[BHTT - edit ] NỮ THẾ TỬ - Vu Hoan
CHƯƠNG 79: TREO ĐẦU DÊ BÁN THỊT CHÓ
CHƯƠNG 79: TREO ĐẦU DÊ BÁN THỊT CHÓ-Tề vương phủ------Đồng cỏ trong phủ được dựng lên lều, còn có ca cơ thổi tấu nhạc, trên bàn xếp đầy món ngon, nhưng cũng chỉ có một mình Tề vương phi ngồi ở yến tiệc, mỹ thực cũng nằm đó chưa được đụng tới, mà trước mắt trên sân cỏ hai bóng người đang cưỡi ngựa chạy trên đó.Tề vương cùng Yến vương Thế tử cưỡi ngựa, mỗi người cầm một cây cung, Tề vương dương cung lên nói: "Ngày ấy trong cuộc tỷ thí, Ngôn đệ quả là bách phát, bách trúng, làm co huynh kinh diễm không thôi.""Tài bắn cung của huynh trưởng cũng không tồi." Triệu Hi Ngôn nhìn bia cách trăm bước phía xa nói. Tề vương bắn ra ba mũi tên, đều trúng hồng tâm, hắn nói "Ngày ấy cũng chỉ là may mắn.""Muốn trúng bia kỳ thực không khó, cái khó chính là trở ngại đi cùng, làm sao để xuyên thấu trở ngại mà bắn trúng mục tiêu a?" Tề vương khiêm tốn thỉnh giáo nói."Huynh trưởng ám chỉ, là lần trước bắn cành liễu sao?" Triệu Hi Ngôn nói"Cành liễu tuy nhỏ là mỏng, yếu ớt, nhưng dựa vào sức gió liền có thể phán đoán.""Hoàng thúc ngày xưa cũng đã dạy ta chiều gió, nhưng nếu đổi lại là người có sức mạnh, sợ rằng mũi tên cũng khó có thể đâm trúng trên người đối phương đi."Tề vương hỏi: "Ta chưa từng trải qua chiến trường, cũng không thực chiến nên không biết ứng đối ra sao, nhưng làm thân vương của Đại minh, ta muốn trở thành người như Hoàng thúc làm đại tướng quân được người người ngưỡng mộ.""Ý tứ của huynh trưởng là , đông đảo hộ vệ mà bắn trúng địch thủ sao?" Triệu Hi Ngôn hỏi."Đúng." Tề vương gật đầu nói: "Ta nghe nói Hoàng thúc từng ở trong trận chiến với Thát Đát, một mũi tên xuyên tránh mọi người ghim thẳng vào đại tướng của địch, làm cho quân tâm địch tán loạn.""Phụ thân cũng đã từng dạy ta, bắn tên sở dĩ khó xuyên thấu, là bởi vì không nhìn thấu được điểm yếu của địch, cho nên cần phán đoán tốt điểm yếu của đối phương , sau đó tiến tới phân tích sau đó để bắn ra." Triệu Hi Ngôn đáp."Đây không chỉ là tài bắn tên tinh diệu, cùng sức mạnh và ý chí, đây là muốn nhìn thấu thân thể của địch."Sau khi nghe xong, Tề vương mở cung bắn ra một mũi tên, mũi tên lao theo gió xuyên thấu hồng thâm.Một trận gió thu thổi tới, mồ hôi thấm ướt trên khăn lưới cũng trở nên mát mẻ, hắn chắp tay nói: "Ta thụ giáo."--------- Vũ anh điện----Tông nhân vì có tiên đế ban cho ngọc trượng, cho nên được hai thái giám nâng vào bên trong vũ anh điện. Hoàng đế ngần đầu nhìn thấy cổn long bào đỏ, chợt đứng dậy đi lên trước tự mình nâng người tới."Hoàng thúc sao tự mình lại tới rồi?" Hoàng đế trong giọng nói mang theo ba phần tôn kính.Hai thám giám lui ra khỏi điện, Đại vương hành lễ "Lão thần tham kiến bệ hạ.""Hoàng thúc không cần đa lễ như thế." Hoàng đế nói: "Người đến, cho ngồi.""Bệ hạ." Đại vương ngăn nói "Thần vẫn không có tận chức, cho nên đứng không dám ngồi."Hoàng đế thu tay về, chậm rãi trở về chỗ ngồi, vẻ mặt thay đổi, lạnh nhạt hỏi "Tông nhân lệnh hôm nay tới gặp trẫm, là có chuyện gì?""Lão thần muốn hỏi, Tông nhân giam giữ cả nhà Tấn vương, bệ hạ muốn xử trí thế nào?" Đại vương hỏi."Tam ty vừa mới bẩm tấu, Vương Chấn cấu kết phiên vương đã nhận tộ, Tấn vương là con cháu tôn thất, trấn thủ ở Sơn tây, lại có ý đồ mưu phản, vương tử phạm pháp tội như thứ dân, trẫm nên xử trí thế nào, trẫm sẽ không bởi vì hắn mang họ Triệu mà nuông chiều." Hoàng đế lạnh nhạt nói"Luật Đại minh là do cao Hoàng đế lập ra, cũng không phải để hậu thế dùng để đồng bào thủ túc tự giết lấy nhau." Đại vương phản bác nói."Việc hắn mưu phản, muốn soán ngôi của trẫm, người như vậy, lẽ nào trẫm còn khoan dung cho hắn?" Hoàng đế hỏi."Tấn vương là hạng người gì, ta nghĩ không ai hiểu rõ bằng bệ hạ." Đại vương chất vấn nói."Tấn vương khi hắn còn nhỏ, Thái hậu đã ưa thích hắn, dưỡng ở trong cung, theo hai vị ca ca học văn võ, sau đó tiên đế tước phiên phụ vương hắn, lại được Yến vương cầu xin, hắn từ nhỏ nhân hiếu đôn hậu.... cho nên lấy thân phận thứ tử mà lập tước.""Nhân hiếu đôn hậu, lẽ nào không sinh ra tâm mưu phản sao?" Hoàng đế lớn tiếng trách mắng."Hoàng thúc cũng biết hắn là do Yến vương cầu tình, bây giờ thế cục trong triều này, Hoàng thúc không rõ sao, trẫm tại sao lại phải tước phiên của Tấn vương?""Nhưng mục đích của bệ hạ đã đạt được, cớ gì còn muốn đối với thủ túc huynh đệ mình đuổi cùng giết tận?" Đại vương gõ gậy nói."Bệ hạ cũng biết, ba đời nay, Vũ tông đều lấy bạo lực mà trấn áp phiên vương, bây giờ tôn thất con cháu héo tàn, dòng quận vương cũng không có lấy mấy người, "Bắc thần" không có chúng tinh bảo vệ, bệ hạ thực sự muốn làm người cô đơn, một mình đối mặt hết thảy những ngoại thần kia sao?"Hoàng đế rơi vào trầm mặc, sau đó đứng dậy đi xuống, đem một phong thư mật nhét vào trong tay Đại vương nói "Đây là mật tấu cẩm y vệ tra được, Tấn vương trước khi vào thành, đem ấu tử trục xuất đến Yến quốc, không phải trẫm muốn đuổi cùng giết tận, mà Tấn vương hắn không tin trẫm, mà lại tin Yến vương.""Tấn vương vì sao lại không tin bệ hạ đây?" Đại vương hỏi ngược lại "Bệ hạ có từng suy nghĩ lại? thiên tử tận trách với nước, tận trách với nhà, bệ hạ đã làm được chưa?"Hoàng đế chắp tay xoay lưng, bỗng nhiên nghiêng đầu sắc mặt lạnh lẽo nói 'Hoàng thúc là đang dạy trẫm làm thế nào để làm Hoàng đế sao?"