[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi
Chương 12
Ý thức của Dư Chu Chu dần dần khôi phục, nhưng ánh đèn chói mắt trên đỉnh đầu khiến cô khó mà mở nổi mắt ra.Cô bị quản gia tiêm hai mũi thuốc mê rồi mất đi tri giác.Xung quanh là tiếng bàn tán ồn ào.Nơi cô đang ở là một hội trường rộng lớn, trung tâm của hội trường là một sân khấu cao hơn 10 mét, sân khấu được ghép từ nhiều ô vuông khác nhau, mỗi ô đều có thể lên xuống.Dư Chu Chu nhìn chiếc lồng giam tinh xảo trước mặt.Hai tay cô bị xích khóa lại sau lưng, cô đang ngồi trên một chiếc ghế lộng lẫy bên trong lồng giam, trên mặt còn đeo mặt nạ.Ô vuông ở giữa sân khấu nâng lồng giam lên thật cao, trở thành tiêu điểm cao nhất của cả hội trường.Toàn thân Dư Chu Chu mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực nào, nhưng tuyến thể sau cổ vẫn âm ỉ đau.Con chip mà Cố gia cấy trong tuyến thể cô vẫn chưa bị lấy ra.Chuyện gì đang xảy ra? Cô đã không còn giá trị lợi dụng, lẽ ra con chip phải bị tháo bỏ mới đúng.Hàng ghế đầu trong hội trường, tất cả người mua đều đeo mặt nạ.Họ vừa cầm bảng số sẵn sàng giơ lên, vừa gọi điện thoại liên tục.Dư Chu Chu cố gắng vùng vẫy khỏi sợi xích đang khóa mình, nhưng thuốc mê mà quản gia tiêm hình như có trộn thêm thứ gì đó.Nếu không, với sức mạnh của một Alpha như cô, cái lồng này căn bản không thể giam được cô.Ánh đèn trong hội trường bất ngờ thay đổi, âm thanh nền vang lên.Toàn bộ ánh sáng hội tụ về trung tâm sân khấu, những nơi khác đều mờ tối.MC đứng trên bục từ từ được nâng lên, xuất hiện trước mặt mọi người.“Hoan nghênh mọi người đến với buổi đấu giá hôm nay, sản phẩm được đấu giá lần này vô cùng hiếm có, mong quý vị chuẩn bị sẵn sàng.”Dư Chu Chu mệt mỏi dựa nghiêng lên ghế sofa.Miệng cô bị dán băng dính, không phát ra nổi một âm thanh nào.MC đưa tay chỉ về phía Dư Chu Chu: “Đây là Alpha có gen hoàn mỹ nhất được nuôi dưỡng từ khu đào tạo gen của Cố gia, nàng có vẻ ngoài tuyệt mỹ, thân thể cường tráng, dù là ở trên hay dưới đều xuất sắc tuyệt luân.”Ánh đèn trên sân khấu theo lời giới thiệu của MC không ngừng nhấn mạnh chiếu vào từng bộ phận trên người Dư Chu Chu.“Buổi đấu giá hôm nay vẫn theo quy tắc cũ, dùng trân châu để trao đổi, ai ra trân châu nhiều hơn, người đó sẽ sở hữu Alpha mang gen hoàn mỹ nhất này.”Đây là buổi đấu giá nội bộ giữa các gia tộc lớn, vì thế rất kín đáo, mà giá cả cũng cực kỳ cao ngất.Bọn họ dùng tiền quy đổi thành những viên trân châu tròn trịa, rồi lại dùng trân châu để giao dịch.“Giá khởi điểm của chúng ta là 8 vạn trân châu.” Búa đấu giá của MC gõ xuống.Bên dưới lập tức bắt đầu giơ bảng điên cuồng.Người mang gen hoàn mỹ bị Cố gia loại bỏ, đối với các gia tộc khác mà nói, không phải dùng để bồi dưỡng người thừa kế đời sau, mà là để làm món đồ chơi.Trong quá trình đấu giá, mức giá và tốc độ ra giá cũng chính là thước đo thể hiện thực lực của từng gia tộc.Cho nên bọn họ sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như thế này.Tám đại thế lực cũng bắt buộc phải không ngừng nâng cao giá trị bản thân, mới có thể trở thành chư hầu của bốn đại gia tộc, còn những gia tộc muốn thay thế tám thế lực đó, khi thực lực đủ mạnh cũng sẽ vung tiền điên cuồng.Đây không chỉ là một cuộc đấu giá, mà còn là cuộc tái phân chia thế lực giữa các đại gia tộc.Phùng, Hàn, Chu, Hứa—Thường, Thạch, Tề, Lương, tám đại thế lực được xếp theo thứ tự thực lực, đại đa số đều thần phục bốn đại gia tộc: Cố, Kim, Nhan, Tiết.Lần này ba nhà còn lại không có người trực tiếp đến tham dự, nhưng không có nghĩa là không có thế lực chư hầu của họ xuất hiện.Chỉ là một số gia tộc không bày tỏ rõ lập trường thần phục của mình, giống như rắn độc ẩn mình trong bóng tối, chỉ chờ thời cơ ra tay.Thế lực của mỗi gia tộc rối ren phức tạp, chỉ cần động một chỗ là kéo theo cả chuỗi.