[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 53: Chuyện Này Để Sau Hãy Nói



Triệu Tuân Âm làm những việc như dỗ dành vợ, nói những lời yêu thương khá thạo nên khi nói những lời yêu thương, và nịnh nọt những lúc nên nịnh rất nhanh chóng mà không hề có chút hình tượng nào, khiến Thi Nam Bắc cuối cùng nhìn cô với vẻ nghi ngờ nói, "... Chị thực sự là nữ diễn viên xa cách trên TV à?"

Còn việc ít nói như đã giới thiệu về hình tượng thì sao? Sao bảo không thể hiện biểu cảm trên gương mặt nhiều?

Ở đâu??? ???

“Hình tượng là giả.” Triệu Tuân Âm cảm thấy có chút mặt dày trước mặt vợ cũng không ảnh hưởng gì.

“Được rồi.” Thi Nam Bắc hiển nhiên tâm trạng tốt hơn nhiều, bản thân nàng cũng không phải là người nhút nhát, lúc nàng không vui sẽ nói ra, Triệu Tuân Âm cũng đã dỗ dành, giải thích cũng giải thích rồi, nếu còn nhắc mãi đến chuyện này thì là do nàng muốn kiếm chuyện.

"Đúng rồi, em tới mang quà cho chị!" Thi Nam Bắc nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, nhớ tới mục đích đến đây, liền thò tay vào túi tìm thứ gì đó: "Tèn tenn! Nhìn xem!"

Thi Nam Bắc giơ một chuỗi vòng tay lên trước mặt, trên mặt Triệu Tuân Âm sửng sốt: "Đây là...?"

Thứ lỗi cho Triệu Tuân Âm vì sự vụng về, nhưng món quà của Thi Nam Bắc có chút khó giải thích. Chiếc vòng tay quả thực là một chiếc vòng tay, nhưng cô lại không hiểu mặt dây chuyền hình tròn treo trên đó là gì.

À, lần trước tặng móc khóa, lần này tặng vòng tay, có vẻ em bé đã tiến bộ rất nhiều trong việc tặng quà.

“Quà đó!” Thi Nam Bắc vừa nói vừa vui vẻ đeo chiếc vòng tay vào tay Triệu Tuân Âm, sau đó chỉ vào mặt dây chuyền hình tròn nói với Triệu Tuân Âm: “Chị có nhìn thấy vật hình tròn này không? Bên trong có cảm biến, nếu chị chạm vào nó, chiếc vòng bên em sẽ rung động.

Nói đến đây, Triệu Tuân Âm tự nhiên đưa mắt nhìn về phía cổ tay Thi Nam Bắc, mặt dây chuyền cùng kiểu dáng với cô: "..."

Lần này Thi Nam Bắc khá sáng tạo, nhưng...

"... Em tìm được những thứ này ở đâu?" Triệu Tuân Âm hỏi.

“Em mua ở cửa hàng.” Thi Nam Bắc nhìn rất hài lòng với món quà nàng tặng lần này. “Nói cho chị biết, thỉnh thoảng em chơi game hoặc đọc sách, nên không nhận được thì nhắn tin của chị, sau này chị có thể nhấn vào nó và em sẽ cảm nhận được."

Sau khi nói xong, Thi Nam Bắc đích thân trình diễn cách sử dụng hai chiếc vòng tay trước mặt Triệu Tuân Âm. Đừng nói rằng, Triệu Tuân Âm đã ở tuổi trung niên, chẳng hạn như thường không theo kịp sự phát triển của công nghệ, hai chiếc vòng tay này rất đơn giản, khi chạm vào một chiếc, chiếc còn lại sẽ thực sự rung lên, và điều kỳ lạ nhất là sẽ có những luồng ánh sáng nhiều màu sắc phát ra từ chúng.

...Món quà đương nhiên rất tốt, nhưng khi đặt vào tay Triệu Tuân Âm, 34 tuổi, có cảm giác hơi kỳ lạ.

