[BHTT - EDIT] Không Phụ Năm Xưa - Trường Cố
Chương 84: Một đêm xuân [H]
Cố Tư Mẫn vừa nói vừa đem tay duỗi về phía nơi tư mật của Vinh Cẩn Du, nhẹ nhàng chợt vào chợt ra khiêu khích, thấy sắc mặt Vinh Cẩn Du đỏ thắm, thất thần không phối hợp, Cố Tư Mẫn tựa như có chút suy tư, nói: "Nếu Cẩn Du thật sự không muốn, vậy quên đi."Sự xuất hiện của nàng làm rối loạn trái tim đã phủ đầy bụi của ta, nụ cười ấm áp như lửa của nàng đã làm tan chảy trái tim rét lạnh của ta, nàng chỉ biết ta thích nàng nhưng lại không biết ta yêu nàng sâu đậm cỡ nào.Cố Tư Mẫn giận dỗi, đang muốn rút tay rời đi, Vinh Cẩn Du lại trước một bước bắt lấy tay nàng, hơi dùng sức. Cố Tư Mẫn thấy nàng nhíu mày, trầm giọng khẽ kêu lên một tiếng, hành động này ngược lại dọa Cố Tư Mẫn giật mình, vội la lên: "Nàng làm gì vậy ?"Một hồi sau khi thích ứng, Vinh Cẩn Du mới không chút nào ngượng ngùng nghiêm túc nói: "Dù người thân nhất cũng quyết tuyệt, dù túng thiếu cũng không làm chuyện ác. Ta muốn dùng toàn bộ thế giới để đổi lấy một hạt hồng đậu của nàng."Nếu như ta thật sự làm nàng cảm thấy không an tâm, không có cảm giác an toàn như thế, vậy nàng muốn cái gì ta đều có thể cho nàng, bản thân ta không phải nói chơi. Những điều ta làm cho nàng, nàng biết, những điều nàng làm cho ta, ta cũng biết rõ.Vinh Cẩn Du biết rõ ý nghĩ và nỗi bất an to lớn trong lòng Cố Tư Mẫn, cho nên mới làm ra hành động như thế, để cho Cố Tư Mẫn an tâm.Cố Tư Mẫn nghe xong lời này của Vinh Cẩn Du, nở nụ cười xán lạn như hoa, khẽ hôn lên tai nàng rồi nói: "Hồng đậu tương tư ngập tràn Giang Nam, tưởng niệm thương nhớ đêm ngày, phồn hoa chỉ là lãng mạn trải đầy đất." Dừng một chút, nàng lại nói: "Nếu không phải tử biệt, tuyệt đối không phải sinh ly."Cẩn Du, nàng từng nói ở Giang Nam ngắm mưa chính là lãng mạn, ta hiện tại mới hiểu được, nếu không có nàng bồi bên cạnh, vậy cũng không phải lãng mạn, chỉ là một đoạn suy diễn tịch mịch mà thôi.Một câu 'dù người thân nhất cũng quyết tuyệt, dù túng thiếu cũng không làm chuyện ác' của Vinh Cẩn Du lại chấn động thật sâu tới Cố Tư Mẫn.Cố Tư Mẫn lại ở trong lòng tự cười giễu chính mình lòng dạ hẹp hòi, thầm nghĩ: 'Cố Tư Mẫn ơi Cố Tư Mẫn, ngươi rốt cuộc là đang hoài nghi điều gì? Là đang để ý cái gì? Vinh Cẩn Du vì ngươi không tiếc hồi kinh vào triều, không tiếc mang binh chinh phạt, không tiếc đi tính kế người khác. Nàng rõ ràng không thích làm quan, nàng rõ ràng không thích mùi máu trên chiến trường, nàng rõ ràng không thích âm mưu tính kế, thế nhưng nàng lại vì ngươi mà làm tất cả. Nàng sợ ngươi hiểu lầm, đau lòng giải thích, nàng ngay cả mạng này đều có thể vì ngươi mà không