[BHTT] [ABO] [ EDIT ] Xuyên Thành Tra A Ăn Chơi Trác Táng Thời Cổ Đại
Chương 165: (Phiên Ngoại 29) - Phiên Ngoại Học Đường 27 (Đăng Ký Đại Học)
Sáng sớm hôm sau thức dậy, Thẩm Tinh Nguyệt nhìn tiểu miêu miêu trong lòng, chỉ cảm thấy đầu óc hơi mơ hồ, sau một lúc mới nhớ ra tiểu miêu miêu đã là bạn gái của mình rồi!Thẩm Tinh Nguyệt chọc chọc vào mặt Tô Mộ Vũ, thấy tiểu miêu miêu không kiên nhẫn cọ cọ trong lòng mình, nụ cười trên môi Thẩm Tinh Nguyệt càng rõ ràng hơn, tiểu miêu miêu của cô thật đáng yêu quá đi.Thẩm Tinh Nguyệt ôm Tô Mộ Vũ chơi điện thoại một lúc, đến khi Tô Mộ Vũ tỉnh dậy. Hai người dậy lấy túi vệ sinh cá nhân rồi ra bờ sông để rửa mặt.Thẩm Tinh Nguyệt rửa mặt xong liền ngồi một bên đợi tiểu miêu miêu, cảm thấy mình dường như càng dính người hơn.Tô Mộ Vũ rửa mặt xong liền thấy chó con đang ngoan ngoãn đợi mình bên cạnh, cô tiến lại gần, đưa tay chạm vào mặt Thẩm Tinh Nguyệt rồi hôn nhanh một cái, sau đó rút lui.Thẩm Tinh Nguyệt như ăn được kẹo, lập tức tỉnh táo.Buổi sáng, mọi người chủ yếu ăn vặt mang theo, Thẩm Tinh Nguyệt mang theo một túi lớn, cô và tiểu miêu miêu ăn không hết, liền chia cho mọi người. Thẩm Tinh Nguyệt ngồi cạnh Tô Mộ Vũ, tự mình gặm chân gà.Tô Mộ Vũ thì ăn bánh ngọt nhỏ được gói kín.Chu Thần vừa ăn thịt bò khô vừa cười nói: “Nói thật, hồi mới quen mọi người không ai tin hai cậu sẽ ở bên nhau lâu dài, không ngờ đã qua hơn nửa năm, trong khi nhiều cặp khác đã chia tay, hai cậu vẫn ở bên nhau."Thẩm Tinh Nguyệt nghe mà đầy dấu hỏi, cô và tiểu miêu miêu mới ở bên nhau tối qua mà.“Đúng vậy, hồi đó còn nghĩ hai cậu chỉ quen vài ngày thôi.” Lưu Hạo Thiên cũng nói thêm.Lúc đó Thẩm Tinh Nguyệt mới chuyển đến, gia thế lại tốt, mọi người đều nghĩ cô chỉ muốn chơi đùa với Tô Mộ Vũ, ai ngờ cuối cùng hai người lại ở bên nhau đến tốt nghiệp.Thẩm Tinh Nguyệt vuốt lại tóc rơi bên tai, nhìn hai người giải thích: “Mình và Mộ Vũ trước đó là bạn tốt, tối qua mới xác định quen nhau."Nói xong, Tô Mộ Vũ cũng cười trộm bên cạnh.Chu Thần miệng có thể nhét hai quả trứng, cắn thêm một miếng thịt bò khô, mặt mày nhăn nhó hỏi: “Không thể nào? Nhìn hai cậu lúc ở trường cứ như vậy mà chưa ở bên nhau à?"Thẩm Tinh Nguyệt nghiêm túc lắc đầu, “Không, chúng mình chăm chỉ học hành thôi."Chu Thần tỏ vẻ thất vọng, nhăn mặt nói: “Thẩm Tinh Nguyệt, cậu tiêu rồi, khi làm bạn thôi mà đã có tư tưởng yêu đương thế này, khi ở bên nhau còn không nâng Tô Mộ Vũ lên tận trời? Cậu hỏi xem các bạn cùng lớp, không ai nghĩ hai cậu chưa ở bên nhau đâu."