[BHTT - EDIT] Không Phụ Năm Xưa - Trường Cố
Chương 73: Chúng túy độc tỉnh [Trung]
A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ cảm thấy bất mãn, nói: "Vậy Đông Bộ ta từng tấc binh thước thiết chẳng phải đều sẽ tràn ngập nguy hiểm ?"Vinh Cẩn Du ngươi đây là có chủ ý gì? Đến tương trợ nhưng lại không chịu xuất binh, chẳng lẽ kế sách của ngươi là muốn không tốn người nào mà tiêu diệt mấy chục vạn quân Tây Bộ?Vinh Cẩn Du không để ý tới câu hỏi của A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ, hỏi thẳng: "Xin hỏi Vương tử nắm bao nhiêu binh? Ba Đồ lại nắm bao nhiêu binh ?"Ba Đồ hiện tại hẳn đang cho rằng Minh Quốc là đến giúp Đông Bộ, xem ra mấy ngày nay hắn cũng đã có chút thấp thỏm lo âu. Bước đầu đã chiến thắng về mặt tâm lý.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ không hề giấu diếm, nói thẳng: "Đông Bộ ta hiện có thể điều động hai mươi vạn binh, Ba Đồ ước chừng có hơn ba mươi vạn, số lượng chính xác vẫn còn chưa rõ."Đây là kém hơn trên dưới mười vạn, mấy chục vạn đại quân Minh Quốc các ngươi dù sao cũng không thể dửng dưng, khoanh tay đứng nhìn đi?Vinh Cẩn Du điềm nhiên nói: "Binh lực chênh lệch không tính là quá lớn, hai mươi vạn quân của Vương tử là đủ. Ba Đồ kia hiện tại nắm ba mươi vạn binh cũng không thể nắm chắc phần thắng. Binh pháp vốn không cố định, chiến sự biến hóa không ngừng, hay ở chỗ tập kích bất ngờ, ngoài dự đoán của đối phương mới có thể chuyển bại thành thắng." Nàng thấy A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ vẫn còn do dự, nói tiếp: "Cần phải ra tay dứt khoát, tránh để lại hậu quả. Hiện tại là thời cơ tốt nhất để ra đòn quyết định."Ba Đồ kia bản tính bạo ngược, những năm gần đây vẫn luôn ức hiếp dân chúng, hắn ra sức chiêu binh mãi mã cũng không mấy ai nguyện ý bán mạng vì hắn, huống chi hắn lại là phản quân. Đông Bộ danh chính ngôn thuận, cũng chỉ Đông Bộ treo cờ hiệu bình định, tất nhiên cũng có thể chiêu mộ được một phần lòng dân. Hiện tại đúng cái gọi là thiên thời, địa lợi, nhân hòa, đầy đủ tất cả, vậy các ngươi còn có cái gì phải do dự?A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ vẫn còn có chút hoài nghi, thời điểm đang âm thầm suy tính, Hạ Ưu Tuyền lại cầm lấy chén rượu kính hai người Vinh Cẩn Du và Cố Tư Mẫn một ly, khẳng định nói: "Nếu như thế, bổn cung trước hết đa tạ Vinh đại nhân đã ra tay giúp đỡ. Tình này nghĩa này, Lan Lăng chúng ta tất nhiên sẽ không quên, ngày sau nếu có chuyện gì cần đến, Lan Lăng chúng ta tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực tương trợ."Vinh Cẩn Du, mặc kệ ngươi lần này có ý đồ gì, ta vẫn có thể cùng ngươi làm bằng hữu, bất quá, ngươi chớ nên để cho ta thất vọng là tốt nhất.Hạ Ưu Tuyền không cần nghĩ ngợi liền đáp ứng, quyết định này của nàng đương nhiên phần nhiều cũng là bởi vì bị tình cảm và sự tin tưởng đối với nhân phẩm cùng mưu kế của Vinh Cẩn Du ảnh hưởng.