[BHTT] [Đoản] Quản Lý Tần.Hôm nay cô thật đẹp
Chương 2: Làm việc cùng nhau
Tân Chỉ Lôi bước vào một phòng ngủ nhưng đây không phải phòng của cô. Mà là phòng chứa những đồ đạc mà Tân Chỉ Lôi giữ lạiĐồ của Tần Lam, bao gồm những bức ảnh chụp lén tại sân trường, hình ảnh lần đầu tiên nắm tay nàng. Lần đầu tiên, đón sinh nhật chung với nhauThật không may, bây giờ chỉ còn là những kỉ niệm thời thành xuân.Đã qua ngần ấy năm, ánh mắt của nàng vẫn đẹp như ngày nào. Thật tiếc thay, ánh mắt ấy không còn thuộc về cô nữaTân Chỉ Lôi gặp lại nàng, trái tim bỗng loạn nhịp như năm ấy. Chắc có lẽ, bản thân cô vẫn còn tình cảm với Tần Lam. Liệu Tân Chỉ Lôi có còn cơ hội hay không?-"Không, Không. Chỉ Lôi mày ghét cô ấy mà, ghét cô ấy tại sao chia tay mình mà không có lý do"_Tân Chỉ Lôi vả vào mặt mình ●●●Tần Lam sáng sớm đã đến nhà cô mà đợi sẵn vừa bước vào nhà, nàng thở dài. Nhà quá bừa bộn, chén đĩa để từ khuya không rửa. Tần Lam bắt tay vào dọn giúp Tân Chỉ Lôi.-"Đẹp mà bừa bộn, không ngăn nắp!"_Tần Lam thầm la mắng Chỉ Lôi-"Cô nói gì đấy?"_Tân Chỉ Lôi từ phòng tắm bước ra, làm cho nàng giật mình mà ngã xuống sànTân Chỉ Lôi vội chạy đến dùng tay đỡ nàng. Thật may mắn, nàng không bị gì mà ngồi trong vòng tay gọn trong tay Tân Chỉ Lôi.-"Chị bất cẩn quá! Xin lỗi em"_Tần Lam vội thoát khỏi vòng tay ấy rồi cúi đầu xin lỗi cô vì hành vi của mình-"Không sao thì tốt"Tần Lam đưa cho cô xem lịch trình hôm nay. Lịch trình dày đặc từ sáng đến chiều, Tân Chỉ Lôi không nói gì im lặng mà đi thay đồ đến công ty.-"Tân Chỉ Lôi, em làm việc nhiều vậy. Em có mệt không?"_Trên xe nàng nhìn ipad mà nuốt khan, làm việc gì mà nhiều vậy? Siêu nhân à?-"Không, quen rồi!"_Tân Chỉ Lôi quay sang trả lờiCô bước vào công ty ở đó xem tình hình một lúc rồi tiếp tục công việc của mình. Tần Lam đi theo Tân Chỉ Lôi suốt , nào là nơi chụp ảnh , nơi quảng cáo...Cuối cùng cũng xong, tầm chiều tối thì công việc đã kết thúc. Tần Lam mệt lã người, đôi chân nàng có chút nhói. Tân Chỉ Lôi không tha cho nàng , mà ngỏ ý muốn đi dạo phố với Tần Lam-"Lẹ chút nào, cô đi chậm thế cơ á?"_Tân Chỉ Lôi vừa đi không ngó nhìn lại Tần Lam, đôi chân nàng mang guốc không hẳn là cao nhưng đi từ sáng giờ nên có chút đau nhẹ ở cổ chân-"Chị đi không nổi nữa! Tự dưng em lại muốn đi dạo"-"Cởi ra!"Tần Lam hết hồn khi Tân Chỉ Lôi mở miệng -"Cởi gì cơ?"_Nàng chớp chớp mắt nhìn cô-"Cởi ra lẹ lên"_Tân Chỉ Lôi bắt đầu có chút khó chịu khi Tần Lam vẫn không hiểu ý cô nói-"Biến thái!"_Tần Lam cau mày nhăn nhó-"Cô điên, ý tôi là cởi cái này ra"_Cô thở dài ngao ngán, ngón tay chỉ xuống chân của nàng-"Có đau không?"_Tân Chỉ Lôi cởi đôi giày mà bản thân đang mang đưa cho Tần Lam, đôi tay mềm mại của cô xoa lấy cổ chân nàng-"Đỡ hơn rồi a, cảm ơn em nhiều lắm"_Tần Lam được Tân Chỉ Lôi xoa chân, cảm giác vô cùng dễ chịuTân Chỉ Lôi đôi lúc còn liếc mắt nhìn đôi chân xinh đẹp ấy. Trong nó vô cùng mê hoặc người khác-"Thật trắng~"-"Em nói cái gì cơ?"Cô lắc đầuTân Chỉ Lôi sợ nàng lại đau chân nữa nên đã gọi xe đến đưa về. Trên xe, cô vẫn không chịu rời mắt khỏi bàn chân của nàng, nó thật trắng a, lại còn đẹp. Không biết, đôi chân ấy mà ở trên vai cô thì sẽ đẹp như thế nào?Nghĩ thôi đã thấy khoái, bỗng sóng mũi có chút cay nồng. Cô dùng tay quẹt ngang thì mới phát hiện Máu?-"Chỉ Lôi em làm sao thế? Sao lại chảy máy mũi"_Tần Lam cuốn cuồng vội lục túi tìm khăn giấy cho cô-"Em làm việc quá sức đấy!"_Tần Lam vừa lau mũi cho cô, miệng thì la mắng nhưng tay vẫn nhẹ nhàng lau cho Tân Chỉ LôiTần Lam hình như cô nghĩ sai rồi!
****
Au: Tự nhiên kêu cởi ra, biết cởi cái gì=)))?
****
Au: Tự nhiên kêu cởi ra, biết cởi cái gì=)))?