“Thật vậy sao?” Thẩm Tinh Nguyệt lẩm bẩm.Sau đó nhìn thấy các cậu xung quanh đều đồng loạt gật đầu, Thẩm Tinh Nguyệt khó hiểu nhìn tiểu miêu miêu bên cạnh, hỏi: “Trước đây mình rõ ràng thế sao?”Tô Mộ Vũ cũng gật đầu, Thẩm Tinh Nguyệt đối với nàng tốt như vậy, lúc đó nàng cũng nghĩ chó con đang muốn theo đuổi mình.Thẩm Tinh Nguyệt nghiêng đầu, nghĩ mãi không hiểu, mình chỉ thích dính lấy tiểu miêu miêu thôi mà, sao mọi người lại nghĩ hai người đã ở bên nhau?Ăn uống xong, mọi người bắt đầu tháo lều, dọn dẹp đồ đạc, buổi chiều họ sẽ về thành phố, Thẩm Tinh Nguyệt vừa thu dọn đồ vừa luyến tiếc, “Mộ Vũ, mình có thể đến nhà cậu chơi không?”“Tất nhiên là được, bà mình ngày nào cũng nhắc đến cậu.” Tô Mộ Vũ cười nói.“Vậy được, lần nào nhớ cậu thì mình sẽ đến.” Thẩm Tinh Nguyệt nháy mắt với Tô Mộ Vũ, cười tươi.Khi Thẩm Tinh Nguyệt về nhà, thấy mẹ mình đang ở nhà, cô không thể không chia sẻ với Chu Vân Khanh việc mình có bạn gái.“Mẹ, con và Mộ Vũ đang quen nhau, con có bạn gái rồi!” Thẩm Tinh Nguyệt vui vẻ nói.Chu Vân Khanh nhìn con gái với vẻ mặt nghi hoặc, không hiểu con gái đang nói gì, hỏi: “Hai đứa không phải đã quen nhau từ lâu rồi sao?"“À? Không, con và Mộ Vũ tối qua mới xác định quen nhau.” Thẩm Tinh Nguyệt nghiêm túc giải thích.Lần này đến lượt Chu Vân Khanh ngạc nhiên, trước đây bảo vệ nhau như vậy mà chưa ở bên nhau?***Cuối tháng 6, kết quả thi đại học có, không có gì bất ngờ hay ngoài dự đoán, Tô Mộ Vũ không chỉ đứng đầu khối khoa học tự nhiên thành phố Nam Châu mà còn là thủ khoa toàn tỉnh. Sáng sớm cô đã được lãnh đạo thành phố kéo đi tham dự sự kiện.Thành phố Nam Châu có nền kinh tế phát triển, hàng năm thủ khoa kỳ thi đại học đều được thưởng mười vạn nhân dân tệ, vì lần này Tô Mộ Vũ còn là thủ khoa toàn tỉnh, nên thành phố thưởng ngay cho cô mười lăm vạn.Chụp ảnh cùng lãnh đạo thành phố, Tô Mộ Vũ còn được phỏng vấn bởi các phương tiện truyền thông, và số tiền mười lăm vạn đã được chuyển vào tài khoản của cô ngay trong buổi chiều.Buổi chiều, Tô Mộ Vũ lại tham dự sự kiện của quận Hà Tây, nhận thêm học bổng năm vạn từ lãnh đạo quận, tính ra trong một ngày Tô Mộ Vũ đã kiếm được hai mươi vạn.Rất nhanh, cô nhận được cuộc gọi từ tỉnh, tỉnh cũng có phần thưởng hai mươi vạn làm phần thưởng.Tô Mộ Vũ đi xe đến thủ phủ tỉnh ba ngày, hoàn thành tất cả các buổi phỏng vấn, trong vài ngày cô đã kiếm được bốn mươi vạn tiền thưởng.Điểm số của Tô Mộ Vũ đã được công khai, những ngày này có nhiều đại học danh tiếng gọi điện đến, đề nghị những điều kiện ưu đãi tốt nhất, có trường thậm chí còn đưa ra mức thưởng hấp dẫn, chỉ để thu hút thủ khoa khối khoa học tự nhiên của tỉnh.Ngay cả Đại học Thanh Bắc ở thủ đô cũng mở lời mời, hứa miễn học phí và phí ở ký túc xá trong bốn năm đại học, nhưng Tô Mộ Vũ vẫn còn do dự, nếu cô đi học