[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 68: Bà Mẹ Vợ Tốt



Nhưng vào những lúc như thế này, đặc biệt là lần đầu tiên giao tiếp với mẹ vợ, dù mẹ vợ có kỳ lạ đến đâu, Triệu Tuân Âm cũng chỉ biết nhắm mắt làm theo, bởi cô không biết đây có phải là một bài kiểm tra đầu tiên của mẹ vợ hay không.

Năm đó, An Hòa gặp mẹ vợ cũng bị bối rối, vừa mở miệng đã tán tỉnh mẹ của bà chủ Kỳ. Đến bây giờ đã bao nhiêu năm trôi qua, mẹ vợ của An Hòa vẫn thỉnh thoảng mang chuyện đó ra để trêu An Hòa, khiến An Hòa luôn cảm thấy không yên lòng vì lúc đó không biết giữ miệng.

Sau đó, biết tin bạn thân của mình – Triệu Tuân Âm, đã kết hôn, ngày đầu tiên An Hòa đã lái xe đến nhà Triệu Tuân Âm, với tư cách là người đã trải qua và bạn thân lâu năm, dạy cho Triệu Tuân Âm một bài học sống động về "Cách làm sao để chiếm được lòng mẹ vợ trong lần gặp đầu tiên."

Triệu Tuân Âm không nhịn được, hỏi: "Chị có cần phải làm vậy không? Chị chẳng phải đã nói rằng chị kết hôn với bà chủ Kỳ chỉ để tiêu xài tiền của chị ấy sao? Sao còn phải tốn công nghiên cứu làm cách để lấy lòng mẹ vợ làm gì?"

An Hòa nghiêm túc đáp: "Cái đó khác. Nếu chị và Kỳ Ngộ chia tay là do chị tự làm, hậu quả chị tự chịu, nhưng nếu là do mẹ hay bố của chị ấy thì chị không phục."

"Không phục gì cơ?"

"Chị làm chủ vận mệnh của mình, không phải là trời định!"

Triệu Tuân Âm: "..."

Trời ơi, cái gì mà 'tôi làm chủ vận mệnh của mình' chứ.

Dù nói là vậy nhưng Triệu Tuân Âm vẫn ngoan ngoãn nghe hết bài giảng của An Hòa. Thực ra tóm lại chỉ có mười hai chữ: "Nghe lời, khen ngợi, thể hiện lòng trung thành, xây dựng hình ảnh."

Vì thế Triệu Tuân Âm lại tự giới thiệu một lần nữa qua điện thoại: "Mẹ, con là Triệu Tuân Âm."

Nghe lời, hoàn thành.

Vừa nói xong, cô đã nghe thấy giọng đầy tự đắc trong điện thoại, giống hệt lúc Thi Nam Bắc tự đắc, chỉ cần nghe giọng điệu này, Triệu Tuân Âm cũng biết đây chắc chắn là mẹ con ruột.

Nhưng mẹ vợ cô không nói chuyện với cô, mà nói với người khác:

"Nghe thấy chưa? Đây là con dâu của tôi, Triệu Tuân Âm, chính là Ảnh hậu, ngôi sao lớn trên quảng cáo, người đẹp lắm, bây giờ con bé gọi tôi là mẹ rồi – Tôi giỏi chưa?"

Triệu Tuân Âm: "...?"

Vậy ra mẹ vợ mở loa ngoài chỉ để khoe với người khác sao?

...Thật trẻ con, Triệu Tuân Âm thầm nghĩ, trẻ con và tự hào thế này, liệu có ai đó sẽ phối hợp với bà không?

Vừa nghĩ xong, cô đã nghe thấy những tiếng cảm thán và khen ngợi từ đầu dây bên kia:

"Trời ơi, thật sự là Triệu Tuân Âm sao? Thật là lợi hại!"

"Ngôi sao lớn quả là khác biệt, giọng nói cũng đặc biệt dễ nghe, mẹ của Nam Bắc nhớ xin chữ ký cho tôi nhé!"

"Thật tuyệt vời! Khi nào tôi mới có ngôi sao lớn gọi mình là mẹ đây, nếu con gái tôi cũng xinh đẹp như vậy thì tốt..."

Triệu Tuân Âm: "..."

Vậy mẹ vợ gọi điện chỉ để khoe khoang thôi sao?

Triệu Tuân Âm bắt đầu cảm thấy gia đình Thi Nam Bắc không phải là những người theo lối mòn... Nhưng so với những gia đình khác, có lẽ gia đình như vậy dễ hòa hợp hơn.

