[BHTT] [Futa] Chuyện hôn nhân

Chương 12






Trung tâm thương mại.

Trưa thứ 7 Thẩm Xa Nhan xin nghỉ buổi chiều, cùng bạn tốt đi mua quà cho tiệc tròn tháng của con một người bạn.


"Nên chọn quà gì bây giờ nhỉ?"


Thẩm Xa Nhan nhìn một lượt các quầy hàng, nàng cũng rất phân vân.

"Tớ không có kinh nghiệm đâu, cậu quyết đi"

Lục Linh xoa cằm: "Bỉm hay sữa thì chắc nhiều lắm, tặng quà giá trị cao thì cậu ấy sẽ mắng chết. Thôi thì chúng ta đi mua quần áo với ít đồ chơi đi"


Thẩm Xa Nhan đồng ý, 2 người cùng nhau đi đến cửa hàng đồ trẻ em.

"Đồ trẻ con bây giờ đáng yêu quá", Thẩm Xa Nhan sờ lên mấy bộ quần áo con nít, bé xíu trông rất dễ thương.

Trong nhóm bạn chơi cùng nhau cô bạn này kết hôn sớm nhất, em bé được sinh ra cũng là "đứa cháu" đầu tiên của hội bạn, nên mọi người đều háo hức.

Lục Linh đã lựa được vài món đồ chơi: "Ừ đồ con nít giờ đẹp có khi hơn cả người lớn", cô huých cánh tay Thẩm Xa Nhan một cái cười sâu xa:

"Cậu cũnh cố gắng đi thì tới lúc đó tha hồ mua đồ cho em bé"


"Lo mà chọn đi kìa"
Thẩm Xa Nhan liếc cô bạn mình một cái.

Lục Linh cười đưa tay đặt ngay bụng Thẩm Xa Nhan xoa xoa: "Có phải cậu lo công tác quá không hay chưa muốn sinh vẫn muốn kế hoạch?"


Thẩm Xa Nhan đánh khẽ vào bàn tay của bạn tốt, nói: "Con cái là tuỳ duyên mà, nói hay lắm vậy cậu tìm ai đó kết hôn rồi sinh liền đi"


Lục Linh xua tay: "Xin thua, quý cô đây yêu cuộc sống độc thân vui vẻ, hưởng thụ trai xinh gái đẹp chứ không muốn cưới sinh"


"Mà cậu công tác cũng chú ý chút, ai mới kết hôn đã bận sứt đầu mẻ trán như cậu, giữ sức khoẻ đấy"

Lục Linh hơi hờn trách nói, vì từ lúc ở hôn lễ gặp Thẩm Xa Nhan đến nay 3 tháng rồi mới hẹn được cô Thẩm, hay nói đúng hơn là bạn bè bảo Thẩm Xa Nhan canh chừa lịch trống để đi dự tiệc tụ họp.


"Ừ biết rồi. Mới nhậm chức phải làm nhiều hơn"

Thẩm Xa Nhan và anh trai, ba không hoà thuận mấy nhưng trong công việc cô đã nhận thì muốn làm tốt nhất, dù sao nếu bỏ đó sớm muộn cũng bị 2 người đàn ông họ Thẩm làm tiêu tan mấy chục năm gia nghiệp.


"Vị kia nhà cậu đâu, tối nay đến không?"


"Không đến, em ấy đi công tác rồi"

Thẩm Xa Nhan không nghĩ vừa đi tuần trăng mật về thì cô bận việc ở công ty tối mặt mày, cô rảnh được thì đến phiên Tĩnh Lục Hàn đi công tác.


"2 người đúng là 2 cái máy làm việc. Vợ chồng son mà vậy, phải hâm nóng lẹ đi bọn này mới mau có cháu"

Lục Lang cười trêu chọc, sợ Thẩm Xa Nhan đánh trả nên nói xong vội chạy sang quầy khác chọn đồ.