ở thủ đô thì không yên tâm về bà nội già yếu.Phía Thẩm Tinh Nguyệt, điểm của cô cao hơn điểm chuẩn của Đại học Nam Châu khoảng hai mươi điểm, đủ để vào ngành tài chính của trường. Cô cũng dự định ở lại đây, vừa học các kiến thức cơ bản, vừa quản lý công việc kinh doanh của gia đình.Thẩm Tinh Nguyệt sau khi đăng ký nguyện vọng xong đã mua nhiều thịt bò, thịt cừu và rau củ, chuẩn bị đến nhà tiểu miêu miêu để ăn mừng.Nhà hai tầng của Tô Mộ Vũ mở cửa, khi Thẩm Tinh Nguyệt đến, thấy hai bà cháu đang ngồi nói chuyện bên bàn ăn.Thẩm Tinh Nguyệt cười chào hai người, đặt những túi đồ nặng xuống, “Bà ơi, con đến thăm bà đây.”"“Ôi, cháu lại mang nhiều đồ thế này, lần trước đã bảo không được mua nữa rồi.” Bà nội Tô cười hiền, rất hài lòng với bạn gái nhỏ của cháu gái mình.“Con muốn ăn lẩu mà, bà ơi, hai người đang nói chuyện gì vậy?” Thẩm Tinh Nguyệt định lảng tránh.“Đang nói về chuyện chọn trường của Mộ Vũ, con bé không nỡ bỏ bà già này, muốn ở lại Nam Châu vì bà, nhưng điểm số của Mộ Vũ đủ để vào đại học tốt nhất ở thủ đô. Bà không muốn vì bà mà làm lỡ dở tương lai của Mộ Vũ, Tiểu Thẩm, cháu cũng khuyên Mộ Vũ giúp bà đi.” Bà nội Tô vội nói.Thẩm Tinh Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi cười nói: “Bà ơi, bà có thể theo Mộ Vũ đến thủ đô mà, như vậy Mộ Vũ có thể gặp bà mỗi ngày, không phải lo lắng gì nữa.”Thẩm Tinh Nguyệt nhìn tiểu miêu miêu đang im lặng, đoán được lo lắng của cô ấy, tiếp tục nói: “Chỗ ở bà đừng lo, nhà con ở thủ đô có hai căn nhà, một căn lớn hơn là nơi ba mẹ con ở mỗi khi đi công tác, còn một căn hộ nhỏ đơn giản, bà có thể ở đó, căn hộ này gần Đại học Thanh Bắc, chỉ mất mười mấy phút đi tàu điện ngầm hoặc xe buýt, rất thuận tiện.”“Thế sao được, sao có thể ở nhà cháu chứ?” Bà nội Tô vội nói.“Có gì đâu bà, con là bạn gái của Mộ Vũ mà, bà không thể coi con là người ngoài được, chúng con tốt nghiệp đại học xong sẽ kết hôn. Bà ở đó thì Mộ Vũ cũng yên tâm, không thì Mộ Vũ sẽ đăng ký đại học ở Nam Châu, thật là uổng phí.” Thẩm Tinh Nguyệt khuyên nhủ.Bà nội Tô hơi do dự, một phần thấy ở nhà người khác là không đúng, một phần sợ cháu gái thật sự sẽ đăng ký đại học ở địa phương, làm lỡ dở tương lai, “Mộ Vũ, con thấy sao?"Tô Mộ Vũ khẽ gật đầu, “Vậy lại phiền Tinh Nguyệt rồi, sau này chúng ta gặp nhau sẽ không dễ như bây giờ.”“Yên tâm, bây giờ giao thông phát triển, con đi máy bay một lúc là đến, không cần lo. Về sau, công ty nhà con cũng đang có kế hoạch phát triển ở thủ đô, đến khi con tốt nghiệp, có thể trụ sở chính đã chuyển lên đó rồi, tất cả những chuyện vặt vãnh con sẽ lo liệu.” Thẩm Tinh Nguyệt dịu dàng nói..Tai Tô Mộ Vũ hơi đỏ lên, bà nội còn ở đây, chó con sao lại dùng giọng điệu này nói với nàng?