[BHTT] - EDIT: Yêu Tam Nhi! Ngươi Sắc Đảm Bao Thiên.
Chương 77
Editor: Thư Huỳnh.-----------------Cho dù Lê Phi Yên đã hoàn toàn dựa vào người Ôn Mạt Uyển, nhưng cô vẫn cảm thấy nàng rất nhẹ. Ôn Mạt Uyển thương tiếc vô cùng, cô khẽ vuốt sống lưng nàng, nói: "Chị giúp em tắm."Lê Phi Yên gật gật đầu, Ôn Mạt Uyển giúp Lê Phi Yên đứng thẳng dậy, điều chỉnh là vòi sen, Lê Phi Yên nhìn cô, hỏi: "Chị không cởi sao? Ướt hết rồi, như vậy sẽ cảm lạnh."Ôn Mạt Uyển thấy có lỗi mà cười cười: "Chị quên." Nói xong, vươn tay muốn cởi váy ngủ trên người xuống.Lê Phi Yên bước tới nắm cổ tay Ôn Mạt Uyển : "Để em đi."Ôn Mạt Uyển bỏ tay mình xuống, chỉ mỉm cười, để Lê Phi Yên giúp mình, cô có thể cảm nhận được tay Lê Phi Yên mềm nhũn, không có khí lực, giống như cố gắng dồn tất cả sức lực còn lại vào tay mới có thể giúp lại cởi được váy ra.Lê Phi Yên đúng là không có khí lực, nhưng hiện giờ nàng cũng có chút tiểu tâm tư, nàng muốn hưởng thức quá trình này, lúc chiếc váy hoàn toàn thoát khỏi người Ôn Mạt Uyển, hai đồi núi hiện ra trước mắt.Cả người Ôn Mạt Uyển cũng ướt đẫm, nhìn phong tình vạn chủng, kích thích người khác phạm tội, nàng cúi xuống, cởi luôn quần lót ra, lúc này Ôn Mạt Uyển đã hoàn toàn xích lỏa đứng trước mặt nàng.Tâm Lê Phi Yên đùng một cái, đứng dậy, há miệng ngậm lấy một bên ngực, nụ hoa trên đó đã sớm cứng, dựng đứng, nàng liếm mút, tinh tế chơi đùa.Ôn Mạt Uyển cũng không từ chối, tùy ý để Lê Phi Yên làm càn, tới lúc nàng mệt buông ra, thì Ôn Mạt Uyển mới lên tiếng: "Tốt lắm, để chị tắm cho em được không?"Lê Phi Yên thẳng người, hôn nhẹ lên môi Ôn Mạt Uyển, cười cười nói: "Được, chị giúp em tắm."Sắc mặt Lê Phi Yên ửng đỏ, vừa trải qua hoan ái, nhìn nàng rất yêu mỵ, Ôn Mạt Uyển cũng nghiêng người hôn má nàng, sau đó lấy xà phòng bắt đầu giúp nàng tắm rửa.Thân thể vẫn còn mẫn cảm, khi Ôn Mạt Uyển giúp Lê Phi Yên thoa xà phòng, nàng phát ra âm thanh rất nhỏ rót vào tai Ôn Mạt Uyển. Đồng thời da thịt mịn màng cộng thêm bọt xà phòng sờ vào cảm giác rất tốt, đạo lực Ôn Mạt Uyển rất nhẹ, giống như sợ dùng nhiều sức một chút sẽ làm người trước mặt đau đớn.Giúp nàng gội đầu xong, Ôn Mạt Uyển đem tóc Lê Phi Yên ghim lên, mặt Lê Phi Yên vốn đã nhỏ, lúc này vừa nhìn càng giống một học sinh trung học, thanh thuần đáng yêu, Ôn Mạt Uyển nhìn đến xuất thần, bất động thanh sắc thu lại ánh mắt. Ôn Mạt Uyển đổ một ít sửa tắm vào lòng bàn tay, rồi ma sát tạo bọt, rồi giúp Lê Phi Yên xoa lên vai, sau lưng, một đường đi xuống, lúc này Lê Phi Yên đưa lưng về phía cô, ồm ồm hỏi: "Ở phía trước còn chưa thoa xà phòng."