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ thấy Hoàng tỷ đa mưu túc trí của mình đều đã đồng ý, cũng không còn lời nào để nói, hiện tại xem ra cũng chỉ có thể nghe theo kế hoạch Vinh Cẩn Du an bày. Cho dù là uống rượu độc giải khát, nhưng đối với thế cục đã lửa sém lông mày trước mắt, cũng chỉ có thể cắn răng làm theo một phen.Cố Tư Mẫn vẫn không nói lời nào, lúc này, nàng lại ở trong lòng cảm thấy Hạ Ưu Tuyền có thể tín nhiệm Vinh Cẩn Du như thế, cam nguyện đánh cược Lan Lăng cùng tất cả mọi thứ, đây là quen thuộc đến cỡ nào? Giữa hai người có quan hệ gì?Tất cả cùng nâng chén, uống một hơi cạn sạch, mỗi người cũng đều mang tâm tư riêng.Vinh Cẩn Du buông chén rượu, nói: "Công chúa tất nhiên không cần khách khí như thế, chúng ta hiện tại cùng chung chí hướng, tất nhiên là bằng hữu."Hạ Ưu Tuyền, kỳ thật lần này chính là nể mặt ngươi, không được cũng phải giúp."Là tướng quân khách khí, giúp chúng ta đại ân như thế, chúng ta sao có thể vô ơn, khẩu thị tâm phi, trong ngoài không đồng nhất được." Hạ Ưu Tuyền khẽ cụp mắt, hàng mi hơi động, hỏi ngược lại: "Ngài nói, có phải hay không ?"Vinh Cẩn Du, cho dù không phải như thế, chẳng lẽ, chúng ta không phải bằng hữu sao? Hay là ở trong mắt ngươi, tình cảm từng thổ lộ với nhau đều chỉ là sự bồng bột của thời thanh xuân tuổi trẻ?Lời này của Hạ Ưu Tuyền, ngoài mặt là khẳng định Lan Lăng tất nhiên sẽ không vô ơn, khẩu thị tâm phi mà quên đại ân của Vinh Cẩn Du nhưng câu hỏi cuối cùng lại có ý khác. Đây rõ ràng chính là hỏi ngược lại Vinh Cẩn Du rằng ngươi có khẩu thị tâm phi, trong ngoài không đồng nhất đến tính kế ta, tính kế Lan Lăng hay không?Vinh Cẩn Du mỉm cười, không ngần ngại nhìn Hạ Ưu Tuyền, nói: "Nếu ta có thể đến tương trợ cho Lan Lăng, đương nhiên là mang theo thành ý chân thành mà đến. Nhân phẩm của Công chúa và Vương tử ta tất nhiên tin tưởng, sao có thể hoài nghi được ?"Hạ Ưu Tuyền, ngươi quả nhiên vẫn phúc hắc lạnh lùng như thế, tuy rằng không nghi ngờ đồng ý tin tưởng ta nhưng lại đặt câu hỏi cho ta.Hạ Ưu Tuyền nhìn Vinh Cẩn Du, nói: "Như thế là tốt nhất, vậy ngươi tính khi nào thì hành động ?"Hạ Ưu Tuyền vốn là nguyện ý tin tưởng nàng, thấy nàng lại khẳng định như thế, trong lòng lại càng tin tưởng không nghi ngờ.Hạ Ưu Tuyền nhìn Vinh Cẩn Du, Vinh Cẩn Du lại đầu cũng chưa nâng, hung hăng nhìn chằm chằm món ngon mỹ vị trước mặt cơ hồ chưa động đến, nói: "Ngày mai ta sẽ hồi doanh bắt đầu hành động, sớm một chút chấm dứt, sớm một chút giải thoát."Nàng nuốt nước miếng, thầm nghĩ: 'Ai, đồ ăn này ta còn chưa ăn đâu, hiện tại lại phải giữ hình tượng không được ăn uống nhiều, thật khổ sở. Chẳng lẽ những người này cũng không đói sao? Uống rượu? Uống rượu có thể uống no được sao ?'Hừ, Vinh Cẩn Du, chứ không phải là ngươi trong lòng có quỷ? Hiện tại cư nhiên cũng không dám nhìn ta. Hạ Ưu Tuyền nhíu mày, nói: "Được, nếu có chuyện gì cần giúp đỡ, ngươi cứ trực tiếp lên tiếng với chúng ta là được."Hạ Ưu Tuyền để ý thấy Vinh Cẩn Du cứ nhìn chằm chằm vào cái bàn mà không nhìn mình, trong lòng đang có chút bực mình, lại nghe Vinh Cẩn Du hỏi: "Ừm, được, ta đã biết. Nhưng mà hiện tại, ta có thể ăn cơm