cần, huống chi thân thể này? Nàng đối đãi với ngươi như thế, ngươi lại năm lần bảy lượt âm mưu tính kế nàng, nếu không phải bởi vì nàng yêu ngươi thì sao có thể thành ra nông nỗi này ?'Vinh Cẩn Du lại nghĩ tới hạt hồng đậu kia, tươi cười nói: "Làm thỏa mãn tâm nguyện nàng, nếu nàng không bỏ, ta sẽ không rời, nếu nàng không rời, ta nhất định sẽ sống chết cùng nhau."Vinh Cẩn Du vừa mới nói xong, ý cười trong mắt Cố Tư Mẫn dần tràn ngập, hôn lên môi nàng, ngăn lại lời nói của nàng, hành động kinh người vừa rồi của nàng làm cho Cố Tư Mẫn rất lo lắng, qua hồi lâu mới chậm rãi bắt đầu cử động, giật giật ngón tay.Trải qua trăm lần tôi luyện, hóa thành tơ lụa mềm mại. Cố Tư Mẫn dịu dàng trong từng động tác, dáng vẻ mềm mại mê hoặc nhân tâm, lời nói và ánh mắt đều mang theo vị ngọt nhè nhẹ, trực tiếp chạm vào đáy lòng Vinh Cẩn Du."Ưm ~, a ~."Mái tóc đen của nàng khẽ buông lơi, vương trên da thịt Vinh Cẩn Du, Cố Tư Mẫn vừa hôn vành tai Vinh Cẩn Du, vừa di chuyển ngón tay theo tiết tấu, tốc độ càng lúc càng nhanh, Vinh Cẩn Du bị Cố Tư Mẫn áp cạnh hồ, toàn thân vô lực, đau đớn lần đầu qua đi chỉ còn cảm giác vui thích, cảm giác ngón tay cử động ở trong cơ thể càng lúc càng rõ ràng, nàng chỉ có thể vô lực ôm Cố Tư Mẫn. Nghe thấy Vinh Cẩn Du động tình nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ ở bên tai, dần dần phát hiện tiếng rên rỉ kia càng lúc càng lớn, thanh âm kiều mị mang theo nhè nhẹ liêu nhân, tê dại như say như mê, kích thích cảm quan Cố Tư Mẫn, khiến cho toàn thân nàng cũng mềm nhũn. Theo tiết tấu càng lúc càng nhanh của Cố Tư Mẫn, Vinh Cẩn Du bỗng nhiên toàn thân căng thẳng, ôm chặt lấy Cố Tư Mẫn, sau đó lại thoát lực xụi lơ xuống.Vinh Cẩn Du hơi thở dốc, sau một lúc mới nói: "Mẫn Nhi ~."Cố Tư Mẫn mỉm cười nhìn sắc mặt phấn hồng, mị thái lan tràn của Vinh Cẩn Du, nói: "Sao? Nhanh như vậy, Cẩn Du thật đúng là mẫn cảm."Vinh Cẩn Du bất đắc dĩ cắn môi dưới, cầu xin nói: "Ta không còn sức lực."Toàn thân đều giống như bị rút cạn, vốn dĩ đã mềm nhũn, hiện tại hoàn toàn giống như động vật thân mềm không có xương sống.Cố Tư Mẫn lại có ý xấu hơi giật giật ngón tay, khẽ thở bên tay nàng, nói: "Cẩn Du cho rằng ta sẽ dễ dàng buông tha nàng như vậy sao ?"Vinh Cẩn Du vừa mới chuẩn bị nói chuyện, Cố Tư Mẫn lại chậm rãi rút ra ngón tay chơi xấu trong cơ thể Vinh Cẩn Du ra, thân thể đột nhiên trống rỗng ngược lại có chút tịch mịch. Vệt máu trên đầu ngón tay như mực đen hòa vào trong nước, chậm rãi biến mất không thấy dấu vết. Nhìn thấy vết máu biến mất, trên mặt Cố Tư Mẫn xẹt qua một tia hài lòng mỉm cười, trong lòng cũng tràn đầy nhiệt tình như lửa, nước dập