[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 88: Cảm Giác Rung Động



Chị học bá đã đi lâu rồi, nhưng Thi Nam Bắc vẫn còn chút mơ hồ. Càng nghĩ nàng càng thấy hành vi của chị học bá hôm nay thật khác thường. Bình thường, mỗi khi chị học bá ở cùng nàng, hai người thường nói chuyện trời đất rất nhiều, nhưng hôm nay sao mới nói được vài câu đã vội vàng bỏ đi?

Càng nghĩ, Thi Nam Bắc càng thấy không đúng, cuối cùng không nhịn được mà hỏi Ngô Lệ Lệ bên cạnh, “... Cậu có thấy hôm nay chị học bá có gì đó lạ không?"

Ngô Lệ Lệ giật mình: “...”

Đầu óc cậu thông suốt rồi sao? Giờ mới nhận ra chị học bá có điều kỳ lạ à?!

"...Lạ thế nào?” Ngô Lệ Lệ không chắc Thi Nam Bắc đã hiểu ra được điều gì, nên chỉ có thể mập mờ mà hỏi.

Nếu chẳng may Thi Nam Bắc chưa nghĩ tới chuyện đó, chẳng phải sẽ tự khai ra à? Điều này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến Thi Nam Bắc, Triệu Tuân Âm và cả chị học bá. Ngô Lệ Lệ rất cẩn trọng trong việc này.

Thi Nam Bắc nghiêm túc suy nghĩ một lúc, “Chỉ cảm thấy kỳ lạ thôi.”

Nhưng kỳ lạ thế nào, nàng lại không nói rõ được ngay. Ngô Lệ Lệ biết Thi Nam Bắc là người cực kỳ đơn giản, đơn giản đến mức nàng không quá bận tâm về một vấn đề nào đó, không như những người khác có thể trằn trọc suy nghĩ cả đêm. Vì vậy, khi Ngô Lệ Lệ hiểu rằng Thi Nam Bắc vẫn chưa nhận ra chị học bá thích mình, cô ấy thậm chí thầm thở phào nhẹ nhõm.

Như vậy cũng tốt, mặc dù nghĩ như vậy có phần tàn nhẫn với chị học bá, nhưng khi tình cảm đã đến mức này, không có kết cục chính là kết cục tốt nhất. Việc người trong cuộc không biết... Cũng xem như một kết thúc êm đẹp.

Nhưng lần này, cô ấy đã đánh giá thấp sự quan tâm của Thi Nam Bắc đối với chị học bá. Cả khi họ đã vào căng tin, lấy cơm và ngồi vào chỗ chuẩn bị ăn, Thi Nam Bắc đột nhiên nói: “Tớ biết chị học bá có gì lạ rồi!"

Ngô Lệ Lệ đang ăn cơm, biểu cảm có chút thờ ơ, “À, vậy sao? Vậy cậu nói xem chị học bá lạ chỗ nào?”

“Chị ấy thất tình— " Thi Nam Bắc nghiêm túc nói.

Ngô Lệ Lệ giật mình, nghẹn cả cơm, “Khụ khụ khụ...”

Nam Bắc biết chị học bá thích mình sao?

Thi Nam Bắc nhìn Ngô Lệ Lệ một cách kỳ lạ, “... Cậu phản ứng lớn thế làm gì? Chẳng lẽ tớ đoán đúng?"

“À không.” Ngô Lệ Lệ có chút ngượng ngùng lấy một tờ giấy, lau miệng, “Chỉ là đột nhiên nghe cậu nói chị học bá thất tình, có chút ngạc nhiên..."

Nghĩ ngợi, Ngô Lệ Lệ lại hỏi, “Nói thật đi Nam Bắc, cậu thấy chị học bá đẹp không?"

“Đẹp chứ.” Thi Nam Bắc không cần suy nghĩ mà đáp ngay.

“Triệu Tuân Âm đẹp hay chị học bá đẹp hơn?” Ngô Lệ Lệ lại hỏi.

“Cái này không thể so được, mỗi người đẹp theo cách riêng.” Thi Nam Bắc thấy câu hỏi của Ngô Lệ Lệ có chút kỳ lạ, nhưng lại không nói rõ được kỳ lạ chỗ nào, “Cậu hỏi vậy làm gì? Ai đẹp hơn ai, chuyện đó quan trọng sao?"

