[BHTT] [FUTA] Tháng ngày

Chương 18 (H)





*rengg rengg*

"Ba, mẹ. Vâng, con hơi cảm chắc tối qua ở ngoài chơi lâu"

"Không sao, Lục An Bình cũng bị lây. Ba mẹ đi chơi đi, không sao đâu nghỉ ngơi hôm nay là khoẻ"

"Vâng, bai bai ba mẹ"

Trình Ngữ cúp điện thoại, 10 giờ sáng, căn phòng vẫn chìm trong bóng tối vì rèm được kéo kín.

Trình Ngữ xoa xoa trán, nhớ đến tối qua quá điên cuồng, Lục An Bình không ngừng ở trong cơ thể cô đòi hỏi, cô cũng quấn lấy Lục An Bình không buông, leo lên đỉnh núi khoái cảm không biết bao nhiêu lần, tử cung cũng được lấp đầy tinh dịch hết lần này đến lần khác, cảm giác ấm nóng đó hình như vẫn còn vương vấn trong người Trình Ngữ.

Trình Ngữ liếc nhìn người bên cạnh, hôm qua ban đầu thì "dừng lại gần pháp y Trình", đến cuối cùng ôm lấy cô không chịu buông đổi thành "đừng dừng lại pháp y Trình"


"Ai cho cô ngủ ngon"
Trình Ngữ nhéo mũi Lục An Bình, hơi cử động xíu bên dưới đã ê ẩm, hậu quả của việc vui quá độ.



Lục An Bình bắt lấy cánh tay đang trêu chọc khuôn mặt mình. Quay người sang vùi đầu vào cổ Trình Ngữ hít 1 hơi.


"Cô chú Trình điện à?"

"Ừa, để ba mẹ đi chơi với anh hướng dẫn rồi"

"Cô chú nói gì?"

"Không nói gì chỉ dặn uống thuốc, nghe giọng tôi hơi khàn nghĩ thật là cảm lạnh"
Trình Ngữ véo eo Lục An Bình, chỉ 2 người biết vì sao giọng Trình Ngữ khàn đi.


Lục An Bình trở mình nằm thẳng, thở dài. Kí ức tối qua hiện ra trong đầu, rốt cuộc thì không hiểu tại sao bản thân và pháp y Trình lại đi đến bước này.

"Trình Ngữ"


"Chuyện gì?"


"Chúng ta có ra ngoài không?", bình thường Lục An Bình có thể tự ra ngoài chơi nhưng bây giờ cảm giác không thể nào đi mà để Trình Ngữ ở lại.


"Cô muốn ra ngoài chơi?"
Trình Ngữ chống tay lên đầu nghiêng người nhìn Lục An Bình. Cô thích sóng mũi và xương hàm của Lục An Bình, rất đẹp.


"Chỉ hỏi thôi, chúng ta ở trong phòng làm gì?"


"Làm tình"

Lục An Bình:!!!!
Mẹ kiếp, sau Trình Ngữ cái gì cũng dám nói vậy.

Trình Ngữ bật cười nhìn lỗ tai đỏ chót của Lục An Bình.

"Làm không?", tiếp tục trêu chọc hỏi.


"Cô chịu nổi sao? Pháp y Trình"
Lục An Bình nghiêng người qua, đối diện với Trình Ngữ. Người phụ nữ này "bị làm" đến mức xin tha bây giờ còn mạnh miệng.

Trình Ngữ kề sát lại hôn lên cằm Lục An Bình.

"Tôi đói"

Lục An Bình leo lên người Trình Ngữ, tay vừa tách chân cô ấy ra đã bị Trình Ngữ đánh mạnh vào người cái "chát".
"Tôi đói bụng thật, không phải chỉ cái này"


"Nhưng xem ra người mở miệng càng đứng đắn, nội tâm càng xấu đúng không?"
Trình Ngữ chỉ vào ngực trái của người phía trên. Rốt cuộc ai là người đi săn ai là con mồi?


Lục An Bình biết mình bị hớ, là do cô vội, ừa thôi thừa nhận rằng là cô cũng "muốn".

Côn thịt bên dưới đã dậy, đâm lên phía đùi non của Trình Ngữ. Trình Ngữ cảm nhận được sự nóng hổi của nó, thậm chí cũng rung động khiến tiểu huyệt rỉ ra ít mật dịch.


"Dậy đi, chúng ta ra nhà ăn ở lữ quán ăn"
Lục An Bình vừa định đứng lên, bị Trình Ngữ kéo lại.

"1 lần"

Trình Ngữ cong chân thành chữ M, cầm côn thịt của Lục An Bình để ngay tiểu huyệt nhẹ nhàng ma sát, chỉ vừa chạm vào nó tiểu huyệt của cô càng ướt hơn, 2 cánh hoa đóng mở như mời gọi côn thịt mau chóng đi vào.


"Ưm...động đi"
Trình Ngữ vặn vẹo thân mình, trước tiên ăn Lục An Bình đã ăn cơm sau.