không tắt, dục vọng bất diệt.Vinh Cẩn Du thấy Cố Tư Mẫn chăm chú nhìn vết máu kia rồi lại bật cười, sắc mặt đỏ lên, còn chưa kịp làm gì, Cố Tư Mẫn lại một phen bế nàng lên, đi đến mép giường.Vinh Cẩn Du mới vừa nằm lên giường, không khỏi âm thầm rít gào: 'Lần đầu tiên của lão nương, cư nhiên lại bị Mẫn Nhi biến thành khởi động làm nóng thân thể.'"Mẫn . . . ưm ~, ưm ~, Mẫn ~, Mẫn Nhi ~."Vinh Cẩn Du còn chưa hồi thần, Cố Tư Mẫn lại bắt đầu khẽ hôn, nàng tinh tế, thật cẩn thận vuốt ve mỗi một tấc da thịt trong khi hôn môi Vinh Cẩn Du, chậm rãi bốc cháy độ ấm nóng rực kia, làm cho hai người đều bắt đầu nóng lên, Cố Tư Mẫn xuất phát từ bản năng nhẹ nhàng liếm cắn cổ và xương quai xanh của Vinh Cẩn Du. Cái loại khiêu khích này khiến cho không thể ngăn được cảm giác tê ngứa, nơi mẫn cảm kia dẫn tới toàn thân Vinh Cẩn Du nhịn không được khẽ run lên. Nàng mất đi lý trí, mỗi lần gọi 'Mẫn Nhi' đều như có như không mời gọi.Cố Tư Mẫn sẽ không thường xuyên lấy phương thức khác để biểu đạt tình yêu chính mình với đối phương giống như Vinh Cẩn Du, nhưng Cố Tư Mẫn lại trời sinh thuộc phái hành động, nàng cho dù không nói nhưng sẽ hành động, nàng sẽ dùng hành động để biểu đạt tình cảm mãnh liệt trong nội tâm của mình.Cố Tư Mẫn không để ý tới tiếng rên của Vinh Cẩn Du, khẽ cắn hai đỉnh nhô lên của nàng, biểu đạt sự bất mãn của chính mình đối với việc Vinh Cẩn Du vô lực phản kháng. Có lẽ do hồi nhỏ phát dục không tốt, bộ ngực Vinh Cẩn Du đương nhiên không thể đẩy đà hơn so với Cố Tư Mẫn, Cố Tư Mẫn mở ra bàn tay ra là có thể nắm trọn."Ưm ~, ưm ~, a ~."Vinh Cẩn Du bị nàng khẽ cắn một cái kích thích như vậy, tiếng rên rỉ lại dần phát ra theo những cái xoa bóp của Cố Tư Mẫn, hai mắt cũng dần dần trở nên mê ly. Đầu ngón tay Cố Tư Mẫn chậm rãi lướt qua bụng nhỏ của Vinh Cẩn Du, Vinh Cẩn Du bất giác cảm nhận được một dòng nước ấm chảy qua, có chút vô lực vặn vẹo giãy giụa. Nhưng ở trong mắt Cố Tư Mẫn lại nhìn ra là nàng tựa như muốn càng nhiều hơn. Cố Tư Mẫn rất hài lòng thân thể thành thật này của Vinh Cẩn Du, khẽ mỉm cười, sau đó bồi hồi xuống phía dưới vạch ra nơi tư mật nhất của nàng, như có như không chạm đến nhẹ xoa, làm cho sóng triều lại càng thêm ướt át lan tràn. Cố Tư Mẫn hơi tách ra, Vinh Cẩn Du vô lực phối hợp hai chân, thoáng dùng sức thăm dò vào hoa tâm, thuần thục bôi trơn, nàng lúc nhanh lúc chậm ra vào dẫn tới Vinh Cẩn Du kiều suyễn không ngừng, một đợt lại một đợt sóng triều đánh úp tới, tựa như muốn đem Vinh Cẩn Du bao phủ, chỉ có thể tùy ý Cố Tư Mẫn muốn làm gì thì làm.Trong loại thời điểm này, Cố Tư Mẫn sớm đã vứt bỏ lý trí xử sự và tự chủ hàng ngày, một lòng