[BH][QT dễ đọc][Drop] Nữ Phụ Có Bệnh
Chương 20.
Một buổi sáng công tác, nghiêm túc tính, Thư Thanh Thiển đã không sai biệt lắm có 20 tiếng đồng hồ không ngủ, nàng hiện tại cảm giác cực kì mỏi mệt, nhưng lại lo lắng sau khi mình ngủ một thân thể mình khác sẽ ra tới, liền vẫn luôn cường chống, do dự thật lâu, cuối cùng vẫn gọi điện thoại.“Alo, xin chào, xin hỏi là bác sĩ Trương ạ?”Bác sĩ Trương là bác sĩ tâm lý tương đối nổi danh ở bổn thị, am hiểu trị liệu hai nhân cách. Thư Thanh Thiển dù biết hy vọng xa vời, bất quá vẫn định thử xem, cùng đối phương hẹn trước một tiếng sau gặp.Ở dưới lầu tùy tiện tìm nhà ăn ăn xong cơm trưa, Thư Thanh Thiển lái xe chạy tới phòng khám của bác sĩ Trương.Bên ngoài ngựa xe như nước, trên đường đổ, cuối cùng cũng tới nhưng đến muộn vài phút.“Xin chào bác sĩ Trương, ngượng ngùng tôi đã tới chậm.”“Không sao đâu.” Trương Uyển Bình cười cười.Thư Thanh Thiển cẩn thận đánh giá đối phương một chút, ngũ quan thực nhu hòa, dịu dàng nhìn qua tựa như đại tỷ tỷ, một đôi mắt phảng phất có thể nói, thực dễ dàng khiến người khác nói hết dục.Trương Uyển Bình mỉm cười, đồng dạng cũng đánh giá Thư Thanh Thiển, “Phùng tiểu thư, chúng ta hiện tại bắt đầu đi.”Thư Thanh Thiển gật đầu, nói thật nàng xuyên qua nhiều thế giới như vậy, đây là lần đầu tiên tới xem bác sĩ tâm lý, cảm giác này thật đúng là kỳ quái.“Phùng tiểu thư, cô nói cô phát hiện trong thân thể mình còn có một người, chuyện này cô đã xác định chưa?”“Đương nhiên, theo dõi trong nhà chụp được rồi, tôi cực kì xác định.”“Nói vậy, trước khi Phùng tiểu thư tới đây hẳn cũng biết qua hai nhân cách. Kỳ thật hai nhân cách chi gian có thể nếm thử đối thoại giao lưu, câu thông lẫn nhau, chung sống hoà bình, sau đó lại thông qua bác sĩ tâm lý hướng dẫn, nếu muốn chữa khỏi là một quá trình tương đối dài dòng.”“Không.” Thư Thanh Thiển mỉm cười đánh gãy lời nói của bác sĩ Trương, “Hôm nay tôi tới không phải muốn để cô chữa khỏi cho tôi. Tôi chỉ hy vọng bác sĩ Trương có thể giúp tôi thôi miên một nhân cách khác, để nàng vĩnh viễn ngủ say đi.”Trương Uyển Bình buông tay, "Được rồi, một khi đã như vậy, Phùng tiểu thư thả lỏng trước. Bất quá thôi miên không nhất định đối với mỗi người đều hữu dụng, vài người có ý chí kiên cường rất khó bị thôi miên. Chúng ta thử xem đi.”Thư Thanh Thiển tìm tư thế thoải mái ngồi xuống, Trương Uyển Bình lấy ra một cái xích bạc tử, mặt trên có một viên thủy tinh màu trắng tròn xoe, chậm rãi đong đưa.Ôn hoà thanh tuyến vang lên, thúc giục người đi vào giấc ngủ, Trương Uyển Bình ở bên tai thấp giọng nói, “Nhìn nó, chậm rãi thả lỏng chính mình, ánh mắt theo nó di động.”Thủy tinh màu trắng dưới ánh đèn tản ra quang mang nhu hoà, quang mang lưu chuyển thiên biến vạn hóa, xem lâu làm người ta nhịn không được có loại choáng váng.Thư Thanh Thiển ban đầu cũng cảm thấy hơi muốn ngủ, bất quá càng xem càng tinh thần, đôi mắt ngược lại trừng đến lớn hơn nữa.Bác sĩ Trương thôi miên nửa tiếng, thay đổi vài loại đạo cụ đều thất bại, cuối cùng đành phải từ bỏ, “Không có biện pháp, xem ra Phùng tiểu thư là người có ý chí thực kiên định, không thích hợp thôi miên.”Thư Thanh Thiển phơi cười, “Ngượng ngùng, phiền toái bác sĩ Trương rồi.”