Đại vương nghe thế, chống gậy quỳ xuống đất nói "Lão thần không dám."Hoàng đế thở dài, xoay người nâng Đại vương dậy, chỉ một đầu tóc bạc của mình nói: "Hoàng thúc xem, trẫm cũng là người nửa bước chân đi cùng tổ tiên rồi, nhưng Thái tử lại nhỏ, Phiên vương lớn mạnh, thêm nữa, uy vọng làm trữ quân của hắn làm sao để phiên vương đủ kinh sợ.""Tôn thất không lĩnh chức quyền, mặc dù có uy vọng cao nhưng ngoại trừ phiên vương ra, còn lại không thể can dự chuyện triều chính, một không có quyền lực, hai không có binh lực, chỉ có binh sĩ bảo vệ hoàng thành, bệ hạ lại có gì lo lắng đây." Đại vương khuyên nhủ nói."Trẫm biết, hoàng thúc muốn tốt cho tôn thất, thương con cháu Triệu gia ta." Hoàng đế hoà hoãn ngữ khí nói "Trẫm có thể lưu lại một mạng cho Tấn vương.'"Tạ bệ hạ." Đại vương run rẩy quỳ xuống tạ ân nói.Mấy ngày sau.Thành Đức mùa thu năm thứ mười án Vương đô đốc cùng phiên vương cấu kết được kết án. Vương chấn bị tước chức vị, thê tử cũng bị tước cáo mệnh phu nhân, niệm tình cả nhà trung liệt, không liên luỵ cửu tộc, phán Vương chấn bị chém đầu, nam đinh trong nhà lưu vong với Lĩnh Nam, nữ quyến bị sung vào Giáo ty phường.Tấn Vương Triệu Quân bởi vì cấu kết với triều thần tước thì thân phận thân vương, giáng thành thứ dân, cả đời ở trong tông nhân phủ, không được bước ra.Thành Đức, Tháng tám năm thứ mười ba.Trong kinh hết thảy mọi thứ đều quay về trật tự vốn có, không còn ai đề cập tới chuyện của Vương đô đốc phủ nữa, Ngũ quân đô đốc cũng được điều chỉnh lại.Án của Vương Chấn làm cho triều thần cùng các phiên vương cảnh tỉnh, làm việc càng trở nên thận trọng, các quan lại sợ sệt cẩm y vệ, đồng thời cũng thầm hận, nhìn kinh thành có vẻ bình tĩnh, nhưng một làn sóng ngầm trong bóng tối lại đợi thời cơ mà nổi lên.Bánh xe lăn trên đường nghiền ép gạch, phu xe điều khiển xe ngựa qua một ngõ ngõ, dừng tại một tiệm trà, chủ nhân bên trong xe đã khát nước.Thái giám bên cạnh phu xe nhảy xuống, trong tay cầm mấy văn tiền tới nói với chủ quán "Chủ quán, đến, lấy một bát trà ấm."Bên dưới lều xếp đầy bàn, bách tính đông đúc đang uống trà giải khát, tuỳ ý cũng có thể thấy được họ là người lao động, cũng có thương nhân."Nghe nói hôm trước ở Giản Ngân trong ngõ hẻm, có một tiên sinh kể chuyện một màn kịch , người đó kể chuyện hay như thật vậy.""Hoàng thành nghiêm ngặt, bộ mặt Hoàng đế há có thể làm bộ/""Không nhất định, triều đại nào không có việc treo đầu dê bán thịt chó?""Hôm qua trong tửu lâu ta nghe thấy có người nói, Đại tướng quân thân vương chính là Yến vương, mà long tôn chỉ chính là Yến vương Thế tử, lại nói tháng trước ở kinh thành nhìn thấy thiếu niên cưỡi ngựa trắng trên phố, dáng vẻ cũng không giống phụ thân hắn, mà cực kỳ giống cữu cữu hắn."Trong trà môn khách nhân ngồi vây quanh đàm luận "Cữu cữu hắn là ai ?""Mấy chục năm trước, bệ hạ vừa mới đăng cơ, nắm quyền nhiều nhất là tộc của Hoàng Hậu, ngoại thích Trương thị, cũng chính là nhà ngoại tổ phụ của Yến vương Thế tử, huynh đệ tỷ muội trong nhà tướng mạo ai cũng đều tuấn mỹ, không chỉ có vẻ đẹp văn thao vũ lược đều rất tốt, nhất là An Định Bá bà Yến vương phi, chỉ có điều Trương thị hơn hai mươi năm trước đã bị diệt tộc."
