[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A

Chương 107



Thấy bên đại học quân sự Minh Tâm ai nấy đều ánh mắt giận dữ, sắp xông lên giúp Đan Tinh Vũ lý lẽ, Giang Tuyết Niên vội vàng nói: "Đánh nhau sẽ bị hủy bỏ tư cách thi đấu."

Một câu nói lập tức ngăn lại cuộc "chiến tranh" sắp bùng nổ, nhưng cơn giận của bên Minh Tâm vẫn không hề giảm bớt chút nào.

Giang Tuyết Niên cảm thấy bọn họ chỉ có thể trút giận trong trận đấu mà thôi.

Hai bên đội trưởng bước chậm một nhịp đi đến, tách đám học sinh hai bên ra.

Đan Tinh Vũ chẳng biết nhìn sắc mặt người khác, nhiệt tình nói với Giang Tuyết Niên: "Giang thần, chúng ta gặp nhau trong trận đấu!"

Giang Tuyết Niên mỉm cười: "Được, thi đấu gặp."

Đan Tinh Vũ nhìn đôi mắt đen đang mỉm cười của Giang Tuyết Niên, chẳng hiểu sao bỗng thấy lạnh sống lưng, rùng mình một cái, bàn tay đang giơ lên cũng từ từ buông xuống.

Thời Thanh Phạn đi an ủi hai Omega thiên về chiến đấu, Giang Tuyết Niên biết rõ thực lực của mình và Thời Thanh Phạn, không lo lắng gì về trận đấu của các tân sinh tiềm năng, ngược lại lại lo cho Kiều Á nhiều hơn.

Nàng khó khăn lắm mới bắt đầu nỗ lực trở lại, đừng để vì thua trận mà đả kích tự tin, lại một lần nữa buông bỏ bản thân.

Giang Tuyết Niên đi đến bên cạnh Kiều Á, nói: "Kiều Á, chị đã từng nghĩ đến khả năng mình sẽ thua chưa?"

Thi đấu cá nhân không chỉ phải đối mặt với những đối thủ mạnh đến từ các trường khác, mà cả những người cùng trường cũng phải vượt qua mới được.

Bành Duyệt Nhiên đang ở phía sau Kiều Á, ánh mắt như hổ rình mồi, Kiều Á dù sao cũng đã lơi lỏng một hai tháng, không thể bù lại chỉ trong vài ngày.

Kiều Á siết chặt nắm tay: "Đã từng. Nhưng tôi biết, nếu thua là do tôi tự làm tự chịu, vẫn phải cảm ơn em, nếu không có em và Thanh Phạn nỗ lực, tôi không thể tỉnh ngộ. Em yên tâm, lần này dù tôi không giành được quán quân, cũng sẽ không sao."

Giang Tuyết Niên vỗ vai nàng: "Chị nghĩ thông suốt là tốt rồi."

Người thật sự mạnh không chỉ phải có thực lực mạnh, mà tâm lý cũng phải mạnh mẽ như vậy.

Mười trường đại học còn lại đều ở các thành phố khác, đã đến thành phố Tân thị từ ngày hôm trước, ngược lại trường quân đôi Bắc Sơn và đại học quân sự Minh Tâm là hai trường tại địa phương lại đến trễ nhất.

Giải đấu mùa xuân giữa các trường đại học lần này kéo dài ba ngày, ngày đầu tiên là đấu cá nhân, ngày thứ hai đấu tổ đội, ngày thứ ba là trận đấu tân sinh tiềm năng được thêm vào tạm thời.

Hai ngày đầu Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn những tân sinh này chỉ cần xem trận và cổ vũ là được.

Trận đấu cá nhân tiến hành rất nhanh, nhưng cần thời gian nghỉ cho tuyển thủ tham gia, cho nên dù là thể thức loại trực tiếp, chỉ cần bốn trận đấu, cũng mất nguyên một buổi sáng.

Kỹ năng của Kiều Á có phần giảm sút, nhưng mấy năm trước cũng không phải luyện vô ích, cuối cùng giành hạng ba, hạng hai là Bành Duyệt Nhiên, quán quân thuộc về đại học Hàng Hải.

Năm ngoái quân đội Bắc Sơn là quán quân, năm nay chỉ giành được hạng hai, ba, á quân năm ngoái là đại học quân sự Minh Tâm thậm chí ngay cả viền của chiếc cúp cũng không chạm tới, điều này giáng một đòn nặng nề vào tinh thần của học sinh hai trường.

Buổi chiều hoạt động tự do, căn bản không ai đi chơi, toàn bộ học sinh đều cùng nhau liên kết luyện tập, hy vọng ngày mai có thể giành lại cúp vô địch.

Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn cũng đi theo dòng người, cùng tới đó, nhưng chỉ xem họ luyện tập, bản thân lại không hoạt động mấy.

Về phần Đan Tinh Vũ, Giang Tuyết Niên không thấy bóng dáng, đoán là hắn làm biếng chuồn đi nghỉ ngơi rồi.

Ngày thứ hai là thi đấu tổ đội, trường đại học Bình Đỉnh nhờ vào ý thức hợp tác xuất sắc, liên tiếp thắng ba trận, cuối cùng đánh bại trường quân đội Bắc Sơn, đoạt lấy chức vô địch.

Á quân và hạng ba lần lượt là trường quân đội Bắc Sơn và đại học quân sự Minh Tâm.

Hai ngày thi đấu kết thúc, học sinh trường quân đội Bắc Sơn ai nấy đều uể oải, mặt mày ủ dột, nói mình không còn mặt mũi nào quay về trường nữa.

Năm ngoái là quán quân cả hai hạng mục, năm nay lại chỉ giành được hai giải nhì, đúng là mất mặt không chịu được.

Dù Bành Duyệt Nhiên trong thi đấu cá nhân thắng được Kiều Á, cũng chẳng thấy vui vẻ gì, tổ đội chiến thua trận, sắc mặt còn đen hơn cả Kiều Á.

Nhanh chóng bước sang ngày thứ ba, thi đấu của tân sinh, các học sinh khóa trên cảm thấy chuyện này không liên quan đến mình, không còn áp lực nên đều kéo nhau tới xem mấy gà mờ đấu đá lẫn nhau.

Trường quân đội Bắc Sơn có hai tân sinh tiềm năng, tổng cộng 13 người tham gia, hai trận đầu mỗi trận sẽ có 1 người bốc thăm trúng suất miễn thi, những người còn lại phải đấu với nhau, ai thắng mới được đi tiếp.

Trận đầu tiên, Đan Tinh Vũ may mắn được miễn thi, mừng rỡ hét to trong nhà thi đấu.

Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn lần lượt đối đầu với đại học Hàng Hải và đại học Bình Đỉnh, đúng hai trường đã đánh bại trường quân đội Bắc Sơn trong các trận cá nhân và tổ đội.

Các tân sinh lần lượt kết nối thiết bị toàn tức chuẩn bị thi đấu, học sinh khóa trên thì chọn những trận đối đầu mình hứng thú để vào xem.

Kiều Á trực tiếp chọn trận của Giang Tuyết Niên, còn nhìn thấy mấy người cùng trường cũng đang ở bên cạnh.

"Kiều Á, cậu cũng tới xem tân sinh của đại học Hàng Hải bị Giang Tuyết Niên hành hạ sao?" Tốc độ tích lũy điểm của Giang Tuyết Niên quả thực là kỳ tích, mấy chục năm từ khi trường quân đội Bắc Sơn thành lập tới nay chưa từng thấy, bọn họ rất tin tưởng vào thực lực của cô.

Giang Tuyết Niên đối mặt với mấy người đứng top 10 bảng điểm còn chưa chắc thua, đối phó với tân sinh trường khác thì chẳng khác gì ngược rau muống.

Kiều Á gật đầu, nói: "Tốc độ của Tuyết Niên rất nhanh, cô ấy thắng rồi tôi còn có thể sang bên Thanh Phạn nhìn một chút, biết đâu có thể thấy được cảnh hai người họ cùng thắng trận."

"Đúng nhỉ! Còn có thể làm vậy! Cảm ơn cậu, nhắc nhở chúng tôi!"

Học sinh đại học Hàng Hải nghe xong cứ tưởng mình bị ảo giác, lập tức cười nhạo không chút nể nang: "Dám nói trắng trợn vậy luôn hả? Sao không nói Giang Tuyết Niên ba giây là hạ được học đệ bọn tôi đi? Học đệ bọn tôi là tuyển thủ hạt giống năm nay của trường, Alpha cấp SS, đánh bại toàn bộ tân sinh trong trường rồi đấy nhé!"

"Các người chờ học đệ bọn tôi thua, chi bằng chờ cái cô Tuyết Niên gì đó thua đi haha."

Học sinh đại học Hàng Hải cười ầm lên.

Đợi họ cười xong, mới phát hiện học sinh trường quân đội Bắc Sơn đang dùng ánh mắt đầy đồng cảm và thương hại nhìn bọn họ.

"Sức mạnh của Giang Tuyết Niên, các người hoàn toàn không biết gì cả."

"Nhưng các người sẽ sớm biết thôi."

Một phút sau, mọi người đã chuẩn bị xong, các trận đấu đồng loạt bắt đầu.

Giang Tuyết Niên muốn xem tình hình thi đấu của Thời Thanh Phạn, đã sớm lên kế hoạch chiến đấu tốc thắng.

