[BHTT - CĐ - XK] Nam Cung Hoàng Đế
Chương 32: Cung nghinh Thái tử điện hạ
Trong gương là một thiếu niên thật soái a, cung phục dành riêng cho Thái tử Nam Triều được khoát lên người Hàn Phong, áo khoát màu vàng, hoa văn được thêu bằng chỉ vàng óng ánh, mũ đội là vàng nguyên chất được các thợ kì công chế tạo. Dáng người chững chạc hơn so với phong cách lãng tử ngày thường. 'Tham kiến Quận chúa'. Những cung nữ đang hầu hạ Hàn Phong mặc y phục, chải tóc vừa xong, thấy Quận chúa bước vào vội vàng hành lễ.'Các ngươi lui ra đi'. Quận chúa ra lệnh rồi bước đến đối diện Hàn Phong, Sửa áo lại thật chỉnh tề. Ánh mắt ấm áp nhìn nhau.'Thật không nhìn ra Hàn Phong mặc cung phục lên lại khác như vậy ?''Rất đẹp phải không ? haha'. Hàn Phong cười tự mãn. Sau đó hai tay sờ cằm, híp mắt lại ra vẻ mờ mịt. 'Hôm nay nàng mặt cung phục thật đẹp, rất dịu dàng và uy nghiệm a'.'Cũng may mắn nàng ngồi trong kiệu, nếu không nam tử lớn nhỏ trong thành phải dẫm lên nhau để nhìn nhan sắc của nàng'. Hàn Phong suy ngẫm nói.'Vậy Thái Tử người cưỡi ngựa từ đây tới Cung chắc làm cho nữ nhân trong thiên hạ phải nghiêng mình chào đón'.'Ta không có mị lực như nàng a'. Nói rồi nắm tay Quận chúa. Không ngờ Quận chúa lại gỡ tay Hàn Phong ra, xoay người đưa lưng về phía Hàn Phong. 'Giữa thanh thiên bạch nhật người nắm tay ta như vậy còn ra thể thống gì'. Quận chúa lại nghiêm túc nói tiếp 'Chuyện người cùng Cửu hoàng tử đến Thanh lâu hôm đó Hoàng bá bá vẫn chưa phát hiện, nếu như phát hiện rồi người tự biết hậu quả như thế nào đi.'Ta biết rồi, nàng đừng nghiêm túc như vậy mà, rét run ta rồi a'. Vừa nói vừa làm động tác rét lạnh, ôm hai tay của mình vào nhau.'Bẩm Thái tử, Quận chúa, Giờ khởi hành đã tới, mời Thái Tử và Quận chúa xuất phát'. Một vị công công đến thông báo.Sau khi đỡ Quận chúa lên chiếc kiệu xa hoa, Hàn Phong quay lại bạch mã được trang hoàng lộng lẫy, một vị thái giám đang nằm sát xuống đất, thường xem phim truyền hình nên Hàn Phong biết tiểu thái giám đang làm bàn đạp để mình bước lên. Vội vàng cảm thông đến nâng tiểu Thái giám dậy rồi nói 'Ngươi đứng lên đi, sau này không cần làm như vậy, ta có thể tự mình leo lên ngựa'. Chỉ thấy tiểu thái giám hốt hoảng quỳ xuống giọng run run 'Nô tài tội đáng chết, không đáng để Thái tử nhọc tâm, đây là bổn phận của nô tài'.Hàn Phong chỉ mỉm cười rồi tự mình leo lên ngựa một cách lưu loát. Ánh nắng cũng bắt đầu lan tỏa, làm hồng cả làn da trắng nỏn của Hàn Phong, trán bắt đầu có dấu hiệu chảy mồ hôi. Xung quanh dân chúng chen nhau nhìn xem tướng mạo của vị Thái tử Nam triều, người người khen 'Thái tử thật nhân từ', 'Thái tử thật soái', 'Thái tử thật phong độ', 'Chàng nhìn ta kìa','Chàng nhìn ta chứ không phải ngươi'..bla..bla....