editor : giáng sinh vui vẻ nha, hôm nay sinh nhật mình đoá các cậu :))))))
"Nghe lão nhân nói, sau khi binh biến xảy ra, An Định Bá lưu lạc ở bên ngoài, mười mấy năm sau đó mới bị bắt quy án, nếu là thật, tuổi của.... cũng hợp lý."
"Không thể nào, Yến vương là người nào, sao có thể nuôi huyết mạch của người khác làm Thế tử." "Thế tử..." chúc quan đem chén trà đứng ở một bên cửa sổ."Giải Ngân là ở nơi nào?" Triệu Hi Ngôn nhìn bát nước trong tay đang run rẩy của chúc quan trầm giọng hỏi.----Ban đêm----Đèn rực rỡ thắp sáng, còn chưa tới giờ dạ cấm, không ít phụ nhân cũng che dung nhan đi ra dạo chơi chợ đêm.Trong các ngõ lớn nhỏ ở kinh thành, đều có ảo thuật cùng xiếc, người bán hàng tranh thủ mà buôn bán, rất nhanh đường phố đông đúc náo nhiệt, hài tử chạy trên phó.Đầu hẻm một trận tiếng chuông vang lên, kịch đèn đã bắt đầu diễn, hấp dẫn nhiều ánh mắt.Cách đó không xa một lối đi trong hẻm truyền tới tiếng tỳ bà, trên bàn một lão ông mặc vải bố màu xanh, trên đầu tóc được vấn lên khăn lưới bao quanh, trong tay cầm một thanh gỗ, gõ trên mặt bàn, ầm ĩ trong nháy mắt yên tĩnh.Người kể chuyện cũng bắt đầu, liên tục có người vào trong sân yên lặng ngồi xuống nghe, lão ông ngồi trên ghế không nhúc nhích, tuy mắt trợn trogn len, thế nhưng cũng chỉ nhìn thấy lòng trắng "Hôm nay ta không nói sử, mà nói tới những tin đồn thú vị.""Điện hạ, là Yến vương Thế tử." một nam tử trẻ tuổi nhìn lối vào, gập cong người nhắc nhở.Bởi vì trên sân chỉ có một chiếc đèn, ánh nến yếu ớt ngoài đường không đủ chiếu sáng, mấy chục người ngồi trên ghế, đều không thấy rõ mặt người, chỉ nhìn tới người đang kể chuyện trên đài.Nam tử tóc vấn lên đỉnh đầu, nghiêng đầu quan sát, thấy thân ảnh cao gầy có tuỳ tùng đi theo, mơ hồ nhìn thấy y phục màu trắng.Nam tử ngay ngắn ngồi trên ghế, xoa ngón tay đeo nhẫn nói: "Không chỉ mình Bản vương hiếu kỳ, ngay cả chính chủ cũng hiếu kỳ không kém về thân thế của mình đây."Người kể chuyện cầm lấy một chiếc quạt giấy, vừa nói vừa làm thủ thế "Nghe đồn vị tướng chiến công hiển hách, đệ nhất thiên hạ, dòng dõi bị người ta treo đầu dê bán thịt chó, lấy nhi tử của tội thần thay thế..."Mọi người nghe xong, dồn dập nghị luận "Thực sự là đáng thương a, dưỡng dục mười bảy năm, lại không phải là huyết mạch của mình.""Không chỉ như thế, lại là con của phản tặc a, một bên là tình thân dưỡng dục, một bên là nhi tử của tội nhân, nếu như lưu lại là bất trung, giao ra lại quá mức tàn nhẫn, việc này nên lựa chọn thế nào a."Triệu Hi Ngôn ngồi chưa được bao lâu, người kể chuyện đã kể tới chuyện này, lại nghe được những lời bàn luận chói tai kia, nàng giận dữ đứng lên phất tay áo rời đi."Thế tử." Trần Bình đã ngồi trên xe