[BHTT] [EDIT] Do Ký Chá Chi Hồng - Lưu Diên Trường Ngưng
Chương 10: Kiến Khang một ngày
Nước sông Tân Hoài gợn quang lân lân, hai bên bờ là lầu các kéo dài đến mười dặm, nơi đây chính là phố xá náo nhiệt nhất của Kiến Khang.Những người bán hàng hét to mời chào hết lượt này đến lượt khác, A Y Mộ mỗi lần nhìn thấy đều cảm có cảm giác mới lạ. Vào Đại Lương nhiều ngày như vậy, không thể nghi ngờ hôm nay chính là vui thích nhất.Tạ Hoài đi cùng A Y Nỗ, phía trước là A Y Mộ, dường như cố thả chậm bước chân, Tạ Hoài nói: "A Y Nỗ, nghe ta nói."Đột nhiên nghe Tạ Hoài gọi, A Y Nỗ ghé mắt nhìn qua, "Hoài?""Kiến Khang thành không phải là nơi có thể ở lâu, rạng sáng ngày mai, chúng ta nên rời đi." Tạ Hoài nói đến cực nhỏ, người khác nhìn qua, cũng chỉ có thể đoán là cả hai đang to nhỏ chuyện gì.Ý cười trên mặt A Y Nỗ cứng đờ, lẳng lặng nghe."Việc bản vẽ, mười năm qua chỉ có ta cùng điện hạ biết." Tạ Hoài nghĩ đến mà tâm tình phát lạnh, trừ phi Thái tử nói qua chuyện này với ai, tuyệt đối không có người biết. Mà Thái tử ở Kiến Khang nhiều năm, sẽ không thể cùng Đông Ngụy cùng Tây Ngụy phát sinh liên hệ, cho nên, những kẻ đêm qua đến tìm, hơn nửa phần là người Nam Lương đứng sau.Việc Tạ Hoài cố ý đem chuyện bản thân đưa bản bố đồ đi Đông Ngụy, mục đích là để kẻ ở sau biết, đem toàn lực đều tập trung lên người Tạ Hoài.Trộm đồ của Tấn An biệt viện không dễ, lựa chọn nhất là xuống tay với Tạ Hoài."Ngày mai ta sẽ một thân rời Kiến Khang, một đường đi đông, ngươi mang A Y Mộ đổi qua siêm y của người Lương, mượn hỗn loạn mà rời thành." Tạ Hoài nắm lấy tay A Y Nỗ, nở nụ cười, "Đại thúc bên kia còn chờ chúng ta an toàn hội hợp, lại báo cho hắn rời Kiến Khang."A Y Nỗ biết chuyện lần này thật sự nghiêm trọng, điều duy nhất nàng có thể làm, chính là giúp trượng phu hành sự thành công."Được."Tạ Hoài gật đầu cười, đối với A Y Mộ phía trước vẫy vẫy tay, "A Y Mộ, nên đi mua vũ y."Trong tay A Y Mộ còn cầm kẹo hồ lô, nghe thấy đi mua vũ y, liền cao hứng mà chạy qua, "Hảo!"Tạ Hoài cùng A Y Nỗ tiến lên dắt tay nữ nhi, một nhà vừa cười vừa nói hướng đến nơi bán y phục.Lục lạc dùng trong điệu Chá Chi là loại đặc chế, đỉnh mũ là dải lụa có những lục lạc nhỏ, bất luận là xoay người có bao nhiêu mạnh, bên trên vẫn có thể trụ được.Chủ tiệm nói mũ này cần ba ngày gia công mới có thể hoàn thành, Tạ Hoài liền nhanh chóng thanh toán toàn bộ số tiền, khiến lão bản chậm rãi làm liền xong.A Y Mộ kích động mà khoác lên bộ vũ y mới màu đỏ, nhảy đến trước mặt Tạ Hoài, đắc ý ngẩng đầu nhỏ lên, "A phụ, ngươi nhìn xem!"Tạ Hoài ngoái đầu lại, yên lặng nhìn nữ nhi, cười nói: "Đẹp!"A Y Mộ gật đầu thật mạnh, "Ta nhất định sẽ múa thật tốt!"Tạ Hoài sủng nịch mà sờ sờ đầu A Y Mộ, "Hảo, a phụ tin tưởng ngươi."Nói xong, Tạ Hoài lại quay sang bên A Y Nỗ, "A Y Nỗ, đã chọn xong y phục?""Ân, những cái này." A Y Nỗ chọn thường phục của người Lương, đã chỉnh tề mặc xong, đem tiểu tay nải cất gọn.Tạ Hoài yên lặng thở nhẹ một hơi, cười nói: "Sinh thần Quận chúa, siêm y nhất định phải chỉnh tề.""