Thẩm Xa Nhan cùng Lục Linh chọn đồ làm quà cho em bé xong cũng mua thêm ít đồ tẩm bổ cho mẹ bé rồi đi dạo mua quần áo, 2 người đi từ trưa rời khỏi trung tâm thương mại thì trời cũng chiều tối, trên tay túi lớn túi nhỏ.
Cả 2 vội vàng lái xe đến nhà người bạn dự tiệc.

.

.

.

Thẩm Xa Nhan được Lục Linh và một người bạn nữa đỡ...hay nói đúng hơn là 3 người xiu vẹo ra cửa.

Bạn bè lâu ngày mới tụ tập sau màn tặng quà thăm hỏi em bé, ăn no nê thì không thiếu chút rượu tâm sự.


"Đau đầu...", Thẩm Xa Nhan nói, lâu lắm mới uống nhiều vậy.

Lục Linh ợ một cái như muốn nôn hết ra, cố chịu đựng
"Gáng đi...ê tiểu Mạn đường bên này... đi đâu vậy trời"

Cô gái gọi là tiểu Mạn lắc lư cười hì hì 2 tiếng rồi bám vào Thẩm Xa Nhan mới đi đúng đường.

"Hức..."


"Ê về trước tạm biệt..tt"


"Cẩn thận"


"Bye bye"

Bạn bè lần lượt lên xe tài xế chở hoặc đi taxi về, Lục Linh thì đang chờ người lái thuê đến chở 3 người về.


Một chiếc xe thể thao không biết từ lúc nào chạy chầm chậm đến. Lục Linh là người tỉnh nhất trong 3 người, nhíu mày cảnh giác.

"Chị Lục Linh"


"A! Ra là em", Lục Linh cười vẫy tay với Tĩnh Lục Hàn.


"Đây may quá đến rồi...trả cục nợ cho em...như con ma men"

Tĩnh Lục Hàn đưa tay đỡ lấy Thẩm Xa Nhan.

"Em vừa về gọi cho cô ấy không được nên đến đây đón luôn. Lên đi em chở chị và chị tiểu Mạn về"


Lục Linh ôm vai tiểu Mạn, xua tay: "Người lái thuê đến tới rồi, em đưa con ma men kia về trước đi"


Tĩnh Lục Hàn đỡ Thẩm Xa Nhan vào xe thắt dây an toàn cho nàng xong thì ra phụ Lục Linh, tiểu Mạn ngồi yên ổn trong xe Lục Linh. Chờ khoảng 5 phút người lái thuê đến rồi Tĩnh Lục Hàn mới an tâm chia tay họ.


Tĩnh Lục Hàn vào xe, Thẩm Xa Nhan đã ngủ rất say. Tĩnh Lục Hàn cười nghiêng qua hôn lên má nàng một cái.

Đi 1 tháng trời rất nhớ Thẩm Xa Nhan, mà vừa gặp cô Thẩm đây đã say ngất còn chẳng biết cô cố tình về sớm hơn tạo bất ngờ. Kết quả người bất ngờ là Tĩnh Lục Hàn.

.

.

.
"Hmm", Thẩm Xa Nhan vươn vai.


Hửm? Phòng mình? Thẩm Xa Nhan nhìn trần nhà...ký ức dừng ở việc cô không uống nổi nữa, sau đấy được bạn bè đỡ về vốn định cùng nhau về nhà Lục Linh mà.

Thẩm Xa Nhan tốn vài giây để định thần lại thì nhận ra kế bên có người nằm, người này đang đưa lưng về phía cô ngủ rất say. Thẩm Xa Nhan chọt chọt tay vào lưng Tĩnh Lục Hàn, không phải mơ.

"Meoo oo", mèo mập nằm trong lòng Tĩnh Lục Hàn meo meo vài tiếng như cầu cứu, vì Tĩnh Lục Hàn đang xem nó như gối mà ôm.


"Đợi chút, cứu em liền"
Thẩm Xa Nhan bật cười, gãi gãi đầu nó sau đấy gỡ tay Tĩnh Lục Hàn ra để con mèo chạy đi.


