[ BHTT - ABO ] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A
Chương 37
Lễ trao giải cuộc thi liên trường tại Học viện Thánh Lợi Tư cuối cùng được ấn định vào ngày 20 tháng 10.Sau khi các giáo viên từng khối lọc qua những bài cảm nhận thu thập được, họ chuyển cho Hứa Khiết, cuối cùng, Hứa Khiết chọn ra ba bài viết chân thực giàu cảm xúc nhất để đăng lên báo trường.Thật không may, trong số đó có cả bài viết của Cung Linh Lang.Vào ngày trao giải, Học viện Thánh Lơi Tư tổ chức phát trực tiếp buổi lễ trao cúp cùng tiền thưởng cho Giang Tuyết Niên, Thời Thanh Phạn và Mạnh Bạch Xuân, ba học sinh có bài cảm nhận được đăng trên báo trường cũng được mời lên sân khấu nhận thưởng chụp ảnh chung với ba người họ.Cuộc thi liên trường lần này có học sinh từ tất cả các khối tham gia, chỉ có khối 12 là có cả quá trình lẫn kết quả thi đấu đầy kịch tính như vậy, Giang Tuyết Niên trở thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong Học viện Thánh Lợi Tư, ngang hàng với Thời Thanh Phạn.Giang Tuyết Niên cảm nhận rõ rệt sự thay đổi này vào ngày hôm sau, khi cô cùng Thời Thanh Phạn đi ăn, xung quanh luôn có người lén lút nhìn về phía họ, thậm chí có người còn táo bạo đến mức giấu điện thoại trong tay áo để chụp lén.Đặc biệt khi cô và Thời Thanh Phạn hơi nghiêng người lại gần nhau một chút, tần suất bấm máy của những người chụp lén lập tức tăng vọt, cô thậm chí còn nghe thấy tiếng hít khí đầy kinh ngạc xung quanh.Giang Tuyết Niên không thể hiểu nổi, trước đây thành tích học tập Thời Thanh Phạn đã xuất sắc đến thế, nhưng chưa từng có ai theo đuổi như thần tượng đến mức bất chấp nguy cơ bị tịch thu điện thoại để chụp lén trong nhà ăn, tại sao đến lượt cô lại khác biệt như vậy?Mãi đến trước giờ học buổi tối, Thang Tu Nhiên mới giải đáp thắc mắc giúp Giang Tuyết Niên.Đừng nhìn vào việc Thang Tu Nhiên mới đến Học viện Thánh Lợi Tư được một tuần, với tính cách hòa đồng cùng ngoại hình đáng yêu của mình, hắn nhanh chóng hòa nhập vào nhiều nhóm nhỏ trong trường nắm bắt không ít tin đồn sốt dẻo.Những người khác đều đi ăn tối, bốn người họ lại không có tâm trạng ăn uống, Thang Tu Nhiên lấy một chiếc bánh mì từ ngăn kéo ra, xé thành từng miếng, chia nhau ăn, cả bốn người ngồi vây quanh trong lớp học, vừa ăn vừa ôn tập, chuẩn bị cho kỳ thi tháng sắp tới."Cậu không biết đâu, lý do khiến cậu nổi tiếng trong Học viện Thánh Lợi Tư không chỉ vì cậu quá xuất sắc mà còn vì một nguyên nhân quan trọng khác." Thang Tu Nhiên nói đến đây liền cố ý ngừng lại một chút, chờ xem phản ứng của ba người trước mặt.Giang Tuyết Niên không vội, vừa làm bài vừa hóng chuyện, Thời Thanh Phạn nghe tai này lọt tai kia, vẫn chăm chú làm bài, chỉ có Cung Linh Lang, người bị ép phải ngồi học chung, sốt ruột giục: "Còn nguyên nhân gì nữa, nói nhanh lên!"Thang Tu Nhiên hoàn toàn không bận tâm đến thái độ lạnh nhạt của Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn, chậm rãi nói: “Vì không biết ai trong lớp mình tiết lộ chuyện Giang Tuyết Niên và Thanh Phạn đang hẹn hò, khiến nhiều học sinh lớp khác bắt đầu ‘đẩy thuyền’ couple Tuyết – Phạn.”