được chưa ?"Lại chỉ được nhìn mà không được ăn, dựa vào đâu, một đám nam nhân, nữ nhân, nữ cường nhân không muốn sống, thật sự là muốn để ta chết đói sao? Quá độc ác đi?Hạ Ưu Tuyền cùng A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ sửng sốt: "Hả ?"Vinh Cẩn Du cau mày oán giận, nói: "Chính sự đã nói xong, ta có thể ăn cơm rồi chứ? Các ngươi không đói bụng nhưng ta thì đói muốn chết rồi." Thật là, cho dù ta không ăn nhưng Mẫn Nhi nhà ta gầy yếu như cành liễu, nếu đói bụng thì phải làm sao bây giờ? Nàng còn không quên chỉ chỉ chính mình và Cố Tư Mẫn, nói: "Hai chúng ta đói bụng lắm rồi, làm sao bây giờ ?"Không nghĩ tới người này tuy rằng mưu mô xảo trá nhưng lại có một mặt khác như vậy, thật sự là ngoài dự đoán của mọi người. A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ bị hành động của nàng làm cho nhịn không được bật cười, nói: "A, thì ra là Vinh huynh đói bụng, chính sự đã đàm xong, các ngươi nếm thử món ngon đặc sản của Lan Lăng chúng ta đi."Hạ Ưu Tuyền cũng nhất thời thất thần, thời điểm phản ứng lại Vinh Cẩn Du đã bắt đầu động đũa, lại còn không ngừng gắp rau vào chén của Cố Tư Mẫn, hành động này lại khiến cho Hạ Ưu Tuyền hoài nghi về thân phận Cố Tư Mẫn."Mẫn..." Vinh Cẩn Du vừa mới chuẩn bị nói Mẫn Nhi ăn nhiều một chút, mới nói ra liền hoảng hốt cảm thấy không đúng, nàng lập tức sửa miệng, nói: "Cố Thân, ăn nhiều một chút, miễn cho sau khi về nhà tỷ ngươi lại nói ta không chăm sóc tốt cho ngươi."A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ nghe thấy Vinh Cẩn Du nói như thế, nhân tiện hỏi: "Đúng rồi, Vinh huynh, vẫn chưa bao giờ nghe ngươi giới thiệu về Cố công tử, không biết hai vị là quan hệ gì ?"Sao vừa rồi ta lại nghe thấy một chữ 'Mẫn'? Chẳng lẽ do ta ảo giác sao? Hay thật sự là Vinh Cẩn Du lỡ miệng?Vinh Cẩn Du nghe thấy A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ hỏi mình mới dừng lại, vẻ mặt mỉm cười, nói: "À, hôm nay bận quá vẫn chưa giới thiệu, đây là thê đệ của ta, thông minh động lòng người - Cố Thân."Vinh Cẩn Du nói xong, không khỏi cười thầm trong bụng: 'Ha ha, thân ái của ta, một cái tên thân ái như vậy, Mẫn Nhi nghe được hẳn là sẽ rất cao hứng.'Ô, tên này gọi ra sao lại có chút kỳ quái? Ta nhớ rõ Ba Khắc · A Đạt nói rằng hai người này công khai nắm tay nhau ở trên đường cái? Chẳng lẽ là tỷ phu cùng thê đệ có gian tình? A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ quay đầu, biểu tình kỳ quái nhìn Cố Tư Mẫn, nói: "À, thì ra là Cố Thân, Cố huynh. Xem ra, Cố huynh cùng Vinh huynh quan hệ rất tốt? Thoạt nhìn, thật sự vô cùng thân mật khăng khít đấy."Cố Tư Mẫn cũng mỉm cười, nói: "Ừm, quan hệ của chúng ta vẫn luôn rất tốt."Cố Tư Mẫn trong lòng có chút ngọt ngào, nhưng cũng có chút ghét bỏ: 'Cố Thân? Vinh Cẩn Du, nàng cũng thật bớt việc*.'