[BHTT - EDIT HOÀN] Sau Khi Chia Tay Đại Tiểu Thư Nhà Giàu - Nhất Chỉ Hoa Giáp Tử

Phúc lợi 1: Sinh nhật 28 tuổi của Đàm Vân Thư



Sinh nhật 28 tuổi của Đàm Vân Thư không có bất kỳ khó khăn trắc trở hay biến cố nào. Trùng hợp, ngày 26 tháng 10 năm nay rơi vào Chủ nhật nên cô mời bạn bè đi ăn trước một ngày, đến Chủ nhật thì chỉ ở bên Phương Du, không muốn ai khác đến "làm phiền."

Tâm tư của cô không ai không biết không người không hay, Phương Du lại càng hiểu thấu. Theo "truyền thống" của họ, vào những thời khắc quan trọng như thế này, họ phải thức đến 12 giờ.

Đối với nhiều người, việc thức đến 12 giờ chỉ là chuyện của thời niên thiếu, nhưng vào thời niên thiếu của họ, hai người lại không có cơ hội ở bên nhau như vậy. Hơn nữa, chỉ là thức đến 12 giờ thôi, đâu phải leo lên trời, chẳng lẽ lại không kiên trì nổi?

Hai người cùng xem một bộ phim trong phòng chiếu, sau đó trở về phòng ngủ và "phiên vân phúc du" với nhau.

*Phiên vân phúc du: Chương trước có giải thích, tác giả chơi chữ từ câu phiên vân phúc vũ, nghĩa là ân ái làm tình. Tên Phiên Vân Phúc Du cũng là tên CP của 2 người. Do bên Trung có truyền thống thích đặt tên CP cho cặp đôi yêu thích.

Đén khi xong việc, cũng đúng 0 giờ.

Chân Phương Du vẫn còn hơi run, cô ôm chặt Đàm Vân Thư và nói: "Đàm Vân Thư, chúc mừng sinh nhật 28 tuổi." Vừa nói, cô vừa nhìn vào đôi mắt hơi ướt của Đàm Vân Thư, nụ cười nở trên môi: "Chúc cậu tiếng lòng vô sự nhiễu, mọi điều mong ước đều thành hiện thực."

Ánh mắt Đàm Vân Thư lướt qua khuôn mặt của cô, sau đó chậm rãi cúi đầu, đặt một nụ hôn lên môi cô, ung dung nói: "Điều ước lớn nhất của mình, cậu đã thực hiện rồi."

"Điều ước gì?" Phương Du biết rõ còn cố hỏi.

Đàm Vân Thư khẽ nhéo eo cô, nhưng vẫn phối hợp, đáp một chữ: "Cậu."

Phương Du bật cười, đẩy nhẹ cô: "Không được, chúng ta không thể cứ dính lấy nhau như thế mãi, quá dính rồi..."

Đàm Vân Thư thật sự đứng dậy, với tay lấy khăn giấy ướt đặt trên đầu giường.

Phương Du kéo chăn lại, cũng nghiêng sang một bên, mở ngăn kéo và lấy ra món quà đã chuẩn bị sẵn, giấu dưới gối. Sau khi cẩn thận lau cho Đàm Vân Thư và cả mình xong, cô nắm lấy tay Đàm Vân Thư, đeo lên chiếc nhẫn mới mua.

Chiếc nhẫn này cô đã đặt làm tại một cửa hàng đồ xa xỉ cách đây hai tháng, giá đắt hơn nhiều so với chiếc trước, với một viên kim cương lấp lánh được gắn trên đó, xung quanh khắc hình đám mây.

Đàm Vân Thư xoay nhẹ chiếc nhẫn, ngắm nhìn chiếc nhẫn lấp lánh dưới ánh đèn.

Cô mỉm cười nhìn Phương Du và tự nhiên nói: "Chiếc nhẫn này hợp với cậu hơn, giống như cậu luôn mang theo mình bên người."

"... " Phương Du lấy ra chiếc nhẫn khác, kiểu dáng giống hệt, nhưng xung quanh lại khắc hình cá.

