[BHTT-Edit - Hoàn] Lưu manh Thỏ - Diệp Sáp
Chương 10: Thỏ Thỏ nụ hôn đầu tiên...
Lục đục nửa ngày, cuối cùng mẹ cũng thu dọn xong, vung tay lên, đóng cửa lại, vội vã đón xe rời đi. Ta đứng trên ban công, nhìn theo bóng lưng mẹ ta, thở dài."Lớn như vậy rồi, còn không khác gì đứa nhỏ chưa dứt sữa sao?"Bất thình lình, âm thanh Thỏ Thỏ lọt vài tai ta, ta cúi đầu nhìn thỏ nhỏ trong ngực đang nhúc nhích ba cái môi trước miệng, giận không thể phát tiết."Cô nghĩ là tôi luyến tiếc mẹ mình?""Nếu không phải thì còn gì?"Thỏ nhỏ dùng đôi mắt hồng hồng nhìn chằm chằm ta, nửa ngày, cái đầu lớn rũ xuống không nói."Tôi lo lắng cho con thỏ nhỏ như cô ở nhà một mình không ăn đút đồ ăn cho thì phải làm sao bây giờ! Không phải tôi nói cô chứ, Thỏ Thỏ, có thật là cô có thể đọc được suy nghĩ người khác không vậy? sao lại biến về nguyên hình thì không còn nhạy nữa vậy?"Ta chế nhạo giễu cợt nói, thỏ nhỏ vẫn cúi đầu, nửa ngày nhỏ giọng thì thầm"Tôi biết đọc suy nghĩ nhưng luyện chưa xong, phải nhìn vào mắt người khác mới có thể đọc được."Ta ngẩn ra, không nói, trong lòng mừng như điên, sao cô không nói sớm a, sớm biết như vậy ta mang theo cái kính che mắt thì nói chuyện với cô không phải dễ hơn rồi sao!"Thỏ Thỏ, tôi phải đi làm rồi, cô ngoan ngoãn ở nhà đợi tôi nha!"Nhìn thỏ nhỏ cụp đuôi, ta cũng thấy tâm tình nó không vui, khó được âm thanh cũng ôn nhu đi, ai biết được người ta lại không được dụng tâm lương khổ của ta, ngẩng cái đầu bự nó lên, trừng đôi mắt đỏ hung ác nhìn ta, một lát sau, tiêu sai cúi đầu một cái, cắn.Cả người ta run lên, hét lên một tiếng, run rẩy kéo thỏ nhỏ ra, ôm ngực, ngồi xổm xuống, khuôn mặt đau đến không nhúc nhích được"Cô, cô càng ngày càng quá đáng, còn dám cắn ngực tôi!""Tôi thích!"Thỏ nhỏ bị quăng trên đất dựng thẳng hai tai lớn căm tức nhìn ta."Cô biết cái đó để làm gì không mà cô dám cắn hả, cô tên lưu manh thỏ này, ui ya ~, đau chết mất!"Ngực đau đớn khiến ta không thể trực tiếp đá con thỏ như cục bông kia từ trên ban công xuống cho chết luôn, kết quả người ta vẫn như vậy hai mắt hồng hồng nhìn ta chằm chằm, lạnh lùng nói"Sao tôi không biết dùng để làm gì? cắn cô thì sao? những chỗ tiện dụng nhất của nó chỉ thuộc về một mình tôi, dùng sớm dùng muộn cần gì phải phân biệt chứ?""..."Ta lần nữa thất bại chuyện vớ vẩn với lưu manh thỏ, chậm rãi đứng dậy, tự nhận mình đen trừng mắt nhìn nó, tự mình đi ra sân thượng.Không biết vì sao ta luôn cảm giác con thỏ kia hình như nội tiết mất cân đối, mãn kinh sớm, khi ôn như thì như kẻ trộm ôn nhu, ánh mắt hận không thể khiến ngươi chết chìm, các người nhìn cô ta hiện tại đi này? biến thành thỏ thì ngon rồi, còn có thể cắn bậy người ta nữa mà? làm gì có yêu tinh nào như vậy chứ? ta đắc đội nàng cái gì? chứ không phải là câu mẹ ta nói đi tìm chồng kia đó chứ? á... con thỏ này có tình cảm với ta sao?Ta nghĩ ngu một hồi, ngẩng đầu nhìn đồng hồ, 7 giờ, hít một hơi khí lạnh, cầm quần áo lao ra ngoài. Sáng sớm bị lão mẹ cùng con thỏ chết chơi đùa đến quên giờ làm, tất cả đều là tiền thưởng chuyên cần của ta a!Chạy thật nhanh đến chiếc xe đạp điện hiệu con lừa nhỏ, đẩy cửa tính ra ngoài, ta liếc mắt nhìn Thỏ Thỏ làm ổ co thành một cục trên đất, trong lòng đau nhói, đi tới bế nàng lên.