“Không sao, bất quá nếu vô pháp thôi miên, chi bằng các cô thử hòa thuận ở chung xem, có lẽ về sau có cơ hội hai nhân cách có thể hợp hai làm một khôi phục bình thường.”Thư Thanh Thiển gật đầu, trong lòng lại không để bụng. Nàng biết đây là hệ thống giở trò quỷ, phỏng chừng chỉ có hoàn thành nhiệm vụ rời đi thế giới này mới có thể khôi phục bình thường.Nếu biện pháp này không được, nàng đành phải lại nghĩ phương pháp khác.Sau khi Thư Thanh Thiển trở lại công ty, để bí thư giúp nàng dùng thời gian ngắn nhất ở phụ cận công ty tìm một căn chung cư, tốt nhất là mootk căn có thể lập tức vào ở. Bí thư tuy không hiểu vì sao, bất quá vẫn làm theo, lập tức liên hệ người môi giới.Giữa trưa, nguyên bản Phùng Chính Hạo ở Thượng Hải biết được Thư Thanh Thiển đang kiểm toán một lần nữa, vội vàng ngồi máy bay trở về gấp.Ba tiếng sau.Phùng Chính Hạo phong hỏa hỏa vọt tới công ty, một chưởng đẩy ra cửa văn phòng, "Cháu gái, chú nghe nói con hôm nay kiểm toán?”"Vâng.” Thư Thanh Thiển nhàn nhạt trả lời, ngẩng đầu nhìn chú hai của mình.Trương Chính Hạo năm nay 37 tuổi, cũng không nhỏ, đã từng kết hôn bất quá không mấy năm liền ly, trong nhà còn có một nhi tử năm nay mới mười tuổi, hắn cũng không thế nào quản. Mỗi ngày không về nhà, bên người có rất nhiều mỹ nữ nhào vào trong ngực, những năm gần nhất càng trầm mê sòng bạc. Xem bộ dạng hắn hiện tại phúc hai mắt đỏ bừng, tóc còn hơi hỗn độn, nhìn dáng vẻ hẳn là mới từ trên sòng bạc xuống dưới.Sắc mặt Phùng Chính Hạo khẽ biến, sau đó bài trừ một nụ cười, “Con nói hiện tại vừa không phải giữa năm cũng không phải cuối năm, vô duyên vô cớ tra cái gì, căn bản không cần thiết.”"Ò, nhưng con vừa mới phát hiện thuế mấy năm gần đây có chút không quá thích hợp, đã chuẩn bị bổ giao nên để bọn họ tính lại lần nữa ạ.”"Cháu gái ngốc, con nói loại chuyện này không phải thực bình thường sao. Công ty nhà ai không ít đều báo điểm, con cần gì phải tích cực. Lại nói, công ty chúng ta hiện tại nơi nào có nhiều tiền mặt lưu như vậy. Chú nói con cũng không hiểu, vẫn là không cần lo những việc này, giao cho chú hai xử lý đi.”Thư Thanh Thiển nhìn đối phương cười cười, "Chú hai, chú đã quên con cũng là danh giáo tốt nghiệp ạ. Trước kia con chỉ không muốn quản, hiện tại cảm thấy nếu là công việc thì phải phụ trách công việc của mình.”Phùng Chính Hạo sợ đối phương tra ra sự tình bản thân lén làm, những sự tình đó bị phát hiện chính mình liền xong đời, vì thế thái độ trở nên cường ngạnh, một chưởng chụp lên bàn làm việc, trên cao nhìn xuống Thư Thanh Thiển đang ngồi trên ghế, lạnh lùng nói: “Phùng Miêu Miêu, chú hai đã làm trong công ty mười mấy năm, còn không hiểu nhiều hơn con sao. Chú nói không cần tra thì không cần tra, con đây là đang lãng phí thời gian của mọi người đấy.”