[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 73: Chương Trình Thực Tế



Càng có nhiều thảo luận trực tuyến về chương trình thực tế này, đội ngũ sản xuất càng vui mừng. Dù là nói về An Hoà hay ai, chỉ cần có người thảo luận là độ quan tâm đủ cao, sau khi phát sóng, tỷ suất người xem chắc chắn không cần phải lo lắng.

Đội ngũ sản xuất không lo lắng, nhưng An Hoà, vợ của nhà đầu tư lớn nhất chương trình này, lại mất ngủ vào ban đêm. Không thể nào khác được, bao nhiêu năm rồi, cô ấy đã thử đủ mọi cách để quay lại nhưng đều không thành công, chẳng lẽ như thầy bói nói, cả đời này cô ấy chỉ có thể an phận bình an, không thể mong đợi gì lớn lao sao?

Nghĩ đến đây, An Hoà không kìm được nước mắt, nhưng người phụ nữ bên cạnh vẫn ngủ rất say, hoàn toàn không nhận ra cô ấy mất ngủ, trằn trọc. Vậy là An Hoà đẩy người bên cạnh dậy, "Nếu lần này em vẫn không thành công, em có nên đi nhảy lầu không?"

Câu nói của An Hoà không có chủ ngữ vị ngữ rõ ràng, khiến bà chủ Kỳ vừa tỉnh giấc nghe mà mơ hồ.

Không thành công?

Chuyện gì không thành công?

Bà chủ Kỳ nghĩ một lúc mới nhớ ra, trong những việc gần đây họ làm, thất bại mà An Hoà trải qua chỉ có chuyện hai người muốn có con.

Nhưng về việc này, bà chủ Kỳ luôn nhìn nhận khá thoáng, cũng biết không ai nói chuẩn bị tốt trước khi mang thai là có thể có ngay được, chuyện này luôn có sự lặp đi lặp lại, bác sĩ cũng nói cả hai cần giữ tâm trạng thoải mái hơn.

"Không thành công thì lần sau lại thử." Khi ở bên An Hoà, bà chủ Kỳ thật sự không giống với vẻ lạnh lùng cứng rắn mà người ngoài thường thấy.

"Em đừng quá áp lực." Là vợ mình, bà chủ Kỳ còn mở miệng an ủi.

Nghe câu này, nước mắt An Hoà muốn trào ra, cô ấy biết bà chủ Kỳ thật sự đối xử với cô ấy rất tốt, ở nhà muốn gì có nấy, chỉ cần cô ấy mở miệng, bà chủ Kỳ đều làm được.

Nói thật, nếu là bản thân mình, cô ấy cũng không thể làm được việc hàng ngày tốn tiền để ủng hộ  vợ trong làng giải trí.

"Chị thật sự tốt quá." An Hoà nâng khuôn mặt khó gần của vợ mình, hôn một cái, "Chị yên tâm, nếu lần này em vẫn không nổi tiếng, em sẽ không cố gắng quay lại nữa."

Bà chủ Kỳ: "?"

Quay lại?

Bà chủ Kỳ còn chưa hỏi, An Hoà đã cảm động đến mức muốn cởi quần áo.

Bà chủ Kỳ: ???

Thấy bà chủ Kỳ chưa hiểu, An Hoà trách yêu, "Đồ ngốc, chị đối xử tốt với em như vậy mà không có ý gì sao?"

Bà chủ Kỳ hiểu ra, lật người lại và chơi đùa với An Hoà hai ba tiếng. Sau đó, An Hoà mệt đến mức không mở mắt nổi, chỉ nói: "Chị không thiệt thòi, tuy tốn tiền, nhưng có được cô vợ tốt như em."

Bà chủ Kỳ được lợi, tất nhiên là theo ý cô ấy: "Đúng vậy."

An Hoà: "Hahahahahahaha em nhất định sẽ làm chị trở thành vợ của ảnh hậu!"

"Được."

"Chị không thể nói thêm hai từ sao?!" An Hoà nhẹ đạp một cái, trách yêu.

Bà chủ Kỳ nghiêm túc: "Rất mong chờ."

An Hoà sững sờ, sau đó cười lớn: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"

***

Chương trình thực tế "Câu chuyện của vợ" cuối cùng cũng bắt đầu quay trong sự mong đợi của mọi người, cư dân mạng vui mừng đến mức muốn đốt pháo chúc mừng.

Ngày quay đầu tiên, đội ngũ chương trình chia thành bốn đội mang theo máy quay đến nhà của bốn cặp vợ chồng.

Đi đến nhà hai cặp vợ chồng lớn tuổi trước thì vẫn tốt hơn, một cặp là vợ chồng trung niên đã kết hôn hai mươi lăm năm: chồng là diễn viên kịch nói tên là Hầu Tước, vợ là sĩ quan quân đội tên là Hứa Tâm.

