[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau
Chương 30: Phú Bà Ôm Em
Im lặng một lúc, Thi Nam Bắc vẫn sửa lại: “Chị ấy là vợ tôi.”"Được rồi, không có vấn đề gì." Ngô Lệ Lệ đổi giọng nói: "Vừa rồi là vợ bạn cùng phòng của tôi đang nói chuyện sao???"Thi Nam Bắc: "..."Sao mặt thay đổi nhanh thế? ??Liêm sỉ ở đâu?!“Là chị ấy.” Thi Nam Bắc nói thật. Dù sao, với bộ dạng bất thường của Ngô Lệ Lệ, cho dù nàng không thừa nhận, Ngô Lệ Lệ cũng sẽ tìm cách khiến nàng thừa nhận.Sau đó Thi Nam Bắc nghe thấy tiếng hét của Ngô Lệ Lệ ở đầu bên kia của điện thoại, Thi Nam Bắc quay sang Triệu Tuân Âm bên cạnh và nói: "Là bạn cùng phòng của em, hỏi chị có ở trường không."Triệu Tuân Âm "Ừm", sau khi nghe Thi Nam Bắc nói xong, cô nghĩ ngợi: "Có phải là bạn cùng phòng nói muốn trả mối thù cướp vợ vì em đã lấy vợ của em ấy không?"Cô nhớ rằng lúc đầu Thi Nam Bắc vẫn rất lo lắng về vấn đề này, và gần như đã khóc đến mức gọi bà nội rồi.Thi Nam Bắc dường như đã mất đi linh hồn. Nàng tự nhiên nghe được câu nói đùa của Triệu Tuân Âm: “... Là cậu ấy.""Sao vậy?" Triệu Tuân Âm nhìn vẻ mặt của Thi Nam Bắc như bị tráng sĩ chặt đứt cổ tay, đột nhiên có chút tò mò về bạn cùng phòng của nàng, sao mà Thi Nam Bắc với tính cách bướng bỉnh như vậy phải sợ bạn cùng phòng đến thế?"Có chuyện gì xảy ra à?" Triệu Tuân Âm hỏi."Em không biết, chắc là muốn gặp chị hay gì đó." Chưa kịp nói hết câu, Thi Nam Bắc đã nghe thấy Ngô Lệ ở đầu bên kia gọi nàng: "Bố! Bố ruột yêu quý của con! Bố có thể vui lòng đưa con đi gặp vợ bố được không!"Thi Nam Bắc: "..."Bố của cậu là ai? Tôi không có đứa con gái muốn cướp vợ của bố.Im lặng hồi lâu, Thi Nam Bắc dù sao cũng là người tốt bụng, nàng cắn móng tay, ngẩng đầu đáng thương hỏi Triệu Tuân Âm: “Ừ... Thì... Bạn cùng phòng của em muốn gặp chị, được không?"Biết chuyến đi về Thành Đô của Triệu Tuân Âm được giữ bí mật, Thi Nam Bắc có vẻ hơi xấu hổ, “Nếu không được thì quên đi, em sẽ nói cho cậu ấy biết..."Mặc dù những gì nàng nói là sự thật, nhưng Triệu Tuân Âm vẫn không quên rằng lần trước cô đến nhà bà nội Thi Nam Bắc, nàng đã nói với cô rằng bản thân rất hối hận vì đã không thể khoe khoang trước mặt bạn bè khi còn trẻ, vì vậy Triệu Tuân Âm đã giữ bí mật hành trình lần này nhưng cũng sẵn lòng chiều theo vợ mình để nàng thể hiện một chút, vì thế cô cong môi, không chớp mắt nhìn Thi Nam Bắc, cười nói: “Tôi không có vấn đề gì, chỉ cần vợ nói được là được."Cô lấy tay đỡ cằm, nhàn nhã nói: “Chỉ cần vợ không ghen là được”.Nghe vậy, Thi Nam Bắc mặt đỏ bừng, bất thường quay người lại, nói với Ngô Lệ Lệ, người vẫn đang gọi điện thoại kêu nàng là bố: “Chúng tôi đang ở căn tin tầng ba...""Được rồi bố, đợi con." Ngô Lệ Lệ nghe xong liền nói."..." Thi Nam Bắc cảm thấy hơi nặng nề khi nhận cuộc điện thoại mà Ngô Lệ Lệ cúp máy. Nàng có chút mâu thuẫn trong giây lát. Haizz, ngay cả Ngô Lệ Lệ cũng có thể coi là một fan cuồng phải không?Triệu Tuân Âm đã vào nghề nhiều năm như vậy, với vẻ ngoài đã mang đến tai họa cho nước cho dân thì chắc hẳn sẽ có rất nhiều người hâm mộ như Ngô Lệ Lệ, hay phiên bản nâng cấp của Ngô Lệ Lệ. Nếu một ngày nào đó danh tính của nàng công khai... Vậy thì chẳng phải chuyện hồi còn nhỏ nàng cởi quần của một bạn nam cùng lớp, làm gãy sống mũi của một bạn học năm lớp một với đến một cú đánh cô cùng bạn trong lớp, nhảy tường trốn học lớp 4 và đủ thứ thông tin bẩn thỉu khác liệu có bị phát hiện?Không phải nàng sợ Triệu Tuân Âm sẽ nghĩ gì về mình, nàng chỉ là có chút lo lắng nếu bà nội biết trước đây nàng đã làm gì có đánh gãy chân nàng hay không....Bây giờ nàng đang suy nghĩ xem mình đúng hay sai khi tìm một người nổi tiếng làm vợ.Buồn.