*Bớt việc: xen vào chuyện người khác, lo chuyện bao đồng.Hạ Ưu Tuyền cũng mỉm cười, tựa như khẳng định lại tựa như hoài nghi hỏi: "Không ngờ Vinh đại nhân cũng có đam mê giống với Cát Nhĩ ?" Hừ, Vinh Cẩn Du ngươi quả nhiên là thích nam nhân này?Hạ Ưu Tuyền thấy Vinh Cẩn Du cười hạnh phúc, nụ cười kia ở trong mắt nàng trở nên chói mắt vô cùng. Nàng cũng không chút nào kiêng kị hỏi thẳng Vinh Cẩn Du.Vinh Cẩn Du sửng sốt, nhìn nhìn A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ lại nhìn Hạ Ưu Tuyền, không rõ cho nên hỏi lại: "Hả? Vương tử có đam mê gì sao ?"Nàng lại nhìn chiếc đũa trong tay, nghi hoặc khó hiểu: 'Đam mê? Ăn thì có gì gọi là đam mê? Chẳng lẽ Cát Nhĩ là tên cuồng ăn ?'Trong khi A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ vẻ mặt đầy ý cười, Hạ Ưu Tuyền vẻ mặt rối rắm, Vinh Cẩn Du ngờ nghệch, Cố Tư Mẫn trong lòng hiểu rõ, A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ lại đột nhiên đến đây.A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ vừa mới tới cửa liền lớn tiếng gọi: "Hoàng tỷ, Hoàng huynh." Nàng vừa mới bước vào, liếc mắt một cái liền thấy Vinh Cẩn Du cùng Cố Tư Mẫn, có chút kinh ngạc, nói: "A, sao ngươi lại ở đây ?" Vinh Cẩn Du cư nhiên lại ở đây, không phải đến U Lan Uyển nghỉ ngơi rồi sao? "Ai nha nha, ta vì sao lại không thể ở đây ?" Vinh Cẩn Du hỏi lại nàng, nghĩ đến lễ vật kia, nói: "Đúng rồi, Tam Công chúa còn thiếu ta một thứ đấy." Chính là con mèo kia, ta vẫn còn chưa quên đâu.A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ đã sớm đem ước định cuộc tỷ thí buổi chiều quên không còn một mảnh, hỏi ngược lại: "Cái gì? Ta thiếu ngươi khi nào ?"Vinh Cẩn Du mặc kệ nàng là thật sự quên hay là giả vờ quên, nhắc nhở nói: "Tam Công chúa thật đúng là mau quên, hôm nay luận võ ngươi thua ta, vậy đương nhiên là phải đồng ý để ta chọn một thứ."A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ nghe xong tức giận: "Hừ, có gì đặc biệt hơn người? Cho ngươi thì cho ngươi, nói đi, ngươi muốn cái gì ?" Quỷ hẹp hòi, ta đều đã quên, ngươi ngược lại còn nhớ rất rõ, hừ.Vinh Cẩn Du tựa như sợ nàng sẽ đổi ý, lập tức thốt lên: "Ta muốn con mèo Ba Tư của ngươi." Hừ hừ, con mèo Ba Tư của ngươi thoạt nhìn có vẻ thú vị, tương đối đáng giá.A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ vừa nghe thấy lập tức hốt hoảng la lên: "Cái gì? Ngươi đây là công phu sư tử ngoạm, mèo kia ta vừa mới tự tay mang về được có mấy hôm thôi đấy." Thật là, nếu sớm biết như vậy hôm nay sẽ không mang theo con mèo ra ngoài, cư nhiên lại bị Vinh Cẩn Du để ý.Vinh Cẩn Du vẻ mặt khinh thường hỏi lại: "Sao? Tam Công chúa muốn đổi ý ?"A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ thấy vẻ mặt của nàng, trong lòng khó chịu, nói: "Hừ, cho ngươi thì cho ngươi." Không phải chỉ là một con mèo thôi sao? Sau này ta nhất định sẽ tìm một con khác đẹp mắt hơn.Vinh Cẩn Du thấy A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ đồng ý, hài lòng nói: "Tốt lắm, ngươi nhớ rõ một lát nữa sai người tới đưa cho ta nha." Một lát nữa chờ mèo đến đây, ta sẽ tặng cho Mẫn Nhi.Vinh Cẩn Du nhìn xung quanh, nói: "Đại Công chúa, Nhị Vương tử, chúng ta đi bày mưu, chuyện ở Lan Lăng liền nhờ các ngươi. Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta cáo từ trước."