ngựa chờ ở đầu phố.""Trần Trường sử ngươi sớm đã biết, vì sao không báo cho ta?" Triệu Hi Ngôn hỏi "Chuyện bọn họ nói tới, đến cùng có phải là thật hay không?"Trần Bình nghe xong, chợt quỳ xuống nói "Thế tử, ngài là nhi tử của Đại vương cùng Vương phi, thần lấy tính mạng của mình ra làm bảo đảm, thần ở trong Vương phủ nhiều năm như thế, làm sao không biết được, loại đồn đãi của phố phường này. Thế tử ngài đừng dễ tin, thần cũng sợ là sau khi Thế tử biết sẽ suy nghĩ nhiều, đây là đồn đại lừa gạt người a.""Lời đồn này từ đâu mà ra?" Triệu Hi Ngôn hỏi.Trần Bình lắc đầu nói: "Trước đây không lâu, trong kinh thành đột nhiên có người nhắc lên một đoạn tình cảm nam nữ, là liên quan tới Tứ tử nhà Nguỵ quốc công, An Định Bá Trương Vân Đình cưỡi ngựa trắng trước mặt mọi người cướp hôn, sau đó liền có người nói ngày ấy Thế tử cưỡi ngựa trắng đi tới trước xe tù của Tấn vương, cùng với An Định Bá ngày đó rất giống nhau."Một trận vó ngựa cách đó không xa vang lên, sau đó dừng trước mặt của Triệu Hi Ngôn, một nội thị từ trên lưng ngựa nhảy xuống , chắp tay nói "Thế tử.""Thế tử đây là..."Triệu Hi Ngôn liếc mắt để cho Trần Bình đứng dậu nói: "Công công hẳn là lén lút theo ta một đường đến đây chứ?"Nội thị lắc đầu nói: "Công chúa nói với tính tình của ngài, nếu như nghe được những lời đồn đại tất nhiên sẽ tới nơi này, nên phái tiểu nhan tới đây, mời ngài vào phủ một chuyến."Trong ngõ không có đèn đuốc, hai bóng người đứng yên, dựa vào ánh trăng cũng chỉ thấy được dáng dấp."Trang phục của người kia không phải là nội thị phủ Tấn Dương công chúa sao?" người hầu nhìn chăm chú vào ngõ nhỏ nghi hoặc nói.Nam tử lên tiếng "Là nội thị phủ Tấn Dương.""Tuy nói Tề vương có ý định lôi kéo Yến vương Thế tử, nhưng Thế tử đã vào kinh thành lâu như thế, lại nhiều lần tới phủ Trưởng công chúa, mà công chúa lại là thân tỷ tỷ của Thái tử, bất kể là ai, sợ hãi đều đối với điện hạ bất lợi a."; người hầu nhắc nhở nói."Sợ rằng lời đồn đãi huyết thống này thực sự là đến đúng dịp." Nam tử chắp tay híp mắt nói "Cũng là thể lừa gạt những người nông cạn các ngươi, tuy là ta sợ lão đại đoạt vị, nhưng cũng không ngu tới mức đem thân mình vào chốn nguy hiểm, vị trí kia, thực ra ta cũng không có muốn, dã tâm của lão đại.... à phải nói, vị phía sau hắn, dã tâm quá lớn.""Điện hạ?" người hầu không rõ hỏi."Hồi phủ đi, ta muốn ngủ sớm, sáng mai còn muốn vào cung vấn an bệ hạ đây." Nam tử nói."Ngày mai... nhưng điện hạ sau khi lệnh cấm túc bị bỏ cũng chưa từng vào cung a." Người hầu xoay người khẩn trương đi theo phía sau."Ngươi không Thích xem kịch sao?" Nam tử vừa đi vừa hỏi"Kịch?"editor : giáng sinh vui vẻ nha, hôm nay sinh nhật mình đoá các cậu :))))))