[BHTT] [Cover] Park Ảnh Hậu Là Tiểu Đồ Ngốc

Chương 115: Du lịch






Chương 115: Du lịch.

Sau khi Lisa xử lý xong công tác trở về, Chaeyoung liền nói cho nàng biết mình đã xin nghỉ thành công, hơn nữa hỏi nàng tính toán đi nơi nào.

Đối với việc Chaeyoung tính toán và phụ trách mọi chuyện cho chuyến đi lần này, Lisa rất sẵn lòng, chẳng qua là khi Chaeyoung hỏi nàng muốn đi nơi nào, Lisa vẫn lựa chọn Eshabia. Thứ nhất là vì Eshabia đối với hai nàng mà nói đều có ý nghĩa rất đặc biệt, thứ hai là, cho dù Chaeyoung đã chuẩn bị kế hoạch ra sao, thì với Lisa đã từng ở nơi đó sinh sống trong nhiều năm đều có thể nắm chắc, có thể cho các nàng một chuyến du lịch thật sự vui vẻ.

Sự thật chứng minh, Lisa đã lựa chọn rất đúng đắn, ngày đầu tiên tới Eshabia, Lisa đã mở khóa thêm một thuộc tính nữa của Chaeyoung: Nhìn bản đồ di động cũng có thể lạc đường.

"Khạch sạn em đặt rõ ràng là ở hướng này mà?" Chaeyoung không hiểu nổi ra sao mà nhìn bản đồ trên điện thoại, giống như hồi các nàng quay chụp tiết mục lần trước, xe taxi ở Eshabia thật sự là quá ít, phần lớn thời gian là sử dụng giao thông công cộng, cho nên tìm không thấy trạm giao thông công cộng cũng chỉ có thể tiếp tục lạc đường.

Lisa nhìn nhìn bốn phía, nếu nàng nhớ không lầm thì hướng này hoàn toàn ngược lại với nơi khách sạn mà Chaeyoung đã đặt.

"Lili......", Chaeyoung cuối cùng vẫn là lựa chọn hướng Lisa xin giúp đỡ.

"Bên này." Lisa lần nữa chỉ cho Chaeyoung một cái phương hướng.

"Được." Chaeyoung  lại tin tưởng tràn đầy mà cầm di động đi theo.

Lisa nhìn bộ dáng tự tin kia của Chaeyoung , nhịn không được nở nụ cười, cũng may lần này các nàng là tới du lịch, cho dù có lãng phí bao nhiêu thời gian, chỉ cần người bên cạnh là đối phương là được.

Chaeyoung  lúc này đã đi đúng hướng rồi, nhưng mà vì thời gian quá muộn, bỏ lỡ mất chuyến xe cuối cùng, Chaeyoung  vừa định tìm xem có cách nào đi nhờ xe không, đã bị Lisa ngăn cản.

"Đi thôi." Lisa lấy ra một chiếc chìa khóa quơ quơ trước mặt Chaeyoung , "Vốn dĩ muốn mấy ngày nữa mới dẫn em đi xem."

Chaeyoung  tuy rằng không hiểu ra sao, nhưng vẫn là ngoan ngoãn được Lisa nắm đi.

Trên đường đi, Lisa đem những sự tình giữa mình, Heechul, còn có những chuyện lúc còn đi học, tỉ mỉ kỹ càng tường thuật lại một lần.

"Tới rồi." Hai người dừng lại trước một căn nhà gần đó, Lisa chỉ chỉ ở nơi xa xa: "Còn nhớ đèn con thỏ lúc trước chị dẫn em đi xem chứ? Nó ở hướng đó."

Chaeyoung  nhìn theo hướng Lisa chỉ, nhưng nhìn thế nào cũng không thấy được tung tích của đèn con thỏ. Lúc nàng đang chuẩn bị nhón chân nhìn lại thử, Lisa từ phía sau lưng ôm lấy nàng, Chaeyoung cũng thuận thế ngồi xổm xuống, để Lisa có thể đem đầu đặt lên trên vai nàng.

"Nào, cõng chị."Lisa đùa giỡn mà nói.

Chaeyoung do dự một hồi, mới mở miệng nói: "Em không cõng nổi." Chaeyoung vận động và thể lực đều phế, lần đầu tiên tự kiểm điểm chính mình.

