BHTT | DỊCH | NHÀ TRIẾT HỌC RƠI VÀO BIỂN TÌNH - Ngã Thị Nhĩ Đích Thổ

Chương 26: Chị là người chị duy nhất của em đó!



【Em trai à, chủ nhật và thứ hai tuần này đi với chị sang nhà cô út xinh đẹp phụ giúp chuẩn bị đám cưới nhé. Nếu thứ hai có tiết thì xin nghỉ một buổi đi.】

【Em biết rồi, chị.】

May mà tiết học của giáo sư Bách Ngưng diễn ra vào buổi chiều, nên Lý Hiệp vẫn có thể dự xong đám cưới của cô rồi về học, hoàn toàn không trùng lịch.

【À, đúng rồi, thứ hai em có tiết của giáo sư Bách không?】

【Chiều có, nhưng em dự xong đám cưới rồi về học vẫn kịp, 2 giờ chiều mới bắt đầu mà, dư sức.】

【Không, không được. Làm sao em có thể đi học vào đúng ngày cưới của cô được chứ? Huống chi buổi tối chị em mình còn phải ở lại tiếp khách, để cho cô và thím có nhiều thời gian riêng bên nhau. Em bỏ đi, để mình chị ở đó thì sao mà được? Cô ấy là cô ruột của em đó! Trên đời này ngoài chị ra, cô chính là người thân duy nhất của em mà.】

Lý Hiệp nhìn đoạn tin nhắn, đột nhiên cảm thấy mình đang bị "trói buộc đạo đức".

Cậu chỉ muốn dự đám cưới xong rồi tranh thủ về lớp học, có cần nghiêm trọng vậy không?

【Thôi được rồi, để em gửi mail xin nghỉ cho giáo sư vậy.】

Rất ít sinh viên có thông tin liên lạc riêng của giáo sư Bách. Thường ngày nộp bài tập cũng chỉ nén file rồi gửi qua mail, nên nếu muốn xin nghỉ, mọi người đều phải gửi mail.

Lý Đề Âm trả lời ngay lập tức.

【Không cần, để chị. Chị có WeChat của cô ấy.】

【Chị có WeChat của giáo sư Bách? Sao có thể được?】

Lý Hiệp kinh ngạc, không ngờ chị gái mình lại có WeChat của giáo sư Bách.

【Muốn chị gửi cho em không? Em thần tượng cô ấy đến vậy mà.】

【Không, không cần đâu.】

Giữ khoảng cách mới khiến cho thần tượng trở nên thiêng liêng, không thể bị xâm phạm.

Giữ khoảng cách mới có thể khiến không gian tư tưởng được kéo dài vô tận.

Giữ khoảng cách mới có thể để lại khoảng trống, cho phép người ta tự do suy nghĩ, chiêm nghiệm và triết lý.

Đối với Lý Hiệp, việc giữ khoảng cách là một chuyện vô cùng quan trọng.

Cậu không muốn để những điều thuộc về đời sống riêng tư chen vào sự kết nối tinh thần và cảm xúc giữa mình và giáo sư Bách. Nếu cậu biết nhiều hơn về cuộc sống riêng của cô, chắc chắn sẽ vô thức dán nhãn hoặc tự xây dựng một hình ảnh chủ quan về cô trong đầu - đó là phản ứng tâm lý bản năng, ăn sâu trong gene (gen) của con người, không thể tránh khỏi.

Mà một hình ảnh như vậy sẽ không có lợi cho việc trao đổi, thảo luận triết học một cách thuần khiết.

Nói đơn giản, chính là: giữ khoảng cách với đời sống, nhưng đến gần hơn với tư tưởng.

Lý Hiệp vẫn luôn nỗ lực không ngừng vì mục tiêu "gần gũi tinh thần".

Ba mươi giây sau, chị gái nhắn lại:【Chị đã giúp em xin nghỉ xong rồi.】

Lý Hiệp nhìn tin nhắn, cảm giác nghĩ mãi không thông: hình như chị cố tình không cho mình về trường học, chỉ vì muốn nhân cơ hội này nhắn tin xin phép giáo sư Bách? Có phải mình suy nghĩ quá không?

Tuy chỉ hơn nhau sáu tuổi, nhưng tính cách hai chị em hoàn toàn khác biệt.

Như đã nói, với Lý Hiệp, giữ khoảng cách là nguyên tắc sống, nhưng với Lý Đề Âm thì khái niệm "khoảng cách" gần như không tồn tại.