Suy cho cùng, cô đã giành được rất nhiều giải thưởng sau khi ra mắt nhiều năm.

Những món đồ trang sức cô đeo và quần áo cô mặc đều do đối tác của cô thiết kế riêng cho cô. Không thể nói chúng cao cấp đến mức nào nhưng chắc chắn cũng không hề rẻ.

“Chị rất thích.” Triệu Tuân Âm vừa nói vừa đặt chiếc vòng tay trái của mình trước mặt Thi Nam Bắc, “Cảm ơn vợ vì món quà.”

Triệu Tuân Âm hôn lên khóe môi Thi Nam Bắc, cười nói.

Thi Nam Bắc sắc mặt có chút đỏ lên, nàng là người rất chu đáo, hiểu chuyện, nàng biết rõ nguyên nhân thân phận của Triệu Tuân Âm, vì thế nói: “Em không có nói là chị nhất định phải đeo trên người, chỉ cần mang theo là được. Lúc em nhớ chị em sẽ gõ vào nó, nếu như chị cảm nhận được thì gõ lại nhé.”

“Đương nhiên.” Giọng nói của Triệu Tuân Âm rất dịu dàng, sờ sờ mặt vợ nói: “Nếu chị tham dự sự kiện mà ban tổ chức không yêu cầu thì chị sẽ luôn đeo theo bên mình."

Thi Nam Bắc rất vui mừng, ôm lấy Triệu Tuân Âm hôn cô hai cái, trong lòng Triệu Tuân Âm cảm thấy ngứa ngáy, cô hỏi Thi Nam Bắc: “Em có quay lại khách sạn với chị không?"

Tối nay cô sẽ ở lại Ninh Ba, sáng mai 8 giờ sẽ đáp chuyến bay đến Bắc Kinh để tham gia buổi quảng bá của đoàn làm phim. Cuối cùng, người vợ vô tư của cô đã chủ động đến thăm cô lần này. Tất nhiên, Triệu Tuân Âm sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt như vậy.

Nhưng không ngờ Thi Nam Bắc lại trực tiếp từ chối: “Thôi chị, em đi cùng Ngô Lệ Lệ, cậu ấy ở một mình trong khách sạn sẽ không an toàn.”

Cô biết Thi Nam Bắc tốt bụng đáng yêu, nhưng lúc này Triệu Tuân Âm không nhịn được mà tựa đầu vào trán nàng hỏi: “... Cho nên em định chỉ nhìn chị rồi rời đi sao? Thậm chí không ở lại với chị một đêm???"

Chẳng lẽ cô, một ảnh hậu với nhiều giải thưởng, không sánh được với cô bạn cùng phòng nhỏ bé của vợ mình?

Híc.

“Đúng vậy, em đến đây chỉ để theo đuổi ngôi sao, không muốn liên quan gì đến người thật.” Thi Nam Bắc tự tin nói: “Nếu không phải thật sự không vào được thì em đã không gọi điện cho chị, với tư cách là một người hâm mộ, em đã hoàn thành nghĩa vụ của mình, em hy vọng chị với tư cách là thần tượng, cũng có thể kiềm chế bản thân ".

Triệu Tuân Âm: "..."

Được rồi, tôi sẽ kiềm chế bản thân.

Dù muốn kiềm chế nhưng Triệu Tuân Âm vẫn trêu chọc Thi Nam Bắc trong xe bảo mẫu, khiến mặt Thi Nam Bắc đỏ bừng.

Triệu Tuân Âm nhờ người chở Thi Nam Bắc và Ngô Lệ Lệ đến khách sạn họ đã đặt, trước khi xuống xe, Thi Nam Bắc vẫn rất bình tĩnh và không hề cảm thấy buồn bã khi nói lời tạm biệt. Thi Nam Bắc vẫy tay với Triệu Tuân Âm và rời đi theo như dự định.

"...."

Vậy thái độ của vợ đối với cô là gì? Triệu Tuân Âm cười thầm nghĩ.

Cô đã ngoài 30 tuổi, biết mình đang ở trên đỉnh bão, lúc này cô thực sự nên giữ thái độ khiêm tốn, nhưng khi Triệu Tuân Âm ngồi trong xe, cô lại nhìn cô vợ nhỏ mặc áo hoodie của mình, hai tay cho vào túi và cúi đầu đi theo lưng cô bạn bước về phía trước, lòng cô vẫn rạo rực.

Cô thực sự không quan tâm, cho dù bị paparazzi chụp ảnh thì cô cũng công nhận. Sau khi vội vàng nói với người đại diện rằng tối nay cô sẽ đổi khách sạn, cô đeo kính râm, đeo khẩu trang và đội mũ đi theo hai người.

Người đại diện: "..."

Cậu có thể trưởng thành hơn được không?! Cậu chưa bao giờ ngủ với vợ mình hay gì à? Không ngủ cùng một đêm thì chết à?!

Thi Nam Bắc và Ngô Lệ Lệ ở quầy lễ tân của khách sạn đang xác minh thông tin đặt phòng, khi nhân viên chuẩn bị đưa thẻ phòng cho họ, họ quay đầu lại và nhìn thấy người phụ nữ có khí chất rất nổi bật nhưng che chắn rất chặt chẽ đang đi về phía cửa khách sạn.

Chậc chậc, chân cô dài quá, chắc chắn là một người đẹp rồi.

Triệu Tuân Âm đi về phía họ và nói với Ngô Lệ Lệ, "Tôi thực sự xin lỗi, nhưng em có thể thuê thêm một phòng không?"

Nghe thần tượng nói chuyện với mình, Ngô Lệ Lệ ôm ngực gần như không kịp phục hồi, chỉ nói: "Đương nhiên được a!!!"

Bây giờ đừng nói đến việc yêu cầu Ngô Lệ Lệ thuê thêm một phòng, dù cô có bảo Ngô Lệ Lệ ngủ ngoài đường thì Ngô Lệ Lệ cũng sẵn sàng.

Vì thế Ngô Lệ Lệ quay về phía quầy lễ tân nói: "Anh thân mến, anh có thể giúp tôi lấy thêm một phòng khác được không? Tôi muốn một phòng có giường đôi, không, giường nước thì tốt hơn!"

Thi Nam Bắc: "..."

Bằng cách này, Triệu Tuân Âm đã dựa vào vẻ đẹp của mình để lừa dối thành công Thi Nam Bắc khỏi Ngô Lệ Lệ. Trước khi trở về phòng, Ngô Lệ Lệ vẫn nằm trên khung cửa và nói với Thi Nam Bắc trong nước mắt:

“Tối nay cậu phải chiến đấu vì danh tiếng của mình, Tiểu Bắc Bắc."

Thi Nam Bắc: "???"

Tại sao tôi phải chiến đấu như vậy?!

Triệu Tuân Âm có ấn tượng rất tốt với Ngô Lệ Lệ, người rất hiểu biết. Để bày tỏ lòng biết ơn, cô đã trao đổi tin nhắn WeChat với Ngô Lệ Lệ và để lại chữ ký của mình trên áo phông của Ngô Lệ Lệ.

Ngô Lệ Lệ cảm động đến mức nước mắt lại rơi lần nữa, nếu không phải Thi Nam Bắc vẫn đứng đó, cô đã ôm lấy đùi thần tượng của mình và phát biểu nhận giải.

Sau khi vào phòng đóng cửa lại, Thi Nam Bắc hỏi: "Chị đã sống khốn khổ đến mức như vậy rồi à?"

Tay cầm mũ của Triệu Tuân Âm khựng lại: “Hả?”

Trông cô có chỗ nào giống như đang sống trong cảnh khốn khổ không???

“Em vốn tưởng các người nổi tiếng đều rất giàu có, hóa ra đến lúc chạy sự kiện mà đến khách sạn cũng không đủ tiền thuê?" Thi Nam Bắc lo lắng nói.

