[BHTT] CỬU VỸ HỒ LY | Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa
Chương 51
Tại Trường Xuân cung...Thái Anh đang ngồi bên cạnh giường đúc cháo yến cho Lệ Sa ăn. Lệ Sa ngồi tựa lưng vào gối, có vẻ gương mặt biểu lộ vẫn chưa có chút gì khá hơn."Từ nãy đến giờ nàng vẫn không hạ sốt, sao vậy? Hay nàng có muốn ít máu của ta không?"Thái Anh đưa cánh tay trắng ngần của mình ra trước mặt của Lệ Sa. Nàng chỉ cười rồi đưa tay mình lên đẩy tay nàng trở lại:"Không...ta không đói!! Nguyên khí cũng không có vấn đề gì. Chắc là do thời tiết cộng thêm bản thân đã suy nghĩ nhiều mà thôi"Thái Anh đặt chén cháo yến đã được ăn hết xuống. Ngồi sát lại Lệ Sa một chút:"Ta từ trước tới giờ chưa hề chăm sóc người bệnh...ta còn tưởng Hồ ly sẽ không bệnh nữa chứ!!"- Thái Anh đưa tay lên gãi đầu ngốc nghếchLệ Sa cầm lấy bàn tay của nàng nắm chặt:"Kể từ khi yêu nàng thì sinh mệnh của ta chỉ còn một nửa. Một nửa cho ta, nửa còn lại thì cho nàng""Ta không cho phép nàng nói mấy điều như vậy nữa. Lệnh cho nàng phải nhanh chóng khỏe lại cho bổn cung"- Thái Anh chỉ cần nghe Lệ Sa nói đến sinh mệnh liền lập tức khẩn trương"Dạ Hoàng hậu nương nương"- Lệ Sa mỉm cười nói"Nàng có muốn nghe bổn cung gãi đàn không?"- Thái Anh nhã ý hỏi"Muốn chứ, không chừng nghe xong ta sẽ cảm thấy thư thái hơn"- Lệ Sa liền gật đầu đồng ý"Vân Chi à!!"- Thái Anh quay ra ngoài gọiVân Chi lập tức đi vào nói:"Dạ có nô tỳ?""Ngươi đi lấy cây cổ cầm yêu thích của bổn cung đến đây""Dạ"- Vân Chi liền nhanh chóng rời điThái Anh quay qua Lệ Sa, gương mặt nàng bắt đầu kề sát lại Lệ Sa. Nàng cảm nhận được hơi nóng phả ra từ hơi thở của Lệ Sa:"Người nàng đầy hỏa khí, nóng tới độ hơi thở cũng nóng. Phả hết cả vào mặt ta""Đừng vòng vo nữa, không phải nàng muốn hôn ta sao?"- Lệ Sa hỏi xong thì liền nhích tới môi chạm môi với Thái AnhThái Anh cảm nhận được hơi thở có vẻ yếu hơn thường ngày của Lệ Sa, nơi đầu mũi nàng cũng phả ra hơi nóng. Đúng là giống với triệu chứng của bệnh cảm mạo của phàm nhân nhưng dù gì Lệ Sa cũng là Hồ Ly tu luyện ngàn năm, sao có thể không nói không rằng mà bị bệnh chứ??!!Vân Chi khó khăn cầm cây đàn vào đặt lên bàn gọi:"Chủ tử, đàn đây!!"Thái Anh dứt ra quay qua:"Được rồi, ngươi ra ngoài trước đi""Dạ"- Vân Chi lật đật đi ra ngoài đóng cửa lạiThái Anh đi lại ngồi trước cây đàn, tay bắt đầu lướt lên những dây đàn, thanh thoát nhẹ nhàng