[BHTT - edit ] NỮ THẾ TỬ - Vu Hoan
CHƯƠNG 21: NGƯỜI NHƯ THẾ TỬ TRIỆU HI NGÔN CŨNG CHỈ CÓ MỘT MÀ THÔI
CHƯƠNG 21: NGƯỜI NHƯ THẾ TỬ TRIỆU HI NGÔN CŨNG CHỈ CÓ MỘT MÀ THÔI
Sau khi Tấn Dương ngồi xuống, Triệu Hi Ngôn giải thích nói: "A tỷ là lúc trước săn bắn nàng cùng tới ta tỷ thí, người thua sẽ đáp ứng người thắng một chuyện, việc săn bắn trong núi ai ngờ lại kinh động tới con hổ.""Vì lẽ đó nên ngươi không tiếc tính mạng cứu nàng, cùng hổ tranh đấu?" Tấn Dương ngắt lời nói, sau đó vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Ngươi a, sao lại làm việc lỗ mãng như thế , người có thể đánh với hổ dữ sao."Triệu Hi Ngôn lắc đầu đáp: "Vốn là ta cùng với nàng tỷ thí, nhưng nếu như nàng ở kinh thành xảy ra chuyện, e sợ bệ hạ không bàn giao được với khả hãn của mông cổ, cùng các bộ lạc. Mông cổ e ngại phụ thân, nhưng tình cảnh giương cung bạt kiếm không thể vì sai lầm của ta mà dẫn tới chiến tranh.""Nàng ta lỗ mãng sao lại thành lỗi của ngươi, mặc dù vậy ngươi là nhị lang của Triệu gia là chất tử của hoàng đế, là đệ đệ của ta, một Quận chúa bé nhỏ của một bộ tộc của Mông cổ làm sao có thể so với Thế tử của phiên vương quốc." Tấn Dương lại nói "Nếu như muốn lấy tính mạng ngươi để đánh đổi hòa bình, ta tình nguyện khai chiến.""Trong lòng a tỷ..." Triệu Hi Ngôn nhìn chằm chằm Tấn Dương trong lòng nghi hoặc nói: "Thực sự là A tỷ nghĩ như vậy sao?" Tấn Dương đưa tay ra muốn tới gần Triệu Hi Ngôn lại thấy đối phương phòng bị, nhíu mày nói : "Ngươi với ta từ nhỏ đã quen viết, lại cùng dòng dõi Triệu gia, ngươi cùng với ta cũng bởi vì dòng dõi này mà ngăn cách, người thân mỗi khi nhiễm phải quyền lực, lúc này không còn tín nhiệm nữa, thân phụ tử cũng thế huống chi thủ túc (anh em).""Ta không có tâm tranh quyền lực, cũng không muốn vị trí phiên vương này, nhưng phụ thân trấn thủ bương cương, giờ đã hơn năm mươi, người tranh thiên hạ này còn có lợi ích gì." Triệu Hi Ngôn cũng nói thẳng."Ta biết ngươi vô tâm, nhưng ngươi lại không biết, ngoại trừ Thái tử ra, bệ hạ còn ba Hoàng tử, người a tỷ tin tưởng, cũng chỉ có mình ngươi." Tấn Dương chân thành nhìn Triệu Hi Ngôn giọng nói mang vẻ khẩn cầu nói.Triệu Hi Ngôn thở dài nói: "Thái tử còn nhỏm nhưng là người bệ hạ chọn, là người chính thống kế thừa ngôi vị, bệ hạ là Minh chủ, miễn là bệ hạ không đồng ý, liền không có ai giám cướp đi giang sơn của Thế tử."Nới tới phụ hoàng, Tấn Dương u sầu nói : "Tâm tư của phụ hoàng, bây giờ ngay cả ta cũng không hiểu."Hoàng đế giống như ngày thường chính sự bận rộn đều ở trong tẩm cung,Chỉ huy sứ cẩm y vệ từ ngoài thành trở về, lặng lẽ vào điện, trùng hợp gặp Tề vương tử trong điện đi ra, hắn cúi đầu hành lễ nói: "Tề Vương điện hạ.""