Ừm, chuyện cũng đã nói xong, cơm cũng đã ăn no, mèo cũng đã đòi được, cuối cùng cũng không còn chuyện gì nữa, có thể trở về quấn lấy Mẫn Nhi rồi.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ chớp mắt, cười sáng lạn: "Được, một lời đã định. Vinh đại nhân lần đầu đến Lan Lăng, sợ là sẽ không biết rõ đường đi nước bước, bằng không để ta phái hai thủ hạ để ngươi sai sử." Không phái vài người, ta sao có thể hoàn toàn tin tưởng ngươi, yên tâm ngươi được?Vinh Cẩn Du còn chưa kịp lên tiếng, Hạ Ưu Tuyền lại trước một bước nói: "Không cần, thủ hạ của Vinh đại nhân tài ba dị sĩ rất nhiều, ta nghĩ nàng có thể giải quyết được."Vinh Cẩn Du, ngươi là người ta từng tiếc nuối. Lúc này đây, ta nguyện ý đánh cược tất cả của ta để tin tưởng ngươi.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ thấy Hoàng tỷ mình đều đã nói như vậy, cũng không tiện nhiều lời, đành gật đầu nói: "Vậy được rồi. Người đâu, đưa Vinh đại nhân cùng Cố công tử hồi U Lan Uyển.Hoàng tỷ ơi Hoàng tỷ, bây giờ nếu còn nói giữa hai người các ngươi không có quan hệ gì, tỷ bảo ta làm sao tin được? Chuyện lớn như vậy, tỷ đều tùy ý để Vinh Cẩn Du toàn quyền mưu tính, đây là tin tưởng đến cỡ nào? Ngay cả người giám thị cũng không muốn cài vào.A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ thấy Vinh Cẩn Du phải đi, lập tức hướng về phía bóng lưng nàng hô: "Vinh Cẩn Du, Mạn Tái Ni Á Hợp Tây Khắc Lý Mạn! [Ta thích ngươi !]."Cố Tư Mẫn nghe không hiểu nhưng đám người A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ cùng Hạ Ưu Tuyền lại nghe hiểu được. Hai người cũng không đoán được A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ lại đột nhiên không hề kiêng dè hô lên như vậy, nhất thời đều có chút không biết làm sao. Không ngờ, đương sự Vinh Cẩn Du lại giống như không có chuyện gì xảy ra, đầu cũng không ngoái lại, vừa đi vừa vẫy tay phải trả lời: "À, đã biết, không cần khách khí, nhớ đưa mèo cho ta."Dựa vào đâu, muốn chỉnh ta? Không có cửa đâu.A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ thấy Vinh Cẩn Du cư nhiên hoàn toàn không để ý đến những lời này: "Ngươi...." Nàng nhất thời cũng không biết nói gì cho phải, bị thái độ kia của Vinh Cẩn Du làm cho vừa tức vừa thẹn, dậm chân một cái liền xoay người rời đi.Hạ Ưu Tuyền thấy A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ rời đi, liền hỏi: "Cổ Lệ, muội muốn đi đâu ?" Đứa nhỏ này sẽ không nghĩ quẩn đi? Vinh Cẩn Du từ trước kia đã biết cách đánh trống lảng, huống chi là hiện tại.A Tây Lặc · Sa Hợp Cổ Lệ không dừng bước, nghiến răng nghiến lợi, nói: "Đi gọi người đưa mèo cho tên hỗn đản kia." Hừ, sớm muộn cũng sẽ có một ngày ta chỉnh chết tên Vinh Cẩn Du kia.