Cặp kia là vợ chồng đã kết hôn bốn mươi năm, chồng là giáo sư đại học, học trò đầy thiên hạ, tên là Kỷ Tinh Hà, vợ là nhà văn khoa học viễn tưởng, bút danh là Kỳ Điểm.

Hai cặp vợ chồng này cùng với cặp đôi mới cưới Triệu Tuân Âm và Thi Nam Bắc, và cặp đôi bảy năm bà chủ Kỳ và An Hoà, vừa đủ tạo nên một biên niên ký hôn nhân.

Khi đội chương trình đến nhà vợ chồng Hầu Tước và nhà giáo sư Kỷ, cả hai gia đình đều dậy sớm, đặc biệt là nhà giáo sư Kỷ, không chỉ đã ăn sáng, mà giáo sư Kỷ còn ra ngoài tập Thái Cực Quyền, lúc trở về thì gặp đúng đội chương trình.

Giáo sư Kỷ đã sáu mươi hai tuổi, tóc bạc phơ, lời nói dịu dàng như ngọc, trông rất phong độ của một học giả, thấy đội chương trình đến sớm cũng không ngạc nhiên, còn rất vui vẻ chào hỏi và mời đội chương trình vào nhà.

Sau khi vào nhà, đội chương trình đưa cho giáo sư Kỷ một tấm thẻ nhiệm vụ và thông báo rằng ông cần hoàn thành nhiệm vụ trước 2 giờ chiều hôm nay, sau đó đi đến sân bay.

“Ồ, tôi biết chuyện này.” Khi nhận thẻ nhiệm vụ, giáo sư Kỷ cười, “Tôi đã xem chương trình thực tế rồi, đoán được các bạn sẽ có nhiệm vụ cho chúng tôi.”

“Vợ ơi?” Giáo sư Kỷ gọi vợ, cười hì hì, “Nhanh lên, đến xem nhiệm vụ họ giao cho chúng ta."

"Anh tự xem không được à? Sao cứ phải gọi em đến xem cùng?" Vợ ông trách yêu.

"Nhưng anh thích ở bên em mà." Giáo sư Kỷ giải thích một cách nghiêm túc.

Nghe đến đây, đội chương trình không nhịn được mà cười phá lên. Hai ông bà thật sự rất tình cảm, đã kết hôn hơn 40 năm mà hầu như chưa bao giờ cãi nhau.

Hai cặp đôi đầu tiên ghi hình khá suôn sẻ, nhưng đến lượt cặp đôi Triệu Tuân Âm và bà chủ Kỳ thì mọi chuyện bắt đầu rối loạn.

Đặc biệt là cặp đôi Triệu Tuân Âm và Thi Nam Bắc. Đội chương trình đến nơi lúc sáu giờ sáng, năm sáu người vác máy quay đứng trước cửa căn hộ cao cấp của Triệu Tuân Âm, gõ cửa suốt mười phút mà vẫn không thấy ai mở cửa.

"Có phải đi nhầm nhà không?" Đội chương trình nhìn nhau.

"..." Điều này thật là xấu hổ.

Đạo diễn không bỏ cuộc, tiến lên gõ cửa lần nữa. Lần này chờ một chút, cuối cùng cũng có người ra mở cửa. Nghe thấy tiếng bước chân, đạo diễn lập tức bảo anh quay phim điều chỉnh ống kính, chĩa thẳng vào cửa để quay.

Một loạt tiếng bước chân từ xa đến gần, rồi mọi người nhìn thấy cánh cửa hé mở một khe nhỏ:

"Ai đấy?" Nghe giọng là biết không phải Triệu Tuân Âm. Hậu kỳ thêm một dấu chấm hỏi và dòng chữ "Đây là ai?"

Đạo diễn nói: "Chúng tôi là đội chương trình."

Rồi máy quay thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu ló ra từ khe cửa, không ai khác ngoài Thi Nam Bắc.

Thấy đúng là đội chương trình, Thi Nam Bắc có chút ngại ngùng, cười ngọt ngào nói: "Thật xin lỗi, chúng em không biết các anh sẽ đến sớm vậy, em và chị Tuân Âm vừa dậy và đang chuẩn bị, các anh có thể đợi chúng em một chút được không? Thật xin lỗi."

Đạo diễn là một chú trung niên hơn ba mươi tuổi, thấy Thi Nam Bắc dễ thương đáng yêu nói chuyện ngọt ngào với mình, làm sao mà không đồng ý?

Vậy là gật đầu đồng ý ngay.

Sau khi nhận được câu trả lời, Thi Nam Bắc đóng cửa lại, trên màn hình hậu kỳ xuất hiện dòng chữ: "Đoán xem họ sẽ mất bao lâu để chuẩn bị?"