“Vậy được, con sẽ nộp hồ sơ vào Đại học Thanh Bắc ngay bây giờ.” Tô Mộ Vũ nhìn Thẩm Tinh Nguyệt, rồi nhìn bà nội, nói.“Ừ, bà lớn tuổi rồi, đi máy bay dễ xảy ra chuyện, đến lúc đó để chú Lưu lái xe đưa chúng ta đi, trên xe có giường đơn nhỏ và ghế massage, bà nằm nghỉ là được, để con sắp xếp.” Thẩm Tinh Nguyệt cười nói.Tô Mộ Vũ gật đầu, kéo Thẩm Tinh Nguyệt cùng cô đăng ký nguyện vọng.Thẩm Tinh Nguyệt ăn lẩu dê ở nhà Tô Mộ Vũ, chiều lại ăn mì lẩu, đến hơn tám giờ tối mới lưu luyến về nhà.Nói với bố mẹ về việc ở nhờ căn hộ nhỏ, Chu Vân Khanh đồng ý ngay, còn cho Thẩm Tinh Nguyệt biết mật mã và đưa chìa khóa.Thẩm Tinh Nguyệt đã sắp xếp thời gian với chú Lưu từ sớm, thời gian nhập học của Đại học Nam Châu muộn hơn Đại học Thanh Bắc năm ngày, Thẩm Tinh Nguyệt quyết định đi cùng để tiễn tiểu miêu miêu.Sáng sớm, Thẩm Tinh Nguyệt và chú Lưu cùng đến giúp bà nội và Tô Mộ Vũ thu dọn hành lý, chuyến đi này ít nhất bốn năm bà nội sẽ không về đây nữa, bà già rồi không chịu được những lần di chuyển nhiều.Xe rộng rãi, đồ của hai bà cháu cũng không nhiều, chủ yếu là căn hộ đã đủ tiện nghi, chỉ cần mang quần áo đến là có thể ở ngay.Cảnh dọc đường khá đẹp, bà nội đã lâu không đi xa, suốt buổi sáng hào hứng ngắm cảnh ngoài cửa sổ, nhưng buổi chiều không chịu nổi nữa, nằm ngủ trên giường đơn trong xe.Thẩm Tinh Nguyệt ngồi trên ghế ăn trái cây với Tô Mộ Vũ, nghĩ đến việc sau này ở thủ đô.Vì Nam Châu ở tỉnh lân cận thủ đô, đi ô tô mất khoảng chín giờ, khi họ đến nơi đã hơn sáu giờ chiều.Thẩm Tinh Nguyệt bảo chú Lưu tìm khách sạn ở thủ đô nghỉ một đêm, sáng mai về Nam Châu, cô dự định ở lại với tiểu miêu miêu vài ngày.Buổi tối, Thẩm Tinh Nguyệt hướng dẫn bà nội cách sử dụng cửa và thang máy của căn hộ, để bà làm quen.Căn hộ chỉ có một phòng ngủ và một phòng tắm, chỉ có một giường đôi, nên hơn chín giờ tối, Thẩm Tinh Nguyệt đi ra ngoài thuê khách sạn.Tô Mộ Vũ sợ bà nội không quen, tối ở lại cùng bà trong căn hộ.Tối, khi đói, Tô Mộ Vũ và bà nấu mì, bà đã biết dùng bếp từ để nấu ăn.Khi hai bà cháu ăn, bà nội nhìn cháu gái, xúc động nói: “Mộ Vũ, sau này con phải đối xử tốt với Tiểu Thẩm, xem, con bé tốt thế, lúc nào cũng nghĩ cho con."Tô Mộ Vũ cười gật đầu, “Con sẽ, bà ăn mì đi, không mì nát mất."“Được, bà cũng nhờ phúc của Mộ Vũ, tuổi già mà còn được chuyển lên thủ đô ở.” Bà nội cười nói, nhưng trong nụ cười có giọt nước mắt.“Đây mới chỉ là bắt đầu, bà yên tâm, sau này con sẽ cho bà sống tốt hơn.” Tô Mộ Vũ cười nói.Ăn xong, hai bà cháu tắm rửa rồi đi ngủ sớm, Tô Mộ Vũ nằm xuống còn hẹn với chó con, sáng mai chó con sẽ đi cùng nàng làm thủ tục nhập học.