vào khuôn mặt hạnh phúc của nàng, ánh mắt dịu dàng, trái tim cô như dịu lại, bao nỗi lo lắng suốt mấy giờ qua dường như đã tan biếnTần Lam và Tân Chỉ Lôi đứng cạnh nhau trong phòng, ánh mắt họ không thể rời khỏi đứa trẻ bé nhỏ nằm trong nôi, đôi mắt hoa đào của cô bé vừa mở ra nhìn thế giới, giống hệt Tần Lãng – đôi mắt sáng lấp lánh, đầy sức sống, như mang trong mình sự mạnh mẽ và kiên cường của người mẹ-"Giống chị Lãng quá"_Tần Lam nói, mắt sáng lên khi ngắm nhìn đứa bé-"Nhưng lại giống cả mắt tôi nữa"Tân Chỉ Lôi nở nụ cười hạnh phúc, cũng cảm nhận được sự liên kết giữa đứa trẻ và họ-"Đúng vậy, đôi mắt hoa đào của cô bé giống cả hai người, giống chị Lãng và chị nữa"_Cô nói, đôi mắt ngập tràn yêu thươngHiểu Tâm ngồi cạnh Tần Lãng, cúi xuống nhìn con gái đang ngủ ngon lành trong vòng tay của mẹ-"Cảm ơn, Tần Lãng"_Cô thì thầm, đôi mắt mờ đi vì hạnh phúc-"Chị là cả thế giới của em"Nàng mở mắt từ từ, mở miệng khô khóc ra nóiTần Lãng mỉm cười, dù vẫn còn mệt, nhưng nụ cười của nàng là tất cả những gì Hiểu Tâm cần. -"Cảm ơn em, Hiểu Tâm. Chúng ta đã tạo ra một điều kỳ diệu" nàng nhìn đứa bé trong nôi, không thể giấu được niềm hạnh phúcTừ giờ, cuộc sống của họ sẽ bước sang một trang mới – đầy ắp tiếng cười và yêu thương, với đứa con gái xinh đẹp như chính mẹ của nó. Tất cả những điều khổ cực đã qua, giờ chỉ còn lại niềm vui và sự bình yên trong gia đình nhỏ của họTần Lam nhìn đứa bé trong nôi, trái tim cô tràn đầy cảm xúc, rồi cô mỉm cười nhìn Tần Lãng và Hiểu Tâm. Đây là một khoảnh khắc vô cùng đặc biệt, khi em gái của cô đã sinh ra một sinh linh mới, một phần máu thịt của gia đình-"Em đặt tên cho con bé đi Tần Lam!"-"Em sao?"Tần Lãng gật đầu, ánh mắt ngập tràn yêu thương, rồi quay sang Hiểu Tâm-"Em nghĩ sao, Tâm?"Hiểu Tâm nhẹ nhàng cầm tay Tần Lãng, mỉm cười-"Chị là mẹ, nhưng em cũng rất muốn nghe ý kiến của em gái chị Tên của con rất quan trọng"Tần Lam suy nghĩ một lúc, ánh mắt sáng lên khi cô nghĩ đến một cái tên mà mình đã muốn cho con gái của chị gái từ lâu. -"Em nghĩ tên của con sẽ là Tần Kỳ Lam"_Tần Lam nói, ánh mắt sáng lấp lánhTần Lãng và Hiểu Tâm nhìn nhau, bất ngờ nhưng cũng cảm động. -"Kỳ Lam?"_Tần Lãng hỏi, ngạc nhiên-"Vâng"_Tần Lam gật đầu-"Kỳ có nghĩa là kỳ diệu, là những điều đẹp đẽ, là sự tinh tế và kiên cường. Lam là một phần của em, một phần của gia đình mình, mang ý nghĩa là sự bình yên, dịu dàng"Tần Lãng nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt con gái, rồi quay sang Hiểu Tâm-"Chị thích tên này. Tần Kỳ Lam... nghe thật hay"Hiểu Tâm cười, rồi quay sang Tần Lam-"Cảm ơn em, Lam. Tên này thật sự rất đặc biệt"-"Cảm ơn mọi người vì đã ở bên chị"Tần Lãng nở nụ cười, ánh mắt hạnh phúc và mãn nguyện-"Con gái của chị sẽ được gọi là Tần Kỳ Lam, một cái tên đầy ý nghĩa, để con lớn lên trong tình yêu thương và sự mạnh mẽ"Cả ba đều mỉm cười nhìn đứa trẻ trong nôi, cái tên Tân Kỳ Lam như một món quà tuyệt vời cho đứa bé, một cái tên sẽ đi theo con trong suốt cuộc đời, mang theo niềm hy vọng và tình yêu thương vô bờ của gia đình●●●Hiểu Tâm và Tần Lang rất hạnh phíc, họ đã đồng hành cùng nhau từ khi trở về Bắc Kinh đến thời điểm. Tuy thời gian không ngắn nhưng cũng không dài, họ đồng điệu về mọi thứ, suy nghĩ lẫn hành động. Lúc nào Hiểu Tâm cũng rất yêu nàng, tình cảm không hề vơi đi mà chỉ có nhân lên nhân lên