“Vớ vẩn! Giang Tuyết Niên căn bản không hẹn hò với Thanh Phạn! Đường Đường, cậu có biết ai ở bên ngoài nói linh tinh không? Mau nói cho mình biết, mình đi dạy dỗ kẻ đó!” Cung Linh Lang tức giận đến mức đập bàn đứng dậy.Nhịp tim Thời Thanh Phạn đập lỡ một nhịp, động tác viết cũng dừng lại.Giang Tuyết Niên đặt bút xuống, không thể tin nổi: “...Cậu nói là chuyện tôi và lớp trưởng đang hẹn hò bị người trong lớp mình tiết lộ ra ngoài?”Thang Tu Nhiên cười híp mắt gật đầu: “Đúng vậy.”Giang Tuyết Niên cảm thấy oan ức hết sức, quan hệ giữa cô và Thời Thanh Phạn đúng là rất tốt, cũng thực sự thường xuyên đi cùng nhau, đôi lúc không để ý mà đứng gần một chút, cô ngưỡng mộ Thời Thanh Phạn, nhưng ngưỡng mộ là một chuyện, cô hoàn toàn không có suy nghĩ vượt quá giới hạn với Thời Thanh Phạn!Cả lớp lại hiểu lầm cô và Thời Thanh Phạn đang hẹn hò, không biết là đánh giá cao cô hay đánh giá thấp Thời Thanh Phạn nữa.“Tôi thấy lớp trưởng hơi oan uổng, vậy mà lại bị ghép đôi với tôi, họ nghĩ kiểu gì vậy.” Giang Tuyết Niên không thể hiểu nổi, thậm chí còn bắt đầu thấy bất công thay Thời Thanh Phạn. “Ít nhất cũng phải ghép lớp trưởng với một nam thần hoặc nữ thần xứng tầm chứ.”Đôi mắt nâu nhạt Thời Thanh Phạn hơi lóe sáng.Thời Thanh Phạn thỉnh thoảng vẫn tự hỏi, Giang Tuyết Niên thích nàng đến vậy, sao mãi chưa tỏ tình? Khiến nàng luôn băn khoăn, nếu Giang Tuyết Niên đột nhiên tỏ tình, nàng nên trả lời thế nào.Bây giờ nàng rốt cuộc đã biết nguyên nhân.Giang Tuyết Niên vậy mà lại tự ti đến mức không dám tỏ tình với nàng, thậm chí khi trong lớp lan truyền tin hai người đang hẹn hò, Giang Tuyết Niên còn bất bình thay nàng.Lòng Thời Thanh Phạn hơi trầm xuống.Giang Tuyết Niên hoàn toàn không cần phải tự ti.Cái gọi là nam thần hay nữ thần mà Giang Tuyết Niên nhắc đến chỉ là tiêu chuẩn thẩm mỹ chung của mọi người, chỉ có nàng mới biết được, đôi mắt đen láy của Giang Tuyết Niên, nốt ruồi nhỏ vừa quyến rũ vừa đáng yêu trên sống mũi kia hợp gu thẩm mỹ nàng đến mức nào.Cung Linh Lang: “Bây giờ trọng điểm không phải vấn đề Giang Tuyết Niên có xứng với Thanh Phạn hay không, mà Giang Tuyết Niên và Thanh Phạn căn bản không hẹn hò, sau này cũng sẽ không hẹn hò!”Giang Tuyết Niên gật đầu tán thành: “Linh Lang nói rất có lý.”Biểu cảm cáu kỉnh của Cung Linh Lang bỗng cứng lại, Giang Tuyết Niên nói nghiêm túc thật à? Cậu ta vậy mà lại đồng ý với mình? Đồng ý với mình rằng cậu ta và Thanh Phạn sau này cũng sẽ không hẹn hò?“Ê, cậu thực sự cảm thấy tôi nói đúng?” Cung Linh Lang hỏi.Giang Tuyết Niên không phải thích Thanh Phạn sao? Sao lại cảm thấy mình nói đúng?Giang Tuyết Niên gật đầu.Tương lai cô sẽ phân hóa thành Beta, Thời Thanh Phạn sẽ trở thành đỉnh cấp Omega, giữa Beta và Omega sao có thể có gì được.Cung Linh Lang quay sang nhìn Thời Thanh Phạn.Là bạn thân từ nhỏ của Thời Thanh Phạn, người ở bên cạnh Thanh Phạn nhiều nhất, Cung Linh Lang cảm nhận sâu sắc nhất sự thay đổi tình cảm Thanh Phạn dành cho Giang Tuyết Niên.Sau khi trở về từ cuộc thi liên trường, Thời Thanh Phạn thường hay mất tập trung, lúc thì cau mày, lúc lại cười, tâm trạng biến đổi nhanh chóng, phong phú hơn bình thường rất nhiều.Giang Tuyết Niên nói như vậy, chắc chắn Thanh Phạn sẽ có phản ứng.Quả nhiên, Thời Thanh Phạn chủ động nắm lấy tay Giang Tuyết Niên đặt trên bàn, nghiêm túc nói: “Cậu hoàn toàn không cần phải tự ti.”Giang Tuyết Niên chạm vào ánh mắt Thời Thanh Phạn, khẽ sững người.Trái ngược với khí chất lạnh lùng, lòng bàn tay Thời Thanh Phạn lại rất ấm, nhiệt độ xuyên qua da, men theo mạch máu lan tỏa đến tim Giang Tuyết Niên.“Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!” Nhịp tim ngày càng nhanh hơn.Ánh hoàng hôn vàng óng xuyên qua cửa kính, rắc xuống người các nàng, ánh mắt giao nhau đẹp đến lạ thường.Thang Tu Nhiên ban đầu còn như người ngoài cuộc xem kịch, nhìn một lúc lại thấy không được tự nhiên, má nóng bừng lên.Cung Linh Lang giơ tay định gỡ tay Thời Thanh Phạn ra khỏi tay Giang Tuyết Niên, lại không tiện chạm vào Thời Thanh Phạn khiến nàng không vui, đành cau mày do dự.“Trời ạ, tin đồn là thật! Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn đang nắm tay nhau!”Ngoài cửa bất ngờ vang lên một tiếng hét đầy khí thế, Giang Tuyết Niên giật mình hoàn hồn, lập tức rút tay lại, đứng dậy nhìn xem là ai.Kết quả chỉ trong vài giây, ngoài cửa tụ tập một đám người lớp khác, ai nấy mắt sáng rực, hoàn toàn không nhìn ra được ai là người vừa hét lên.“Gì chứ, Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn nào có nắm tay, xạo ghê.”“Đúng đó, họ còn cách nhau tận nửa mét, bịa chuyện đáng xấu hổ, làm tôi mừng hụt.”“Tôi nghe tiếng hét liền chạy vội tới, kết quả chẳng thấy gì, ai là người vừa la vậy?”“Mấy cậu không thấy là do tới trễ đó, hehe, tôi tận mắt chứng kiến quá trình Thời Thanh Phạn rút tay ra khỏi tay Giang Tuyết Niên, ngọt lắm luôn~”“Nếu không có ai hét lên thì tốt rồi, không làm phiền hai người họ, chắc họ có thể nắm tay nhau đến tận thiên trường địa cửu.”“Nhưng mà nếu không ai hét lên thì tôi cũng chẳng thấy được quá trình hai người họ buông tay.”“Vậy nên vẫn phải cảm ơn người vừa hét lên ban nãy.”----------Đám người kia dựa vào lợi thế đông người, bàn tán không chút kiêng dè, Giang Tuyết Niên thấy họ càng nói càng lệch lạc, đành bước ra cửa làm rõ mối quan hệ giữa mình và Thời Thanh Phạn.“Giang Tuyết Niên đi tới kìa!”Tất cả lập tức đồng loạt im bặt, nín thở dõi theo Giang Tuyết Niên, xem thử cô định làm gì.Giang Tuyết Niên đi đến trước cửa, nói: “Tôi cần làm rõ một chuyện, tôi và lớp trưởng không hề đang hẹn hò, chuyện này là do ai đó truyền nhầm.”“Nếu không hẹn hò, vậy tại sao lúc nãy hai người lại vội vàng buông tay?”“Đúng đó, hai cô gái nắm tay nhau chẳng phải chuyện bình thường sao? Nếu hai cậu cứ nắm mãi không buông, tụi này chắc chắn sẽ không hiểu lầm.”“Đúng! Chính xác là vậy!”“Vậy thì cứ nắm mãi đi!”Mọi người đều hai mắt sáng rực, như thể nếu họ nói vậy Giang Tuyết Niên sẽ quay lại nắm tay Thời Thanh Phạn cho họ xem.Giang Tuyết Niên: “......” Bọn họ đã tin thì có giải thích thế nào cũng chẳng chịu nghe.Không giải thích nổi, cô dứt khoát không nói nữa, đóng cửa lớp, ngăn đám học sinh lớp khác tiếp tục nhòm ngó.Thấy Giang Tuyết Niên chau mày rối rắm sau khi trở lại, Thời Thanh Phạn lên tiếng: “Người trong sạch tự khắc sẽ rõ, thật ra lời họ nói cũng không phải không có lý, giữa chúng ta vốn không có gì, nếu vì sự chú ý của họ mà né tránh, chẳng phải càng khiến họ nghĩ là có sao giấu vậy à?”Nói xong, nàng hơi căng thẳng nhìn Giang Tuyết Niên, không mong đối phương vì sợ tin đồn ảnh hưởng đến mình mà giữ khoảng cách với nàng.