Ôn Mạt Uyển dừng một chút nói: "Phía trước… Em tự mình thoa đi."Thiếu chút nữa Lê Phi Yên đã cười ra tiếng: "Không được, em muốn chị giúp em, em không còn khí lực." Lê Phi Yên biết Ôn Mạt Uyển nhất định sẽ thỏa hiệp, bất quá đúng là nàng không có khí lực, nhưng cũng không đến nỗi tự thoa xà phòng cũng không làm được, nếu Ôn Mạt Uyển biết được đạo lý này sẽ biết nàng đang làm nũng.Ôn Mạt Uyển đã giúp Lê Phi Yên thoa xà phòng ở phía sau xong, lúc này mới chậm rãi xoay nàng lại: "Muốn chị giúp sao?"Lê Phi Yên gật gật đầu.Ôn Mạt Uyển cũng không nề hà, bây giờ thân thể Lê Phi Yên bóng loáng, non mềm, nếu giúp nàng thoa xà phòng ở phía trước, va chạm này… Có thể tắm xong rồi tiếp ăn nàng hay không?Thấy Ôn Mạt Uyển không có động tĩnh gì, Lê Phi Yên bắt lấy tay cô đặt lên người mình, âm thanh nhẹ nhàng nói: "Thật sự em không có sức, tay chân mềm nhũn, đều tại chị, chị nên có trách nhiệm giúp em tắm rửa đúng không?"Tâm Ôn Mạt Uyển đang mông lung, thì tỉnh táo lại, lần nữa bắt đầu, lúc tay cô lướt qua bộ ngực đẩy đà, đột nhiên Ôn Mạt Uyển muốn ở nơi co giãn đầy đặn này chơi đùa một chút, hai điểm đỏ sẫm bị bọt xà phòng che lắp, nhưng vẫn thấy rõ, hai điểm đỏ đang ngạo nghễ dựng thẳng, vừa nhìn phá lệ mê người.Ôn Mạt Uyển lại sợ mình không kiềm chế được, nên muốn né tránh, thế nhưng tay lại không tự giác bao phủ nơi đó, rồi cũng muốn rời đi. Lê Phi Yên cũng cảm nhận được sự do dự của Ôn Mạt Uyển, nên nhìn cô cười: "Như vậy rồi, chị còn câu nệ làm gì? Vừa rồi không phải kiên quyết không cho em đường lui sao?"Âm thanh nàng rất thấp, có chút khàn khàn, còn ẩn ẩn mang theo ám chỉ tình dục.Ôn Mạt Uyển nhìn Lê Phi Yên, tiểu yêu tinh thanh thuần này, bây giờ lại làm bộ dáng vô tôi nhìn cô mỉm cười, muốn ám chỉ trọng tâm trong lời nói.Ôn Mạt Uyển biết chỉ có thể làm cho tiểu yêu tinh này cầu xin tha thứ mới là biện pháp tốt, nhưng bây giờ không thích hợp, hai người ở trong phòng tắm đã quá lâu rồi, sẽ bị cảm lạnh, Ôn Mạt Uyển cầm tay nàng, mỉm cười: "Tắm cho sạch xà phòng, rồi chúng ta đi ra ngoài."Lê Phi Yên cười cười, không nhúc nhích, chỉ mở to hai mắt đen lấy nhìn Ôn Mạt Uyển.Ôn Mạt Uyển biết nàng lại làm nũng, vì vậy vươn tay lấy vòi sen xuống, điều chỉnh nhiệt độ lần nữa, sau đó cẩn thận đưa tới chỗ Lê Phi Yên, nàng ngẩng đầu làm cho dòng nước chảy từ cổ xuống dưới, Ôn Mạt Uyển hỏi: "Nóng không?"Lê Phi Yên nhắm mắt lại, hưởng thụ dòng nước ấm bao phủ cơ thể: "Nhiệt độ vừa đủ rồi, rất thoải mái."Ôn Mạt Uyển cười cười, bọt xà phòng đã hoàn toàn chảy xuống mặt sàn, chảy theo một dòng xuống chỗ thoát nước.Khóa vòi sen, Ôn Mạt Uyển lấy khăn tắm giúp Lê Phi Yên lau cơ thể, nói: "Em ra ngoài sấy tóc, chị cũng tùy tiện tắm một chút."Lê Phi Yên cầm khăn tắm đứng qua bên cạnh, hỏi: "Em không thể ở lại với chị sao?" Thật ra Lê Phi Yên cũng rất muốn giúp Ôn Mạt Uyển tắm rửa, có rất nhiều tình thú a.