[BHTT] [EDIT] E Bốn không Tám
Chương 156 Chủ Nhật, ngày 11 tháng 4
Đội ngũ được đưa đến một bãi đất trống giữa rừng, cô Ngôn ngồi trên chiếc ghế nhỏ trước phòng tiếp tế, nhìn các học sinh bối rối tản ra.Buổi sáng bọn họ vẫn còn ở trong tòa E thoải mái, buổi chiều đã phải hành quân 30 km, bây giờ lại nghe thêm một tràng dài các quy tắc, căn bản không biết nên làm gì tiếp theo."Cứ ở đây luôn sao?" Liễu Lăng Âm có chút khó tin.Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, tối đen không một ngôi sao; cúi đầu nhìn xuống đất, chỉ có đất vàng và cỏ dại.Mật Trà tìm một chỗ tương đối bằng phẳng ngồi xuống, lấy ra chiếc túi màu xanh lá được phát ở khi nãy, tìm thấy một chiếc túi ngủ bên trong."Chúng ta ngủ cùng nhau nhé?" Nàng ngẩng đầu, nhìn về phía mấy người 408.Theo lời cô Lý, trận chiến sắp tới dường như là trận chiến cá nhân, nhưng ở chung gần một năm, bốn người từ sớm đã coi nhau như một phần không thể tách rời, nên đương nhiên ngay lập tức tụ tập lại với nhau.Thẩm Phù Gia không nói gì, cô cũng không cần phải nói, ai cũng biết cô sẽ lựa chọn như thế nào.Cô lấy túi ngủ của mình ra, đặt cạnh túi ngủ của Mật Trà, không chừa một kẽ hở.Cô quỳ một gối xuống đất sắp xếp, vừa gọi Nghiêm Húc với Liễu Lăng Âm, "Nghiêm Húc, cậu ngủ bên kia của Mật Trà đi, Liễu Lăng Âm cậu ngủ cạnh Nghiêm Húc."Để hai người khoa pháp nằm ở giữa, tiện hỗ trợ lẫn nhau."Thật, thật sự phải ngủ ở đây sao?" Liễu Lăng Âm vẫn còn do dự, cô nhìn xung quanh, ngoài cây ra thì chỉ có đất đá, trên mặt đất nhất định sẽ có kiến.Màn trời đất chiếu, đến cả chỗ tắm rửa cũng không có, đại tiểu thư không dám tin vào mắt mình, đây là cuộc sống của con người sao?Thẩm Phù Gia ngẩng đầu nhìn cô một cái, ánh mắt hiện rõ lời nói: Không thì sao?Đồ dùng huấn luyện viên phát là sản phẩm quân chế, túi ngủ vừa là giường vừa là lều, có thể chống chọi được cái lạnh âm hai, ba mươi độ, chắc là lấy từ Cẩm Đại.Nhưng bây giờ chưa phải là lúc ngủ.Mười phút nghỉ ngơi vừa hết, Hà Càn thổi còi, thô bạo quát, "Ai muốn ăn thì lên đây! Mỗi lần tối đa ba nhóm, thanh máu về 0 - thua, vượt quá vạch trắng trên mặt đất - thua, ai chưa đến lượt thì ra đằng sau!"Nghe được tiếng hét này, Thẩm Phù Gia đang ngồi xổm trước túi ngủ nắm lấy tay Mật Trà, trong đêm tối mỉm cười với nàng, "Chờ một chút, tớ đi lấy cơm cho cậu."Nói xong, cô lấy Nhược Sương ra, xoay người định đi."Chờ đã!" Mật Trà nắm lấy tay trái của Thẩm Phù Gia, "Tớ đi cùng cậu, như vậy nếu thắng chúng ta sẽ có tổng cộng 4 điểm."5 điểm đổi được một phần thức ăn và nước uống, không được phép mua bán, đưa tặng, nhưng không nói là không được gom chung để đổi.Nếu đấu một chọi một, Gia Gia cần thắng liên tiếp ba trận mới có thể đổi được một phần. Hôm nay mệt mỏi, nên nghỉ ngơi sớm một chút, Mật Trà quyết định hai người sẽ ăn chung với nhau.Ngoại trừ mục sư, những người từ cấp 9 