Ân." A Y Nỗ theo lời Tạ Hoài mà đáp một câu.Tạ Hoài đem y phục của A Y Nỗ đưa cho lão bản, lại cúi xuống hỏi A Y Mộ: "A Y Mộ, y phục cũ đâu?"Lúc này A Y Mộ mới nhớ tới, vội vàng nói: "Ta để quên ở bên trong! Ta đi lấy ngay!" Nói xong, nàng liền bước nhanh vào.Thừa lúc A Y Mộ rời đi, Tạ Hoài đi tới bên người A Y Nỗ, thấp giọng dặn dò, "A Y Mộ là người thẳng tính, nếu không thể múa cho Quận chúa, nhất định sẽ không vui, cho nên, ngày mai rời thành ngươi trước tiên cứ lừa nàng.""Ta biết." A Y Nỗ gật đầu.Tạ Hoài cũng gật đầu cười, lúc này A Y Mộ đã từ bên trong đem y phục cũ ra."A Y Mộ, đi thôi, chúng ta trở về khách điếm.""Hảo a!"Ba người dắt tay nhau dần dần đi xa .Bên trong một góc hẻm tối, có vài tên Lang Kiêu giả dạng người Lương đang bàn luận, thì thầm nói--"Đại ca, chủ thượng có lệnh, giết Tạ Hoài, lấy bố đồ trên người hắn.""Một người so với đám thủ vệ Đông Cung thì dễ đối phó hơn nhiều!""Lần này không cần nhiều huynh đệ cùng động thủ, lão tam, lão tứ, lão ngũ, các ngươi đi là được, còn lại ở ngoài thành tiếp ứng.""Được, đại ca!""Nha đầu chết tiệt dám dẫm chết Nguyệt mê bò cạp kia, lần này ta cần thiết ra mặt trả thù!""Đại ca, không bằng để ta giúp ngươi!""Không cần! Ta muốn chính mình làm! Ta cũng không tin nha đầu này không có lúc đơn độc một mình!"---Ánh trăng nghiêng theo mái nhà cong cong chiếu xuống, náo nhiệt nửa ngày ở Kiến Khang cũng theo đó mà dần lắng. Đẩy cửa sổ ra nhìn bên ngoài, hàng ngàn những ngọn đèn dầu từ nhà dân lấp ló, như những hạt đậu phát quang, từng chút từng chút tạo ra một màn nhân gian ngân hà."Không biết lúc này Quận chúa đang làm gì a?" A Y Mộ hướng mắt sang đông mà trông ngóng, nàng nhớ rõ, Tấn An biệt viện nằm ở hướng này.Không biết vì sao, cả một ngày không nhìn thấy nàng ấy, lại có chút tưởng mong."A Y Mộ."Tạ Hoài đi đến bên A Y Mộ, hơi hơi cúi người, "Sáng sớm ngày mai, nương đưa ngươi đi ngoại ô một chút, được không?"A Y Mộ chớp mắt, chờ mong hỏi: "Ta có thể ra ngoài chơi sao?""Đương nhiên có thể." Tạ Hoài nói xong, như nghe thấy được tiếng bước chân phía sau, hắn quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy A Y Nỗ đang vận siêm y mới trên người--Nàng hôm nay trang điểm theo cách người Lương, mặc dù là y phục bá tánh thông thường, cũng không thể giấu được chiếc mũi cao mỹ diễm."Nương!?" A Y Mộ là lần đầu tiên thấy nương trang điểm như vậy.Tạ Hoài mãn nhãn trước vẻ đẹp kia, "A Y Nỗ, nếu sớm biết ngươi mặc siêm y Đại Lương đẹp đến như vậy, ta thật muốn ngươi sẽ thường xuyên mặc."A Y Nỗ được khen đến có chút ngượng ngùng, nàng cúi đầu nói: "Có một việc......mặc thứ này, ta thực không biết đi như thế nào......""A Y Mộ, thấy nương đẹp chứ?" Tạ Hoài hướng về phía nữ nhi hỏi.A Y Mộ gật đầu thật mạnh, "Đẹp! Đẹp cực kì!"Tạ Hoài tiếp tục nói: "Không bằng A Y Mộ cũng đổi qua mặc thử?""Ta? Nhưng hôm nay ta không có mua siêm y của Đại Lương a." A Y Mộ vốn muốn mặc, nhưng hôm nay chính là chỉ mua vũ y, cảm thấy có chút mất mát.A Y Nỗ chỉ về hướng bình phong, cười nói: "A Y Mộ, hôm nay nương có mua cho ngươi, đều đặt phía sau bình phong, ngươi đi thay, để nương nhìn xem một cái.""Hảo a!" A Y Mộ cao hứng, tung tăng nhảy nhót đến phía sau tấm bình phong, nhanh nhẹn chuyển sang bộ y phục mới.Tạ Hoài đi đến người A Y Nỗ, bỗng nhiên ôm nàng vào trong lòng ngực, gắt gao mà ôm, ở bên tai nỉ non cất giọng: "A Y Nỗ, sau khi rời thành, các ngươi một đường hướng bắc mà đi, trong núi có một nhà gọi là Bình Sinh khách điếm, các ngươi ở đó chờ ta đến đón.""