[BHTT - edit ] NỮ THẾ TỬ - Vu Hoan
CHƯƠNG 114: HÀNG NĂM THƯỜNG GẶP LẠI
CHƯƠNG 114: HÀNG NĂM THƯỜNG GẶP LẠI
-Phủ trưởng công chúa----Nội thị cùng cung nhân trong phủ đối với vị khách Thế tử này đã quá quen thuộc, không còn cảm thấy kinh ngạc nữa, đêm khuya cửa phủ cũng được đóng chặt, người cũng không rời đi.Đêm trừ tịch, kinh thành không tối đen như mọi khi, mà mọi nhà đều sáng đèn, từ trên lâu cao nhìn xuống, có thể quan sát được hết thảy các hộ dân đón giao thừa.Trước mặt Triệu Hi Ngôn là một toà viện trạch, bên trong đèn đuốc sáng trưng, người trong nhà vui vẻ náo nhiệt, mà nàng một thân một mình ở nơi xa quê hương, nàng dựa vào lan can, cảm giác nhớ nhà ùa về, lại nhìn về phía bắc cũng chỉ một mảnh tối tăm đập vào mắt."Nhớ nhà sao?" Tấn Dương ngồi bên trong các mở miệng hỏi, nàng nghiêng đầu nhìn bóng lưng người kia, trên bàn bày ra trà cụ, còn có dực thiện quan mà Triệu Hi Ngôn vừa tháo xuống.Gió đêm thổi qua thân ảnh cô đơn của nàng, đem mây đen thổi tan, ánh sáng của trăng mờ nhạt chiếu xuống, lại thêm mấy phần thê lương, nàng nói: "Đêm trừ tịch năm vừa rồi, nếu triều đình không truyền ta vào kinh, thì hiện giờ ta vẫn ở cùng phụ thân cùng mẫu thân, còn có một nhà Tấn vương thúc thúc vây quanh ở Tồn tâm điện bên trong Yến vương phủ.Hiện giờ cho dù ta có trở lại, cũng không thể còn sự đoàn viên đó nữa, mà giờ thân ta bị vây ở nơi này, chỗ nào cũng không thể đi được."Triệu Hi Ngôn nói những lời thương tâm, làm Tấn Dương không khỏi nghĩ tới bản thân, nàng cũng nói"Đêm trừ tịch trong cung là náo nhiệt nhất, nhiều thời điểm có hàng ngàn, hàng vạn người, có người chảy cùng huyết thống, có người xa lạ, thậm chí còn không bằng.Đều nói Hoàng thất dòng dõi héo tàn, nhưng tính ra bệ hạ cũng có sáu người huynh muội chúng ta. Tề vương đã có dòng dõi riêng, bệ hạ cũng không thiếu náo nhiệt, nhưng náo nhiệt trong cung chỉ là.... Chỉ là đến thế mà thôi."Triệu Hi Ngôn dựa vào tay vịn, thở nhẹ một hơi, Tấn Dương đứng dậy từ giá áo lấy xuống áo choàng, đi tới hành lang của các, gió thổi từ sông Tần Hoài tới, dưới mái lầu chuông vang đinh đương.Nàng đem áo choàng khoác lên vai Triệu Hi Ngôn, sau đó đứng cùng nàng ấy, cùng nhìn về kinh thành náo nhiệt, vạn hộ đèn đuốc sáng trưng đón một năm mới."Mười năm." Triệu Hi Ngôn lại nói"Trở lại bên cạnh tỷ tỷ, nhưng lại là một thân phận khác, một tình cảnh khác.Mười năm trước, Phương bắc chiến sự còn chưa dứt, bởi vì chiến tranh không ngừng, Yến quốc cần lương thảo của triều đình trợ giúp, cho nên hàng năm cống nạp không dám lười biếng.Ta vẫn là một Thế tử để cho người khác bắt nạt.Mà mười năm sau, phụ vương chiến đấu trận chiến cuối, trong vạn quân lấy thủ cấp của nguyên soái địch, đối với Bắc bình mà nói cuộc chiến này không có một trận bại, có thể nói phụ thân được xưng thành thần.Lần thứ hai ta vào kinh thành, liền trở thành một cái gai của triều đình, không ai giám trêu chọc, rồi lại nghi kị, từ đó không còn ai dám bắt nạt ta nữa, nhưng người người đều muốn ta chết đi."Tấn Dương lẳng lặng đứng đó nhìn hết thảy đèn đuốc sáng trưng bên dưới, để gió lạnh tuỳ ý thổi vào người nàng, nàng chậm rãi giơ lên tay ngọc, tiếng lục lạc đeo ở tay vang lên bên