Lục An Bình lấy tay tách 2 bên cánh hoa, sờ lên tiểu huyệt thấy nó đã ướt cô cầm côn thịt để quy đầu ma sát lên xuống đó vài cái cũng để bôi trơn hơn, sau đó để côn thịt ngay tiểu huyệt Trình Ngữ từ từ đi vào, khi quy đầu thô to đã vào được một chút Lục An Bình liền động eo một cái thật mạnh cả côn thịt to dài lập tức đi thẳng vào trong tử cung Trình Ngữ khiến cô ấy hét lên 1 tiếng.

"Từ..từ từ, đau"


"Thả lỏng đi"

Trình Ngữ thả lỏng người, hít thở để "ăn" trôi côn thịt bên dưới, dù đủ ướt nhưng mà vật đó to, cứng như vậy...


"Thoải mái quá", Lục An Bình thở mạnh, sự khít chặt lấy của tiểu huyệt bao bọc không ngừng hút lấy cô.

Lục An Bình để yên côn thịt trong khoảng chừng mấy chục giây sau đó bắt đầu thọc vào rút ra 1 cách chậm rãi, tay cô lướt lên trên ngực Trình Ngữ xoa nắn nó.


"Ưm...sướng quá.."
Trình Ngữ ngắm nghiền 2 mắt cảm nhận hoa huyệt bị nong ra, quy đầu thô to mỗi lần đều cắm vào rất sâu, chạm lên điểm mẫn cảm của cô. Cảm giác vừa đau vừa sướng.


"Nhanh, nhanh chút..động đi"

"Như vầy đúng không?",
Lục An Bình nãy giờ vẫn từ tốn đâm vào nhưng giờ không trêu chọc Trình Ngữ nữa, cô dồn lực vào eo để cô thịt đâm vào tiểu huyệt mỗi lúc một nhanh, âm thanh bọt nước, tiếng va chạm làm tình vang lên trong không gian khiến người ta đỏ mặt tía tai.

"Ưm.."

"Á...đúng, chỗ đó...to quá"

Trình Ngữ phối hợp lắc mông còn chủ động nâng mình lên ma sát kết hợp với Lục An Bình.

"Sâu quá, cắm sâu quá...ah", Trình Ngữ thấy cơ thể cô sau tối qua càng nhạy cảm hay đúng hơn càng được Lục An Bình chăm sóc đến điên rồi, cô muốn Lục An Bình thao mình mạnh hơn, ở sâu trong tử cung cô mà cắm mạnh mẽ.

Lục An Bình tay xoa ngực Trình Ngữ, miệng thì ngặm lấy núm vú của bên còn lại chăm sóc, bên dưới cô cũng không rảnh rỗi giống như cái máy dập, đâm không ngừng nghỉ vào tiểu huyệt non mềm.


"Lục An Bình", Trình Ngữ ôm đầu Lục An Bình kéo cô từ ngực mình lên, ôm chằm lấy bả vai người bên trên cả cơ thể co giật vài cái, đầu ngón chân
cong lại, đạt cao trào.

"Ngữ Ngữ", Lục An Bình hôn môi Trình Ngữ. Tiểu huyệt vì lên đỉnh của cô ấy co bóp càng mạnh hơn khiến côn thịt Lục An Bình bị bức đến điên rồi, cô cắm càng lúc càng nhanh tiến hành chạy nước rút bên trong. Âm thanh bạch bạch bạch va chạm không ngừng.

"A, sướng quá"
Lục An Bình rên rỉ, ôm chằm lấy Trình Ngữ côn thịt ở bên trong tử cung giật giật vài cái, từng đợt tinh dịch nóng ấm bắn không ngừng, lấp đầy thậm chí còn theo đó nhỏ một ít ra ngoài.


"Nhiều quá..ưm tôi tới..."
Trình Ngữ cong người, lên đỉnh lần nữa. Rõ ràng chỉ nói làm 1 lần nhưng nàng lên đỉnh tận 2 lần, cả người sung sướng rồi cũng ê ẩm đến vô lực.

Lục An Bình để một lúc lâu, mới rút côn thịt ra. Lau mồ hôi trên trán cho Trình Ngữ, nhẹ nhàng hôn lên gò má cô ấy.
"Mệt không"


Trình Ngữ liếc Lục An Bình
"Như xé cán qua, thì mệt không?"

Lục An Bình cười, chỉ vào môi của cô: "là ai nói muốn, đã nói rồi pháp y Trình cô đừng đùa với lửa"

Lục An Bình với tay lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau bên dưới cho Trình Ngữ, nhìn nơi đó của Trình Ngữ chứa đầy tinh dịch của mình trong lòng có chút cảm giác khó tả, dường như tích tụ bao nhiêu năm qua đều dành hết cho người phụ nữ này.

"Đừng ngủ, đi ngăm nước nóng, xong rồi đi ăn về ngủ sau"

Lục An Bình nói khi thấy Trình Ngữ nhắm nghiền mắt. Chậc, phải chăm sóc Trình đại tiểu thư rồi, Lục An Bình  đứng dậy ẵm Trình Ngữ lên đi vào trong phòng tắm, xả một bồn đầy nước ấm cho cô ấy.

Chuẩn bị đồ cho Trình Ngữ, đợi Trình Ngữ tắm xong ẵm cô ấy ra, hầu hạ thay quần áo sau đó mới đến lượt bản thân đi tắm. Lục An Bình bận rộn đến xoay vòng vòng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...