Đang lúc nàng đang suy nghĩ thì một cánh tay đặt lên vai nàng, chủ nhân của cánh tay đó nói với nàng: "Cái gì? Em ghen tị trước khi bạn cùng phòng đến luôn à?" Cô đang nói về Ngô Lệ Lệ.Nghe xong, Thi Nam Bắc lo lắng nói: “Bạn cùng phòng của em, cậu ấy là fan lớn nhất của chị...” Nàng ngập ngừng nói: “Hy vọng lát nữa chị sẽ không sợ hãi.”Triệu Tuân Âm không khỏi buồn cười khi nhìn vẻ mặt như trời sập của Thi Nam Bắc, dù sao cô ấy cũng là nữ hoàng điện ảnh, có sóng gió nào chưa từng phải trải qua, có cần phải lo lắng nhiều thế không?Cô đưa tay xoa xoa mặt Thi Nam Bắc, cười nói: “Hoàng thượng nói có lý, lúc đó hoàng thượng nhất định phải bảo vệ thần thiếp đấy.”Không biết vì sao, sau khi nghe Triệu Tuân Âm nói như vậy, Thi Nam Bắc đột nhiên cảm thấy có sứ mệnh từ trong ra ngoài, thề sẽ bảo vệ Triệu Tuân Âm "Yếu đuối" với vẻ mặt nghiêm túc đó, không biết còn tưởng nàng sẽ hy sinh mạng sống của mình...Triệu Tuân Âm rất vui khi thấy Thi Nam Bắc vào vai, Thi Nam Bắc lấy thực đơn và hỏi cô muốn ăn gì. Triệu Tuân Âm chưa kịp nói gì, trợ lý ở một bên đã nói: “Một phần bắp cải luộc.”“Hả?” Thi Nam Bắc không có phản ứng gì, nhìn Triệu Tuân Âm, lại nhìn trợ lý, nàng cho là trợ lý khách sáo, do dự một chút nói: “Em có rất nhiều tiền...""Mời hai người một bữa không làm em nghèo đi."Chị trợ lý: "..."Điều này thực sự không liên quan gì đến việc em có tiền hay không.Trong phòng riêng không có người khác, lúc nào cũng đeo khẩu trang cũng không tiện, Triệu Tuân Âm bỏ khẩu trang ra, đặt tay lên bàn ăn, cười với Thi Nam Bắc: "Em có rất nhiều tiền? Bao nhiêu?"Thi Nam Bắc nghiêm túc nói: “Tiền sinh hoạt hàng tháng của em là 3.000 tệ.”Triệu Tuân Âm cũng nghiêm túc nói: "Oa, vậy em thật sự rất giàu có đấy."Chị trợ lý ở một bên: "...."Hai người bị bệnh à?Thi Nam Bắc nghĩ tới điều gì đó và nói với Triệu Tuân Âm: “Tiền sinh hoạt của em không coi là tiền riêng phải nhỉ?""Hả?" Triệu Tuân Âm không hiểu.Thi Nam Bắc nghiêm túc nói: “Họ nói sau khi kết hôn phải đưa tiền cho vợ, nhưng em vẫn chưa có việc làm, tiền của em là từ tiết kiệm mà bà nội và bố mẹ để dành cho em, vậy ra đó không phải là tiên riêng."Nàng đi thẳng vào vấn đề: "Em không cần phải nộp nó, phải không?"Triệu Tuân Âm suýt chút nữa bật cười: “Tôi không có kêu em đưa tiền."Đứa trẻ này đang nghĩ gì vậy? Cô ấy là nữ hoàng điện ảnh uy nghiêm như vậy, liệu cô có quan tâm đến tiền tiết kiệm của một đứa trẻ không?Xí? Nghe cô nói vậy, Thi Nam Bắc hiển nhiên thở phào nhẹ nhõm: "Tốt quá, chị đừng lo lắng, sau này tất cả số tiền em kiếm được từ công việc sẽ đưa cho chị."Đây là lần đầu tiên Triệu Tuân Âm nghe thấy có người nói sau này toàn bộ tiền bạc đều sẽ đưa cho mình. Cô cũng cười nói: "Em ngoan vậy sao, đưa hết số tiền kiếm được cho tôi à?"