chỉ nghĩ muốn làm cho người dưới thân thỏa mãn.Vinh Cẩn Du bị một vòng cảm quan mãnh liệt mới đánh sâu vào, tức khắc nói không nên lời, ngoại trừ thở dốc cũng chỉ có thể thở dốc. Bởi vì nàng có cảm giác như sắp chết đuối, Cố Tư Mẫn không thỏa mãn đòi lấy, càng lúc càng nhanh, sau một lúc, Vinh Cẩn Du lại nhịn không được toàn thân run rẩy.Một lúc cao triều hai lần Cố Tư Mẫn sợ Vinh Cẩn Du sẽ chịu không nổi, đau lòng lần đầu của Vinh Cẩn Du cho nên không thể không thu liễm một chút, cũng mềm mại ghé vào trên người nàng thở dốc, nghe tiếng tim đập nhanh của nàng, loại cảm giác này thật thỏa mãn, cũng thật an tâm.Đầu óc Vinh Cẩn Du đã mơ hồ đến mức không thể suy nghĩ được gì nữa, chỉ vô lực nhìn màn che, há miệng thở dốc, bình phục lại thân thể đang khẽ run nhè nhẹ.Thẩn thể mềm như bông nghỉ ngơi một hồi lâu, dần dần khôi phục không ít sức lực, đôi mắt mê ly vừa rồi của Vinh Cẩn Du giờ đây có thể chiếu ra ánh sáng rực rỡ. Nàng hơi nhúc nhích thân thể, vẫn còn có chút thở dốc, khẽ gọi: "Mẫn Nhi."Cố Tư Mẫn nghe thấy nàng gọi mình, mị thanh cười, hỏi: "Sao? Cẩn Du vẫn còn chưa thỏa mãn ?"Vinh Cẩn Du lại ôm chặt Cố Tư Mẫn, vùi mặt vào cổ, ở bên tai nàng hỏi: "Đơn tu với song tu cái nào tốt hơn ?"Cố Tư Mẫn vừa rồi cũng đang trong trạng thái mơ hồ, hiện tại đầu óc mới thoáng có chút thanh tỉnh, còn chưa kịp suy nghĩ, ngón tay của Vinh Cẩn Du đã thuận thế chui vào nơi ướt át dinh dính trong cơ thể Cố Tư Mẫn.Lỗ trống đột nhiên bị lấp đầy sưng to, gắt gao hút lấy rồi lại mềm mại đến không chịu được. Toàn thân Cố Tư Mẫn không khỏi mềm nhũn, than nhẹ một tiếng: "A ~."Vinh Cẩn Du xoay người một cái, đè Cố Tư Mẫn dưới thân, nói: "Mẫn Nhi cũng mẫn cảm như vậy, ướt át như vậy."Cố Tư Mẫn có chút kinh ngạc, nói: "Nàng, nàng sao có thể ?"Vinh Cẩn Du giảo hoạt cười, nói: "Sao lại không được? Dược lực đã hết, mỗi lần dùng long uyên, dược lực từ khi phát tác đến kết thúc chỉ có thể duy trì được nửa canh giờ mà thôi. Nếu bỏ thêm địa tiên thảo vào mới có thể duy trì ba canh giờ. Mẫn nhi tính sai, như vậy, ta sẽ thật yêu thương nàng."Tận dụng thời cơ, cơ hội không đến lần thứ hai, chính là ngay hiện tại. Dược hiệu nguy hiểm đáng chết này ruốt cuộc cũng đã hết.Vinh Cẩn Du xem như tóm được cơ hội thân thiết với Cố Tư Mẫn, lại là Cố Tư Mẫn chủ động đưa tới cửa dụ dỗ nàng, nàng sao có thể buông tha cơ hội tốt này. Nàng vừa nói xong, liền thừa dịp Cố Tư Mẫn vẫn còn thật ướt át mà hành động.Cố Tư Mẫn dịu dàng nhu tình, Vinh Cẩn Du tràng ngập mềm mại đều tựa như muốn bùng nổ ra vào tối nay."Ưm ~, ưm ~, Cẩn ~, a ~ ..."