“Chỉ là hỏi thôi mà, giả dụ nhé, tớ chỉ giả dụ thôi... Cậu và Triệu Tuân Âm kết hôn, có phải vì cô ấy đẹp không?”

Dù Thi Nam Bắc đã kết hôn với Triệu Tuân Âm lâu rồi, nhưng hai người vốn là kết hôn chớp nhoáng. Là bạn của Thi Nam Bắc, Ngô Lệ Lệ thực sự muốn hỏi vì sao Thi Nam Bắc lại chọn kết hôn với Triệu Tuân Âm ngay sau lần gặp đầu tiên.

...Nói vậy có vẻ không hay lắm, cũng có chút không phải với thần tượng của mình, nhưng phải nói thật, Ngô Lệ Lệ luôn nghĩ rằng người phù hợp với Thi Nam Bắc nên là một người cùng tuổi như chị học bá, hiểu và quan tâm đến Thi Nam Bắc, là người trưởng thành, đều học y, có nhiều chủ đề chung để trò chuyện.

Triệu Tuân Âm rất tốt, nhưng dù sao cũng lớn hơn Thi Nam Bắc tới 13 tuổi, lại hoạt động trong giới giải trí, trong khi Thi Nam Bắc là người đơn giản, thích những điều giản dị nhất. Trước đây, khi trò chuyện trong phòng ký túc xá, khi mọi người hỏi về kế hoạch tương lai của mỗi người, Thi Nam Bắc luôn nói rằng nàng hy vọng có một người yêu mình, mình cũng yêu người đó, trở thành một bác sĩ giỏi và cứu giúp nhiều bệnh nhân.

Nàng thực sự rất đơn giản, không màng danh lợi, trân trọng từng khoảnh khắc nhỏ trong cuộc sống, và dùng trái tim để quan sát thế giới này.

Thi Nam Bắc đúng là hiện thân của sự ngây thơ và lãng mạn.

Nhưng ngược lại, vợ của Thi Nam Bắc, Triệu Tuân Âm, lại làm việc trong giới giải trí đầy phức tạp. Hai người như vậy đến với nhau, đặc biệt là không có nền tảng tình cảm mà đã lựa chọn kết hôn, Ngô Lệ Lệ thật sự lo lắng liệu Thi Nam Bắc có phải bị vẻ đẹp làm mờ mắt khi quyết định kết hôn với Triệu Tuân Âm hay không?

Và đúng là chuyện như vậy Thi Nam Bắc cũng có thể làm được.

Cô ấy đã muốn hỏi về những vấn đề này từ lâu, nhưng lại không có cơ hội tốt để hỏi.

Hôm nay là dịp rất tốt để hỏi.

“Cậu đúng là biết cách 'giả dụ' thật đấy.” Thi Nam Bắc nhìn Ngô Lệ Lệ, thấy câu hỏi của cô ấy cũng không phải là không thể trả lời, nên nàng nói, “Có thể là có phần do lý do này. Cậu biết mà, Triệu Tuân Âm thật sự rất đẹp, từ ngũ quan đến làn da, vóc dáng, tất cả đều hợp với gu thẩm mỹ của mình."

Ngô Lệ Lệ: “...”

Cậu thật là thẳng thắn.

Lúc này chẳng phải cậu nên nói rằng cậu thích Triệu Tuân Âm vì tính cách của chị ấy chứ không phải ngoại hình sao?

“Nhưng nếu là người khác, lần đầu gặp mà nói muốn kết hôn với mình, mình chắc chắn sẽ không đồng ý.” Thi Nam Bắc nghiêng đầu, “Tối đa là thấy người ta đẹp, nếu người đó tốt thì sẽ cân nhắc xem có nên hẹn hò hay không, chứ kết hôn thì không thể. Mình đâu phải ngốc, không thể nào kết hôn chớp nhoáng với bất kỳ ai.”

Ngô Lệ Lệ không nhịn được mà châm chọc: “... Ai cho cậu sự tự tin này, khiến cậu nghĩ mình không phải ngốc???”

“Ê!!!”

“Được rồi, được rồi, tớ sai, cậu tiếp tục nói đi.” Ngô Lệ Lệ giơ tay đầu hàng.