Sau khi tín hiệu "bắt đầu thi đấu" vang lên, tân sinh bên đối diện vừa định xông tới trước mặt Giang Tuyết Niên, ai ngờ giây tiếp theo Giang Tuyết Niên đã ở ngay trước mặt hắn, còn chưa kịp phản ứng thì cả người hắn đã choáng váng quay cuồng, "phịch" một tiếng bị đè xuống đất, hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào.

"Chúc mừng Giang Tuyết Niên giành chiến thắng! Thời gian: 3 giây!"

Học sinh đại học Hàng Hải đều sững sờ!

"Còn, còn có thể nhanh như vậy sao???"

"Đừng hỏi tôi, tôi bắt đầu nghi ngờ nhân sinh rồi!"

Còn chưa kịp hoàn hồn, Giang Tuyết Niên và học sinh trường quân đội Bắc Sơn đã nhanh chóng chuyển sang sân thi đấu của Thời Thanh Phạn.

Lúc đến nơi, Thời Thanh Phạn vừa vặn giơ chân lên, đôi chân dài căng thẳng thẳng tắp, một cú đá mạnh mẽ, giây tiếp theo nam sinh đối diện ôm bụng lăn lộn dưới đất.

"Chúc mừng Thời Thanh Phạn giành chiến thắng! Thời gian: 6 giây!"

Chưa tới 10 giây đã giải quyết xong hai trận đấu. Học sinh trường quân đội Bắc Sơn sau khi rút khỏi trạng thái liên kết thì hoàn toàn hả dạ, khí thế bừng bừng.

Khi học sinh các trường khác lần lượt bước ra, liền thấy học sinh trường quân đội Bắc Sơn ai nấy như được tiêm máu gà, hưng phấn vây quanh Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn trò chuyện rôm rả.

"Đám người trường quân đội Bắc Sơn thua đến phát điên rồi sao, đang làm cái gì thế?"

"Hừ! Tự mình thắng không nổi, giờ lại đặt hy vọng lên đám tân sinh, trận tân sinh chẳng qua là gà mờ đánh nhau thôi, có gì hay mà xem, lúc nãy tôi xem một trận, cảm giác lãng phí mất mười phút cuộc đời."

Nói xong thấy học sinh đại học Hàng Hải và đại học Bình Đỉnh bên cạnh sắc mặt có chút phức tạp, nhớ ra hai người của hai trường đó vừa vặn là đối thủ của hai người trường quân đội Bắc Sơn, không nhịn được hỏi một câu: "Thế nào? Hai người trường quân đội Bắc Sơn kia thực lực ra sao?"

Nam sinh bị Giang Tuyết Niên đánh bại trong 3 giây mặt mày tái mét, nói: "Rất mạnh."

Người còn lại cơ thể vẫn chưa quên được cơn đau khi bị đá trong thế giới toàn tức, ôm bụng, sợ hãi nói: "Tôi về sau không dám nói năng linh tinh trước mặt Omega nữa."

......

Giang Tuyết Niên biết Thời Thanh Phạn là người ngoài lạnh trong nóng, nếu không phải thật sự tức giận thì tuyệt đối sẽ không ra tay ác như vậy trong thế giới thực tế ảo, cho nên sau khi bị học sinh trường quân đội Bắc Sơn vây quanh khen ngợi một trận, cô âm thầm gửi tin nhắn hỏi Thời Thanh Phạn.

Giang Tuyết Niên: Người đó đã chọc giận cậu à?

Thời Thanh Phạn: Vừa vào liền chế giễu giới tính của tớ, nói mình may mắn, gặp đúng một Omega vô dụng chỉ biết khóc, tớ chỉ cho cậu ta biết rốt cuộc là ai sẽ khóc khi gặp phải Omega. [Mỉm cười]

Giang Tuyết Niên nhớ rất rõ cú đá đó.

Giang Tuyết Niên: Làm tốt lắm!

Nhờ vào việc được đại học Hàng Hải và đại học Bình Đỉnh tuyên truyền hộ, cái tên Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn nhanh chóng được rất nhiều học sinh các trường khác biết đến.

Chủ yếu là họ thật sự chưa từng thấy ai thắng trận trong 3 đến 5 giây như thế bao giờ.

Nếu nói hai người họ đối đầu với người không có kinh nghiệm thì còn hợp lý, vấn đề là đối thủ của họ chính là những tân sinh có tiềm năng nhất của các trường khác!

Đến trận thứ hai, Đan Tinh Vũ lại tiếp tục may mắn bốc thăm được miễn thi, trong khi người rút trúng Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn, không nhịn được rùng mình một cái.

Chương trước Chương tiếp
Loading...