Đây không phải là Hồ chỉ huy sứ sao, đã tra ra thích khách chưa?' Tề vương hỏiHồ Văn Kiệt lắc đầu nói: "Hạ quan vô năng."Tề Vương nghe xong sắc mặt trầm xuống nói: "Nếu ngươi đã không tra ra được thích khách là ai, ngươi tới gặp phụ hoàng làm gì, là thỉnh tội sao?""Vâng, Hạ quan hướng về bệ hạ báo cáo điều tra, thương tích của điện hạ đã khỏi chưa?" Hồ Văn Kiệt quan tâm hỏi"Hồ chỉ huy sứ trăm công nghìn việc, còn có lúc rảnh để qun tâm tới mấy vết thương nhỏ của Bản vương sao?" Tề vương ngạo mạn nói "Thái y nói vết thương không ảnh hưởng tới gân cốt, không vấn đề, Hồ chỉ huy làm chỉ huy sứ của cẩm y vệ, phải chuyên tâm tra án đem hung thủ về quy án mới phải?""Hạ quan nhất định dùng hết khả năng, mau chóng bắt được hung thủ." Hồ văn kiệt đáp.Tề vương chống gậy cười khanh khách nói: "Ám sát thân vương quốc triều là trọng tội, hung thủ bây giờ còn đang nhởn nhơ ngoài kia, làm lòng người hoang mang, nếu thật sự bắt được, Hồ chỉ huy phải xử lý công bằng."Hồ Văn Kiệt chắp tay nói: "Tất nhiên."Tề vương khoát tay một cái rồi khập khiễng rời đi, lẩm bẩm : "Đều nói cẩm y vệ phá án như thần, xem ra cũng chỉ là lời đồn đại.""Điện hạ đi thong thả." Hồ Văn Kiệt cung tiễn nói, hắn cũng không thèm để bụng vị hoàng tử luôn cao ngạo này.Mặt trời lên cao ánh nắng chói chang , Hồ Văn Kiệt xoay người tiến vào bên trong tẩm điện của hoàng đế.Đến cửa hắn hỏi Cao sĩ Lâm "Cao tổng quản, bệ hạ đang ngủ sao?""Bệ hạ đang phê duyệt tấu chương trong điện, sau khi sự vụ sứ giả kết thúc, liền không ít đại thần suốt đêm dâng lên tấu chương." Cao Sĩ Lâm đáp."Hạ quan có việc muốn gặp bệ hạ, xin cao giám dàn xếp." Hồ Văn Kiệt nói"Hồ chỉ huy xin chờ chút." Cao sĩ lâm đi vào trong điện, Hoàng đế đang chăm chú phê duyệt tấu trường, đèn trên án tắt hắn cũng không biết."Bệ hạ.""Chuyện gì?" Hoàng đế nói xong mở quyển tấu chương tiếp ra nhìn kĩ dưới ánh đèn."Là Hồ chỉ huy sứ cầu kiến." Cao sĩ Lâm nói.Sau cuộc săn bắn, trung quân đô đốc Vương Chấn vào trong cung gặp vua thỉnh tội, chuyện thích khách Hoàng đế phái Hồ Văn Kiệt đi điều tra.Hoàng đế nâng mắt nói : "Để hắn vào đi.""Vâng."Cao sĩ Lâm đem đèn trên bàn thắp sáng lên, sau đó lui ra ngoài, hoán Hồ Văn kiệt vào.Hồ Văn Kiệt bước chân gấp gáp đi vào thấy Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương khom người hành lễ nói: "Tham kiến Bệ hạ, người nhọc lòng suy nghĩ cho Giang sơn Đại minh , đây là phúc phận của bách tính."-----------Phủ thế tử----------Tấn Dương cùng với Triệu Hi Ngôn còn đang trò chuyện.Triệu Hi Ngôn đột nhiên hỏi: "Lúc nãy Quận chúa có nói tiểu thư nhà Đô đốc tướng quân.....""