Đàm Vân Thư khẽ mỉm cười: "Thật tốn kém quá rồi, bé à."

Phương Du hừ nhẹ: "Biết ngay cậu sẽ nói như vậy, nên mình đã chuẩn bị sẵn hai phương án."

Còn về chuyện tốn kém...

Năm nay cô đã hoàn thành hai dự án lớn, tiền thưởng rất hậu hĩnh, hơn nữa còn được "ăn bám" nên bình thường cô cũng không tiêu xài gì nhiều.

Đàm Vân Thư nheo mắt cười, khen ngợi: "Giỏi ghê."

Sau khi đổi nhẫn, Đàm Vân Thư ôm Phương Du vào lòng, lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh đôi bàn tay đan vào nhau của họ. Suy đi nghĩ lại, cô quyết định đăng tấm ảnh này lên Weibo kèm theo dòng chữ: "Sinh nhật hôm nay."

Từ sau lần tham dự concert của Tiết Dịch, chuyện tình cảm giữa cô và Phương Du đã được nhiều người để ý. Thêm vào đó, giới tài chính còn "thêm mắm dặm muối", và có người còn lôi chuyện quảng cáo trên tàu điện ngầm năm ngoái ra nói lại. Rất nhiều cư dân mạng đã âm thầm "đẩy thuyền", thậm chí còn theo dõi tài khoản Weibo của tập đoàn khách sạn Quân Linh vì chuyện này.

Tuy nhiên, tập đoàn là tập đoàn, chuyện cá nhân là chuyện cá nhân.

Nhân viên cuối cùng cũng báo cáo rằng gần đây họ nhận được một số tin nhắn riêng tư, những người đó hỏi thẳng thắn rằng có phải Đàm tổng có Weibo không, nếu Đàm tổng có Weibo, họ sẽ đặt phòng ở khách sạn Quân Linh mỗi khi đi du lịch.

Thế là Đàm Vân Thư thẳng thắn công khai tài khoản Weibo của mình, ID là: "Không giả vờ mạnh miệng nữa."

Phần mô tả: 【Bạn gái duy nhất của cá con ở đây.】

Khi Phương Du nhìn thấy ID Weibo và phần mô tả này, cô chỉ có thể xoa trán.

Giỏi lắm, rất đúng phong cách của Đàm Vân Thư.

Tuy nhiên, Đàm Vân Thư cũng không dành nhiều thời gian cho việc này. Cô chỉ thỉnh thoảng đăng vài tấm ảnh hoặc nội dung, tần suất khoảng một tháng một lần. Nhưng dù với tần suất thấp như vậy, tài khoản Weibo của cô vẫn có hơn mười nghìn người theo dõi, điều này cho thấy sức mạnh của mạng xã hội là khó lường.

Bây giờ, chỉ mới qua 0 giờ một chút, bài đăng của cô đã thu hút rất nhiều bình luận.

【Chúc mừng sinh nhật! Đàm tổng!】- Bình luận hệ chúc mừng sinh nhật.

【Tay của cá con trông 1 hơn Đàm tổng nhiều.】- Bình luận hệ so sánh ai công hơn.

【A a a a a a a a a!】- Bình luận hệ không cần biết chuyện gì xảy ra, cứ hét lên trước đã.

【Ừm? Khoan đã? Đây là chụp trên giường sao? Tiểu Thư tỷ, chị không phải là...】- Bình luận hệ thám tử.

【Tôi không biết mình đã theo dõi tài khoản này từ khi nào, chủ tài khoản là ai vậy? Có thể đăng ảnh chụp chung với bạn gái để tôi nhận diện khuôn mặt được không? Hoặc vlog cũng được.】- Bình luận hệ xin ảnh và video.

••••••

Phương Du nằm trong lòng Đàm Vân Thư, nhìn cô dùng ngón tay lướt màn hình, thỉnh thoảng còn trả lời một vài bình luận đáng yêu.

Có lẽ vì rất vui, Đàm Vân Thư còn hỏi ý kiến Phương Du: "Mình có thể đăng ảnh được không?"