Editor: chắc là như vậy á, tui tìm thì ra nguyên nùi trên taobao.com bóc đại một cái cho có chơi chứ chả biết gì hết ~
"Thỏ Thỏ, sao vậy? tôi chỉ nói đùa với cô thôi, đừng giận mà được không?"Đây là lần thứ hai ta thấy thỏ nhỏ chảy nước mắt, giống như con người nước mắt từ hai mắt hồng hồng từ từ chảy xuống, rơi lên lòng bàn tay ta, lòng đau nhói. Thỏ nhỏ không chớp mắt với ta, ánh mắt đau thương"Nhược Nhược, cô thấy tôi rất phiền đúng không?"Ta lắc đầu suy nghĩ một chút, thở dài, cũng cúi đầu"Thỏ Thỏ, tôi không phải là thấy cô phiền, chỉ là không quen thôi, không quen tự nhiên bên cạnh có thêm một yêu... người."Thỏ nhỏ đem cái đầu nhỏ dụi vào ngực ta, chỉ lộ ra cái thân tròn như cầu lông cùng cái đuôi ở ngoài"Tôi không muốn cô thay đổi, cô là của tôi a, sao có thể lập gia đình được?"Ta cười khổ nhìn quả cầu lông thỏ nhỏ đại tiểu thứ giận dỗi làm loạn, bất đắc dĩ thở dài, lo lăng nghĩ đến điểm chuyên cần của ta, chỉ đành phải dùng kế trấn an, ta vươn tay xoa bộ lông tơ mềm mại của thỏ nhỏ"Được, đừng giận mà, là của cô, ha? là của cô --""Thật chứ?"Thỏ nhỏ nhanh ngẩng đầu dậy, nước mắt còn dính trên hai mắt hồng hồng. Ta gật đầu, để tiểu hài tử được vui vẻ, ai ngờ thỏ nhỏ kích động từ trong ngực ta nhảy dựng lên, dùng hai chân trước đạp lên ngực ta"Nhược Nhược, đây là chính cô nói, không ai ép cô.""..."Ta đen mặt nhìn con thỏ chết tiệt này vui vẻ cực hạn, nắm chặt tay, cư nhiên -- dám diễn kịch với ta? mới vừa nãy còn giả bộ khóc thật đáng thương, nhanh như vậy đã vui lên rồi? biết chắc ta dễ mềm lòng đúng không?Không đợi ta kịp phản ứng, trên môi đột mát lạnh, mang theo chút ẩm ướt, thân thể nháy mắt cứng đơ, ta sờ má phải của mình, ngây người nhìn ba cách môi đắc ý còn đang vểnh lên của thỏ nhỏ."Đây chính là nụ hôn chân chính đầu tiên của tôi a, Nhược Nhược, cô nên biết quý trọng --"Ta khóc không ra nước mắt nhìn con thỏ chết tiệt phúc hắc này, trong lòng khóc thảmCô đắc ý cái gì a? đây cũng là nụ hôn cầm thú đầu tiên ta dính phải, cô đúng là con thỏ chết tiệt đáng khinh!Không đợi ta kịp hoãn lại bầu khí đau thương, thỏ nhỏ người ta quyệt cái miệng có ba cánh hoa ướt át lên tiếng nói"Nhược Nhược, tôi muốn đi làm cùng cô!"Tác giả có lời muốn nói: ^_^ bắt đầu từ ngày mai tăng tốc.