[BHTT] [EDIT] [Hoàn] - Chúng ta yêu nhau, vì dân trừ hại
Chương 11
Đôi môi họ tìm đến nhau, kẻ chủ động, người lấn tới, tựa như đang tranh giành quyền kiểm soát.Trong cơn dây dưa, đôi môi ngày một nóng rực.Trì Gia không rõ là tay mình hay tay nàng đã vô thức siết chặt lấy đối phương. Cô bị Cảnh Nhuế hôn đến mức đầu óc trống rỗng...Chỉ cảm thấy thật thoải mái.Ả hồ ly tinh này gầy thật, nhưng những chỗ cần có thịt thì một chút cũng không thiếu. Nơi mềm mại ấy đang áp vào vị trí tương tự trên người cô, mỗi một chuyển động đều tạo ra sự cọ xát tinh tế, khiến người ta phải ngượng ngùng.Quán cà phê đã ngừng kinh doanh nên chỉ có hai người họ.Không giống như đêm đó ồn ào, náo nhiệt, ở đây đủ yên tĩnh.Thính giác, xúc giác... tất cả các giác quan đều được khuếch đại."Ưm..." Trì Gia nghe thấy tiếng mút nhẹ và tiếng thở dốc, có lẽ là của chính mình, có lẽ là của Cảnh Nhuế.Nhưng âm thanh này giống như một chất xúc tác, càng nghe lại càng muốn tiếp tục.Đúng lúc Giang Thận đẩy cửa kính bước vào, cảnh tượng trước mắt khiến hắn chết sững. Trì Gia và Cảnh Nhuế đang ôm hôn nhau, khó mà tách rời.Trì Gia tính toán thật chuẩn, Giang Thận bước vào đúng lúc nhìn thấy cảnh cô và Cảnh Nhuế "triền miên".Không biết Giang Thận có hài lòng với cảnh tượng này không? Nữ thần mà gã hao hết tâm tư muốn theo đuổi, kết quả lại đang cùng cô hôn nhau thắm thiết.Mặc dù hành động này rất trẻ con, nhưng trong lòng Trì Gia lại vô cùng hả hê.Nhìn vẻ mặt ngơ ngác, sốc tận óc của Giang Thận, Trì Gia cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.Khi Cảnh Nhuế quay đầu nhìn thấy Giang Thận, nàng mới hiểu ra, mình đã rơi vào bẫy của cô Trì, bị lợi dụng.Vẻ mặt cứng đờ của Giang Thận đủ để nói lên hắn đang hoang mang đến mức nào.Trì Gia đã đạt được mục đích của mình."Anh theo dõi tôi à?" Trì Gia đứng dậy. "Giang Thận, chúng ta đã kết thúc rồi. Anh còn như vậy nữa, tôi có thể kiện anh tội quấy rối.""Anh chỉ muốn nói chuyện trực tiếp với em..."Trì Gia cười: "Bây giờ thấy rồi đó, anh cảm thấy còn có gì để nói sao?"Giang Thận quả thực kinh ngạc đến mức không biết nên nói gì.Cảnh Nhuế đại khái đã hiểu ra ngọn ngành.Nàng đứng dậy, đứng bên cạnh Trì Gia, ôm lấy vai cô. Trên mặt nàng nở nụ cười, nhưng không hề có ý thân thiện: "Anh Giang, nếu anh còn tiếp tục dây dưa với bạn gái của tôi, tôi sẽ không khách sáo với anh đâu."Bạn gái? Trì Gia trợn tròn mắt nhìn Cảnh Nhuế.Cảnh Nhuế cười nhìn Trì Gia, trong mắt tràn đầy tình ý, còn hỏi một cách vô cùng chân thành: "Bảo bối, tối nay qua chỗ em nhé?"Trì Gia lại được một phen kinh ngạc.Những lời này, thật quá mức mờ ám, không hổ là hồ ly tinh."Không qua chỗ em thì em biết đi đâu bây giờ?" Trì Gia cũng hùa theo, diễn một màn tình tứ với Cảnh Nhuế.Đây là lần đầu tiên cô thấy nụ cười của Cảnh Nhuế thuận mắt đến vậy."Bạn gái..." Nhìn hai người trước mắt, Giang Thận cảm thấy mình hoàn toàn là kẻ thừa thãi.Ngay cả hít thở cũng thấy xấu hổ."Anh còn có việc gì khác không?"Giang Thận không trả lời Trì Gia, chỉ lẳng lặng đi ra khỏi quán cà phê, mặt mày tái mét.Nhìn bóng lưng chật vật đó, Trì Gia phá lên cười một trận hả hê: "Ha ha ha..."Diễn một màn kịch này, còn sảng khoái hơn cả đánh cho hắn một trận.Cảnh Nhuế khoanh tay nhìn Trì Gia, cô vui vẻ như một đứa trẻ vừa thực hiện thành công một trò đùa dai. "Có đến mức đó không?""Sao lại không chứ, ai bảo hắn lừa tôi đi cặp kè với hồ..." Trì Gia định nói "hồ ly tinh" thì phát hiện đương sự đang ở ngay trước mắt.Thế là cô nuốt vội lời nói vào bụng.Cảnh Nhuế quay người về phía Trì Gia, ngón tay nâng cằm cô lên: "Cô vừa nói, tối nay qua chỗ tôi."