"Đói không?"


"Meoo~~"

Thẩm Xa Nhan bế nó ra ngoài đổ hạt cho nó ăn. Xong hết việc tiếp theo cô muốn làm là đi tắm rửa, tối qua Tĩnh Lục Hàn có vẻ chỉ thay đồ ngủ cho cô thôi nên người rất khó chịu.


Thẩm Xa Nhan ở trong phòng tắm cả tiếng đồng hồ, ra ngoài rồi Tĩnh Lục Hàn vẫn cuộn mình trên giường ngủ ngon.


"Dậy đi, trưa rồi", Thẩm Xa Nhan vỗ mấy cái vào mông Tĩnh Lục Hàn.


"Tĩnh Lục Hàn"


"Dậy mau"

Tĩnh Lục Hàn bị làm ồn tỉnh, dụi dụi mắt ngồi dậy: "Chào buổi...sáng"



"Trưa rồi", Thẩm Xa Nhan cười nói.


Tĩnh Lục Hàn đột ngột đưa tay ôm lấy eo Thẩm Xa Nhan để cô ngồi lên chân mình.

"Về không báo trước, không phải nói tuần sau sao?" Thẩm Xa Nhan ôm lấy 2 bên má của Tĩnh Lục Hàn hôn nhẹ một cái.

Tĩnh Lục Hàn tham gia dự án dạy vẽ thiện nguyện ở bản làng, ban đầu kế hoạch tới phiên Tĩnh Lục Hàn đi phải là 2 tháng nữa nhưng người dạy gặp sự cố nên đổi người thay. Đi ròng rã hơn tháng trời.


"Tình nguyện viên hỗ trợ lên sớm nên em xin về sớm", Tĩnh Lục Hàn hôn lên môi Thẩm Xa Nhan một cái thật vang.



Thẩm Xa Nhan xoa xoa mặt Tĩnh Lục Hàn, trêu chọc: "Đen đi rồi, mà gầy hơn nữa trông ốm yếu quá đó"


"Đồ ăn rất ngon, tươi nhưng mà ngày nào cũng theo mọi người đi núi đi suối, thành ra ăn bao nhiêu cũng tiêu hao hết"


"Trưa nay muốn ăn gì?", Thẩm Xa Nhan hỏi, tựa người lại gần Tĩnh Lục Hàn. Cô không phải muốn dính người đâu chỉ là ai lại vừa kết hôn 3,4 tháng bản thân thì bận lên bận xuống, bận xong thì lão công đi 1 tháng mấy. Tính ra số lần gặp nhau ít ỏi đến đáng thương.


Tĩnh Lục Hàn hôn lên cổ Thẩm Xa Nhan, nụ hôn rải dần xuống xương quai xanh rồi tiếp đến cách lớp vải hôn lên ngực cô. Thẩm Xa Nhan mặc váy ngủ không có nội y, cọ sát qua lại khiến 2 đỉnh ngực đã ngạo nghễ từ khi nào làm cho Tĩnh Lục Hàn vừa chạm vào đã run rẩy.

"Nhan Nhan", Tĩnh Lục Hàn nhìn Thẩm Xa Nhan, kéo cô vào một nụ hôn đúng nghĩa. Nụ hôn của sự nhớ nhung và khao khát.

Thẩm Xa Nhan ôm lấy Tĩnh Lục Hàn nhiệt tình phối hợp, cô nhớ Tĩnh Lục Hàn nhớ nụ hôn của Tĩnh Lục Hàn, cô nhớ cả côn thịt Tĩnh Lục Hàn khi ở bên trong mình mà càn quấy.


Sau một nụ hôn kiểu Pháp đúng nghĩa, Thẩm Xa Nhan nằm nhoài trên vai Tĩnh Lục Hàn thì thầm: "đi xa về không mệt à? Muốn ăn uống gì không?".
Cô thừa nhận bây giờ cô cũng muốn làm tình cùng Tĩnh Lục Hàn, nhưng mà sợ Tĩnh Lục Hàn đi đường xa vất vả mấy hôm nay.