“Hàn gia ra giá 30 vạn trân châu, có ai ra giá cao hơn không? Theo tư liệu tôi nhận được, Alpha xuất sắc này tinh thông kinh tế, y học, toán học, điện ảnh, kiến thức rất toàn diện, đây là tác phẩm hài lòng nhất trong 30 năm qua của khu đào tạo Cố gia, chỉ tiếc là người thừa kế tương lai Cố gia không thích, cho nên mới đành đau lòng đưa ra đấu giá, để thể hiện giá trị cuối cùng của nàng, duy nhất một người, nếu không giành được, sẽ là tổn thất lớn.”“Tốt, Thường gia ra giá 50 vạn trân châu, quan trọng nhất là, nàng là một nữ Alpha—nữ Alpha có thể thỏa mãn nhiều nhu cầu của ngài.”“Bên này, Tề gia ra giá 60 vạn trân châu.”“Hứa gia, 90 vạn trân châu.”“Còn mấy gia tộc nữa chưa ra giá, còn đang chờ gì vậy?”“Bên kia là gia tộc vừa mới giành được tư cách vào sân, sao còn do dự gì nữa?”"Phùng gia ra giá 200 vạn trân châu.”Cả hội trường lập tức yên lặng.Chỉ còn trợ lý cầm bảng liên tục báo cáo qua điện thoại với ông chủ ở đầu dây bên kia.Những thế lực khác bắt đầu do dự, nếu thật sự phải bỏ ra giá trên trăm vạn chỉ để mua một Alpha về làm món đồ chơi, để nâng cao thể diện, thì quả thật không xứng.Dù có gia tộc phía sau chống lưng đi nữa...MC đang khuấy động bầu không khí trong hội trường, khiến giá đấu đã tăng gấp hàng chục lần.“Được rồi, còn ai ra giá cao hơn không? Nếu không, búa gõ xuống thì không hối hận, Alpha này sẽ thuộc về Phùng gia.”“Được, 200 vạn trân châu lần thứ nhất.”“200 vạn trân châu lần thứ hai.”Mặc dù hội trường trở nên cực kỳ yên tĩnh, nhưng trong đầu Dư Chu Chu lại vang lên tiếng ù ù như sấm.Mỗi động tác gõ búa của MC đều trở nên rất chậm.Cô cố gắng suy nghĩ, trong toàn bộ quá trình này, có điều gì không đúng.Tại sao mọi chuyện lại xảy ra nhanh đến như vậy, thuận lợi đến kỳ lạ, giống như… Giống như đã được ai đó sắp đặt kỹ càng từ trước.Nhưng người đứng sau sắp đặt tất cả này, rốt cuộc là muốn đạt được điều gì?Đột nhiên.Động tác gõ lần thứ ba của MC khựng lại, trong tai nghe vang lên một giọng nói.Người cầm bảng đại diện Phùng gia nhíu mày, rõ ràng có chút sốt ruột: “Ý của anh là gì? Tại sao còn chưa gõ búa?”Những gia tộc khác nhìn người Phùng gia kiêu căng như vậy, trong lòng đã có suy đoán rõ ràng.Phùng gia có chỗ dựa lớn, mấy năm nay vô cùng ngạo mạn, dám ngang nhiên khiêu khích Cố thị.Nhưng cũng chưa từng lay chuyển được địa vị của Cố thị.MC giơ tay ra hiệu im lặng, “Xin lỗi các vị, lần này có một vị khách VIP cấp cao đã ra giá cao hơn, 1000 vạn trân châu, nếu có người ra giá cao hơn, xin lập tức giơ bảng.”Người Phùng gia không cam lòng, chỉ tay về phía MC, chửi ầm lên: “Anh có ý gì đây? Cái gì mà khách VIP cấp cao? Nhất định phải đợi chúng tôi ra giá xong mới báo giá, hôm nay nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích.”MC không hoảng hốt, bình tĩnh giải thích: “Xin lỗi các vị, khách VIP của chúng tôi không cần xuất hiện tại hội trường, họ ở phía sau hậu trường, sẽ do nhân viên của chúng tôi truyền đạt lại mức giá, nếu các vị có ý kiến, có thể ngay bây giờ từ bỏ việc ra giá.”