[BHTT] [Đoản] Quản Lý Tần.Hôm nay cô thật đẹp

Chương 13: Bế tắc



Tần Lam ngồi trên sofa mà xem tivi nhưng ánh mắt hương về cảnh cửa ấy. Nàng mong Tân Chỉ Lôi về sớm với mình

Có tiếng chuông. Tần Lam vui mừng mà chạy đến mở cửa

-"Lôi..."_Tần Lam có chút hụt hẫng nhưng không kém phần thắc mắc đây là ai?

-"Bác tìm ai vậy ạ"

-"Tân Chỉ Lôi, con bé chưa về sao?"

-"Vâng, em ấy chưa về!"

Tần Lam không biết người này là ai nhưng xung quang ông ấy tỏa ra vẻ khí chất không ai bằng được. Quần áo sang trọng đắt tiền, nhìn thoảng qua đã biết người có tiền song song ấy đi kèm với quyền lực. Bên cạnh còn hai người vệ sĩ

-"Cháu là quản lý của con bé?"

-"Dạ đúng ạ. Nhưng bác là là ai?"_Tần Lam lịch sự rót trà mời ông ấy

-"Tân Nhược Nam! Ta là ba của Tân Chỉ Lôi"

Tần Lam dâng lên một nổi sợ. Ba của Tân Chỉ Lôi là ông ấy sao! Nàng có chút hơi hoảng hốt mà làm ly trà trên tay xuống sàn

-"Cháu xin lỗi...."_Nàng quỳ xuống , vội dùng khăn lau đi

Tân Chỉ Lôi vừa mở cửa nhìn vào trong nhà thấy bóng người có chút quen thuộc. Cô nheo mắt nhìn rõ hơn, Tân Chỉ Lôi vội chạy vào nhìn thấy Tần Lam đang quỳ dưới sàn. Tân Chỉ Lôi chạy vào đỡ nàng lên

-"Có sao không? "_Cô phủi bụi trên người nàng xuống

-"Chị không sao"_Tần Lam vội ngưng cô lại nhìn ông ấy đang nhìn hai người chằm chằm

Tân Chỉ Lôi kêu nàng lùi ra sau lưng mình

-"Vì một người phụ nữ mà hao tâm tổn sức đến vậy sao? Trả lời mau, cô ấy là gì của con!"_Tân Nhược Nam ngồi dậy, kéo Tần Lam ra chỗ khác

-"Ba à! Buông cô ấy ra"_Cô mặc kệ Tân Nhược Nam, đến bên nàng

-"Người đâu! Mang Tần Lam đi "_Ông chừng mắt ra lệnh hai tên vệ sĩ tách họ ra

Tân Chỉ Lôi níu tay Tần Lam lại, cố gắng buông chịu buông ta cho dù vệ sĩ cố tách hai người ra. Tân Chỉ Lôi dùng chân đạp mạnh vào bụng tên vệ sĩ, cuối cùng cũng thoát được. Tân Chỉ Lôi kéo nàng ra ôm chằm vào lòng.

-"Tân Chỉ Lôi!"_Tân Nhược Nam tức giận, đập bàn một cái gầm làm cho nàng có chút sợ

-"Ba không được quyền đụng tới cô ấy."

*Chát*

Một cái bạt tay hạ xuống mặt cô. Tân Chỉ Lôi vì thế mà ngây người tại chỗ. Hốc mắt có chút đỏ hoe, đau lắm đau tới mức cô muốn bật khóc nhưng cô nào dám khóc trước mặt người khác

Tân Chỉ Lôi kéo tay Tần Lam vào xe rồi phóng đi.

-"Tân Chỉ Lôi, làm vậy không ổn. Em..."

Nàng ngước qua nhìn Tân Chỉ Lôi. Tần Lam có chút nghẹn lòng khi thấy cô khóc, hàng nước mắt lăn dài trên gò má, đây cũng là lần đầu Tầm Lam thấy. Từ trước đến giờ, nàng luôn nghĩ Tân Chỉ Lôi rất mạnh mẽ nhưng bây giờ thì khác rồi. Đó chỉ là bên ngoài thôi, bên trong cô vẫn là một đứa trẻ cần được che chở

Tân Chỉ Lôi đến một khách sạn để ở tạm. Tần Lam cũng nguyện ý theo cô cho tới cùng. Cô vừa vào phòng đã nằm lên giường mà ngủ thiếp đi. Có lẽ Tân Chỉ Lôi đã quá mệt với mọi thứ

Tần Lam chỉnh lại chăn gối cho Tần Chỉ Lôi , rồi rời đi đến siêu thị mua một ít đồ ăn. Vì ở đây không phải là nhà nên thiếu rất nhiều thứ.

Vừa đi, Tần Lam vừa suy nghĩ vì nàng mà cô làm rất nhiều thứ, bỏ về giữa sự kiện chỉ vì nàng tủi thân. Bây giờ càng quá hơn vì bảo vệ nàng mà Tân Chỉ Lôi thẳng thừng cãi lại Tân Nhược Nam. Tần Lam cảm thấy có lỗi, trong lòng dâng lên một nổi ân hận

-"Cô đi đâu vậy. Làm tôi lo "_Vừa thấy nàng, Tân Chỉ Lôi chạy đến ôm nàng thật chặt

-"Chị đi mua một ít đồ thôi. Em làm gì lo lắng dữ nhiều"

-"Nhớ có đi đâu thì báo tôi một tiếng"

Tần Lam gật đầu

Chương trước Chương tiếp
Loading...