"Sao sợ em mệt không phục vụ chu đáo được à?"


Thẩm Xa Nhan véo lỗ tai Tĩnh Lục Hàn, không đứng đắn rồi.


"Em không đói, không mệt...nhưng nếu còn nhịn nữa thì mệt đấy", Tĩnh Lục Hàn nắm tay Thẩm Xa Nhan đặt lên côn thịt mình.

Dù cách một lớp quần nhưng Thẩm Xa Nhan vẫn cảm nhận được nó đang cương cứng lên, giống như nghẹn rất lâu.


Tĩnh Lục Hàn nhích người dậy, nhanh chóng cởi bỏ quần. Côn thịt to lớn càng ngạo nghễ đứng thẳng, nắm lấy tay Thẩm Xa Nhan lần nữa đặt lên nó.


Thẩm Xa Nhan đã không còn ngại như lần đầu, chủ động vuốt ve vài cái.


"Hưm...", Tĩnh Lục Hàn tựa người vào thành giường, thở mạnh. Tay Thẩm Xa Nhan mềm mại vô cùng.


Thẩm Xa Nhan đột nhiên cúi xuống ngặm lấy quy đầu. Tĩnh Lục Hàn cả người cương cứng, cảm giác côn thịt được bao bọc bởi sự ấm áp.


"Xa Nha.nn"

Tĩnh Lục Hàn như mất bình tĩnh khi đầu lưỡi Thẩm Xa Nhan lướt lên quy đầu rồi liếm dọc côn thịt, mỗi nơi đi qua đều đốt lên ngọn lửa trong lòng cô. Hình ảnh Thẩm Xa Nhan váy lụa đen, tóc dài tung xoã đang cúi xuống ngậm lấy dương vật của mình quá mức dâm mỹ

Thẩm Xa Nhan lần đầu tiên làm việc này cho Tĩnh Lục Hàn, nói không xấu hổ là nói dối. Côn thịt rất to, cô chỉ ngậm được phần nào quy đầu.

"Hmm", Tĩnh Lục Hàn ngửa đầu ra hưởng thụ khoái cảm, tay thì vịn lên sau gáy Thẩm Xa Nhan dường như muốn nàng nuốt trọn lấy côn thịt của mình.

Thẩm Xa Nhan ngậm vào nhả ra lúc nhanh lúc chậm, lúc lại dùng lưỡi liếm một dọc thân côn thịt, bàn tay nàng cũng cẩn thận xoa nhẹ 2 viên tròn trịa kia. Cảm giác duy nhất Thẩm Xa Nhan có là "mỏi miệng", rất mỏi!!! Mùi vị không sợ như Thẩm Xa Nhan nghĩ, hoặc do Tĩnh Lục Hàn là người ưa sạch sẽ.


"Nhan Nhan", Tĩnh Lục Hàn sung sướng vì khoái cảm. Môi của Thẩm Xa Nhan rất mềm mại, đầu lưỡi cũng vậy, thì ra cảm giác côn thịt được ngậm sướng đến vậy.



Thẩm Xa Nhan mút rất lâu rất tận tình chăm sóc đến mức mỏi nhừ miệng thì Tĩnh Lục Hàn mới xuất tinh.

"A~", Tĩnh Lục Hàn đỡ sau gáy Thẩm Xa Nhan để nàng ngẩng đầu dậy rồi mới xuất, tinh trùng đặc sệt bắn lên cổ và trước ngực Thẩm Xa Nhan.


Thẩm Xa Nhan liếc mắt hờn trách: "Dơ đồ rồi đấy", nhìn kiểu này đoán chừng vị nhà cô đã nghẹn rất lâu, Thẩm Xa Nhan nghĩ hôm nay mình chắc chắn không xuống nổi giường thật.

Chương trước Chương tiếp
Loading...