Được......" A Y Nỗ cũng hoàn khẩn Tạ Hoài, một đời này của Tạ Hoài đã vì nàng hi sinh quá nhiều, nàng đã sớm âm thầm thề, cả đời này phải đối với Tạ Hoài thật tốt, "Mọi chuyện cẩn thận.""Các ngươi cũng vậy." Tạ Hoài ôn nhu nói xong, nhìn ra phía ngoài hàng vạn ánh đèn, đột nhiên lại hoài niệm đến Thạch quốc cũng có ngọn đèn dị vực."A phụ, nương, các ngươi nhìn xem!" A Y Mộ đổi siêm y xong, từ sau bình phong bước ra, đắc ý đi dạo một vòng, hỏi: "Thấy ta có đẹp không a?""Còn có điểm kém, A Y Mộ, đến đây ta chải đầu." A Y Nỗ cười cười đi tới, ôm A Y Mộ đến trước gương đồng, mở ra búi tóc cũ, lại theo cách người Lương mà búi lên một cái.Bên trong gương đồng, Tạ Hoài khoanh ta đứng, mỉm cười nhìn thê nữ trong gương, một nhà như vậy vui vẻ hòa thuận đến già, cũng là nhân sinh hạnh phúc.Chỉ là, quỷ môn quan trước mắt, hắn cần đi.Nghĩ như vậy, Tạ Hoài nhìn nhìn sắc trời, còn lại hơn hai canh giờ, hắn liền nên hành động.A Y Nỗ từ trong gương đồng nhìn thấy sườn mặt Tạ Hoài, tuy rằng trong lòng tràn đầy bất an, nhưng điều lúc này nàng có thể làm thực quá ít.A Y Mộ cảm thấy nương thất thần, "Nương? Làm sao vậy?"A Y Nỗ phục hồi tinh thần lại, cười nói: "Chỉ là nghĩ đến chút chuyện, không có việc gì.""Chuyện gì?" A Y Mộ tò mò hỏi.A Y Nỗ một bên búi tóc cho A Y Mộ, một bên ôn nhu nói: "Qua mấy năm nữa, khi đó A Y Mộ đã là người trưởng thành, sau đó, có một tiểu tử tới cầu hôn, nương ở ngày xuất giá, sẽ lại búi tóc cho ngươi."Hai má A Y Mộ ửng lên, "Nương nói gì vậy a, ta vẫn còn nhỏ.""Được, được, được, không nói nữa, không nói nữa." A Y Nỗ không thể không thừa nhận, A Y Mộ xác thật trưởng thành, sẽ bắt đầu thẹn thùng.A Y Mộ đánh giá chính mình trong gương đồng, thầm nghĩ: "Ngày Quận chúa xuất giá, mẫu thân Quận chúa nhất định sẽ búi tóc cho nàng đi....... Nàng sinh ra đẹp như vậy, khi mặc hỉ phục vào, so với ta đẹp ngàn lần......"Nàng nghĩ đến xuất thần, rõ ràng chuyện vui, cũng không biết sao, A Y Mộ thế mà cảm thấy có chút mất mát.---Cùng lúc đó, Vân Vũ Ảnh đi vào Vân Thăng khách điếm, tiểu nhị cúi đầu chào đón."Vị khách quan này, là muốn nghỉ chân, hay là......""Một hồ trà, một bát mì, ta ngồi......" Vân Vũ Ảnh vừa nói, vừa liếc nhìn xung quanh, tìm một góc, "Bên kia.""Hảo!" Tiểu nhị gật đầu, liền lui xuống.Vân Vũ Ảnh đi đến cái bàn trong góc, ngồi xuống, cảm giác có người đang nhìn, liền như vô tình mà hữu ý liếc quanh một vòng.Cuối cùng dư quang liếc đến hai gã hán tử to lớn cách đó không xa, dựa theo kinh nghiệm, nàng rất nhanh có thể phán đoán ra, hai kẻ đó là người có luyện võ.Nàng ra vẻ như không có gì mà lẳng lặng chờ tiểu nhị trà với mì ra, đối với tiểu nhị hỏi: "Ta nghe người ta nói, Kiến Khang thành có tới hơn bốn trăm cái chùa, không biết khi nào Bồ Tát nhất linh?"Tiểu nhị kiêu ngạo trả lời: "Khách quan thì ra là đến đây cầu Phật a! Xem như là hỏi đúng người rồi! Ta nói cho ngươi nghe......" Tiểu nhị thao thao bất tuyệt mà giới thiệu, Vân Vũ Ảnh dường như chăm chú nghe, thẳng đến khi hai gã hán tử kia rời mắt khỏi nàng, Vân Vũ Ảnh tiễn tiểu nhị đi vội, cúi đầu vui vẻ ăn.Nàng không thể không thừa nhận, Tiêu Doanh Quận chúa quả nhiên là dự liệu đúng, có một số người nhất định cũng không bỏ qua với hài tử.---------------------------Tác giả có lời muốn nói: đổi mới~ cảm ơn đại gia quan tâm nga~~ hảo hảo ngủ một ngày, cảm giác thoải mái hơn nhiều~ cho nên viết xong nhanh một chút, mọi người cùng xem nga~Câu chuyện này là chậm nhiệt, chuyện xưa tương đối sẽ dài, cho nên muốn xem cảnh tình cảm, có thể dưỡng đến mấy ngày, Trường Ngưng bái thượng~