ngày càng nhiều. Con của họ giờ cũng đã chập chừng bò được, cuối tuần họ lại bế Kỳ Lam sang chơi với Dĩnh ChiThời gian trôi nhanh thật, lướt qua đã thấm thoát trôi qua nhanh như con gió. Dĩnh Chi giờ đã trở thành thiếu nữ, sinh đẹp rạng ngời, nét đẹp thừa hưởng rừ Tần Lam. Tân Chỉ Lôi cũng rất yêu Tần Lam, chị cảm nhận như vậy, Chỉ Lôi và Hiểu Tâm thật giống nhau, cả hai đều yêu vợ mình nhất trên đờiEm gái là người mang thai trước, có nhiều kinh nghiệm trong việc trông trẻ, còn Tần Lãng có hơi chút vụng về nhưng nói về yêu con thì không ai sánh bằng. Hai chị em này đều yêu con gái hết mực, chiều hết sức có thể. Tân Dĩnh Chi được nàng chiều đến độ, lúc hai mẹ cãi nhau đều theo phe Tần Lam vì con bé suy nghĩTiền lương của mẹ Lôi là mẹ Lam giữ, mẹ Lam mà giận, khỏi ăn vặt luôn. Mỗi lần Tân Chỉ Lôi và Tần Lam cãi nhau đều là Dĩnh Chi theo phe Tần Lam, chuyện này xảy ra như cơm bữa. Tần Lãng và Hiểu Tâm còn thấy bất lực, có gợi ý nho nhỏ. Rằng Tần Lam sinh thêm một đứa con gái nữa, cho theo phe của côChỉ Lôi thấy có lý, cứ ôm khư khư cái ý nghĩ đó trong đầu. Tối nào cũng bắt nàng trả bài, đòi nàng thụ tinh nhân tạo thêm một đứa nữa cho cô có đồng minh-"Sao Lam nhéo em"-"Đủ rồi, Chỉ Lôi! Em biết đã mấy lần rồi không?"-"Tại vợ đẹp!"Bên ngoài bỗng dưng có tiếng gõ cửa phòng, nàng đoán chắc là con gái yêu dấu đây mà-"Hai mẹ à! Nhỏ chút cho con học bài!"Nàng và cô nên giỡn nhỏ tiếng lại một chút-"Chị yêu em! Ngủ ngon"-"Em cũng yêu chị"....Vài năm sau, Tần Lãng, Hiểu Tâm và Tần Kỳ Lam đã sống trong một ngôi nhà ấm cúng đầy tình yêu. Cả ba người, dù trải qua bao sóng gió, cuối cùng cũng tìm thấy sự bình yên mà họ xứng đáng có đượcTần Lãng đã trở thành một người mẹ tuyệt vời, dạy cho Kỳ Lam cách yêu thương và sống mạnh mẽ. Hiểu Tâm, với tất cả sự kiên nhẫn và chăm sóc, đã là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình. Cô ấy chăm lo mọi thứ, từ bữa ăn đến từng bước đi của con gái, luôn dành tình yêu thương vô điều kiện cho Tần Lãng và Kỳ LamTần Lam và Tân Chỉ Lôi, dù cuộc sống đôi khi không dễ dàng, đã luôn bên cạnh nhau, cùng nhau vượt qua khó khăn. Dĩnh Chi, đã trưởng thành, giờ là một cô bé xinh đẹp, tài giỏi, luôn tự hào về hai người mẹ của mình. Con bé luôn cảm thấy may mắn khi được sống trong một gia đình đầy tình yêu thương và sự quan tâm, nơi mỗi ngày đều là một ngày tràn đầy niềm vui.Mỗi khi cả gia đình tụ họp bên nhau, trò chuyện, cười đùa, Tần Lãng nhìn vào mắt Kỳ Lam và cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Cô nhớ lại những ngày tháng đau đớn, nhưng giờ đây, cô có thể cảm nhận được sức mạnh của tình yêu và gia đình, thứ mà cô chưa từng tưởng tượng sẽ cóKết thúc một hành trình dài, bốn người cho rằng hiểu rằng dù có khó khăn hay thử thách, chỉ cần yêu thương và chăm sóc nhau, gia đình sẽ luôn là nơi bình yên nhất, nơi họ tìm thấy hạnh phúc và sự bình an trong trái tim mình.Và cứ thế, cuộc sống của họ tiếp tục, đầy ắp tiếng cười, tình yêu và những kỷ niệm ngọt ngào. Tình yêu mà họ dành cho nhau không bao giờ phai nhạt, mà mỗi ngày lại càng thêm sâu sắc, mãnh liệt hơn.Họ biết rằng dù thế nào, gia đình là tất cả. Và tình yêu sẽ luôn là chìa khóa mở ra cánh cửa hạnh phúc
***
Ủng hộ au nhiệt tình coiiii, để đăp fic mới không tui ngâm luôn à
***
Ủng hộ au nhiệt tình coiiii, để đăp fic mới không tui ngâm luôn à