thượng giai trở lên không được phép lập đội với nhau, nói cách khác, đối thủ mạnh nhất mà Mật Trà và Thẩm Phù Gia có thể gặp sẽ là một đội gồm hai người cấp 9 trung giai.Một mục sư cấp 7 trung giai cộng thêm một kiếm sĩ cấp 8 hạ giai, chênh lệch cấp bậc có thể bù đắp cho lực chiến đấu còn thiếu của bọn họ, cơ hội thắng là rất lớn.Thẩm Phù Gia suy nghĩ một lúc, "Cũng được."Cô kéo Mật Trà đứng dậy, chân Mật Trà vừa chạm đất, đầu gối liền khuỵu xuống.Cơn đau nóng rát lan toả.Thẩm Phù Gia đỡ nàng đứng vững, "Hay là dùng [Chữa trị] cho cậu trước đi?"Mật Trà lắc đầu, Thẩm Phù Gia còn phải chiến đấu, Liễu Lăng Âm, Nghiêm Húc và nhiều bạn học khác cũng cần ăn, nàng không nỡ dùng, chút đau đớn này ngủ một giấc mai sẽ khỏi.Nghiêm Húc ngồi trên túi ngủ, tháo kính lau mồ hôi, nhìn hai người đang đi về phía trước, kiến nghị nói, "Có nên quan sát thêm một chút không?"Người đầu tiên luôn là mạo hiểm nhất, cô có khuynh hướng quan sát một chút rồi mới đi."Đợi một chút nữa thì thể lực của mọi người đều sẽ hồi phục." Thẩm Phù Gia cười với Nghiêm Húc, "Thời gian không còn sớm, Trà Trà cũng mệt rồi, chúng tôi đi trước làm mẫu cho các cậu."Nếu chỉ có một mình Thẩm Phù Gia, cô cũng sẽ có khuynh hướng quan sát một chút rồi mới hành động, nhưng hiện tại bụng của Mật Trà lại vang lên không ngừng. Bình thường giờ này Mật Trà đã bắt đầu ăn chút điểm tâm trước khi đi ngủ, hôm nay vận động nhiều như vậy mà nàng vẫn còn chưa ăn tối.Lúc này mới đi xong 30 km, cơ thể còn đang trong giai đoạn hưng phấn, máu vẫn đang lưu thông ở tứ chi và tim, phần được phân bổ cho dạ dày rất ít, mọi người chưa cảm thấy quá đói. Nhưng càng về sau cơn đói sẽ càng nhiều, thể lực khôi phục cũng sẽ càng nhiều, chi bằng nhân lúc mọi người đều kiệt sức, cô sẽ là người đầu tiên ăn cua.Mật Trà hiểu ý tưởng của Thẩm Phù Gia, nàng nắm chặt tay Thẩm Phù Gia không buông, hai người cùng nhau tiến lên. Cô Lý quan sát hai người một lượt, đây là tổ hợp nằm trong dự đoán của cô."Thưa cô, chúng em muốn tham gia đấu đôi." Thẩm Phù Gia vừa nói, Mật Trà vừa sử dụng [Khôi phục] lên người cô, giúp xua tan mệt mỏi sau một ngày dài, đảm bảo cô có trạng thái tốt nhất để chiến đấu."Được." Hà Càn chỉ tay vào bãi đất trống bên cạnh, ra hiệu cho các cô đứng vào đó.Mật Trà cúi đầu nhìn xuống, mới phát hiện trên mặt đất có những đường kẻ trắng bằng phấn, tổng cộng có ba ô vuông, mỗi ô khoảng 60x10 mét, nhỏ hơn nhiều so với lôi đài ở trường.Trên khu đất rộng hơn 2000 mét vuông này, ngoài "lôi đài" ra thì chỉ có những chiếc túi ngủ của học sinh.Ba ô vuông được xếp theo hình chữ "phẩm" (*), ô phía trước ngăn cách khu vực ngủ của nam sinh và nữ sinh, bên trái là nam, bên phải là nữ. Phía trước ô là phòng tiếp tế trong lều trại nhỏ, hai bên lều có hai nhà vệ sinh đơn giản, không có thiết bị tắm rửa, chỉ dùng để đi vệ sinh.(*) Nó trông như thế này