[BHTT - Edit] Sủng ái nơi đầu quả tim của miêu Đại Thống Lĩnh - Sở Thất Mặc
Chương 23 (3)
Nó cứ thế, nửa thân thể ngâm trong nước, căn bản hẳn sợ hãi, nhưng nó nhìn nàng, giống như không còn sợ nữa.Cứ như vậy nhìn nàng, đôi mắt hiếu kì lại ôn nhu.Thậm chí có ba phần tâm động cùng thâm tình.Hạ Ngư bị nhìn hơi ngẩn ra, theo sau cười nhạo mình, nuôi mèo nuôi đến ngốc rồi.Khoé miệng nàng khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười hơi ngượng ngùng, nàng đưa tay ra: "Đừng sợ nha, nước không đáng sợ chút nào."Nàng là cá, trời sinh thích nước."Meow meow ~" Vi Nhi Pháp nhẹ nhàng kêu một tiếng, nó không sợ nước, nó chỉ là chán ghét mà thôi.Nước sẽ đem bộ lông ngươi thích biến thành bộ dáng xấu xí này.Hạ Ngư lại bị Vi Nhi Pháp kêu đến tâm thần nhộn nhạo, nàng cười rộ lên, lộ ra một cái răng hổ nho nhỏ: "Ngoan quá.""Quan hốt quân tốt luôn thưởng phạt phân minh." Hạ Ngư cười vừa ngọt lại đáng yêu, nàng vươn tay: "Ta biến ma thuật cho Hoan Hỉ xem nha."Ma thuật?Sau đó, Vi Nhi Pháp mở to hai mắt.Đầu ngón tay hồng hồng của tiểu cô nương sáng lên ánh huỳnh quang màu lam xinh đẹp.Dưới ánh huỳnh quang kia, có một loại lực lượng ôn nhu bình hoà, Vi Nhi Pháp ở bên cạnh nàng, chẳng sợ chỉ tiếp cận cỗ lực lượng đó, cũng vẫn cảm thấy vô hạn bình thản.Đầu ngón tay Hạ Ngư hơi giương lên, nước trong bồn tắm nhỏ trong nháy mắt theo động tác của nàng mà vọt nên một dòng nước xinh đẹp, dòng nước ở giữa không trung cuộn lại, cuối cùng, biến thành hình một con mèo.Con mèo kia sáng lên lam quang, lại điểm xuyết những đốm sáng, có phần giống sao trời sáng rực trong màn đêm, lại giống như vô vàn điểm sáng dưới biển sâu.Những đốm sáng nhạt nhỏ vụn đó ngưng tụ trên chóp tai, bốn móng cùng cái đuôi, lại ở trên lưng ngưng tụ thành hoa văn nhàn nhạt.Hạ Ngư cong cong mắt: "Đây là Hoan Hỉ nha." Vi Nhi Pháp nhìn Hạ Ngư.Hai má tiểu cô nương được hào quang chiếu rọi, xinh đẹp cực kỳ.Đã nhận ra ánh mắt Hoan Hỉ, Hạ Ngư mỉm cười, đầu ngón tay hơi động, hình mèo nhỏ đột nhiên rời rạc tản ra, vô số tinh quang ngưng tụ, ở dưới ngọn đèn phản chiếu từng đạo cầu vồng ấm áp, hơi nước ngưng tụ, biến thành một hình cá nho nhỏ.Hạ Ngư chỉ vào nó, nói: "Đây là ta."Ngư.....Vi Nhi Pháp một bên vụng trộm vẩy nước trên người, một bên nghĩ, tiểu cô nương là đang nói tên của nàng sao?Nghĩ vậy, quả thật chuẩn xác.Hạ Ngư búng tay một cái, nước ngưng tụ thành con cá ở trên đầu Vi Nhi Pháp rầm một cái rơi xuống đầu nó.Bộ lông vừa mới rũ một chút lại nháy mắt ướt đẫm.Vi Nhi Pháp: "................" =皿= Ta muốn ăn cá nha. Hạ Ngư đổ một chút xà bông tắm cho mèo ra: "Đến nha, tẩy lông nào ~"Vi Nhi Pháp ở trong bồn tắm bị đột nhiên vo tròn xoa nắn: "............."Chờ chờ chờ chờ đã !! Nơi đó không thể sờ a!! A --Tắm cho mèo xong, Hạ Ngư dùng một chiếc khăn lông mềm mại bao lấy mèo nhỏ, bọc thành một bọc lớn như trẻ con.Giữa khăn tắm mềm mại màu vàng lộ ra một cái đầu mèo với đôi mắt to tròn, và cả đôi tai còn nhỏ giọt tinh tế bọt nước.Giống như tắm xong một cái liền nhất phật xuất thế, nhị phật thăng thiên.