Triệu Tuân Âm: "..."

Cô chợt nhớ đến lần gần đây nhất cô khóc lóc kể khổ trước mặt vợ chỉ để trêu chọc em ấy.

“... Liên quan đến vấn đề này, sau này chúng ta sẽ nói chuyện sau?” Triệu Tuân Âm không muốn giải thích với Thi Nam Bắc trong bầu không khí vui vẻ rằng lần trước tại vì sao cô khóc vì nghèo như thế nào, nếu Thi Nam Bắc còn không ngủ vào giờ muộn thế này, Thi Nam Bắc có thể không lớn được.

Cô đã quen với việc thức khuya, nhưng đối với Thi Nam Bắc thì khác. Trước đây kỳ thi đã khắc nghiệt như vậy, sau kỳ thi hôm nay, Thi Nam Bắc đã bay thẳng đến gặp cô, Triệu Tuân Âm thực sự thương xót cho Thi Nam Bắc.

Vì thế cô mới nói như vậy, nhưng chưa kịp nói câu tiếp theo, cô đã nhìn thấy Thi Nam Bắc đang nhìn mình với vẻ mặt phức tạp, liền hỏi:

“Chúng ta nói chuyện sau nhé?"

Thi Nam Bắc nhìn cô bằng ánh mắt rất có ý nghĩa, nhưng dù nhìn thế nào cũng có chút đau lòng bên trong, "... Ái phi yêu quý của trẫm lại mê mẩn thân thể non nớt của trẫm như vậy sao?"

Triệu Tuân Âm: "..."

Tại sao tôi, một nữ hoàng điện ảnh, lại mê mẩn em???

Và điều tôi nói về việc “nói chuyện sau” là một thành ngữ chứ không phải là động từ hay tính từ!

Nhưng dù nói như vậy thì tai tiếng cũng đã đổ xuống lưng, nên đêm đó Triệu Tuân Âm đương nhiên không tha cho Thi Nam Bắc, giày vò cô vợ nhỏ hết từ sofa trong phòng khách lại đi vào phòng tắm chơi, mặc dù Thi Nam Bắc là một bé thụ nhưng Thi Nam Bắc cũng không thể cưỡng lại việc Triệu Tuân Âm làm như vậy, tư thế nằm của Thi Nam Bắc thực sự là nằm, thay vì để Triệu Tuân Âm đè nàng xuống ghế sô pha hoặc trong bồn tắm và để Thi Nam Bắc ngồi lên đó và tự di chuyển, hoặc yêu cầu Thi Nam Bắc đến với tư thế mông hướng ra ngoài.

Thi Nam Bắc sau khi bị dày vò lâu như vậy, khiến Thi Nam Bắc không vui nên mở miệng cắn vào cổ Triệu Tuân Âm, người vốn muốn nói ngày mai sẽ có mặt trước máy quay, nếu để lại dấu vết thì sẽ rất tệ. Cô cúi đầu nhìn vợ, hai mắt ươn ướt lại không nói được lời nào, chỉ có thể dỗ dành Thi Nam Bắc hợp tác thêm một chút, “Bé ngoan, lần này xong rồi... Chị sẽ để em đi."

"Em không..." Thi Nam Bắc sẽ không tin những lời nói dối của Triệu Tuân Âm. Thi Nam Bắc nói rằng mình không muốn chơi nữa, Thi Nam Bắc đẩy Triệu Tuân Âm ra và cuối cùng Triệu Tuân Âm từ chối, cô chỉ kéo Thi Nam Bắc lên giường và dày vò thêm hai lần nữa, giọng của Thi Nam Bắc có chút khàn khàn khi đứng dậy.

Thi Nam Bắc: "..."

Không phải chúng ta thỏa thuận chỉ ôm nhau ngủ thôi chứ không làm gì nữa mà?!

Có phải tất cả những người nổi tiếng đều nói lời không giữ lấy lời không?!

Chương trước Chương tiếp
Loading...