Một khi nàng đã thích ai, hoặc để ý ai, thì sẽ nghĩ đủ cách để xuất hiện trong cuộc sống của người đó, liên lạc thường xuyên, gặp mặt nhiều lần, cố gắng duy trì sự kết nối.

Ví dụ, từ lúc cậu vào đại học, chị hai hay gọi video, mà không hiểu sao lần nào chị ấy gọi, cậu cũng đang... đi vệ sinh hoặc đang học.

Nói thẳng ra: chị rất "dính người", dính đến mức không thể lơ đi được sự hiện diện của chị.

Nếu một ngày bị chọc giận, có khi chị sẽ đá cửa xông vào đời ai đó, mạnh mẽ chiếm lấy, không ai có thể cản.

Chị chính là kiểu người như vậy.

Không phải không hiểu khoảng cách, mà là với những người chị quan tâm, chị không thích giữ khoảng cách.

May mà Lý Đề Âm không phải kiểu người quá áp đặt, tuy bám dính nhưng vẫn khá lười biếng, cũng không kiểm soát 24/24, nên ngoài chút bất đắc dĩ, Lý Hiệp cũng không thấy quá mệt mỏi.

【Thôi thì thứ bảy, là ngày mai đó, em cứ qua giúp cô út xinh đẹp chuẩn bị. Cô và thím còn đang cãi nhau, chị cũng không mong em phải đi khuyên, chỉ cần hỗ trợ sắp xếp đám cưới. Mai chị kẹt lịch trình, tối xem có về kịp không.】

【Dạ.】

【Em trai lớn rồi, chị rất tự hào.】

【Thôi không nói nữa, đi ngủ sớm đi, đọc sách trên giường nhớ bật đèn sáng lên, đừng để cả phòng tối om, hại mắt. Ăn nhiều rau, tập thể dục, mai nhớ dậy sớm chuẩn bị.】

【Dạ.】

【Chị hỏi em câu này.】

【Hỏi đi.】

【Người học triết như các em ai nói chuyện cũng ngắn gọn vậy hả? Trả lời thêm vài chữ không được à?】

Lý Hiệp trả lời:【Ít chữ nhưng đủ ý là được.】

Lý Đề Âm nhìn tin nhắn cộc lốc ấy, rồi nhảy qua khung chat khác, lẩm bẩm.

【Lần đầu gặp kiểu người không thích chat như vậy, có vẻ phải gặp mặt nhiều, tiếp xúc nhiều thì mới tạo được "lửa".】

Lý Hiệp nhìn thấy câu "gặp nhiều, tiếp xúc nhiều, mới tạo được lửa" liền gõ ngay:【Thật ra không nhất thiết phải gặp nhiều, chỉ cần trân trọng mỗi lần gặp, mỗi lần gặp đều có thể tạo rung động cho tâm hồn thì không cần phải quá nhiều lần.】

Lý Đề Âm gửi ngay sticker Garfield ngồi bên giường, vẻ mặt u ám uống cà phê: 【Em còn nhỏ nên không hiểu, yêu đương mà như em nói thì đến già cũng chẳng tìm được vợ đâu.】

Lý Hiệp nhìn câu "yêu đương mà như em nói" liền khựng lại.

Cảm giác có dự cảm xấu.

Không lẽ...

"Gặp nhiều, tiếp xúc nhiều... tạo lửa... nói chuyện cộc lốc... tìm vợ..."

Chẳng lẽ chị mình đang... thích giáo sư Bách?

【Chị, chị thích giáo sư Bách hả?】

Lý Hiệp cảm thấy tay mình nặng trĩu khi gõ câu này.

【Đúng vậy, rảnh thì em giúp chị nói vài lời hay ý đẹp, nhắc tên chị nhiều chút, giúp chị "có mặt" trong đời cô ấy. Chị thích cô ấy, nhưng cảm giác giáo sư khó theo đuổi ghê.】

Chị ấy... thích giáo sư...

Chị ấy muốn theo đuổi giáo sư...

Chị ấy còn nhờ mình giúp...

Mà giáo sư lại còn cho chị ấy liên lạc riêng...

Trong lòng Lý Hiệp đột nhiên hiện lên hình ảnh vườn cải thảo, cây cải đẹp nhất bị con heo nhắm trúng.

Mình chỉ là một cây cải bình thường, còn con heo kia vì muốn "ủi" cây cải đẹp nhất mà giẫm lên mình luôn.

Giờ đây, suy nghĩ duy nhất của Lý Hiệp là: Giáo sư, chạy mau đi!