Đầu lưỡi lưu chuyển, nhiệt tình mà kịch liệt triền miên hôn làm cho Cố Tư Mẫn có chút không thở nổi, nhưng lại cảm thấy chưa đã thèm.Cố Tư Mẫn mất đi lý trí động tình rên rỉ, lại còn mang theo chút thở dốc, ưm a kêu tên người thương: "Ưm ~, Cẩn . . . Cẩn Du ~, Cẩn Du ~, ô ~, a ~, ưm ~."Vinh Cẩn Du càng đẩy nhanh tốc độ hơn, thời điểm sắp cao triều, Cố Tư Mẫn lại giận dỗi Vinh Cẩn Du phản công, cắn một ngụm lên đầu vai Vinh Cẩn Du, chỉ là lần này nhu thuận rất nhiều so với lần trước. Chỉ có vết máu nhàn nhạt và dấu răng nhợt nhạt, nàng còn có chút đau lòng liếm liếm, càng khơi dậy dục vọng của Vinh Cẩn Du. Vinh Cẩn Du mỗi một lần ra vào xoay tròn, cũng luôn có thể chạm vào nơi mẫn cảm nhất của Cố Tư Mẫn. Ngón tay nàng cũng có thể cảm giác được vách trong co rút lại càng lúc càng nhanh, càng ngày càng gấp, ngón tay cũng bị bao vây gắt gao hút lấy, nàng cũng cắn một ngụm lên bả vai Cố Tư Mẫn nhưng chỉ hơi dùng lực, chảy ra nhè nhẹ vết máu liền nhả ra liếm lên. Nàng lúc này liếm cắn, càng kích thích tới cảm quan Cố Tư Mẫn, một trận hồng thủy đột nhiên chảy qua bỏng cháy đầu ngón tay, vách trong nàng co rút càng ngày càng gắt gao quấn quýt si mê ngón tay Vinh Cẩn Du, tựa như triền miên lại tựa như có chút không buông tha. Vinh Cẩn Du dừng một chút, rút ngón tay ra, không cho Cố Tư Mẫn có cơ hội nghỉ ngơi, nàng lại không ngừng hôn lên cổ nàng ấy, Vinh Cẩn Du tất nhiên không nỡ nhẫn tâm cắn giống như Cố Tư Mẫn cắn chính mình, một ngụm vừa rồi cũng đã quá mức rồi, không nỡ dùng sức. Hiện tại nàng cũng chỉ nhẹ nhàng liếm cắn cọ xát, nhưng lại làm Cố Tư Mẫn càng thêm tê dại khó nhịn, xem ra lúc này nàng mới biết được, chính mình vừa rồi liếm cắn Vinh Cẩn Du là một loại cực hạn khiêu khích và dụ hoặc cỡ nào.Tay Vinh Cẩn Du cũng bắt đầu xoa nắn khỏa tròn trịa của Cố Tư Mẫn, nhẹ nhàng vân vê hạt đậu nhô lên sau đó ấn xuống. Vinh Cẩn Du lại thật nhanh ngậm một cái trong đó, cắn rồi lại liếm, cũng không cho một cái khác nhàn rỗi, cảm thấy dường như sắp hòa tan chậm rãi xoa bóp, nàng lặp lại không có quy luật trêu đùa, một dòng nước ấm mạnh mẽ chảy ra từ chân tâm Cố Tư Mẫn.Môi Vinh Cẩn Du cũng từ trên bụng Cố Tư Mẫn dời đi, một chân lại nhanh chóng chen vào giữa hai chân Cố Tư Mẫn, cảm giác được ướt át trơn trượt, không ngần ngại cọ xát nơi này, cái loại cọ xát như có như không này làm cho Cố Tư Mẫn từ thân thể đến trong lòng đều cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn vô cùng, vô lực vặn vẹo thân thể.Vinh Cẩn Du biết Cố Tư Mẫn là một người biệt nữu quật cường cỡ nào, nàng nắm chặt tay Cố Tư Mẫn, cùng nàng mười ngón tay đan vào nhau, ngón tay các nàng đều trắng thon dài như nhau, nắm tay đan xen như thế thật sự là âm