[BHTT] Chịu Thua - Thời Thiên Từ

Giới thiệu



Tên truyện: Chịu thua
Tác giả: Thời Thiên Từ
Người dịch: Phyhills
Số chương: 164 chương chính + 29 chương ngoại truyện

- 1v1, HE, gương vỡ lại lành, cách nhau 8 tuổi.

- Nhân viên bảo hộ động vật hoang dã x phóng viên điều tra

- Người là nỗi nhớ luôn hiện hữu trong mắt, trong tim và trong cuộc đời nhiệt huyết của tôi.

Nhân vật chính: Chu Ý, Mộ Thanh Lâm

Giới thiệu:

1. Có hai năm, Mộ Thanh Lâm đè nén tâm sự trong lòng, thường lui đến uống rượu trong ngõ Hồng Môn phố Đông, một nơi vô tổ chức vô kỷ luật.

Bỗng trong một lần tình cờ, cô ra tay giải cứu một bé nhím mỏ hỗn nhưng tính tình đầy thú vị.

Dỗ nàng đi học, cùng nàng lớn lên, dần dần lông nhím không còn xù lên nữa, bé nhím đã đem lòng thích cô, lạt mềm buộc chặt tán đổ được cô và giúp cô gỡ rối những tâm sự khó nói, thề rằng cả đời này sẽ mãi mãi ở bên cô.

Ngờ đâu sau này nàng dứt áo ra đi mà không để lại bất cứ dấu hiệu báo trước, bật vô âm tín suốt nhiều năm ròng.

2, Vài năm sau khi chia tay, ngày nào Chu Ý cũng cuốc bộ hơn chục cây số trên đồng cỏ thiên lý, bảo vệ những loài động vật hoang dã có nguy cơ bị sát hại bất cứ lúc nào, giữ gìn nơi cư trú của chúng bằng cả thân thể máu thịt.

Tàn nhẫn, tẻ ngắt, không một ai hay.

Lại một lần nữa điều kiện y tế và thiết bị lạc hậu gây nên sự cố hy sinh, với tư cách là phó đội trưởng đội bảo hộ, Chu Ý quyết định về nước tìm kiếm trợ giúp tài chính.

Trong một buổi tiệc rượu gây quỹ tài trợ của các lãnh đạo, Chu Ý bị chuốc hết chén này đến chén nọ, đành phải viện cớ vào nhà vệ sinh tìm cách nôn ra.

Khi quay lại bỗng bắt gặp khuôn mặt quen thuộc của Mộ Thanh Lâm, Chu Ý thất thần, bất giác gọi: "Chị..."

Mộ Thanh Lâm im lặng vài giây, phì cười: "Phó đội trưởng Chu đang gọi ai thế?"

Chu Ý hoàn hồn, bối rối gãi mặt: "Xin lỗi, nhận nhầm người."

Nụ cười của Mộ Thanh Lâm vụt tắt, sau đó là cả đêm nốc rượu không ngơi.

Là đêm, Chu Ý mệt rã rời quay về căn phòng thuê tạm, vừa bước ra khỏi phòng tắm đã bị người ta giữ lấy cổ tay, khoá chặt sau lưng.

Mộ Thanh Lâm áp sát lại gần với cơ thể ám đầy mùi rượu, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Nhậm nhầm sao? Chu Ý, mới 5 năm thôi, sao em đã quên chị bằng sạch?"

Chu Ý mím chặt môi không dám nói gì.

Những năm qua, rõ ràng nàng luôn nhớ mùi hương của người này như điên như dại thế mà...

———

Lời Phy:

Đây là lần đầu tiên mình chưa đọc hết truyện mà đã đào hố trước, cũng là lần đầu tiên pick một bộ có trên bảng xếp hạng Tấn Giang (hình như lọt top 20 Tấn Giang năm 2022 gì đó, mấy bộ trước mình đào không bao giờ thấy mặt mũi ở bxh nào cả huhu). Tuy khá là rủi ro, nhưng vì cốt truyện bánh cuốn nên coi như dịch đến đâu cảm nhận của mình sẽ được nguyên vẹn đến đấy, đợi đến khi đọc xong mình sẽ quay lại đây viết lời giới thiệu chỉn chu hơn ~

Gu truyện mình vẫn như cũ, vẫn là các nhân vật bình thường không phải siêu sao, xoay quanh là những nhân vật chính phụ đa dạng tính cách và gần gũi, vẫn là mục đích chữa lành cho cuộc đời bớt mệt mỏi. Các bạn theo dõi cùng mình nhé.

Chương trước Chương tiếp
Loading...