【Chị à, em sẽ không giúp chị đâu.】

【??? Sao vậy? Em không thích giáo sư à? Không lẽ... em cũng thích cô ấy? Vậy chẳng phải hai chị em mình thành tình địch sao? Quá drama luôn đó.】

Lý Hiệp mặt đỏ bừng:【Không! Em đã nói bao nhiêu lần rồi, em chỉ kính trọng và ngưỡng mộ cô ấy, không có cái kiểu "dơ bẩn" mà chị đang nghĩ!】

Lý Đề Âm gửi thẳng tin nhắn thoại:【Ê, nhóc con, cái gì mà "dơ bẩn"? Chị mê con người ta thì sao? Đó không phải là chuyện bình thường sao?】

【Trước hết, em thấy chị không xứng với giáo sư. Một người như cô ấy, nên có một tri kỷ cùng tần số tâm hồn, cùng đồng hành trên biển tư tưởng rộng lớn. Có lẽ cả đời em cũng không chạm được tới tầm đó, và những người đủ tầm cũng rất ít. Nhưng em vẫn mong giáo sư sẽ gặp được một người như vậy. Chị à, em nghĩ suy nghĩ của chị còn nông cạn lắm, không đủ sâu để có thể đồng hành cùng một người thực sự có tư tưởng triết học thuần khiết. Em cảm giác hai người không cùng thế giới. Tất nhiên, đây chỉ là quan điểm cá nhân, không đại diện cho người khác, cũng không đại diện cho cách giáo sư nhìn chị.】

Lý Đề Âm vừa kết thúc lịch trình, đang ngồi trên xe bảo mẫu thì nhìn thấy tin nhắn dài dằng dặc em trai gửi đến, lập tức buột miệng: "Má ơi!"

Dương Vũ quay qua hỏi: "Sao vậy?"

Lý Đề Âm bực bội nói: "Thằng nhóc Lý Hiệp dám bảo em không xứng với giáo sư Bách! Còn nói em suy nghĩ nông cạn nữa chứ. Nếu yêu từ cái nhìn đầu tiên mà bị coi là nông cạn, thì đúng, em nhận luôn! Nó còn bảo em với giáo sư không hợp để sống chung, không cùng một thế giới."

Dương Vũ gật gù, tỏ vẻ đồng tình một phần: "Không xứng thì chắc là do nó đeo sẵn kính lọc thần thánh khi nhìn chị gái. Còn về 'suy nghĩ nông cạn', thật ra so với đám người trong showbiz đầy rẫy trap nam, trap nữ, em vẫn tính là người khá đàng hoàng. Em yêu thì yêu, hết yêu thì chia tay, dứt khoát. Nhưng ít ra nhân phẩm ổn, đối xử với người cũ cũng giống như... cả hai cùng biến mất khỏi thế giới này."

Lý Đề Âm hài lòng gật đầu, đúng rồi, đây mới là đánh giá chân thật nhất.

Dương Vũ nói tiếp: "Nhưng mà có một câu nó nói chuẩn đấy, chính là 'hai người không cùng một thế giới'."

Câu này, Lý Đề Âm hoàn toàn không để vào tai, thậm chí còn bật cười khẩy.

"Không cùng một thế giới" - nghe giống hệt mấy câu thoại cẩu huyết, sến súa trong phim truyền hình vậy.

Thế giới đá? Thế giới xúc xích? Hay thế giới giấy hai chiều? Bộ tưởng mình đang ở trong "Everything Everywhere All at Once" à?

Đều ở chung một trái đất, chung một "địa cầu", cùng là người mà thôi!

Nhìn lại đoạn tin nhắn dài lê thê của em trai, Lý Đề Âm bèn gõ ngay một câu: 【Thằng nhóc thối, chị là chị của em! Là người chị duy nhất của em đấy!】

Lý Hiệp liền nhắn lại:【Nhưng giáo sư là thần tượng, là niềm tôn kính cả quãng đời sinh viên và trưởng thành của em!】

Thấy câu này, Lý Đề Âm suýt nữa nghi ngờ em trai đang "lên mạng quá nhiều", nói chuyện y như dân mạng 5G.

Nàng dứt khoát trả lời:【Chị mà tóm được cưng thì chị đập chết cưng...】

---------

Tác giả có lời muốn nói:

Everything Everywhere All at Once là bộ phim mình yêu thích nhất năm, tiếc là không chiếu chính thức ở trong nước nhưng mọi người có thể tìm online nhé~

Chương trước Chương tiếp
Loading...