“Anh tưởng chúng tôi là đồ ngốc sao? Để chúng tôi mất công mất thời gian ngồi đây chơi với anh hả?”Phần lớn mọi người lúc này mới tỉnh ngộ.Bị Cố thị gài một vố rồi.Dùng một Alpha gọi là hoàn mỹ, Cố thị đã nắm được thực lực hiện tại của bọn họ, quả nhiên không thể xem thường Cố gia.Người thừa kế hiện tại và tương lai của Cố thị đều là Omega.Có lời đồn rằng Cố thị sớm muộn gì cũng sụp đổ trong tay Omega đời này.Không ngờ…Trái tim treo lơ lửng của Dư Chu Chu cũng hơi buông lỏng, nhưng vẫn không biết người đã mua mình rốt cuộc là ai.Đột nhiên sân khấu trung tâm của hội trường bắt đầu biến hóa, lồng sắt đột ngột hạ xuống.MC lên tiếng giải thích: “Vì không có ai tiếp tục ra giá, Alpha này đã được người mua ẩn danh đấu giá thành công, buổi đấu giá hôm nay xin kết thúc tại đây, cảm ơn sự tham gia của mọi người.”Hội trường lập tức náo loạn, tiếng la ó vang khắp nơi.“Đệt, ai mà bỏ tận 1000 vạn trân châu chỉ để mua một Alpha?”“Lại bị Cố gia chơi một vố nữa rồi.”“Vài nhà thâm hiểm, không hề ra giá.”“Tại sao không công bố danh tính người mua?”Cảm giác mất trọng lực khi lồng sắt rơi nhanh khiến Dư Chu Chu có chút buồn nôn.Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị ngã mạnh xuống đất, không ngờ lồng lại dừng lại ngay giữa không trung.Có nhân viên bước lên, mở lồng, tháo xiềng xích trên tay cô.Tác dụng của thuốc mê vẫn chưa tan hết, Dư Chu Chu đứng lên có chút loạng choạng.Hiện tại cô đang ở trong một căn phòng bốn bề bằng kính, có thể lờ mờ thấy một bóng dáng quen thuộc bên ngoài.Phong tư yểu điệu, lạnh lùng đến cực điểm.Tim Dư Chu Chu đập thình thịch, càng lúc càng nhanh.Vị khách VIP mà MC nói đến… Chẳng lẽ là…Dư Chu Chu bước vội ba bước thành hai, tháo mặt nạ trên mặt ra, lao nhanh đến trước cửa, đẩy cửa đi ra ngoài.Bóng lưng Cố Diên Khanh xuất hiện ngay trước mắt cô.Tuy trong đó có phần đánh cược, nhưng hiển nhiên cô đã thắng cược.Cố Diên Khanh cố ý xoay người sang chỗ khác.Cô cau mày, vẫn chưa nghĩ ra nên mở miệng nói với Dư Chu Chu thế nào.Nhưng không ngờ, người phía sau lại nhào tới ôm chặt lấy cô.Mùi tin tức tố quen thuộc lập tức xộc vào khứu giác cô.“Diên Khanh… Thật sự là chị đến cứu tôi rồi, tôi biết mà, chị sẽ không trơ mắt nhìn tôi bị bán đi đâu.”Dư Chu Chu cao hơn Cố Diên Khanh đi giày đế bệt một chút, cô vùi mặt vào hõm cổ Cố Diên Khanh, như một chú chim nhỏ nép vào người mình tin tưởng.Ngón tay Cố Diên Khanh khẽ run lên. “Xin lỗi… Tôi không biết…”Còn chưa đợi Cố Diên Khanh nói xong, Dư Chu Chu đã miễn cưỡng đứng thẳng người, lật người Cố Diên Khanh lại, tìm được môi nàng, liền nặng nề hôn lên.Cố Diên Khanh vốn định đẩy ra, nhưng không hiểu sao, cuối cùng chỉ đưa tay đỡ lấy hai bên cánh tay Dư Chu Chu.Hôn mãi một lúc lâu, Dư Chu Chu mới chậm rãi rời khỏi môi nàng, “Đây là lễ cảm ơn.”Yết hầu Cố Diên Khanh khẽ chuyển động, các đốt ngón tay đang nắm lấy cánh tay Dư Chu Chu bỗng siết chặt lại, vành tai cũng lặng lẽ ửng đỏ.Ai lại đi cảm ơn kiểu đó chứ.Cái Dư Chu Chu này, đúng là...Cố Diên Khanh hơi nghiêng đầu sang chỗ khác, ho khẽ một tiếng, điều chỉnh lại giọng mình, nhưng khi mở miệng vẫn là chất giọng lạnh nhạt như cũ: “Đừng hiểu lầm, tôi chỉ đang thực hiện lời hứa của mình, hơn nữa, tôi không thích nợ ân tình của người khác.”Đôi mắt Dư Chu Chu long lanh sáng rực: “Nói vậy tức là Diên Khanh đã mua tôi, vậy thì từ giờ trở đi tôi chính là người của chị rồi, có gì đâu mà hiểu lầm?”Cố Diên Khanh như bị nụ cười kia làm chói mắt, khẽ mím môi: “Đừng tự cho mình là đúng, tôi vẫn rất ghét mùi tin tức tố Alpha trên người cô.”Dư Chu Chu cả người mềm nhũn, dựa hẳn vào Cố Diên Khanh, thở nhẹ cười khẽ nói: “Diên Khanh, hay là chúng ta đánh cược một ván đi? Nếu tôi thắng, chị mãi mãi không được đuổi tôi đi, nếu tôi thua, tôi sẽ lập tức biến khỏi trước mắt chị.”