Đúng vậy, tam nữ nhà đô đốc trước mặt mọi người hướng về bệ hạ thỉnh cầu, gả.... cho ngươi làm Thế tử phi." Tấn Dương thuật lại hôm qua nói: "Hôm qua mọi người đều nói Vương thị gan lớn, bệ hạ thì nói Vương thị thẳng thắn, liền ngay cả ta cũng kinh hãi một phen."Nói rồi Tấn Dương che miệng cười chêu chọc nói: "Lý do của Vương thị chính là những lời Quận chúa Thát Đát nói với ngươi, tuy có nhiều chỗ không rõ, nhưng xác thực đây là việc mà tam nương nhà Vương đô đốc làm ra a."Triệu Hi Ngôn nhíu mày , Vương thị thẳng thắn không nói, nhưng nàng ta sao lại dồn ta vào thế khó , nàng mông lung hỏi: "Người nhìn đẹp mắt rất nhiều, vì sao cứ một mực chọn ta?""Thiên hạ này không thiếu những thiếu niên tuấn mỹ, nhưng là..." Tấn Dương nhìn chằm chằm Triệu Hi Ngôn nói: "Người như Thế tử Triệu Hi Ngôn cũng chỉ có một mà thôi.""Vương thị tuy là lỗ mãng nhưng thắng ở thiện tâm. Nhìn xem nàng võ công cũng không thua nam tử, A Ngôn chiếm được chẳng phải là một sự giúp đỡ lớn, hoặc là A Ngôn không lọt mắt Vương thị mà trong lòng lại vừa mắt vị mỹ nhân vừa rồi?" Tấn Dương chêu ghẹo nói.Thê tử của Khả hãn Thát Đát dung mạo đẹp đẽ, Tô Ninh Na kế thừa dung nhan đẹp đẽ của mẫu thân."Ta người nào cũng không muốn, ta..." Triệu Hi Ngôn từ chối nói."A tỷ cũng không bắt ngươi phải mượn cớ a." Tấn Dương ngắt lời Triệu Hi Ngôn nói "Nếu không lọt mắt liền không cần miễn cưỡng, trong triều có nhiều đại thần như thế, nữ nhi nhà các đại thần cũng nhiều, A Ngôn có thể chọn lựa.""A tỷ quen thuộc với những tiểu thư nhà đại thần sao?" Triệu Hi Ngôn đột nhiên hỏi"Hàng năm ngày đầu xuân, Hoàng hậu đều sẽ đến tự làm lễ, ngoài các phu nhân ra còn có các tiểu thư, cho nên một ít người ta cũng biết đến." Tấn Dương đáp."Vậy tiểu thư nhà Hình bộ thượng thư Tô Vạn Thành, là nữ tử thế nào?" Triệu Hi Ngôn tiện đà hỏi.Tấn Dương sững sờ hỏi: "A Ngôn làm sao lại hỏi tiểu thư nhà Hình bộ thượng thư""Ngày đầu tới kinh thành đi tới Yến xuân các, gặp được nàng đang tìm huynh trưởng, cảm thấy nàng rất khác biệt. Cùng những nữ tử khác không giống nhau." Triệu Hi Ngôn thẳng thắn đáp."Nói đến Tôn thị cũng đáng thương, mẹ đẻ mất sớm, mọi việc trong phủ đều là do nàng chủ trì." Tấn Dương nói xong, sau đó hỏi Triệu Hi Ngôn : "A Ngôn là coi trọng Tôn thị sao?"Triệu Hi Ngôn lắc đầu nói: "Chỉ cảm thấy là nàng đặc biệt.""Tôn thị xưa nay có tiếng hiền lành có hiếu, từ lúc nàng đến tuổi gả đi, rất nhiều công tử tới cửa cầu thân, nhưng bởi vì Tôn thượng thư không muốn nữ nhi khó xử vì gán ghép. Cho nên để nàng chọn, cũng từ chối nhiều hôn sự.Tôn thượng thư cũng là người cương trực công chính, là một đại thần công bằng, tuy gia thế chênh lệch , nhưng cũng là một thượng thư đi lên từ thi cử, nếu như A Ngôn yêu thích nàng, cưới nàng vào cửa, sẽ có một thê tử nội trợ giỏi, quán xuyến hết thảy, ta nghĩ bệ hạ cũng không từ chối." Tấn Dương nhàn nhạt nói.Triệu Hi Ngôn vội vã nói : "A tỷ người là hiểu lầm a. Ta chính là muốn hỏi nàng một chút, không có ý tứ gì cả.""Ồ vậy sao?" Tấn Dương lại chất vấn nói "Thật là thế sao?"