Ôn Mạt Uyển cười cười: "Nghe lời, nhanh đi."Lê Phi Yên quệt quệt miệng, xoay người đi ra ngoài.Ôn Mạt Uyển thấy Lê Phi Yên thuận tay đóng cửa phòng tắm giúp cô, lúc này mới quyết tâm, một lần nữa mở vòi sen, tự mình tắm rửa.Trong phòng khách luôn mở điều hòa, nên ấm áp vô cùng, cho dù không có khăn bọc người lại nhưng cũng không thấy lạnh, Lê Phi Yên đi vào phòng tìm nội y cùng quần lót mặc vào, rồi mặc vào cái áo sơmi rộng thùng thình, đi ra lại phòng khách ngồi xuống sa lông, nghe động tĩnh trong phòng tắm, chờ Ôn Mạt Uyển đi ra.Lúc tiếng nước trong phòng tắm không còn, đột nhiên Lê Phi Yên nhớ tới, Ôn Mạt Uyển không có cằm nội y và quần lót đem vào, nàng chạy vào phòng lần nữa, tìm một hồi lâu, rốt cuộc cùng cũng tìm được cái thích hợp với cô.Chờ lúc Lê Phi Yên đi ra đã thấy Ôn Mạt Uyển bọc khăn tắm đi ra, Ôn Mạt Uyển nhìn Lê Phi Yên từ trên xuống rồi hỏi: "Em chưa sấy tóc sao?"Lê Phi Yên nói: "Không có việc gì, tóc em rất mau khô."Ôn Mạt Uyển ngồi xuống ghế sa lông, hướng tới Lê Phi Yên vẫy vẫy tay: "Lại đây."Lê Phi Yên thuận theo đi vào ngồi kế bên Ôn Mạt Uyển, Ôn Mạt Uyển thấy nàng cầm quần lót trong tay, lại nghe Lê Phi Yên giải thích: "Em lấy cho chị."Ôn Mạt Uyển nhìn nhìn, đây rõ ràng là đồ cao cấp, viền có một ít tiểu lông tơ phụ trợ, vải diệt thượng hàng, cô cười cười: "Cái này thích hợp với chị sao?"Lê Phi Yên cũng đã chuẩn bị trước rồi, đương nhiên không thể từ chối, tuy rằng Ôn Mạt Uyển cảm thấy mẫu này không hợp với cô cho lắm.Lê Phi Yên giơ cao lên nhìn nhìn: "Thực đáng yêu a, đương nhiên thích hợp với chị rồi, chị thử xem."Ôn Mạt Uyển đưa tay nhận lấy, nói: "Chị sẽ mặc, nhưng trước tiên phải làm một chuyện."Lê Phi Yên hỏi: "Chuyện gì?"Ôn Mạt Uyển không trả lời, hỏi: "Máy sấy ở đâu?"Lê Phi Yên lúc này mới kịp phản ứng: "Em lấy cho chị." Nói xong thì chạy đến ngăn kéo tìm máy sấy.Lê Phi Yên ngồi xổm xuống, áo sơ mi chỉ có thể che được một nửa cái mông, cho nên cái quần lót nhỏ hoàn toàn rơi vào mắt Ôn Mạt Uyển.Ôn Mạt Uyển có chút hứng trí nhếch lên chân, tay đặt trên đầu gối đánh giá Lê Phi Yên, nhìn nàng tìm từ ngăn kéo này sang ngăn kéo khác, cái mông đầy đặn, co giãn được cái quần lót nhỏ bao bọc, lay động trước mặt cô.Giống như bán che mặt đích tỳ bà < Bạn nào hiểu câu này, nhắn tin mình sửa lại nhe >....Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Phi Yên đã muốn thành công biến Ôn đại tiểu thư trở thành công đích thực, kế tiếp như thế nào xong việc a, định vị rõ ràng Phi Yên niên hạ công đích.