(*như kiểu mất hồn)Bây giờ Vi Nhi Pháp còn có thể cảm giác được đôi bàn tay dịu dàng xoa nắn nơi nơi trên người.Quả thật là sự tra tấn ôn nhu.Muốn mạng mèo.Hạ Ngư đem cái bọc khăn kia ôm vào lòng, lau khô lông cho nó.Ngay từ đầu Vi Nhi Pháp phản kháng hai cái tượng trưng, sau đó liền thoải mái lăn trong lòng Hạ Ngư, lộ ra cái bụng tuyết trắng để cho nàng lau nước.Hạ Ngư: !!!Hạ Ngư xấu tính xoa nắn cái bụng Hoan Hỉ một chút.Mèo nhỏ trong nháy mắt như bị chạm vào khu cấm, mắt mèo trừng lớn, bốn cái chân ôm tay nàng.Tay mèo mềm mềm, nháy mắt lúc ôm tay nàng, Hạ Ngư cảm thấy mình quả thực.......Thích chết mất!!Vi Nhi Pháp phát ra một tiếng kêu phẫn nộ hư hư thực thực, nhưng cẩn thận nghe một chút, lại có điểm cảm giác lười biếng thoải mái, bốn móng vuốt ôm lấy tay tiểu cô nương, lật người, làm bộ cắn Hạ Ngư, nhưng đầu lưỡi hơi cuốn, liếm liếm đầu ngón tay phấn hồng của nàng.Bàn tay tiểu cô nương vừa mềm vừa trơn mịn, vừa rồi vuốt ve một chút quả thật dọa nó nhảy dựng.Nhưng mà.......Thật thoải mái a.Hạ Ngư dùng khăn tắm lau lông cho nó rồi, lông trên người nó như lá thông, sợi nào sợi đấy dính vào cùng một chỗ, toàn thân mèo chỗ khô chỗ ướt.Nàng lấy khăn tắm xuống, Tiểu Quả phi thường tự giác lại đây cầm khăn tắm đi, đưa máy sấy cho nàng.Máy sấy vừa mở.Vi Nhi Pháp: "......."Nó quả thực cảm giác toàn bộ thân mèo sắp bay cả lên! Oa á á á á --Vi Nhi Pháp liếc một cái liền thấy khoé miệng tiểu cô nương nghẹn cười, nghiêm trang sấy lông cho nó.=皿=!Chờ mèo lông lá thông sấy thành mèo lông mềm mềm xốp xốp rồi, Hạ Ngư hung hăng vuốt lông mèo một cái.Cảm giác bồng bềnh mềm mại!!!Đáng yêu quá!!Nàng thật sự muốn vuốt lông mèo đến kiệt sức qaq.Chờ sấy lông cho mèo xong, Hạ Ngư ôm Hoan Hỉ lên, đặt vào ổ mèo.Vi Nhi Pháp không muốn cách Hạ Ngư xa quá, lập tức nhỏm dậy từ ổ, chạy đến bên chân Hạ Ngư, dùng bộ lông mềm cọ mắt cá chân của nàng.Đương nhiên, có thể nghiệm lần trước vừa nhấc đầu không cẩn thận nhìn thấy cấm khu nào đó, cho dù biết lần này Hạ Ngư mặc quần đùi, Vi Nhi Pháp cũng không dám ngẩng lên nhìn."A, mau vào đi, Hoan Hỉ ngươi tắm rồi đừng cọ loạn, trên người ta dơ lắm."Hạ Ngư lại không ngại phiền đem nó đặt vào ổ, sau đó tìm một món đồ chơi mèo cho nó.Đồ chơi cho mèo là một con cá chép màu đỏ.