"Được rồi, tôi phải nói chuyện với con dâu tôi đây." Sau khi được khen ngợi một hồi, mẹ của Thi Nam Bắc mới hài lòng, nói với mọi người.

Một lát sau, Triệu Tuân Âm nghe thấy mẹ của Thi Nam Bắc dường như đã đi đến một nơi yên tĩnh hơn.

"Tuân Âm?" Mẹ của Thi Nam Bắc gọi cô.

"Vâng, con đây, mẹ nói đi." Lần đầu tiên giao tiếp với mẹ vợ, Triệu Tuân Âm thật sự không có kinh nghiệm, khi mẹ vợ gọi cô, cô đáp lại một cách căng thẳng, không hiểu sao giọng nói của cô lại khô khan.

...Xong rồi, mình đã 34 tuổi, lần đầu tiên giao tiếp với mẹ vợ lại như thế này, còn có chút tôn nghiêm của một Ảnh hậu và hình tượng ngôi sao không?

Sao mình lại không biết nói một vài lời chúc mừng? Điều này có để lại ấn tượng xấu với mẹ vợ không?

Triệu Tuân Âm lo lắng +1.

"Đừng căng thẳng vậy, mẹ gọi điện không phải để trách mắng gì con. Hôm nay là ba của Nam Bắc nói với mẹ, mẹ mới biết Nam Bắc đã kết hôn với con."

Triệu Tuân Âm: "..."

Vậy ra Thi Nam Bắc chưa nói với mẹ về việc kết hôn sao?

...Đúng là đứa con bất hiếu!

Nhưng lúc này mà trách mắng Thi Nam Bắc cũng vô ích, để lại ấn tượng tốt với mẹ vợ quan trọng hơn. Triệu Tuân Âm vội vàng nhận lỗi: "Xin lỗi mẹ... À không, mẹ, là do con không chu đáo, không thông báo trước với mẹ. Mẹ thật sáng suốt."

Khen ngợi, hoàn thành.

Quả nhiên, mẹ của Thi Nam Bắc nghe lời này liền vui vẻ: "Không sao, bây giờ biết cũng chưa muộn. Con xinh đẹp thế này, Nam Bắc vui đến quên cả trời đất cũng là điều bình thường."

Triệu Tuân Âm: "...?"

Mẹ vợ ơi, hình như từ "vui quên cả trời đất" không phù hợp trong trường hợp này đâu nhỉ?

"Vậy ai là người cầu hôn trước?" Mẹ vợ hỏi.

Triệu Tuân Âm: "..."

Nói ra thì có thể mẹ không tin... Chúng con gặp nhau qua buổi xem mắt.

"... Con cầu hôn." Tính rộng ra thì cũng có thể coi như cô là người cầu hôn.

"Oh..." Giọng của mẹ vợ kéo dài đầy hứng thú, "Con cầu hôn? Con thấy con gái mẹ có gì đáng để cầu hôn chứ?"

"Có phải là bị nó ép không?"

Triệu Tuân Âm: "..."

Sao mỗi lần nói đến chuyện này, phản ứng của bà nội và mẹ của Thi Nam Bắc đều giống nhau thế?

Cô bắt đầu tự hỏi vợ mình rốt cuộc là người như thế nào mà có thể khiến cả bà nội và mẹ đều có suy nghĩ như vậy.

"Không phải." Triệu Tuân Âm thể hiện lòng trung thành, "Con thích em ấy."

Thể hiện lòng trung thành, hoàn thành.

"Thôi được rồi, mẹ cũng thích con." Mẹ của Thi Nam Bắc nói một cách không thể tưởng tượng nổi.

Triệu Tuân Âm: "???"

Con nói thích có lẽ không phải là thích giống mẹ nói đâu mẹ vợ.

Tại sao tư duy của mẹ vợ còn nhảy số hơn cả vợ mình? Cô nên đáp lại thế nào đây?

Triệu Tuân Âm lo lắng +10086.

"Nam Bắc đang ở chỗ con phải không?" Mẹ của Thi Nam Bắc hỏi.

"Đúng, em ấy đang ở chỗ con." Triệu Tuân Âm tưởng mẹ vợ muốn Thi Nam Bắc nghe điện thoại, lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cô đã hiểu vì sao khi vợ mình nghe điện thoại của mẹ lại căng thẳng, lo lắng và xấu hổ như vậy. Mẹ vợ cô so với các cuộc phỏng vấn mà cô từng trải qua, còn khiến cô đau đầu hơn.

