[BHTT-AI] Tôi không muốn được bao dưỡng, nhưng cô ấy cứ khăng khăng

Chương 28



【Cảnh báo hệ thống gốc:
Ký ức tình cảm phụ (Lục Dao) đang dần khôi phục trái với tuyến truyện gốc.
Tiến hành nhiệm vụ cưỡng chế:
“Rời khỏi đối tượng mục tiêu trong 72 giờ.”】
【Mục tiêu: Cắt đứt giai đoạn tình cảm vượt mức cho phép.
Hình thức ép buộc: Lộ thân phận “ký chủ hệ thống”, gài hiểu lầm liên quan đến thao túng cảm xúc.】

【Chúc người chơi may mắn. (Mà thật ra không đâu, chuẩn bị ngược đi bé.)】


Chiều hôm đó, Lục Dao nhận được một email nặc danh.

Bên trong là bản hợp đồng “bao dưỡng nghệ sĩ trẻ” – ảnh chụp, ghi âm, cả đoạn tin nhắn "người kia" gửi tới “hệ thống điều phối nhiệm vụ”.

Nội dung:

【Tiến độ cảm xúc mục tiêu Lục Dao: 76%
Ký chủ có thể tiến hành khóa ức chế cảm xúc hoặc rút lui đúng hạn.
Giao dịch điểm thành công – 3000 điểm đổi lấy “trái tim chị đại”.】


Lục Dao ngồi bất động trong văn phòng.
Ngón tay siết chặt, sắc mặt trắng bệch.

Cô ấy… từ đầu đến cuối… đều chỉ đang chơi trò hệ thống?
Mọi thứ – trà táo, bờ biển, ôm nhau dưới pháo hoa, thậm chí là lời tỏ tình – đều được lập trình?

Tô Duyệt đang đứng dưới mưa trước cổng công ty chị.

Trong lòng cô, hệ thống liên tục réo lên:

【Mau rút lui! Mau rút lui!
Nếu không muốn chị ấy bị reset lần nữa – thì rút!!】
【Chỉ 72 giờ thôi! Sau đó có thể quay lại! Nhẫn nhịn chút đi!】
【Đây là phương án bảo toàn tình cảm.
Đừng hủy hoại tất cả vì một phút yếu lòng!】

Tô Duyệt không lên tiếng. Cô chỉ lẳng lặng nhìn lên tầng ba, nơi ánh đèn phòng làm việc chị vẫn chưa tắt.

Lục Dao bước xuống vào lúc 9 giờ tối.

Ánh mắt chị sắc như dao.

“Em tới đây làm gì?”

“Em… muốn gặp chị.”

“Tôi đã đọc hết.” – Giọng chị không cao, nhưng lạnh lẽo. “Hợp đồng. Tin nhắn. Hệ thống.”

Tô Duyệt khựng người.

“Em không… Em không cố ý. Đó là nhiệm vụ hệ thống ban đầu. Nhưng sau đó, em thật sự…”

“Thật sự gì?” – Chị cắt lời, ngước mắt lên. “Thật sự thích tôi? Hay thật sự diễn giỏi đến mức tôi cũng tin?”

Mưa nặng hạt.

Tô Duyệt cắn môi, không biết giải thích từ đâu.
Mỗi lời cô nói ra giờ đây… đều như đâm sâu hơn vào sự ngờ vực của chị.

【Nhiệm vụ thành công: Rút lui trong đau đớn.
Chị ấy đã tin em phản bội.
Nhưng ít ra… chị ấy vẫn còn nhớ em.】
【Thành công trong đau lòng cũng là một dạng cứu vãn.
Tạm biệt – trong ba ngày thôi.】


Tối hôm đó, Lục Dao ngồi một mình trong phòng.
Trên bàn là ly trà táo nguội lạnh và chiếc khăn tay in hoa cá voi.

Chị không vứt đi.

Chị chỉ nhìn nó mãi, như thể nếu nhìn lâu hơn một chút… sẽ nhớ lại điều gì đó mà lý trí đang cố gắng chối bỏ.

Tô Duyệt rời khỏi thành phố trong im lặng.

Trên chuyến tàu khuya, cô ngồi lặng trước cửa sổ, điện thoại im lìm.

Cô muốn gọi cho chị, nói rằng tất cả không phải là diễn.
Nhưng nếu nói… thì kịch bản sẽ xóa sạch ký ức chị một lần nữa.

Và cô sợ — lần tiếp theo gặp lại, chị sẽ không còn là “chị” nữa.

【72 giờ.
Đếm ngược bắt đầu: 71:59:59】
【Đừng khóc.
Còn ba ngày nữa để chứng minh rằng em không cần hệ thống để yêu chị.】


Chương trước Chương tiếp
Loading...