tai, nàng nói"Những năm tháng đó, vạn sự đều đã qua, ngươi hãy xem như nước ở dòng sông, cuồn cuộn mà chảy."Triệu Hi Ngôn nghiêng đầu, nhìn nữ tử đứng cạnh, dung nhan này, khí chất này đập vào mắt nàng, làm tim nàng cũng thình thịch mà nhảy theo."Tuy nói đã qua nhiều năm, nhưng tỷ tỷ vẫn như thế, vẫn xinh đẹp động lòng người như thời niên thiếu, mạnh mẽ mà độc lập."Tấn Dương thu hồi tay, đoan phúc mà nắm trước người, nghiêng đầu nói: "Nhị lang nói những lời này, là đang nói chính mình sao?"Triệu Hi Ngôn lắc đầu nói: "Ta nói rõ ràng là tỷ tỷ, còn về phần ta... chỉ có điều lớn hơn một chút thôi." Nàng nói xong nhìn chằm chằm về phía hướng sông Tấn Hoài"Vạn sự đều qua ... nhân sinh ngắn ngủi, thế sự vô thường, cũng không ai biết ngày mai sẽ phát sinh cái gì ..."Tiếng bước chân cùng tiếng nói từ dưới thang các truyền tới : "Công chúa, Thế tử."Minh Chương đi vào hành lễ nói. Hắn mặc một thân phục sức của nội thị đi nhanh lên phía trước khom người nói: "Thế tử, Tề vương điện hạ đã đến Yến vương phủ."Triệu Hi Ngôn xoay người nói "Tề vương? Hắn đến phủ để làm cái gì?""Tề vương điện hạ mang một vò ngự tửu tới, thật giống như muốn cùng Thế tử uống rượu." Minh chương đáp."Tề vương chẳng lẽ không biết, tửu lượng của ta không tốt sao?" Triệu Hi Ngôn có chút buồn bực nói.Minh chương lắc đầu nói "Tiểu nhân cũng không biết đến cùng Tề vương điện hạ là muốn làm gì.""Hắn còn ở trong phủ sao?" Triệu Hi Ngôn lại hỏiMinh chương gật đầu nói: "Còn đang đợi Thế tử, tiểu nhân nói ngài vẫn chưa trở về phủ, Tề vương lại hỏi ngài đang ở đâu, Tiểu nhân cũng không dám nói ngài đang ở nơi nào.""Nếu là Tề vương đợi ngươi ở phủ, chắc hẳn có chuyện quan trọng muốn nói, ngươi trở về trước đi." Tấn Dương nói.Triệu Hi Ngôn nhẩm tính, rất nhanh sẽ đến giờ tý, nàng cau mày nói"Uống rượu để ngày khác đi, trở lại nói với Tề vương, ta đang ở công chúa phủ, Tề vương nếu muốn uống rượu, ngày khác ta nhất định cùng hắn uống thật thoả mái.""Chuyện này..." Minh chương chạy khoái mã tới đây, hiện tại khó xử không biết làm sao, mặc dù đã biết trước kết quả nhưng Thế tử đã từ chối Tề vương quá nhiều, hắn do dự nói: "Nhưng dáng vẻ của Tề vương...""Được rồi, ngươi trở lại nói như thế, Tề vương nghe xong sẽ hiểu." Triệu Hi Ngôn nóiMinh chương bất đắc dĩ chắp tay đáp "Vâng."Sau khi Minh chương rời đi, hai người lại có không gian yên tĩnh, Tấn Dương nhìn Triệu Hi Ngôn không hiểu hỏi: "Ngươi vừa rồi nói, Tề vương sẽ rõ, sẽ rõ cái gì?"Triệu Hi Ngôn một tay chống lan can híp mắt cười nói: "Đúng vậy.""Tề vương rõ cái gì?" Tấn Dương nhìn chằm chằm Triệu Hi Ngôn hỏiTriệu Hi Ngôn nghiêng đầu, sau đó đến gần Tấn Dương, hơi cúi người bên tai nàng, đưa nàng ôm sát vào người mình sau đó nói: "Tỷ tỷ cảm thấy thế nào?"Tấn Dương cũng không phản kháng, nhưng cũng không đáp lại hành động của Triệu Hi Ngôn nàng nói: "Tấn Dương không hiểu."Triệu Hi Ngôn nhẹ giọng nói: "Lần trước cùng Tề vương nói, hắn nói ta không nên quá trắng trợn, muốn ta thu liễm một chút, bằng không lấy thân phận của chúng ta, sợ rằng bị đám cổ hủ nho sinh kia bất mãn."Tấn Dương sững sờ, Triệu Hi Ngôn lại híp mắt nói"Thế nhưng ta trở về tỉ mỉ nghĩ lại những lời Tề vương nói, thu lạ cái gì đây, ý là nói ta đối với tỷ tỷ không nên làm cái chuyện gì sao? Ta lập tức tỉnh ngộ, dù có cũng không thể sinh ra hài tử a...""Ngươi...." Tấn Dương lui về sau một bước, nàng từ trong lòng Triệu Hi Ngôn dứt ra, trừng mắt nói"Đi thanh lâu học những lời tuỳ tiện cùng cử chỉ phóng đãng kia, ở trước mặt ta, còn muốn nói như thế sao?"Triệu Hi Ngôn nở nụ cười, sau đó nhận lỗi nói: "Tỷ tỷ đừng nóng giận, ta chỉ là muốn nhìn xem tỷ tỷ có động thái gì không mà thôi."Tấn Dương nhíu mày, Triệu Hi Ngôn liền được voi đòi tiên đến gần nàng nói: "Ta nói như thế, nhưng tỷ tỷ cũng không có từ chối a."Tấn Dương xoay người nói: "Chỉ là ta không ghét ngươi thôi, đừng vội được voi đòi tiên."Triệu Hi Ngôn không tin, liền vòng lại trước mặt Tấn Dương, cúi đầu bốn mắt nhìn nhau nàng nói: "Thật sự chỉ là bởi vì không ghét ta sao?"Tấn Dương cũng không đáp lại, Triệu Hi Ngôn lại áp sát nàng nói"Đến tột cùng là khi nào, công chúa mới chính mình thừa nhận đây?"Tấn Dương nắm chặt tay trước thân, bỗng nhiên từ Tử cấm thành vang lên một đạo chuông, chân trời liên tiếp từng đợt pháo hoa bay lên rồi nổ tung, đem hết thảy tối tăm thắp sáng, trên thành lầu hai bóng người cũng đang tựa sát vào nhau.Tấn Dương vốn định trốn khỏi ngượng ngùng, nhưng bởi vì pháo hoa nở rộ mà nàng dừng lại động tác, ngẩng đầu lên nhìn nói: "Giờ tý."Triệu Hi Ngôn gật đầu nói: "Năm mới vui vẻ."Gió đêm thổi sợi tóc trên trán Triệu Hi Ngôn bay bay, ánh sáng từ pháo hoa kia chiếu rọi khuôn mặt nàng, Tấn Dương chậm rãi giơ tay lên nhẹ nhàng ôn nhu mà xoa, mặt nàng cũng ôn nhu thì thầm nói"*Ngày xuân, rượu một chén, ca một lần, lại bái trần ba nguyện, một nguyện lang quân thiên tuế, hai nguyện thiếp thân thường kiện, ba nguyện giống như lương trên yến, hàng năm thường gặp lại."*Bài thơ Trường Mệnh nữTiệc ngày xuânDâng rượu xin cất tiếng ca
Vái trời ba vái cầu ba ước thề
Một, thiếp nguyện chàng mãi sống lâu
Hai, xin cho thiếp được theo hầu an khang
Ba, xin như đôi yến rường nhà
Hằng năm quấn quýt thiết tha vững bềnKhoảnh khắc này, Triệu Hi Ngôn giống như nhìn thấy Hoàng hậu ôn nhu hiền lành ở yến thượng che chở mình, nhưng cũng có lúc biểu thị ra sự tuyệt tình, lại giống như Hoàng đế, đặt lợi ích lên đầu."Trường mệnh nữ?" Triệu Hi Ngôn nghi ngờ nói: "Ngày xuân, công chúa vì sao lại nổi lên trường mệnh nữ..."*Trường mệnh nữ" là một câu chuyện ngược tâm đan xen những ân oán thù hận chốn giang hồ. Cặp đôi nhân vật chính tuy đều có tình cảm với nhau nhưng trong lòng cả hai đều tồn tại khúc mắc và hiểu lầm khiến cả hai day dưa mãi mà trải qua thêm hai năm cách biệt họ mới có thể đến được với nhau."Nhị lang không hy vọng như thế sao?" Tấn Dương hỏi.Triệu Hi Ngôn vội vã lắc đầu nói: "Sao lại hy vọng thế, chúng ta nhất định hàng năm sẽ thường gặp lại."Thành Đức mùng một tháng giêng năm thứ mười bốn, đại hội triều chính thức mở ra, văn võ bá quan mặc triều phục cùng tới Phụng thiên điện, sứ giả các nước cũng ở Phụng thiên môn chờ đợi tuyên triệu.Năm nay đại hội triều Triệu Hi Ngôn không phải là phiên quốc vào kinh làm sứ thần, mà lấy thân phận tôn thất con cháu xuất hiện.Đứng trên thành lầu của Phụng thiên điện, Triệu Hi Ngôn nhìn sứ giả cac nước nói "Năm nay so với năm ngoái, tựa hồ không nhiều quốc gia lắm.""