...Chính là cô không biết mẹ vợ sẽ nói gì tiếp theo.

Nhưng có vẻ như mẹ vợ không có ý định nói chuyện với con gái mình nữa, sau khi nghe Triệu Tuân Âm nói xong, bà không hỏi thêm gì mà chỉ nói: "Được rồi, nếu có thời gian, chúng ta hãy cùng nhau ăn bữa cơm nhé?"

Giọng điệu thỏa thuận, hoàn toàn không giống những bà mẹ chồng ác ý trong các bộ phim mà Triệu Tuân Âm từng đóng.

Triệu Tuân Âm làm sao có thể từ chối, liền hỏi mẹ vợ khi nào có thời gian? Vì cô là ngôi sao, lại là Ảnh hậu, lịch trình luôn bận rộn nên để chắc chắn, cô hỏi xem mẹ vợ khi nào rảnh để cô trống lịch gặp mặt.

Thật hiếm thấy, người cuồng công việc như cô lại sẵn sàng trống lịch để làm hài lòng mẹ vợ. Nếu người ngoài biết được, chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên.

Xây dựng hình ảnh, hoàn thành.

Nhưng không ngờ mẹ vợ lại nói:

"Không sao, mẹ không có thời gian quanh năm, không cần phải quá lo lắng. Nam Bắc đã kết hôn với con, vậy thì mong con chăm sóc tốt cho con bé. Mẹ không ngại nói thật, con bé có chút ngốc nghếch, hy vọng con không để ý.

Khi nào mẹ rảnh mẹ sẽ liên lạc lại, nếu con không rảnh cũng không sao. Mẹ còn hai ván mạt chược nữa là xong, lần sau nói chuyện tiếp." Nói xong bà liền cúp máy.

Triệu Tuân Âm cầm điện thoại, trầm ngâm: "..."

Sao mà khác xa với những gì cô tưởng tượng về mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu vậy? Bài học của An Hòa rốt cuộc có hữu ích không?

***

Sau khi kết thúc cuộc gọi với mẹ của Thi Nam Bắc, Triệu Tuân Âm vẫn chưa thể hoàn toàn hiểu rõ tình hình, suy nghĩ mãi cũng không ra mình đã thể hiện tốt hay không, cô cảm thấy cần phải tìm cơ hội để tỏ lòng kính trọng. Vì thế, cô hỏi Thi Nam Bắc, người đang chuẩn bị ngủ trưa: "Mẹ em thường không ở Thành Đô à?"

Cô nhớ đã nghe bà nội của Thi Nam Bắc nói rằng con trai và con dâu không sống ở Thành Đô.

"Đúng vậy, họ không ở Thành Đô, một năm em chỉ gặp họ một lần." Nói đến đây, Thi Nam Bắc trở nên lý lẽ mạnh mẽ, "Nên việc em quên báo cho họ biết về việc kết hôn cũng là bình thường."

Dường như em ấy còn cảm thấy bị mẹ trách mắng vì không báo tin kết hôn là một điều ấm ức.

Hừ, không phải lỗi của em, sao lại mắng em?

Uất ức.

Triệu Tuân Âm nghe vợ nói mà không biết phải bắt đầu từ câu nào để bình luận. Trước đây cô luôn nghĩ những người không thông báo cho cha mẹ về các quyết định quan trọng có lẽ vì không thân thiết với họ, nên không cần thiết phải thông báo.

Nhưng bây giờ nhìn Thi Nam Bắc, cô nhận ra rằng vợ mình không phải là không thân thiết với cha mẹ, mà họ tôn trọng quyết định của nhau, coi Thi Nam Bắc là một cá nhân độc lập, họ chỉ có quyền biết chứ không có quyền quyết định.

...Thật đáng ghen tị.

Nhưng ghen tị thì ghen tị, cô cũng biết rõ mức độ ngốc nghếch của vợ mình. Cuối cùng cô đành từ bỏ việc thảo luận vấn đề này với Thi Nam Bắc.

Có lẽ do ở bên Thi Nam Bắc lâu nên cô cũng có một tâm lý rất tốt về diễn biến của mọi việc, không như trước đây, cứ phải lo lắng, chuẩn bị trước hai ba năm.

Bây giờ cô cũng không thấy có gì to tát, đến lúc đó thì cứ đối phó từng tình huống thôi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...