thầm gãi đúng chỗ ngứa. Cọ một hồi lâu, Vinh Cẩn Du lại bỗng nhiên dừng lại, chống đầu nằm bên cạnh Cố Tư Mẫn nhìn nàng thở dốc.Lúc này, dung nhan mỹ lệ của Cố Tư Mẫn đã trở nên hồng nhuận mê người, kiều diễm câu hồn tựa như mẫu đơn tuyệt mỹ, lại yêu diễm đoạt phách tựa như hoa mạn châu sa, làm người muốn ngừng mà không được. Sau khi nàng thoáng bình tĩnh lại, khẽ trừng mắt liếc nhìn Vinh Cẩn Du, giọng khàn khàn giận dỗi nói: "Trước đây Cẩn Du có phải từng có rất nhiều hồng nhan tri kỷ đúng không ?"Có lẽ do rên rỉ quá lâu, giọng nói nàng đã có chút khàn khàn vô lực.Vinh Cẩn Du lập tức giải thích: "Không thể nào."Sắc mặt Cố Tư Mẫn không tốt, hơi tỏa ra vài phần hàn ý, nói: "Vậy sao nàng lại..." Nàng hơi do dự cắn môi dưới, tiếp tục nói: "Lại thuần thục như thế ?"Cố Tư Mẫn nháy mắt ghen tuông bùng nổ, nàng vẫn luôn cảm thấy Vinh Cẩn Du đối với chuyện tình yêu có chút quá mức am hiểu.Vinh Cẩn Du tựa như có chút khẩn trương, giải thích nói: "Ta bởi vì thích Mẫn Nhi cho nên mới có thể như thế, ta tuyệt đối không có chạm qua nữ nhân nào khác ngoài Mẫn Nhi." Nàng nói xong lại giống như hài tử đơn thuần, vui mừng cười ngọt ngào nói: "Nhưng mà ta mỗi ngày đều hôn trộm nhân lúc Mẫn Nhi ngủ."Cũng không thể nói với Mẫn Nhi, trước kia khi làm lễ thành nhân đã bị bằng hữu lôi tới xem A Phiến và tiểu thuyết màu vàng* học hỏi.*Tiểu thuyết màu vàng: truyện khiêu dâm, truyện người lớn. Trong văn hóa Trung Quốc xưa nay dùng chữ "màu vàng" để ám chỉ tình dục, nhạy cảm.Nơi tình sâu đậm vô cùng, yêu đến mức nhập vào xương tủy, e rằng đây là dục vọng nguyên thủy nhất mà nhân loại có thể thốt lên.Cố Tư Mẫn vừa nhìn thấy Vinh Cẩn Du giống như hài tử đơn thuần hồn nhiên nở nụ cười, dường như cảm thấy mỹ mãn, mày đang khẽ nhíu lại cũng chậm rãi giãn ra, vui sướng nhàn nhạt cũng chậm rãi hiện ra trên mặt, gương mặt lại có chút đỏ ửng tựa như lá phong.Cố Tư Mẫn từ nhỏ luôn ngủ rất nông, sau khi gặp được Vinh Cẩn Du lại có thể ngủ rất an tâm trầm ổn. Cố Tư Mẫn từ nhỏ đã rất thiếu cảm giác an toàn, không chỉ đối với Vinh Cẩn Du mà thôi, người bên cạnh nàng đều là những người đi theo nàng từ nhỏ, đều sau thời gian lâu dài mới tạo thành tín nhiệm.Nhìn thấy Cố Tư Mẫn từ giãn mày đến ý cười dần dần dày, Vinh Cẩn Du cũng vui sướng nở nụ cười. Chẳng qua tay nàng đỡ đầu nằm nghiêng người, thời điểm cười rộ lên, bởi vì thân thể đong đưa mà kéo theo hai khỏa mượt mà trước ngực cũng khẽ đong đưa theo.Mà Cố Tư Mẫn thấy nàng nhìn mình cười, có chút ngượng ngùng biệt nữu hơi quay mặt đi, vừa vặn lại thấy được bộ ngực đong đưa của Vinh Cẩn Du, liền nổi lên ý xấu ngậm lấy hạt đậu nhô lên trước ngực nàng, Cố Tư Mẫn vừa định chồm lên phản kháng, nhưng Vinh Cẩn Du lại trước một bước đè lên Cố Tư Mẫn, khẽ cắn vành tai nàng, tay cũng trở nên không an phận, Cố Tư Mẫn hơi vặn vẹo thân thể muốn phản công, nhưng Vinh Cẩn Du lại trước một bước xoa chỗ tư mật khiến Cố Tư Mẫn toàn thân mềm nhũn, lại ngã xuống."