[BHTT-AI] Tôi không muốn được bao dưỡng, nhưng cô ấy cứ khăng khăng

Chương 22



【Cảnh báo: Nhân vật Tô Duyệt có dấu hiệu kháng lệnh hệ thống.
Tiến trình xóa ký ức tạm ngưng.
Nguyên nhân: Tín hiệu cảm xúc tăng vọt.】


Trời mưa từ sáng.

Tô Duyệt ngồi ở trạm xe buýt cũ kỹ phía tây thành phố, trước mặt là ly sữa đậu nành nguội lạnh, tay run run giữ chặt cuốn sổ ghi chú. Một cuốn sổ cũ kỹ, giấy ố vàng, bìa có nét chữ gạch xoá.

Cô không nhớ vì sao mình lại có nó.
Cũng không nhớ đã từng viết gì.

Chỉ là khi vô thức lật trang đầu, trái tim đột nhiên thắt lại.

“Chị ấy không thích uống trà sữa có trân châu, nhưng vẫn gọi vì mình.”
“Hôm nay chị ấy cười khi em vô tình trượt chân, rõ ràng là lo mà giả vờ.”
“Tay chị ấy lạnh, em muốn giữ cho ấm suốt cả mùa đông.”

Cô đọc từng dòng.
Mỗi một nét chữ đều là chữ của cô. Nhưng ký ức thì rỗng.
Giống như có ai đó đã nhúng tay vào trí nhớ của cô – lau sạch từng mảnh vụn cảm xúc, để lại khoảng trắng trống rỗng.

【Tiến trình xóa ký ức: Dừng lại ở 9%.】
【Tình cảm trái tuyến tăng nhẹ.
Tô Duyệt đang dần lấy lại bản năng yêu đương.】


Gió lùa qua mái hiên.
Một giọt nước mưa từ mái tôn rơi xuống giữa lòng bàn tay cô.

Tô Duyệt chợt hỏi bản thân:

“Nếu chị ấy thật sự chỉ bao dưỡng mình…
…vì sao mình lại đau thế này?”

Trong phòng làm việc, Lục Dao ngồi lặng lẽ xem lại camera nội bộ. Mỗi một lần phát lại đoạn Tô Duyệt bỏ chạy, mắt chị lại đỏ thêm một chút.

“Chị làm vậy là để em có thể sống bình yên, đúng không?”
“Nhưng đến cuối cùng, em vẫn là người bị thương.”

Tối hôm đó, Tô Duyệt trở về.

Cô đứng trước cửa nhà Lục Dao, mưa vẫn chưa tạnh, nhưng cô không mở dù.

Gõ cửa ba lần, cô không đợi chị ra mở mà hỏi thẳng:

“Nếu em thật sự quên hết chị… chị có đau không?”

Cửa mở ra.
Lục Dao đứng đó, tóc còn ướt, mắt thâm quầng.

Chị không trả lời.
Chỉ bước ra, che dù cho cô, vươn tay nhẹ nhàng lau nước mưa dính trên trán Tô Duyệt.

“Chị sẽ đau.”
“Đau đến không thở được.”
“Nhưng nếu em sống nhẹ nhõm hơn, chị tình nguyện.”

Tô Duyệt cắn môi.

“Không công bằng.”

Lục Dao nhíu mày: “Gì cơ?”

“Chị có thể chọn đau, còn em thì không được chọn nhớ.”
“…Cái này không công bằng chút nào.”

【Cảnh báo: Tuyến tình cảm đã vượt giới hạn xóa tự động.
Hệ thống tạm thời ngắt kết nối.
Trạng thái hiện tại: Tình cảm chính thức thức tỉnh.】

Chương trước Chương tiếp
Loading...