[BHTT] [Hoàn] Hỏi Em Thế Nào Là Hạnh Phúc? - Hương Giang, Gia Hân
Chương 14- Điên
Gia Hân cảm thấy không gian lúc này yên ắng đến lạ, cả đến tiếng thở của mình nàng cũng không nghe được, cứ như tai của nàng đã bị hỏng rồi vậy. Xấp bản thảo rơi vãi trên ghế ngồi, một vài tờ nằm im dưới đất, vài đường nét và màu sắc không chút sức sống hòa lẫn vào màu trắng nhạt nhẽo của trang giấy. Đã gần sáng rồi mà nàng vẫn chưa chợp mắt được, cứ nằm nghiêng trên giường mà nhìn chằm chằm vào đám trang sức nằm dở dang trên giấy. Đột nhiên nàng thấy buồn cười quá, muốn bật lên tiếng cười thật to, mà chắc nàng cũng không nghe thấy mình thật sự đang cười, mãi đến khi nước mắt hòa vào tóc đem vị mằn mặn đến môi nàng mới sực tỉnh. Nàng bị điên thật rồi, đã vậy còn đem cái thứ tình yêu điên loạn khổ sở này ép buộc lên người Hương Giang. Bây giờ nàng nằm đây đóng vai gì nữa chứ? Từ đầu đến cuối chẳng phải mọi người đều bị nàng chơi đùa sao, cả đến Hương Giang cũng vì hoảng hốt trước cái thứ tình cảm này mà bị kéo theo nàng. Vốn dĩ mười mấy năm qua đã không phải là yêu nàng, thì tại sao chỉ vì một lời tỏ tình trong lúc không tỉnh táo của nàng mà phải suy nghĩ lại nhỉ? Đúng rồi, là Hương Giang suy nghĩ phải ở bên cạnh nàng, chứ từ những cảm xúc nguyên thủy nhất của cô không hề có chút khái niệm. Nàng tự thấy bản thân mình xấu xa, vừa xấu xa lại vừa đáng thương đến tội nghiệp.Gia Hân cố cuộn chăn gối vào người, đau lòng mà khóc đến thê lương. Nàng muốn đem hết ruột gan khóc tràn ra ngoài, muốn đem chuyện tình không đầu không kết này hong cho khô cạn. Nàng khóc suốt một đêm, cả người từ đầu đến chân đều cảm thấy đau nhức mỏi mệt, nhưng sự khó chịu cứ lẩn quẩn trong lòng khiến nàng không cách nào chợp mắt.Trời sáng thì cũng đã sáng rồi, nhưng hôm nay không có con Sông inh ỏi đòi ăn, cũng không có tin nhắn chào ngày mới vui vẻ của người kia nữa. Cửa sổ từ lúc tối không kéo rèm, đến lúc này nắng hắt vào một khoảng rộng, gay gắt như thiêu đốt nàng. Chẳng phải người ta nói ngày mình buồn trời thường hay có mưa sao? Bây giờ đến một giọt mưa làm dịu tâm hồn cũng chẳng có. Suy nghĩ vô lý này lại khiến Gia Hân buồn cười, xung quanh cũng không có ai nói nàng điên, thôi thì không cần phải e dè. Nàng bật cười thành tiếng, bỏ qua cả cổ họng đang đau rát vì nguyên nhân gì cũng không rõ. Nàng cứ vậy mà nằm để nắng hong khô cả buổi sáng, kết cuộc cả người phát sốt hâm hấp, cộng thêm cả một đêm thức trắng lại mê man mà ngủ thiếp đi. Nàng mơ không biết bao nhiêu là giấc, mà cả trong giấc mơ cũng thấy đau. Hương Giang rõ ràng là đứng ngay trước mặt nàng, nhưng chỉ cần nàng vươn tay chạm đến là lại đau như có gai đâm vào tay. Nàng vừa đau vừa sợ, mơ thôi sao lại sống động đến như vậy?Lúc Gia Hân tỉnh dậy cũng đã chiều tối, mặt trời cũng đã tàn, thôi không gay gắt với nàng nữa. Trong một phút giây nàng đã nghĩ là mình đã chết rồi, một ngày bình thường trôi qua thôi nhưng nàng cảm thấy thật khủng khiếp. Tay nàng đau quá, lại có thứ gì dính bết khiến nàng không dễ dàng mở tay ra được. Nàng giơ tay trước mặt mình, có chút không hiểu thứ đỏ thẫm trên đó không biết từ đâu mà xuất hiện. Nàng chớp mắt mấy cái, thấy đại não đang đau nhức truyền đến tiếng dồn dập như trống đánh, nàng bắt đầu nhận ra đây là máu, lại còn là máu chảy ra từ chính vết thương trên tay nàng.
Lại đâu đó ngoài kia, bóng dáng hắn trầm ngâm ngồi trên chiếc ghế da đắt tiền. Tiếng sấm rầm một cái đinh tai, nhưng hắn chẳng có vẻ gì là giật mình, gương mặt vẫn giữ nguyên biểu cảm. Hắn xoay chiếc điện thoại trong tay, suy nghĩ mọi thứ về cuộc nói chuyện vừa rồi. Lúc này hắn buồn bực tột độ, nhưng cũng hồi hộp vô cùng. Tất cả trước đây hắn có đều bị đàn bà phá hủy, thật sự nhục nhã mất mặt. Vậy mà đã có lúc hắn còn tự quá đề cao bản thân, bây giờ thì coi như ăn một cú quá đau. Hắn cũng chẳng cần ai đến đây nói câu xin lỗi, cả hai con đàn bà đó tặng hắn hai món quà thật không thể nào nuốt trôi, bây giờ đến lượt hắn đáp lễ một chút gì rồi.********* P/s: Nhân vật mới đã xuất hiện.Mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết và sẽ lại ngọt ngào, an tâm nhé. 😊
Lại đâu đó ngoài kia, bóng dáng hắn trầm ngâm ngồi trên chiếc ghế da đắt tiền. Tiếng sấm rầm một cái đinh tai, nhưng hắn chẳng có vẻ gì là giật mình, gương mặt vẫn giữ nguyên biểu cảm. Hắn xoay chiếc điện thoại trong tay, suy nghĩ mọi thứ về cuộc nói chuyện vừa rồi. Lúc này hắn buồn bực tột độ, nhưng cũng hồi hộp vô cùng. Tất cả trước đây hắn có đều bị đàn bà phá hủy, thật sự nhục nhã mất mặt. Vậy mà đã có lúc hắn còn tự quá đề cao bản thân, bây giờ thì coi như ăn một cú quá đau. Hắn cũng chẳng cần ai đến đây nói câu xin lỗi, cả hai con đàn bà đó tặng hắn hai món quà thật không thể nào nuốt trôi, bây giờ đến lượt hắn đáp lễ một chút gì rồi.********* P/s: Nhân vật mới đã xuất hiện.Mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết và sẽ lại ngọt ngào, an tâm nhé. 😊