Đại minh địa hình bao la, nhiều sứ thần là tiểu quốc, cách xa phương tây vạn dặm, đươn g nhiên sẽ không phải năm nào cũng tới bái cống." Nữ tử ăn mặc một thân hoa lệ đứng cạnh nàng đáp."Năm nay cũng không triệu kiến phiên vương vào kinh cống nạp sao, Phương bắc có mấy bộ lạc Mông cổ cũng như năm trước phái người tới."Triệu Hi Ngôn theo lời nữ tử nói hướng về các bộ tộc mông cổ nhìn, tìm kiếm, lại nghe nữ tử đứng cạnh hời hợt nói thêm một câu'Ngươi không cần tìm kiếm, năm nay sứ giả của Thát Đát không có nữ tử nào, bộ lạc đó đã có tân khả hãn, là bộ lạc đứng đầu phương bắc, năm nay cũng đâu phải như năm ngoái."Triệu Hi Ngôn sờ đầu nói: "Công chúa là hiểu lầm ta, ta cũng không phải là tìm ai.""Ồ?" Tấn Dương xoay người nói: "Có phải không?""Đương nhiên." Triệu Hi Ngôn khẳng định nói, sau đó xoay người nói: "Ta muốn vào điện, liền không bồi công chúa nữa, cảm ơn bữa sáng của công chúa."Tấn Dương bất đắc dĩ thở dài, nàng đứng một mình trên thành lầu, cảm thụ gió thổi bên tai nói: "Bạn bạn.""Công chúa." Nội thị tiến lên đáp"Đông liệp năm nay vạn phần nên cẩn thận, không thể để xảy ra bất kì sai lầm nào." Tấn Dương nói"Công chúa là đang lo lắng cho Thế tử sao?" Nội thị hỏiTấn Dương lắc đầu nói "Có việc của Thiếp Mộc Nhi Tự Quân, bệ hạ sẽ không động tới nàng, nàng tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm, ta lo lắng chính là Tề vương cùng Sở vương."Nội thị suy tư một lúc sau đó nói: "Công chúa muốn phái người bí mật giám sát?"Tấn Dương gật đầu."Tiểu nhân sẽ đi sắp xếp ngay."Bên ngoài Phụng thiên điện xa giá xếp một hàng, nhiều cờ cùng binh lính cũng xếp hàng thẳng tắp, bên trong điện văn võ bá quan chỉnh tề đứng đó, Thái tử dẫn đầu tôn thất, đứng đầu bách quan đợi Hoàng đế.Bên trên điện có cẩm y vệ, dưới có tướng quân trấn điện, bên cạnh có Hồng lư tự các phiên dịch quan.Tề vương quay đầu nhìn phía Triệu Hi Ngôn, phát hiện có tầm mắt nhìn mình Triệu Hi Ngôn sờ gáy cười cười ánh mắt bồi tội nói: "Huynh trưởng chớ trách, đêm qua ta..."Tề vương nhắm mắt lắc đầu, cũng không có ý trách cứ nàng."Bệ hạ giá lâm!" bên ngoài âm thanh vang dội, quần thần trong triều đều xoay người cúi đầu chắp tay, hết thảy chỉ nhìn thấy long bào của hoàng đế, cùng bước chân vững vàng.Hoàng đế vững vàng ngồi trên long ỷ.Quần thần dồn dập chuyển hướng dập đầu quỳ lạy hô: "Ngô hoàng vạn tuế."Thái tử đứng đầu bách quan, Hoàng đế ngoắc tay gọi hắn nói: "Thái tử đến bên cạnh trẫm."Hành động này của Hoàng đế giống với lần tế thiên trước, quần thần không khỏi dồn dập mà suy đoán liệu có phải Hoàng đế đã thừa nhận thân phận Trữ quân là người kế vị hay không.Sau khi sứ giả các nước lần lượt vào bái cống, sau đó Hoàng đế mở tiệc khoản đãi, di giá tới Nam giao, cùng đi có sứ giả các nước và hoàng thân quốc thích.Vì để đảm bảo an toàn, phòng ngừa biến cố năm ngoái phát sinh lần nữa, Hoàng đế lệnh cho Kinh vệ thường trực, số lượng tăng nhiều, lùng sục khắp núi rừng kiểm tra.Tác giả có lời muốn nóiThế tử cũng không phải là người khẩn trương, nàng có hai mặt, có thể là mưu tính cũng có thể là hoàn khố.Editor: hai chị vờn nhau, công chúa cũng có chút ghen a