[BHTT] [EDIT] Hết Mực Yêu Chiều - Lạc Dương bibi
Chương 14: Có thể nói là em cũng thích chị phải không?
Trong căn phòng rất yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng mới nghe thấy được âm thanh trò chuyện lớn tiếng ở ngoài đường qua cửa sổ truyền vào và tiếng bước chân thưa thớt.Quý Hạ gian nan bước từng bước, dưới sự thúc giục không ngừng của Giang Vãn Thu mà đưa tay ra. Nhưng điều Giang Vãn Thu không nhìn thấy chính là, ngón tay của Quý Hạ đang khẽ run rẩy, lơ lửng giữa không trung, do dự mãi không dám chạm vào, có thể thấy được nội tâm cô đang vô cùng giằng xé.Càng đến gần, Quý Hạ lại càng nhìn thấy rõ hơn.Làn da trắng mịn không tỳ vết, đến mức gần như không thấy cả lỗ chân lông, mỗi một tấc, đều giống như kiệt tác hoàn mỹ dưới ngòi bút của Thượng Đế.Cô chỉ cảm thấy lòng bàn tay mình dường như có chút dính dính, cũng không nói rõ được là do thời tiết oi bức gây ra, hay là vì tâm lý của bản thân. Cô chỉ thấy đầu óc mình vào giờ phút này như thể bị đình trệ, chỉ còn một mảng trống rỗng."Quý Hạ?" Sau một hồi chờ đợi, Giang Vãn Thu rốt cuộc cũng không nhịn được, cô ấy hơi nghiêng đầu tỏ vẻ nghi hoặc.Chỉ là cởi một cái móc áo ngực thôi mà, cô ấy không hiểu tại sao lại mất nhiều thời gian như vậy.Mà tiếng thúc giục này lại giống như một công tắc, khiến bộ não đang ngừng hoạt động của Quý Hạ bắt đầu hoạt động trở lại. Bàn tay cô gái cuối cùng cũng có những chuyển động tiếp theo, cô đặt hai tay lên hai bên của chiếc móc cài, sau đó dùng một lực nhỏ...--đúng thật là một việc không thể nào đơn giản hơn.Giang Vãn Thu chỉ cảm thấy áp lực nơi ngực mình trong chớp mắt đã biến mất, cả người cũng nhẹ nhàng thở ra.Còn Quý Hạ vô tình hay cố ý lại nghiêng người sang một bên, tránh đi khung cảnh đối phương đang thay quần áo.Toàn bộ quá trình này, một người thì chột dạ, còn người kia thì mơ hồ không rõ.Mãi đến khi Giang Vãn Thu bước vào phòng tắm, mở vòi hoa sen, tiếng nước chảy ào ào từ trong phòng truyền ra, Quý Hạ mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.Nhưng cô vẫn chưa thể hồi phục tinh thần trở lại sau chuyện vừa rồi.Sau khi sự việc xảy ra, đã đến lúc cần phải bình tĩnh suy ngẫm.Cô cũng không hiểu vì sao chỉ cởi giúp Giang Vãn Thu một cái mốc cài áo ngực mà bản thân lại có phản ứng lớn đến như vậy. Rõ ràng là khi ở ký túc xá, Tống Na Na và mấy người các cô cũng thường xuyên thay đồ như vậy, chẳng hề né tránh, cô cũng từng giúp đỡ bạn cùng phòng như thế, nhưng chưa bao giờ thấy căng thẳng và chột dạ như vừa rồi.Trước mắt Quý Hạ lại hiện lên khung cảnh vừa rồi trông thấy, yết hầu khẽ động đậy một cách khó khăn, cô chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.