Thi Nam Bắc hừ một tiếng, tiếp tục nói: “Còn về việc kết hôn chớp nhoáng với Triệu Tuân Âm... thì có lẽ là do lần đầu tiên gặp chị ấy, mình cảm thấy người này rất quen thuộc, rất thích, có cảm giác không biết phải để tay chân ở đâu.”

Nàng chép miệng, có chút bất đắc dĩ, lại có chút nuông chiều mà nói: “Sau đó nghĩ kỹ lại, có lẽ là tình yêu sét đánh."

Ngô Lệ Lệ không ngờ rằng cuối cùng lại nhận được câu trả lời như vậy từ miệng Thi Nam Bắc. Cô ấy thực sự không nghĩ rằng Thi Nam Bắc lại có tình yêu sét đánh với Triệu Tuân Âm, vì cô ấy luôn cho rằng Thi Nam Bắc là người phản ứng rất chậm với tình cảm.

“... Không thể nào, cậu mà cũng biết mình có tình yêu sét đánh sao?" Không phải Ngô Lệ Lệ không muốn giữ thể diện cho Thi Nam Bắc, mà thực sự từ khi quen biết Thi Nam Bắc, cô ấy luôn cảm thấy người bạn này quá chậm trong chuyện tình cảm.

Thi Nam Bắc thắc mắc: “Tại sao lại không biết? Cho dù lúc đó tôi không biết, tôi cũng có thể cảm nhân được sư khác biệt của mình đối với một người mà.”

Ngô Lệ Lệ nhất thời cảm thấy Thi Nam Bắc nói cũng có lý:

Thực ra Thi Nam Bắc nói cũng đúng, kiểu người như nàng, thẳng thắn và trực tiếp, luôn nói gì làm nấy, lúc đầu khi gặp Triệu Tuân Âm, ấn tượng đầu tiên là người này rất đẹp, và phản ứng thứ hai là nhận ra phản ứng sinh lý của mình khi gặp Triệu Tuân Âm không bình thường:

Tim đập nhanh, tay chân không biết để đâu, đặc biệt là khi nghe Triệu Tuân Âm nói muốn kết hôn với mình, cảm giác tim đập như trống trận lúc đó. Đọc nhiều tiểu thuyết ngôn tình như vậy, cũng đọc nhiều truyện tổng tài bá đạo trên mạng, Thi Nam Bắc dù có chậm chạp đến đâu cũng hiểu được mình đối với Triệu Tuân Âm là khác biệt. Vì vậy, khi Triệu Tuân Âm đề nghị kết hôn, nàng liền đồng ý ngay.

“Dừng lại dừng lại...” Ngô Lệ Lệ nghe đến đây không nhịn được mà ngắt lời Thi Nam Bắc, “Tại sao tôi lại cảm thấy cậu đối với chuyện kết hôn rất tùy tiện? Không chút thần thánh nào đối với hôn nhân sao???"

Thi Nam Bắc đầy vẻ thắc mắc: “Tại sao phải coi hôn nhân là thần thánh?"

Câu hỏi này thực sự khiến Ngô Lệ Lệ cảm thấy chấn động: “...?”

Tại sao à?

Mọi người không phải đều như vậy sao?

Dù là nam hay nữ, già hay trẻ, khi nhắc đến hôn nhân, ai cũng có vẻ thẹn thùng, đầy mong đợi và nhiệt huyết, mong một lần là ở bên nhau đến đầu bạc răng long.

“— Như vậy không thấy mệt mỏi sao?" Thi Nam Bắc rất thông suốt, không giống như chỉ mới 21 tuổi, “Đối với một sự việc, một mối quan hệ mà cẩn trọng, cố gắng thể hiện mặt tốt nhất của mình, mong muốn dâng hiến tất cả những gì tốt đẹp nhất cho đối phương, xem vai trò của mình trong mối quan hệ đó là thần thánh, chẳng phải sẽ rất mệt sao?"

Ngô Lệ Lệ bị nàng hỏi đến ngẩn ngơ: "...?"