Đối phương nói một cách nghiêm túc, đặc biệt là ánh mắt rất nhập tâm, đến nỗi nụ cười của Trì Gia đông cứng lại, bắt đầu hoảng hốt."Đùa cô thôi." Cảnh Nhuế nhẹ nhàng cười, thu tay lại, rồi nhấn mạnh với Trì Gia một lần nữa: "Tôi đã nói rồi, không phải người phụ nữ nào tôi cũng thích."Trì Gia quay đầu khinh thường cười: "Cô cứ yên tâm một nghìn lần đi, tôi đối với cô cũng không có hứng thú.""Không có hứng thú mà vừa rồi cô đang làm gì?" Cảnh Nhuế nhướng mày, nhanh chóng bắt được trọng điểm."Không phải cô cũng hôn tôi sao?!" Trì Gia cũng khoanh tay, giọng điệu quái gở lẩm bẩm: "Tôi còn nghi ngờ cô để ý tôi đấy.""Cô tự tin về bản thân đến vậy à?"Trì Gia ngẩng cao đầu: "Người quá ưu tú, không có cách nào khác."Cảnh Nhuế chỉ cười cười, tất cả đều ở trong im lặng.Trong lòng Trì Gia vẫn còn một khúc mắc, sợ Cảnh Nhuế nghĩ nhiều: "Lần trước tôi giúp cô, lần này cô giúp tôi, không ai chiếm tiện nghi của ai, chúng ta xong nợ. Tôi, Trì Gia, sẽ không chiếm tiện nghi của người khác, nhưng cũng sẽ không chịu thiệt.""Vậy sao?" Cảnh Nhuế khẽ mím môi, rồi bất ngờ đặt lên môi Trì Gia một nụ hôn chớp nhoáng, cười hỏi: "Bây giờ, có phải cô muốn hôn lại không?""Cảnh Nhuế!! Cô còn dám động vào tôi!" Trì Gia rụt cổ lại. "Đồ lưu manh, tôi kiện cô tội quấy rối!""Nếu cái này gọi là quấy rối?" Cảnh Nhuế day trán. "Vậy thì vừa rồi cô còn quá đáng hơn tôi nhiều.""..."Trì Gia suy nghĩ kỹ lại, bất kể là công việc hay cuộc sống, người họ Cảnh này đều khắc cô, lần nào cũng có thể dồn cô đến mức "phát điên".Hợp đồng trên bàn đã được ký, đây là thu hoạch lớn nhất của Trì Gia hôm nay.Cô đành nhẫn nhịn ả hồ ly tinh này thêm một lần nữa. Bây giờ hợp đồng đã ký, sau này cũng không cần phải thường xuyên gặp mặt.Thật ra trong lòng Trì Gia rất cảm kích Cảnh Nhuế. Mặc dù cách nói "bạn gái" không được sự đồng ý của cô, nhưng vừa rồi Cảnh Nhuế cũng coi như đã đứng ra bảo vệ cô.Trì Gia thu dọn hợp đồng, chuẩn bị rời đi. Đứng trước mặt Cảnh Nhuế, cô lí nhí nói một câu "chuyện vừa rồi, cảm ơn cô", rồi bỏ đi.Trong đại sảnh chỉ còn lại một mình Cảnh Nhuế.Nàng nhìn chằm chằm vào ly cà phê đen đã nguội ngắt trên bàn, không uống nữa, mà quay người đi rót cho mình một ly rượu.Sau khi chia tay với Giang Thận, vận đào hoa của Trì Gia bỗng nở rộ.Chỉ trong tháng này đã có ba người tỏ tình với cô.Ngoài ra, Tần Đông dường như cũng muốn theo đuổi cô.Nhưng Trì Gia bây giờ cảm thấy yêu đương quá mệt mỏi, không bằng một mình tự do tự tại.Đã thử quá nhiều lần, cũng đã thất bại quá nhiều lần, tự nhiên sẽ cảm thấy chán ghét.Tần Đông theo đuổi Trì Gia rất mãnh liệt, trong công ty những chị em hay hóng hớt chuyện phiếm cơ bản đều biết.Thế nên mỗi khi Trì Gia đến phòng pantry, luôn có thể trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của họ.Rốt cuộc, không ít người đều muốn biết, được nam thần số một của công ty theo đuổi là cảm giác như thế nào.Có lẽ vì chuyện hôn môi lần trước khiến cô có chút ghê tởm, nên Trì Gia cảm giác Tần Đông đối với cô đã cẩn trọng hơn rất nhiều.Cảm giác của Trì Gia đối với Tần Đông, nói không rõ lắm, nhiều nhất cũng chỉ là có chút hảo cảm. Nếu muốn tiến thêm một bước, cô chưa từng nghĩ đến.Có lẽ, nên tìm một cơ hội để từ chối.Bắt đầu một mối quan hệ chỉ vì tạm bợ, cơ bản sẽ không có kết quả gì. Trì Gia bây giờ đã thấm thía sâu sắc đạo lý này.Trì Gia mỗi cuối tuần vẫn sẽ đến quán bar N hát hai lần, có khi bận thì chỉ đi một lần.Cô có vẻ như đi theo tâm trạng, nhưng thường sẽ tập trung vào thứ Hai hoặc thứ Tư.Tần Đông nghe được từ đồng nghiệp rằng Trì Gia hát ở quán bar N. Để theo đuổi người đẹp cũng thật là kiên trì, cơ bản tối nào cũng đến.Mèo mù vớ cá rán, thế nào cũng có lúc gặp được.Lại còn có thể thể hiện sự chân thành của mình.Buổi tối Trì Gia thường sẽ không hát quá ba bài.Hát xong, cô như cũ ngồi ở vị trí quen thuộc uống rượu.Khi ngồi xuống, Trì Gia theo bản năng liếc nhìn xung quanh, hôm nay lại không thấy Cảnh Nhuế. Nghĩ lại, cô nhớ đến ả hồ ly tinh đó làm gì chứ.Mỗi lần gặp Cảnh Nhuế, cơ bản chẳng có chuyện gì tốt đẹp.Trì Gia uống được hai ly, liếc mắt nhìn, hình như có người đang đi về phía mình."Cô lại theo dõi tôi đấy à..." Trì Gia quay đầu lại, phát hiện người đó không phải Cảnh Nhuế, mà là Tần Đông.(Chú thích: Trong tiếng Trung, "anh ấy" và "cô ấy" phát âm giống nhau. Lúc này Trì Gia tưởng là Cảnh Nhuế nên mình để là "cô")Cũng không biết tại sao, vừa rồi cô đã vô thức nghĩ rằng đó sẽ là Cảnh Nhuế, bởi vì rất nhiều lần, đều là hai người họ ngồi ở đây cùng nhau uống rượu."Em hát hay quá." Tần Đông ngồi xuống bên cạnh Trì Gia, cụng ly với cô.Nụ cười ngày thường nhìn rất thuận mắt, lúc này Trì Gia lại cảm thấy có chút phiền. Xuất phát từ lễ phép, cô vẫn chào hỏi Tần Đông, nhưng có thể thấy rõ sự lạnh nhạt."Ngày thường em hay đến đây hát khi nào, anh đến cổ vũ.""Không cần đâu," Trì Gia trả lời rất qua loa, "Em không hay đến."Cảnh Nhuế tối nay có việc nên đến muộn, bỏ lỡ mất phần biểu diễn của Trì Gia.Vẫn là chỗ cũ, nàng nhìn thấy bóng dáng của Trì Gia.Chỉ là tối nay, Trì Gia không phải một mình uống rượu, bên cạnh còn có một người đàn ông cao ráo.Cảnh Nhuế tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, khi uống rượu, ánh mắt thường xuyên quét về phía Trì Gia.Vốn dĩ Cảnh Nhuế còn định tiến lên nói vài câu, nhưng thấy Trì Gia và người đàn ông bên cạnh dường như vừa nói vừa cười, rất thân mật. Cảnh Nhuế vẫn ngồi yên tại chỗ, không nói một lời mà uống rượu."Em đang đợi ai à?" Tần Đông thấy ánh mắt Trì Gia vẫn luôn mơ hồ không chắc.Quét một vòng, Trì Gia nhìn thấy Cảnh Nhuế.Dù người có đông đến đâu, ả hồ ly tinh đó vẫn là người xinh đẹp nhất, nổi bật nhất, và mờ ám nhất."Không có..." Trì Gia nói chuyện với Tần Đông, nhưng ánh mắt vẫn liếc về phía Cảnh Nhuế. Hôm nay cô Cảnh lại không đến tìm cô uống rượu, đúng là kỳ tích.Khi Cảnh Nhuế lại một lần nữa nhìn về phía Trì Gia, phát hiện cô đang nhìn mình.Hai người cuối cùng cũng đối mặt nhau.Cảnh Nhuế cười, nâng ly về phía Trì Gia, rồi tiếp tục uống rượu của mình.Nụ cười này, lại một lần nữa câu đi mất tâm tư của Trì Gia."Dạo này bận lắm à? Anh thấy em tan làm đều rất muộn."Trì Gia chỉ mải nhìn ả hồ ly tinh, không để ý đến Tần Đông bên cạnh."Tiểu Gia?"Có sự so sánh Trì Gia mới biết, cùng Cảnh Nhuế uống rượu thú vị hơn nhiều. Trì Gia đứng dậy, muốn kết thúc cuộc nói chuyện với Tần Đông: "Xin lỗi, em thấy bạn rồi, không tiếp được.""Tiểu Gia..."Càng về khuya, cuộc sống về đêm lại mới chỉ bắt đầu.Cảnh Nhuế lại ngẩng đầu, phát hiện Trì Gia đã xác định được vị trí của mình.Trì Gia không nhanh không chậm đi về phía Cảnh Nhuế.Cảnh Nhuế giả vờ không nhìn thấy, cúi đầu uống rượu, khóe môi không nhịn được mà nhếch lên một nụ cười...