[BHTT-AI] Tôi không muốn được bao dưỡng, nhưng cô ấy cứ khăng khăng
Chương 8
Buổi sáng, khi Tô Duyệt đến công ty, bánh bao vẫn nằm chờ trên bàn, thơm phức.Nhưng lần này không chỉ có bánh bao.Là thêm… ly cà phê latte vẽ hình mặt cún.
Bên dưới dán mảnh giấy nhỏ: “Thấy hôm qua em buồn ngủ, nên thêm caffein. Chỉ lần này thôi. – L.D.”
Tô Duyệt ngồi xuống, nhìn cái mặt cún bọt sữa đáng yêu một hồi lâu.【Ký chủ à… ký chủ đang đỏ mặt đấy. Hệ thống không nhìn, nhưng hệ thống biết.】
【Chúc mừng, đây là triệu chứng cấp đầu của “hồi hộp vì bị người ta thương".】
“Không phải đâu,” cô chống cằm, nhỏ giọng, “Chắc là… vì đồ ăn ngon thôi.”
Bữa sáng chưa ăn xong, đầu bên kia văn phòng có người chạy vào, hét toáng lên:“Người mẫu bên chiến dịch tháng 7 huỷ lịch rồi!!”“Gì cơ?!”“Tin bên ngoài nói cô ta bị dính scandal, chưa công bố. Nhưng chắc chắn không quay kịp nữa!”Tô Duyệt giật mình: “Là cái bộ lookbook của nhãn hàng Eden’s Field á?”“Ừ! Hôm đó sếp Lục đích thân chọn người. Mà giờ chỉ còn chưa tới hai tuần…”Phòng như nổ tung.Ai cũng hiểu: đây không chỉ là một dự án, mà là mặt mũi của phòng Kế hoạch, và cả công ty.
Ba mươi phút sau, trong phòng họp, Lục Dao lật từng trang hồ sơ dự phòng, trầm ngâm:“Người mẫu thay thế, tạm chưa tìm được.”
Cô dừng lại, ánh mắt quét qua bàn họp, rồi… dừng lại ở Tô Duyệt.“Tô Duyệt.”“Dạ?”“Em thử đi.”Toàn phòng: “???”Tô Duyệt: “Tôi?! Tôi là kế hoạch! Không phải gương mặt đại diện!”Lục Dao nhìn cô từ trên xuống dưới, giọng đều đều nhưng ánh mắt sắc bén:“Góc mặt phù hợp. Tỉ lệ hình thể đủ chuẩn. Quan trọng là tôi tin em có thể làm được.”【Cảnh báo: Đây là lời tán tỉnh trá hình dưới danh nghĩa “điều động nhân lực”.】
【Tỷ lệ thành công của trò chơi tỏ tình tăng lên 12%.】
Sau giờ họp, Tô Duyệt bị đồng nghiệp vây quanh:“Chị Tô ơi! Từ nhân viên thành nữ chính lookbook rồi!!”“Người ta mất việc vì scandal, chị nổi tiếng vì được chọn bởi sếp Lục!!”“Chị nhớ dẫn tụi em đi uống trà sữa sau khi debut đó nha!”Tô Duyệt cười khổ. “Tôi còn chưa biết phải mặc gì, đi đứng sao mà đã bị gọi là debut…”Nhưng rồi điện thoại rung.
Là một tin nhắn từ… người không ngờ tới.“Gặp tôi một chút. Tôi có thứ em nên biết. – Thẩm Hạ.”
Quán cà phê lần trước.Thẩm Hạ mặc vest trắng, tóc cột cao, lần này trông… chẳng khác gì “chị đại giới giải trí”.“Tôi đưa em cái này,” cô đặt lên bàn một bì thư, giọng bình tĩnh, “Là ảnh… và hợp đồng cũ của tôi với Lục Dao.”“Cái gì…?”“Tôi không nói để phá hoại.”
Thẩm Hạ nhìn thẳng cô, ánh mắt phức tạp.
“Nhưng nếu em thật sự ở cạnh cô ấy, em nên biết người đó từng thế nào.”Tô Duyệt nhìn tập giấy mà lòng rối như tơ vò.【Ký chủ, nhiệm vụ sắp tới: “Đối mặt với quá khứ của nữ chính thụ”.】
【Phần thưởng: mở khoá +1 đoạn ký ức chưa công bố.】
【Cảnh báo: có thể gây nhói tim nhẹ. Đề nghị chuẩn bị khăn giấy và một cốc nước ấm.】
Đêm xuống, Tô Duyệt ngồi trong phòng trọ, bật đèn nhỏ, mở tập tài liệu ra.Bức ảnh đầu tiên hiện ra là Lục Dao – năm hai mươi bốn tuổi – ánh mắt lạnh tanh, đứng trước bảng điều khoản hợp đồng tình cảm với… Thẩm Hạ.Thời hạn: một năm.
Điều khoản: không ràng buộc, không xen vào đời tư, không yêu.【Tình yêu không thể ký bằng mực,
Nhưng có thể bắt đầu bằng một chữ ký sai người.】
Tô Duyệt nhìn bức ảnh, im lặng hồi lâu.Cô thở dài.“Chị từng sống như vậy… Lục Dao?”Cô không biết nên buồn, nên giận, hay… nên thương.Nhưng trong lòng, một góc nào đó đang lặng lẽ trồi lên — là sự chấp niệm ngày càng rõ rệt.Là mong muốn hiểu người kia hơn,
Dù quá khứ có đen, có rối đến mấy.