Ưm ~, ưm ~...."Lúc này đây, Vinh Cẩn Du không hề cho Cố Tư Mẫn một cơ hội nào, nàng hơi tách hai chân trắng nõn thon dài của Cố Tư Mẫn ra, thăm dò vào, dùng chóp mũi đụng vào viên tiểu hạch, càng dẫn tới Cố Tư Mẫn kiều suyễn không ngừng, rồi lại ngứa ngáy khó nhịn.Vinh Cẩn Du lại dùng chóp mũi cọ cọ tiểu hạch kia rồi hôn lên, Cố Tư Mẫn toàn thân run lên, nàng lại vươn đầu lưỡi liếm láp lên, tiếp theo Cố Tư Mẫn ý thức mông lung liền cảm thấy một đồ vật ướt mềm được bôi trơn trượt vào trong cơ thể, thoáng động. Cố Tư Mẫn muốn lên tiếng ngăn cản rồi lại cảm thấy vật này càng vào sâu càng mãnh liệt, chỉ có thể kiều suyễn đứt quãng rên rỉ: "A ~, Cẩn... Du ~, nàng ~, ưm ~, ưm ~, a ~."Cố Tư Mẫn cầm lòng không đậu rên rỉ càng lúc càng lớn.Chốc.Động tác liếm của Vinh Cẩn Du chậm rãi biến thành hút hôn khẽ cắn, nàng mỗi khi liếm hút một chút, thân thể Cố Tư Mẫn phản ứng cũng lại càng lớn, Vinh Cẩn Du lúc nhanh lúc chậm, khi liếm khi hút không theo quy luật làm nàng càng ngày càng khó nhẫn nại.Cố Tư Mẫn lúc này tựa như đã bị Vinh Cẩn Du bức đến một góc huyền nhai, cảm giác từ chỗ sâu nhất trong linh hồn trào ra hư không khó nhịn, tiến lại tiến không được, lùi lại lùi không xong. Nàng hơi đung đưa thân thể, phối hợp với Vinh Cẩn Du, Cố Tư Mẫn ngửa đầu ra sau, một lọn tóc dài rơi rụng trên thảm tuyết nhung, cũng mềm mại vô lực tựa như chủ nhân nó."Ô, ưm ~, Cẩn... Cẩn Du ~, mau... nhanh... ưm ~, a ~...."Cố Tư Mẫn đầu óc rối bời, không thể kiểm soát cảm giác của mình, thân thể cũng chỉ có thể phối hợp theo bản năng, đòi lấy thêm càng nhiều nhu cầu, nàng hơi nâng thân thể lên, nửa treo trên mép giường, loại tư thế này càng làm đánh sâu vào khiến cảm giác càng thêm mãnh liệt. Vinh Cẩn Du nghe thấy Cố Tư Mẫn càng lúc càng thở dốc cùng tiếng rên rỉ, đầu óc hỗn độn của nàng cũng càng ngày càng hưng phấn, đầu lưỡi hoạt động cũng càng lúc càng nhanh, Cố Tư Mẫn bắt lấy cánh tay nàng, ngay cả móng tay đều bấu thật sâu vào da thịt nàng, cào ra mấy vết máu nhàn nhạt.Thẳng đến khi Cố Tư Mẫn lại một lần nữa cao triều, toàn thân xụi lơ cơ hồ như muốn mất đi ý thức, Vinh Cẩn Du mới ngừng lại, ôm nàng thở hổn hển. Trong khoảng thời gian ngắn hai lần cao triều làm cho Cố Tư Mẫn mất hết sức lực, chỉ có thể tùy ý Vinh Cẩn Du ôm nàng nghỉ ngơi.Sau khi nghỉ ngơi một lát, Vinh Cẩn Du mới khẽ nói vào tai Cố Tư Mẫn: "Mẫn nhi, ta ẳm nàng đi tắm rửa."Dù sao cũng là người tập võ, thể chất khác hẳn với người thường, nghỉ ngơi một lát là có thể khôi phục lại vài phần.Cố Tư Mẫn hơi quay đầu, nói: "Không, muốn.""......"Vinh Cẩn Du cạn lời mỉm cười, lại hỏi: "Đây là muốn hay không muốn ?"Cố Tư Mẫn vô lực trừng nàng một cái, chung quy vẫn không nói muốn hay không muốn.Vinh Cẩn Du thấy Cố Tư Mẫn lại biệt nữu, nói: "Không biết vừa rồi ai mới kêu ta, lại còn kêu mau đến."Vinh Cẩn Du không đề cập tới còn được, vừa nhắc tới Cố Tư Mẫn xoay đầu một cái vèo, hung hăng trừng mắt nói: "Ta nói mau đến với nàng khi nào ?"Vinh Cẩn Du mở to hai mắt, trừng mắt nhìn Cố Tư Mẫn biệt nữu đáng yêu như vậy, lại còn biến mất hoàn toàn chỉ số thông minh và khuôn mặt không biểu tình đỏ bừng, nói: "Hả ?"Cố Tư Mẫn cắn môi dưới, vô lực nhíu mày, tựa như có chút ngượng ngùng lại tựa như có chút ai oán, nói: "Ta nói là kêu nàng mau dừng lại đến.""........"Vinh Cẩn Du nghe thấy nàng nói như vậy, hoàn toàn bất đắc dĩ, lại cười, nói: "Được rồi, lần sau đi, lần sau lúc nàng kêu mau đến ta sẽ dừng lại."Cố Tư Mẫn sửng sốt, muốn phản bác: "Nàng...." Nhưng lại không thể nói nên lời.Cố Tư Mẫn đành phải khẽ trừng mắt, thầm nghĩ: 'Nàng sao lại có thể nói thẳng ra như vậy chứ? Huống chi hiện tại vừa mới kết thúc, nàng cư nhiên vẫn còn lưu luyến. Hừ, lần sau ta nhất định sẽ khiến nàng ngoan ngoãn chịu đựng, không thể phản kháng.'Vinh Cẩn Du chớp chớp mắt, giảo hoạt cười, nói: "Thẳng thắn có lý, đùa giỡn vô tội! Lại nói, lần này chính là Mẫn Nhi tính kế ta trước, đúng không ?"Nói xong, nàng liền ẳm Cố Tư Mẫn đi tắm, còn nói nhảm cái gì mà bởi vì nương tử quá mức suy yếu không nên tự mình xử lý, lại thừa dịp lúc Cố Tư Mẫn vô lực, cẩn thận giúp nàng lau chùi thân thể. Tuy rằng lúc này mỗi nơi đều cũng không bỏ sót, nghiêm túc cẩn thận, nhưng nàng cũng đau lòng Cố Tư Mẫn quá mức vất vả, cho nên trong lúc lau cũng thật sự không mang theo bất luận dục vọng gì.Tắm gội xong, hai người mới nhìn thấy giường đệm bị trận thịnh yến quay cuồng, lăn lộn đến lung tung rối loạn, lại một trận đỏ mặt tía tai, Vinh Cẩn Du mới ôm lấy Cố Tư Mẫn nặng nề đi ngủ.Chính xác là 'tình' thắm thiết như hoa giải ngữ nở trong đêm đẹp, 'ý' kéo dài hương ngọc cả ngày. Một đêm triền miên phóng túng, ai sẽ còn giữ được lý trí đi phỏng đoán mưa gió vô tình ngày mai?---------------Hết chương 84---------------Tác giả có lời muốn nói:Không biết có thể bị khóa hay không, nhưng mà vẫn muốn nhân tiện nói một câu: Ghép vần nha ~, không phải tiếng Anh, các ngươi hiểu.Nếu lần này lại không phất tay, sau này liền không có thịt ăn.