“Đúng vậy.” Thi Nam Bắc nói: “Chị là vợ em."Triệu Tuân Âm chỉ là muốn khen ngợi Thi Nam Bắc, nhưng nghĩ kỹ lại, cô lại cảm thấy trong lời nói của Thi Nam Bắc còn có gì đó nữa. Đúng vậy, Thi Nam Bắc hiện tại không đi làm, tiền kiếm được cũng không cần giao cho vợ, nhưng cô... Cô đã làm việc nhiều năm như vậy, chẳng phải ý là cô nên đưa lương của mình cho đối phương sao?Cô nghĩ thế nên mới hỏi. Kết quả là Thi Nam Bắc có chút xấu hổ nói: “Ý em không phải vậy.”Triệu Tuân Âm thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ mình đã suy nghĩ quá nhiều, nhưng đây quả thực là lần đầu tiên kết hôn, cô cũng không biết Thành Đô có tục giao lương cho vợ.Kết quả, cô chưa kịp thư giãn đã nghe thấy giọng nói có chút mong đợi của Thi Nam Bắc: "Nhưng nếu chị muốn giao cho em, em có thể giữ lại cho chị."Triệu Tuân Âm: "..." Hóa ra nàng thực sự đang đợi cô đây mà.Chị trợ lý ở một bên nghe vậy không nhịn được cười lớn, Triệu Tuân Âm nhìn chằm chằm vào cô ấy, khiến cô ấy ngậm miệng lại....Liên quan gì đến cô ấy đâu, cũng không phải là điều cô ấy đã dạy Thi Nam Bắc. Vợ của chị là bảo bối sống vậy tại sao lại trừng mắt nhìn em? Nếu có thể thì chỉ trừng mắt nhìn vợ chị thôi.***"Được." Cuối cùng Triệu Tuân Âm nói. Vì Thành Đô có thói quen giao tiền lương như vậy nên Triệu Tuân Âm cũng không quan tâm thêm nữa. Nhiều năm như vậy, thu nhập của cô đều được một cơ quan đặc biệt lo liệu. Cô có bao nhiêu tiền cô cũng không biết, "Tôi sẽ lập danh sách cho em sau."Thi Nam Bắc không hiểu: "Lập danh sách làm gì?"Triệu Tuân Âm nói không buồn cũng không vui: "Không phải tôi nên nộp tiền lương sao? Tôi không biết mình có bao nhiêu tiền. Phải nhờ người lập danh sách mới được."Thi Nam Bắc: "..."Vợ nàng thực sự giàu đến thế sao?Chắc chắn! Thật tuyệt khi được kết hôn với một ngôi sao lớn! Tóm lại, vợ nàng là một phụ nữ giàu có!Nghĩ đến đây, Thi Nam Bắc quay sang trợ lý nói: "Chị nghe thấy chưa? Tiền của chị ấy sẽ giao cho em, cho nên em rất giàu, chị có thể gọi thêm.” Thi Nam Bắc nghiêm túc nói tiếp: "Chị không cần khách sáo, em đã được chị chăm sóc lâu như vậy, em cũng không có gì khác, đãi chị một bữa cũng không đáng là bao. Hơn nữa chỉ ăn bắp cải luộc sẽ không tốt cho cơ thể con người.Theo quan điểm y tế, con người là động vật ăn thịt, chị cần tiêu thụ một lượng protein, rau và trái cây nhất định mỗi ngày, vì vậy chỉ luộc bắp cải chắc chắn sẽ không duy trì được năng lượng cho chị trong ngày."Chị trợ lý: "..."Tôi biết em học y khoa, nhưng không cần phải nói với tôi điều này, được không?Nhìn vẻ mặt "Vợ tôi nói đều đúng" của sếp, chị trợ lý nhất thời cảm thấy rất phức tạp. Cô ấy thật sự đã ăn no cơm chó rồi.Thực sự muốn thoát ế.Nhưng dù có phức tạp đến đâu, cô ấy vẫn phải tuân thủ nguyên tắc của mình nên cô ấy nhắc lại: “Một phần bắp cải luộc.”"Chỉ vậy thôi? Chị thực sự không cần gì khác à?" Thi Nam Bắc hỏi.Cô ấy thực sự không thể chịu được việc Thi Nam Bắc nhìn mình với khuôn mặt ngấn nước của mối tình đầu. Những người không biết còn cho rằng cô ấy đã làm điều gì đó còn tệ hơn cả một con thú đối với Thi Nam Bắc.Dù sao nghệ sĩ của cô ấy cũng đang bận tâm bận lòng đến cô vợ nhỏ nên cô ấy không ngại bị hiểu lầm. Trợ lý khẽ mỉm cười với Thi Nam Bắc nói: “Tôi đương nhiên muốn những thứ khác, vừa rồi là gọi hộ chị Âm thôi.”Thi Nam Bắc trợn tròn mắt, nghiêng đầu nhìn Triệu Tuân Âm đang ngồi bên cạnh, không thể tin nổi nói: "Chị... Không có tiền à?"Không phải vừa đồng ý rằng cô là một phụ nữ giàu có sao?Giàu đến mức không biết mình có bao nhiêu tiền nhưng giờ lại nghèo đến mức chỉ có thể ăn bắp cải luộc?Gì vậy trời?Người nổi tiếng phá sản nhanh đến vậy sao?