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ ngược lại ha ha ha cười to, nói: "Ha ha ha, Hoàng tỷ, xem ra Cổ Lệ gặp được người trị được nàng rồi."A Tây Lặc · Sa Hợp Hạ Đề hạ mi mắt, mặt vô biểu tình, thản nhiên đáp: "Ừm."A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ thấy A Tây Lặc · Sa Hợp Hạ Đề như thế, nhân tiện nói: "Là người trắng trẻo tuấn tú, lại rất có tu dưỡng, cách ăn mặc nhã nhặn sạch sẽ, phong lưu ý nhị, quả nhiên là một tài tử. Hiện tại nắm quyền, nếu như có dã tâm, vậy ngày Minh Quốc đổi chủ cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi." Dừng một chút, A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ lại ghé mắt nhìn A Tây Lặc · Sa Hợp Hạ Đề, hỏi tiếp: "Vậy Hoàng tỷ thì sao? Cũng đã từng gặp nhau? Nếu đúng như thế, vậy là trước kia đã gặp nhau, hay là hiện tại mới gặp nhau ?"Lời này Vinh Cẩn Du nếu nghe được, nhất định sẽ mắng hắn là tên đầu óc có vấn đề, bản thân nàng trên mặt có sợi râu nào sao?Hạ Ưu Tuyền giương mắt, nhìn thẳng vào ánh mắt A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ, nói: "Cát Nhĩ vì sao lại hỏi vấn đề này ?"Nói thật hay nói dối cũng có gì khác nhau sao? Tình cảm đã sớm mất đi hiện tại mới nhắc đến thì có ích gì? Dù sao cũng đã muộn rồi.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ sâu kín thở dài, nói: "Hoàng tỷ cùng Vinh Cẩn Du hẳn là đã sớm quen biết nhau đi, lại làm bộ như không biết, vừa rồi Hoàng tỷ rõ ràng đi U Lan Uyển nhưng lại do dự bồi hồi không ngừng, cuối cùng vẫn không quyết định vào."Chung quy đều đã trôi qua chẳng thể quay lại sao? Người trưởng thành đều sẽ có tâm sự, Hoàng tỷ cũng không ngoại lệ. Nhưng mà chúng ta là tỷ đệ, nếu thật sự tỷ cùng Vinh Cẩn Du có gì đó, ta sao lại không giúp tỷ được?A Tây Lặc · Sa Hợp Hạ Đề xoay quay đầu, nhìn xa xăm, nói: "Là quen biết nhau thời điểm ở Minh Quốc, nhưng đều chỉ là chút chuyện cũ, vẫn không nên tùy tiện nhắc lại thì hơn."Khi ta hiểu rõ lòng mình thì đã trễ rồi, tâm tư của Vinh Cẩn Du có ai biết được? Chung quy vẫn là có khoảng cách.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ thấy cảm xúc của A Tây Lặc · Sa Hợp Hạ Đề hạ xuống, liền nói lời an ủi: "Hoàng tỷ nếu không muốn nói, ta tất nhiên sẽ không ép hỏi tới cùng, ta cũng chỉ muốn giúp Hoàng tỷ giãi bày nỗi lòng mà thôi."Vinh Cẩn Du cũng không phải là một người đơn giản, lần này sao có thể đơn thuần chỉ vì muốn đến giúp chúng ta như vậy? Bất quá, nếu Hoàng tỷ tin tưởng như thế, trước kia lại có quen biết nhưng cùng lắm cũng chỉ là tình cảm chưa tỏ rõ.Hạ Ưu Tuyền thấy A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ không hỏi nhiều, ổn định cảm xúc có chút hạ xuống của mình, nói: "Ta đã biết, thời gian không còn sớm, đệ sớm đi nghỉ ngơi đi, ta đi xem Cổ Lệ thế nào."Chẳng lẽ lời của Cổ Lệ vừa rồi là thật? Nàng thế nhưng cũng thích Vinh Cẩn Du? Ý nghĩ này khiến Hạ Ưu Tuyền có chút đau đầu.A Tây Lặc · Sa Hợp Cát Nhĩ khẽ gật đầu, nói: "Dạ."Hoàng tỷ và Cổ Lệ, hơn nữa cả ta.... Quên đi, người nọ cũng không phải kẻ dễ dây vào, tuy rằng người như vậy rất hấp dẫn đối với ta. Bất quá, nếu thật sự có liên quan với Hoàng tỷ các nàng, ta vẫn nên sớm dứt bỏ ý niệm trong đầu này đi. Trước mắt, Lan Lăng vẫn là quan trọng nhất. Vinh Cẩn Du, kể từ ngày mai, ta sẽ chờ xem ngươi có bản lĩnh gì.---------------Hết chương 73---------------