Đây là phản ứng mà trước giờ cô chưa từng có.Trong những cuộc trò chuyện vào ban đêm ở ký túc xá nữ, chưa bao giờ thiếu những chủ đề liên quan đến "tình dục", ngoại trừ Quý Hạ ra, những người bạn cùng phòng khác trong ký túc xá đều ít nhiều mà chia sẻ một vài chuyện. Trước đây khi nghe những lời này, Quý Hạ hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng bây giờ khi nhớ lại, cô chỉ cảm thấy vành tai mình có chút nóng lên.Sau khi tắm xong, tâm trạng cả người Giang Vãn Thu tốt lên rất nhiều, nhưng khi nhìn thấy trạng thái có chút thất thần của Quý Hạ, lại lo lắng hỏi: "Quý Hạ? Có phải vẫn còn chỗ nào không khỏe không?"Dòng suy nghĩ của Quý Hạ bị kéo trở về, sau đó cô khẽ nhếch môi: "Không có đâu chị."Ánh mắt Giang Vãn Thu có chút nghi hoặc: "Thật sao?""Thật mà." Đôi mắt của Quý Hạ sáng lên, cô chuyển chủ đề, "Em đói rồi, chúng ta ra ngoài ăn được chưa ạ?"Không lâu sau, hai người tìm được một quán hoành thánh trong khu ẩm thực của trường rồi ngồi xuống, coi như đã giải quyết xong bữa tối.Quý Hạ hoàn toàn quên mất triệu chứng "chóng mặt và khó chịu" của mình, vì ngủ mê cả buổi mà chưa ăn uống gì, nên cô đã gọi một suất lớn và ăn hết sạch. Giang Vãn Thu nhìn thấy vậy, nhưng không hề biểu lộ điều gì.Buổi tối, hai người lại nằm trên chiếc giường đó, mỗi người làm việc riêng của mình.Máy điều hòa trong phòng đang hoạt động, điều kiện ở đây tốt hơn nhiều so với phòng ký túc xá ngột ngạt. Trong điện thoại của Quý Hạ vẫn còn lưu lại đoạn chat vừa rồi với Tống Na Na, đối phương vẫn đang ghen tị vì cô được ở trong "phòng có điều hòa".Còn ở bên cạnh cô, Giang Vãn Thu đang nhận "tường thuật trực tiếp" từ Chu Chu gửi tới, kể cho cô ấy nghe buổi tụ họp tối nay rốt cuộc "tốt đẹp" đến mức nào.Nhìn những bức ảnh mà Chu Chu gửi tới, Giang Vãn Thu chỉ khẽ cong khóe môi, chứ không hề biểu lộ cảm xúc gì.Lúc này, Quý Hạ đang dựa người bên cạnh không nhịn được nữa."Chị ơi, thì ra chị thích kiểu như vậy sao?" Cô có chút tò mò, nhưng lại có cảm giác khó chịu không rõ nguyên nhân.Mặc dù chàng trai trong ảnh đúng là rất đẹp trai, vừa nhìn đã biết là kiểu rất được các cô gái yêu thích, nhưng...Cô lại cảm thấy chẳng có gì đặc biệt.Dù chính cô cũng không thể nói được rốt cuộc đối phương không đặc biệt ở điểm nào.Cũng giống như bác sĩ Lâm ở phòng y tế rõ ràng cũng là một người đàn ông ưu tú với điều kiện rất tốt, nhưng cô nhìn người ta lại thấy không thuận mắt, mà những suy nghĩ này của cô, Giang Vãn Thu trước giờ hoàn toàn không biết."Kiểu nào cơ?" Giang Vãn Thu thấy Quý Hạ đã nhìn thấy, cũng không né tránh, ngược lại còn nhấp vào ảnh phóng to rồi huơ huơ trước mặt Quý Hạ, "Là kiểu này hả?""Không thể nói được là thích hay không, nhưng trông cũng không tồi."Với người khác có thể là anh chàng trai đẹp trai được săn đón, nhưng ở chỗ Giang Vãn Thu chỉ nhận được một câu "trông cũng không tồi", đánh giá của cô ấy rất khách quan, quả thực không tỏ vẻ gì là quá thích thú.Quý Hạ tuy không mấy hài lòng với câu "trông cũng không tồi" này, nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm.Nhưng Giang Vãn Thu