Thi Nam Bắc bình tĩnh nói: “Tôi chỉ nghĩ làm người làm việc tùy theo trái tim là được rồi. Có lẽ tôi thật sự khá tùy tiện, tôi rất thích Triệu Tuân Âm, nên khi chị ấy nói muốn kết hôn, tôi liền đồng ý. Không có gì liên quan lớn đến việc chị ấy có là ảnh hậu hay không, hay chị ấy đẹp đến mức nào.”

“Trong mối quan hệ này, tôi thích chị ấy, yêu chị ấy, sống cùng chị ấy, nếu chị ấy cũng như tôi, thì chúng tôi có thể duy trì mối quan hệ này, một năm hai năm, ba năm năm năm, hoặc mười năm hai mươi năm đều có thể.

Nếu một ngày nào đó chị ấy thay đổi hoặc tôi thay đổi, thì kết thúc mối quan hệ này là được, không cần phải oán trách trời đất, cũng không cần phải đặt ra thời hạn 50 năm hay 60 năm ngay từ đầu, như thể nếu không ở bên nhau đến đầu bạc răng long thì có lỗi với quốc gia, với nhân dân vậy.”

Nàng nghiêm túc nói: “Kết hôn chỉ là một trạng thái hiện tại, phù hợp với mối quan hệ của tôi và chị ấy lúc đó, nên tôi đã kết hôn thôi.”

Thi Nam Bắc rất ít khi nói một đoạn dài như vậy, Ngô Lệ Lệ nghe đến chóng cả mặt, không hiểu lắm nhưng lại dường như hiểu được chút chút, “... Tôi hơi rối rồi, cậu có thể tóm tắt lại đơn giản không?"

“Tóm tắt lại đơn giản?” Thi Nam Bắc cười nhẹ, “Chỉ là mình thích chị ấy, nên kết hôn thôi.”

Ngô Lệ Lệ: “...”

Được rồi, đúng là quá đơn giản.

Cô ấy nhịn đi nhịn lại, cuối cùng nhìn vào những bữa ăn mà chị học bá đã mời mình, Ngô Lệ Lệ quyết định giúp chị hỏi, “... Vậy nếu người đó là chị học bá thì sao? Cậu đừng coi lời mình nói là thật, chỉ là nói đùa thôi mà— cậu thấy đấy, chị học bá và cậu quan hệ cũng khá tốt phải không? Chị ấy cũng xinh đẹp, đối với cậu vừa dịu dàng vừa chu đáo, hai người còn có nhiều chủ đề chung để trò chuyện. Nếu ban đầu là chị ấy đề nghị kết hôn, cậu có đồng ý không?"

Thi Nam Bắc chống cằm suy nghĩ: “Tôi thấy câu hỏi của cậu kỳ lạ thật đấy. Chẳng lẽ tôi kết hôn với ai đó chỉ vì người đó xinh đẹp, đối tốt với tôi và có nhiều chủ đề chung để nói chuyện sao?”

Ngô Lệ Lệ: “...”

Cậu im đi được không.

“... Chẳng phải mình đang giả dụ thôi sao?"

“Giả dụ à.” Thi Nam Bắc nghiêm túc suy nghĩ, “Chị học bá à... chủ yếu là chúng tôi là bạn mà, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó.”

Ngô Lệ Lệ: “...”

Cậu ngốc quá! Cậu coi người ta là bạn, người ta lại coi cậu là bạn gái đấy!

Sau khi nói xong, Thi Nam Bắc thật sự đặt mình vào vị trí và tưởng tượng xem nếu người đề nghị kết hôn là chị học bá thì sẽ thế nào: “Sẽ không đồng ý.”

Ngô Lệ Lệ hơi sững lại, câu trả lời của Thi Nam Bắc có phần trong dự đoán của cô ấy, nhưng lại có phần ngoài ý muốn: “Ừm? Tại sao???"

“Chỉ là không có cảm giác rung động với chị học bá.” Thi Nam Bắc thẳng thắn, “Nhưng nếu chị học bá chỉ thổ lộ thôi, tôi có thể sẽ cân nhắc và thử hẹn hò với chị ấy, vì tôi cũng có vẻ thích chị ấy. Nhưng kết hôn thì thật sự không, tôi đâu phải cứ thấy người đẹp là lập tức muốn kết hôn.”

Ngô Lệ Lệ: “...”

Được rồi, có vẻ như tình cảm của chị học bá thực sự đã định trước là không có kết quả rồi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...