Lisa thuận tay xoa xoa đầu Chaeyoung, sau đó vòng lên phía trước, nói: "Vậy chị cõng em." Sau khi nói xong, Lisa thật sự ngồi xổm xuống, ra hiệu cho Chaeyoung đi lên.

Chaeyoung thật cẩn thận mà bò lên, giây tiếp theo thật sự được Lisa cõng lên.

Cõng Chaeyoung lên, Lisa lại hỏi một lần: "Thấy được chưa?"

Chaeyoung nỗ lực nhìn chằm chằm thật lâu, nhưng chỉ thấy một màn đêm đầy ánh sao, nàng cuối cùng chỉ đành thành thật trả lời: "Có phải em nhìn lầm hướng rồi không, vẫn không thể nhìn thấy được."

"Em chỉ là không nhìn thấy, bởi vì hiện tại chị cũng nhìn không thấy."

Chỉ có Lisa trải qua bao ngày tháng xem trản đèn con thỏ kia như một điểm tựa năm ấy mới có thể xuyên qua vô số chướng ngại vật mà nhìn thấy. Thoáng nhìn được một tia sáng mỏng manh từ ánh đèn thỏ kia, đó là trăm ngàn lần đối diện mới tìm được.

"Hở?" Chaeyoung mới vừa cất giọng khó hiểu, Lisa liền thả nàng xuống, móc ra chìa khóa mở cửa nhà.

"Vào đi." Sau khi hai người xác định muốn đi Eshabia, Lisa đã cho người đến đây quét tước qua.

Lúc trước khi Lisa rời Eshabia trở về nước, đa số đồ vật đều không có mang về, cho nên so với căn chung cư trống rỗng ở quốc nội, căn nhà này lưu lại nhiều dấu tích sinh hoạt của Lisa hơn.

Chaeyoung vừa vào cửa liền có chút kinh ngạc, bởi vì nàng chưa từng gặp qua phòng khách phân chia rõ rệt hai phong cách như vậy, đồ vật phía bên trái phòng khách đều được bày biện rất chỉnh tề, còn phía bên phải đã không thể dùng từ lộn xộn để hình dung nổi nữa, càng phải nói là thảm đến không nỡ nhìn. Người mà Lisa tìm đến chỉ là quét tước tro bụi trong phòng, đa số đồ vật đều giữa nguyên vị trí ban đầu, những gì Chaeyoung nhìn thấy là đã trải qua sửa sang lại.
"Bên kia là đồ dùng của anh hai."

Sau khi biết là đồ của Heechul, Chaeyoung đột nhiên có thể lý giải, dù sao đó cũng là Heechul ha, nếu như mà bày biện chỉnh tề mới không phải là Heechul.

"Tới bên này đi." Căn nhà này kết cấu thực đặc thù, tuy là chung một căn nhà nhưng bên trong thật sự hoàn toàn chia làm hai nửa, cho nên Lisa  và Heechul lên lầu cũng là dùng hai bên cầu thang khác nhau.

Bên thang lầu của Lisa treo một ít vật trang trí, màu sắc tổng thể toàn là tông màu ấm, khiến Chaeyoung nổi lên tò mò về trang trí bên phía thang lầu của Heechul.

Nghe câu hỏi này của Chaeyoung, Lisa có chút không được tự nhiên, mở miệng nói: "Em tự mình nghiệm chứng đi."

Hai người từ cầu thang bên này đi xuống, vòng qua vô số chướng ngại vật, cuối cùng cũng đến được cầu thang bên phía Heechul, không giống như ở bên Lisa, thang lầu của Heechul treo đầy ảnh chụp trên vách tường, mà những ảnh chụp đó chính là "Cảnh đêm" Eshabia mà Chaeyoung từng gặp qua, Chaeyoung cuối cùng cũng có thể thông qua ảnh chụp mà gặp được dáng vẻ của 'cô gái thỏ' trong quán bar.

Sau khi thấy được những thứ này, Chaeyoung hoàn toàn mất đi lòng hiếu kỳ với mấy thứ bên phía Heechul, ngoan ngoãn đi theo Lisa vào phòng ngủ của nàng.

So với căn phòng ở chung cư trong nước kia, phòng ngủ bên này lớn hơn rất nhiều, trong phòng ngủ còn đặt một cái giá sách, Chaeyoung quét mắt nhìn sơ qua vài lần, phát hiện đến tên sách nàng còn không hiểu, liền từ bỏ.