lại không kìm được, mới nói được nửa câu, thì nửa câu sau đã nhanh chóng nối tiếp: "Nếu là để hẹn hò thì cũng có thể thử xem."Chỉ nghe thấy giọng điệu cô ấy nhàn nhạt, như thể đang bàn luận về thời tiết hôm nay.Câu nói này, như thể là một bàn tay đột nhiên bóp nghẹt cổ họng của Quý Hạ, khiến cô đột nhiên không thể thốt nên lời.Lông mày cô gái đột nhiên nhíu chặt lại, như thể đang vướng mắc chuyện gì đó. Khi Giang Vãn Thu quay đầu qua nhìn sang, điều cô ấy thấy chính là dáng vẻ "đang suy tư" này của em, chỉ cảm thấy rất thú vị."Vậy Quý Hạ, em thích con gái, là vì sao thế?" Giang Vãn Thu đột nhiên lên tiếng hỏi.Cô ấy không phải chưa từng được các cô gái xinh đẹp tỏ tình, chỉ là không có cảm xúc mà thôi, nên cô ấy cho rằng mình không thích con gái."Chắc là vì con gái dịu dàng hơn con trai, biết quan tâm và thấu hiểu hơn?" Quý Hạ bị một câu nói của Giang Vãn Thu kéo về thực tại, cố gắng nêu ra vài lí do.Thật ra bản thân cô cũng không nói rõ được nguyên do, những điều này đều là lời người khác nói mà cô thấy trên mạng.Suy cho cùng, cô vẫn chưa từng thật lòng yêu ai.Nhưng ai ngờ, Giang Vãn Thu lại tưởng thật."Vậy những điều em nói, chị cũng đều có mà, có phải có thể nói là em cũng thích chị không?" Giang Vãn Thu tiếp lời rất nhanh, lúc nói câu này rõ ràng là đang cười thờ ơ, ba phần trêu chọc, bảy phần vui đùa, chẳng có chút nghiêm túc nào, lại không biết rằng cô gái bị hỏi như vậy, tim đã treo lên đến tận cổ họng rồi.Những điều không thoải mái và rối rắm vừa rồi còn đang bao phủ ở trong lòng, giờ phút này đều tan thành mây khói.Chỉ còn lại tiếng tim đập "thình thịch thình thịch" ở bên tai đang nhanh chóng khuếch đại, lấn át hết mọi thứ.Lúc này Quý Hạ còn rõ hơn ai hết, đây chẳng qua chỉ là một câu nói đùa của đối phương, đây không phải lần là đầu tiên cô đối mặt với cái "thích" từ Giang Vãn Thu, nhưng vẫn có chút không chống đỡ nổi, tuy vậy cũng đã có chiêu để ứng phó.Chỉ thấy Quý Hạ giơ tay, vén lọn tóc rơi bên tai ra sau, dùng hành động này để che giấu cảm xúc chân thật đang dao động của mình, sau đó mới cong mắt nhìn về phía Giang Vãn Thu--"Em đương nhiên là thích chị rồi." Cô cười ngọt ngào, má lúm đồng tiền hai bên má hiện rõ, lúc nói câu này còn cố tình kéo dài âm cuối.Lông mày của Giang Vãn Thu giãn ra, nghe được câu trả lời hài lòng chỉ cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhưng lại nghe Quý Hạ nói thêm: "Na Na cũng rất thích chị.""Trong trường chúng ta cũng có rất nhiều người thích bác sĩ Giang."Làn sóng vừa dâng lên lại bị dập tắt, mọi thứ lại trở về bình lặng như cũ, nhưng Quý Hạ không hiểu vì sao, chỉ cảm thấy như mình vừa nếm phải một quả thanh mai còn chưa chín.Vừa chua vừa chát.=====================Tác giả có lời muốn nói:Đối phó với gái thẳng chắc chỉ có thể dùng phép thuật đánh bại phép thuật thôi nhỉ.Hồng bao chương trước đã được phát rồi, cảm ơn mọi người!