Bên dưới dán mảnh giấy nhỏ: “Thấy hôm qua em buồn ngủ, nên thêm caffein. Chỉ lần này thôi. – L.D.”
Tô Duyệt ngồi xuống, nhìn cái mặt cún bọt sữa đáng yêu một hồi lâu.【Ký chủ à… ký chủ đang đỏ mặt đấy. Hệ thống không nhìn, nhưng hệ thống biết.】
【Chúc mừng, đây là triệu chứng cấp đầu của “hồi hộp vì bị người ta thương".】
“Không phải đâu,” cô chống cằm, nhỏ giọng, “Chắc là… vì đồ ăn ngon thôi.”
Bữa sáng chưa ăn xong, đầu bên kia văn phòng có người chạy vào, hét toáng lên:“Người mẫu bên chiến dịch tháng 7 huỷ lịch rồi!!”“Gì cơ?!”“Tin bên ngoài nói cô ta bị dính scandal, chưa công bố. Nhưng chắc chắn không quay kịp nữa!”Tô Duyệt giật mình: “Là cái bộ lookbook của nhãn hàng Eden’s Field á?”“Ừ! Hôm đó sếp Lục đích thân chọn người. Mà giờ chỉ còn chưa tới hai tuần…”Phòng như nổ tung.Ai cũng hiểu: đây không chỉ là một dự án, mà là mặt mũi của phòng Kế hoạch, và cả công ty.
Ba mươi phút sau, trong phòng họp, Lục Dao lật từng trang hồ sơ dự phòng, trầm ngâm:“Người mẫu thay thế, tạm chưa tìm được.”
Cô dừng lại, ánh mắt quét qua bàn họp, rồi… dừng lại ở Tô Duyệt.“Tô Duyệt.”“Dạ?”“Em thử đi.”Toàn phòng: “???”Tô Duyệt: “Tôi?! Tôi là kế hoạch! Không phải gương mặt đại diện!”Lục Dao nhìn cô từ trên xuống dưới, giọng đều đều nhưng ánh mắt sắc bén:“Góc mặt phù hợp. Tỉ lệ hình thể đủ chuẩn. Quan trọng là tôi tin em có thể làm được.”【Cảnh báo: Đây là lời tán tỉnh trá hình dưới danh nghĩa “điều động nhân lực”.】
【Tỷ lệ thành công của trò chơi tỏ tình tăng lên 12%.】
Sau giờ họp, Tô Duyệt bị đồng nghiệp vây quanh:“Chị Tô ơi! Từ nhân viên thành nữ chính lookbook rồi!!”“Người ta mất việc vì scandal, chị nổi tiếng vì được chọn bởi sếp Lục!!”“Chị nhớ dẫn tụi em đi uống trà sữa sau khi debut đó nha!”Tô Duyệt cười khổ. “Tôi còn chưa biết phải mặc gì, đi đứng sao mà đã bị gọi là debut…”Nhưng rồi điện thoại rung.
Là một tin nhắn từ… người không ngờ tới.“Gặp tôi một chút. Tôi có thứ em nên biết. – Thẩm Hạ.”
Quán cà phê lần trước.Thẩm Hạ mặc vest trắng, tóc cột cao, lần này trông… chẳng khác gì “chị đại giới giải trí”.“Tôi đưa em cái này,” cô đặt lên bàn một bì thư, giọng bình tĩnh, “Là ảnh… và hợp đồng cũ của tôi với Lục Dao.”“Cái gì…?”“Tôi không nói để phá hoại.”
Thẩm Hạ nhìn thẳng cô, ánh mắt phức tạp.
“Nhưng nếu em thật sự ở cạnh cô ấy, em nên biết người đó từng thế nào.”Tô Duyệt nhìn tập giấy mà lòng rối như tơ vò.【Ký chủ, nhiệm vụ sắp tới: “Đối mặt với quá khứ của nữ chính thụ”.】
【Phần thưởng: mở khoá +1 đoạn ký ức chưa công bố.】
【Cảnh báo: có thể gây nhói tim nhẹ. Đề nghị chuẩn bị khăn giấy và một cốc nước ấm.】
Đêm xuống, Tô Duyệt ngồi trong phòng trọ, bật đèn nhỏ, mở tập tài liệu ra.Bức ảnh đầu tiên hiện ra là Lục Dao – năm hai mươi bốn tuổi – ánh mắt lạnh tanh, đứng trước bảng điều khoản hợp đồng tình cảm với… Thẩm Hạ.Thời hạn: một năm.
Điều khoản: không ràng buộc, không xen vào đời tư, không yêu.【Tình yêu không thể ký bằng mực,
Nhưng có thể bắt đầu bằng một chữ ký sai người.】
Tô Duyệt nhìn bức ảnh, im lặng hồi lâu.Cô thở dài.“Chị từng sống như vậy… Lục Dao?”Cô không biết nên buồn, nên giận, hay… nên thương.Nhưng trong lòng, một góc nào đó đang lặng lẽ trồi lên — là sự chấp niệm ngày càng rõ rệt.Là mong muốn hiểu người kia hơn,
Dù quá khứ có đen, có rối đến mấy.