Lisa tự nhiên chú ý tới điểm này, cho nên nàng tới bên giá sách, tùy tay rút ra một quyển, mở ra, nói: "Thật ra đây là tiểu thuyết tình yêu Eshabia. Em đến xem đoạn này này."

Chaeyoung nhìn theo vào chỗ Lisa chỉ, nàng chỉ có thể nhận ra vài từ thông dụng của tiếng Eshabia.

"Nội dung của chỗ này là.......", Lisa kề sát lỗ tai Chaeyoung, nhỏ giọng nói một câu.

Chaeyoung còn chưa nghe xong, lỗ tai đã đỏ hết cả lên, tuy rằng ngày thường nàng rất ngốc, nhưng nàng dám cam đoan đoạn này tuyệt đối không phải như lời Lisa nói.

Cơ mà, đoạn văn này rốt cuộc là cái gì thì cũng có ảnh hưởng gì đâu, dù sao vào giờ phút này, đoạn văn này chính là "Ánh trăng đêm nay thật đẹp*."

*[今夜的月色真美]: câu thông dụng trên internet, nói theo tiếng Nhật thì còn có nghĩa là "Tôi yêu em".

Nhớ bộ "Dáng Hình Thanh Âm" ghê (. .)

Ngày hôm sau tỉnh dậy, Chaeyoung vẫn còn nhớ rõ chuyện này, lại hỏi một lần.

"Kỳ thật đây đúng là tiểu thuyết tình yêu." Lisa cầm lấy quyển sách kia, lật đến trang hôm qua, để Chaeyoung dựa vào người mình rồi thì thầm với nàng: "Mỗi người đều sẽ gặp được một người, nàng sẽ giúp em hiểu ra được, đường ngọt trong tháp con thỏ thật sự là quá ít, cho nên khi gặp được nàng trong giây phút đó, nó sẽ trở nên vô vị."

"Lần đầu tiên em ăn tháp con thỏ cũng cảm thấy quả nhiên vô vị." Chaeyoung hồi tưởng lại nói.
"Đó là bởi vì em trực tiếp cắn." Lisa đóng cuốn sách lại, kéo Chaeyoung ôm vào trong lòng ngực.

Chaeyoung lập tức nói không ra lời, sao nàng lại cảm thấy Lisa gần đây thật sự không giống với trước kia a, nếu Lisa mà biết được suy nghĩ lúc này của Chaeyoung, nhất định sẽ nói cho nàng biết, tất cả đều là bị nàng lây bệnh.

Nếu đã nhắc tới tháp con thỏ, vậy thì rất tự nhiên mà món tháp thỏ trở thành bữa sáng của hai nàng. Tiệm bánh ngọt này không giống với tiệm bánh lúc trước cách nàng đến sau khi quay tiết mục, đây là tiệm bánh ngọt chuyên môn chiêu đãi các đôi tình nhân.

Bởi vì thời gian còn sớm, cho nên trong tiệm vẫn còn rất vắng khách, tháp con thỏ vẫn chưa được chuẩn bị, cho nên Chaeyoung liền ngồi tại vị trí xem những tấm ảnh chụp dán trên tường. Vừa nhìn thấy, nàng liền bắt gặp được một khuôn mặt quen thuộc, nàng lần này đi du lịch đúng là không gặp phải Heechul, nhưng vì cái gì mà nơi nào cũng có thể nhìn thấy mặt của tên ngốc này vậy.

"Anh hai trước kia thường xuyên cùng các cô gái đến nơi này, lúc sau có bạn gái nên không có can đảm tới nữa." Lisa giải thích nói.

Nghe được Lisa nói, Chaeyoung lúc này mới phát hiện ảnh chụp trên tường của Heechul có tận mấy bức, hơn nữa mỗi bức ảnh đều chụp cùng những nữ sinh không giống nhau, Chaeyoung lập tức liền hiểu được vì sao Heechul lại không có can đảm tới nơi này.

Vì là tiệm bánh ngọt chuyên tiếp đãi các đôi tình nhân, cho nên tháp con thỏ không giống với ở hai tiệm bánh trước, bên trong thả không ít cánh hoa hồng, so với những tháp thỏ đã từng ăn qua, càng thêm tươi mát, hơn nữa độ ngọt cũng vừa phải.

Chương trước Chương tiếp
Loading...