Một lúc sau, khoảng năm phút, Thi Nam Bắc mở cửa lần nữa, đã chuẩn bị xong.

Đạo diễn lần đầu thấy một cô gái chuẩn bị nhanh vậy, ngẩn người hỏi Thi Nam Bắc, đã chuẩn bị xong rồi sao?

Thi Nam Bắc hơi ngại ngùng gật đầu trả lời: "Vâng, để các anh đợi lâu rồi...”

Mời đội chương trình vào nhà, hỏi Thi Nam Bắc có thể quay phòng được không? Thi Nam Bắc đồng ý, nhân lúc đội đang quay phòng, cô trở về phòng ngủ, gọi người phụ nữ đang nằm ngủ trên giường dậy:

"Triệu Tuân Âm, chị dậy ngay cho em, đội chương trình đến rồi, chị chỉ nói với em là tham gia chương trình thực tế, nhưng không nói là họ sẽ đến nhà quay phim!" Thi Nam Bắc hơi hoảng.

Dù sao Thi Nam Bắc cũng không phải người trong làng giải trí, bình thường học y vì áp lực học tập lớn, không có thời gian theo dõi chương trình thực tế, nên không biết đội chương trình sẽ đến nhà quay phim.

...Tối qua nàng còn làm ầm ĩ với Triệu Tuân Âm suốt đêm, giờ thì tốt rồi, bị bắt quả tang, Thi Nam Bắc hối hận chết đi được.

"Đến thì đến." Triệu Tuân Âm còn chưa tỉnh ngủ, nghe lời vợ nói xong cũng không phản ứng gì, có vẻ định ngủ tiếp.

Nếu là bình thường, Thi Nam Bắc có thể để Triệu Tuân Âm ngủ tiếp, nhưng giờ có đội chương trình ngoài kia, Thi Nam Bắc dù gan lớn cũng không dám một mình đối mặt với máy quay lần đầu.

Vậy là nàng lên giường, cố gắng kéo Triệu Tuân Âm dậy, đồng thời ký không ít thỏa thuận "mất quyền".

Đội chương trình quay phòng nửa tiếng mới thấy ảnh hậu Triệu Tuân Âm bước ra từ phòng ngủ.

"Chào buổi sáng." Trước ống kính, Triệu Tuân Âm hoàn toàn khác, vẻ lạnh lùng kiêu ngạo làm Thi Nam Bắc thấy như chị ấy có chị em sinh đôi.

...Quá là biến đổi, Thi Nam Bắc nghĩ thầm.

"Chào buổi sáng, chị Âm." Với vị thế hiện tại của Triệu Tuân Âm trong làng giải trí, đạo diễn gọi một tiếng chị cũng không sai, nhưng dù vẻ ngoài lạnh lùng, Triệu Tuân Âm cũng không tỏ vẻ kiêu căng.

"Khách sáo rồi, các anh đã ăn sáng chưa?"

"Chúng tôi đã ăn ở khách sạn rồi." Đạo diễn vừa nói vừa đưa cho Triệu Tuân Âm và Thi Nam Bắc một thẻ nhiệm vụ.

"Đây là...?" Triệu Tuân Âm mở thẻ nhiệm vụ, nhìn dòng chữ trên đó, vẻ mặt cứng lại một lúc.

Thi Nam Bắc ngốc nghếch đọc lên, tiết kiệm công sức của anh quay phim: "Đi đến quảng trường và thu thập sự ngưỡng mộ của mười học sinh tiểu học???"

Thi Nam Bắc mặt mày ngơ ngác hỏi đội chương trình: "Thu thập sự ngưỡng mộ thế nào?"

Máy quay lắc đầu, ý là không biết, không nói được, các bạn tự nghĩ cách.

"Từ giờ đến 2 giờ chiều, các bạn có sáu tiếng để hoàn thành nhiệm vụ." Đạo diễn nói, "Hai cặp đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ có thể chọn đi máy bay đến đích, cặp thứ ba hoàn thành nhiệm vụ có thể chọn đi tàu cao tốc, cặp cuối cùng phải đi tàu hỏa cũ đến đích."

Triệu Tuân Âm: "..."

Còn tàu hỏa cũ?

Còn sự ngưỡng mộ của học sinh tiểu học?

Không biết bây giờ trẻ con thế hệ Z vô cùng khó chịu sao?

Muốn được chúng ngưỡng mộ, còn khó hơn lên trời, vẫn đề là bây giờ đã nghỉ hè, họ đi đâu mà tìm được mười học sinh tiểu học chứ!!!

Thật không biết bà chủ Kỳ tìm đâu ra biên kịch với kế hoạch này, không sợ tự mình gặp rắc rối sao?

Chương trước Chương tiếp
Loading...