"Có chứ, hôm nay cậu muốn làm gì cũng được." Dù sao Đàm Vân Thư cũng hay đăng những tấm ảnh này lên trang cá nhân, hai người từ lâu đã không còn che giấu điều gì. Mối tình của họ tuy "chấn động" nhưng cũng trở nên bình thường trong mắt mọi người, nhìn mãi cũng thành quen.

Thế là Đàm Vân Thư lướt qua album ảnh.

Bây giờ, họ có rất nhiều ảnh chụp chung, nhiều đến mức Đàm Vân Thư phải chia thành từng album riêng.

Cuối cùng cô chọn ra chín tấm, tất cả đều là những khoảnh khắc họ trải nghiệm những điều mới mẻ cùng nhau. Trong mỗi bức ảnh, cả hai tạo dáng khác nhau trước ống kính, và mỗi bức ảnh đều có một khung cảnh khác nhau.

Điều duy nhất giống nhau là hai người, cùng khuôn mặt nụ cười của họ.

Cô đăng bài kèm chú thích: 【Cô ấy đáng yêu quá, không trách được tôi đã nhớ mãi không quên suốt bao năm qua.】

Ngay sau khi bài đăng mới được chia sẻ, phần bình luận liền sôi trào..

Đây là lần đầu tiên Đàm Vân Thư đăng nhiều ảnh như vậy, những người còn thức khuya trực tiếp đẩy thuyền đến "phát cuồng". Lượng bình luận còn khoa trương hơn cả bài đăng trước.

Nhìn những bình luận khen hai người siêu cấp xứng đôi hoặc đẩy thuyền vi 'ngọt chết người' của họ, dù đã đoán trước được nhưng Phương Du vẫn có chút ngại ngùng, tai hơi đỏ lên.

Nhưng Đàm Vân Thư không để cô nhìn quá lâu. Cô tắt điện thoại, tắt đèn, ôm lấy Phương Du rồi kéo cô xuống giường.

"Đến giờ đi ngủ rồi, bé à." Đàm Vân Thư lại hôn cô, "Ngày mai còn cả một ngày dài."

Phương Du bật cười: "Ừm."

Trong bóng tối, cô lặp lại kế hoạch sinh nhật của Đàm Vân Thư: "Sáng mai chúng ta sẽ đi... mình đã đặt nhà hàng cho bữa trưa rồi... buổi chiều chúng ta sẽ... buổi tối về mình sẽ... Còn nữa, tối mai mẹ và mọi người sẽ gọi video."

Đàm Vân Thư đáp: "Mình biết mà."

Tám giờ rưỡi sáng, Phương Du mở mắt.

Cô luôn thức dậy sớm hơn Đàm Vân Thư, hôm nay cũng không ngoại lệ. Điều này cho cô cơ hội giở trò xấu. Sau khi rửa mặt, cô quay trở lại phòng.

Đàm Vân Thư bị đánh thức khỏi giấc ngủ.

Nhịp thở của cô vẫn chưa ổn định, bụng phập phồng rõ ràng, quầng mắt đỏ ửng. Phương Du nhìn cô ngửa cằm đầy mệt mỏi, hài lòng liếm môi, nói: "Ừm, mình vừa thưởng thức hương vị của Đàm Vân Thư 28 tuổi."

Đàm Vân Thư: "..."

Cô nhìn Phương Du vẫn đang quỳ ngồi đó, hừ một tiếng: "Sinh nhật của cậu cũng sắp đến rồi, cứ đợi đấy."

Phương Du lấy khăn giấy ướt dịu dàng lau cho cô, lau xong còn cố ý lướt ngón tay qua đó.

Hơi thở của Đàm Vân Thư chợt dồn dập. Cô nghe thấy Phương Du cười nói: "Sinh nhật vui vẻ, Thư Thư, nhưng trước mắt cậu nên lo cho bản thân đi đã."

* Chương phúc lợi là chương tác giả tặng khi độc giả mua đủ full combo truyện. Tóm lại mua bằng tiền thì được tặng nè, lên các trang copy thì không có mấy chương này.

Chương trước Chương tiếp
Loading...