Đối mặt Phùng Chính Hạo chất vấn, Thư Thanh Thiển từ trên ghế đứng lên, thân thể hơi khom, hai tròng mắt híp lại, khí thế không thua đối phương chút nào, thậm chí càng tăng lên, "Chú hai, con đây mới là CFO công ty, thủ tịch tài vụ quan, sự tình này đều là việc con vốn dĩ nên làm, liền không làm phiền chú hai nhọc lòng. Nếu chú cảm thấy lãng phí thời gian thì dứt khoát về nhà, về sau có thể không cần tới công ty nữa.”Phùng Chính Hạo không ngờ Phùng Miêu Miêu khí thế lăng nhiên, bị dọa đến lui về phía sau một bước, sau đó mạnh miệng nói, “Tiểu nha đầu con thì biết cái gì, chỉ biết xằng bậy. Tin hay không chú nói cho hội đồng quản trị, xem bọn hắn có thể để con làm bậy nữa không.”“Tùy chú ạ.” Thư Thanh Thiển không chút nào sợ hãi.Không ngờ đối phương mềm cứng không ăn, Phùng Chính Hạo không thể nề hà, cuối cùng nổi giận đùng đùng đi khỏi, nói muốn đi tìm anh cả.Anh cả Phùng Chính Hạo cũng chính là cha của Phùng Miêu Miêu, hiện giờ là chủ tịch xí nghiệp Phùng thị.Thư Thanh Thiển ngồi xuống, tựa lưng vào ghế tùy ý xoay chuyển, nhìn bóng dáng đối phương cười nhạo một chút, sau đó cúi đầu tiếp tục làm việc.Quả nhiên chẳng được bao lâu, cha Phùng liền gọi điện thoại lại đây hỏi đến đế sao lại thế này, Thư Thanh Thiển bình tĩnh nói theo sự thật. Có một số việc không cần khuếch đại, cha Phùng thực mau ý thức sự tình vô cùng quan trọng đại, ngữ khí ngưng trọng, để nàng tiếp tục tra xuống.Thư Thanh Thiển đến cửa sổ phía trước, mở ra cửa chớp, nhìn mọi người muôn hình muôn vẻ trên đường cái ngoài cửa sổ tựa như con kiến, đột nhiên mở miệng nói: “Cha ơi, trong khoảng thời gian này công ty vội, con ở phụ cận công ty tìm phòng ở tạm một đoạn thời gian trước mà không về nhà, cha nói với mẹ một tiếng giúp con nha.”“Một nữ hài tử như con trụ bên ngoài không tốt lắm đâu.” Cha Phùng trong điện thoại có chút do dự.“Cha à, con lớn như vậy rồi, không sao đâu mà, chờ thêm một đoạn thời gian vội xong con dọn về nhà liền mà.”“Không hổ là nữ nhi của cha, làm cho tốt, lão cha của con liền chờ về hưu rồi.”Cha Phùng cuối cùng gật đầu đồng ý, dặn dò Thư Thanh Thiển một người cẩn thận một chút.Thư Thanh Thiển cúp điện thoại.Bí thư rốt cuộc trước trời tối tìm được phòng đơn chung cư thích hợp.Thư Thanh Thiển đánh giá toàn bộ phòng một chút, là phòng đơn khách sạn chung cư tiêu chuẩn, rất nhỏ, cửa phòng tắm cùng phòng vệ sinh tương liên, không có phòng khách, chỉ có một gian phòng ngủ phòng bếp cùng ban công, trong phòng ngủ có TV, một người trụ cũng miễn cưỡng vậy là đủ rồi.Bên ngoài sắc trời tiệm vãn, Thư Thanh Thiển không khỏi ngáp một cái nhưng nàng hiện tại còn chưa dám ngủ.Còn một việc cần thiết làm.Thư Thanh Thiển tìm tới thợ trang hoàng, sửa chữa toàn bộ phòng thoáng, không chỉ mỗi cái của sổ đều hạn chết, còn cấp môn thay khoá mật mã điện tử."Tôi nói cô nương, khoá này cô xác định trang ở mặt cửa trong hả?”Thư Thanh Thiển gật đầu, “Không sai, liền trang ở bên trong, bên ngoài dùng khoá bình thường là được rồi.”Thợ trang hoàng có chút khó hiểu, chưa gặp qua nhà ai trang khoá mật mã ở mặt cửa trong, này chỉ có thể ngăn cản người bên trong đi ra ngoài, lại không thể ngăn cản ăn trộm tiến vào, thật là kỳ quái.Lại còn có tuyển khoá quý nhất rắn chắc nhất, tủ sắt thượng chuyên dụng, xem ra thế giới của kẻ có tiền thật không thể lý giải.Bất quá chủ nhân cấp tiền nhiều, bọn họ lấy tiền làm việc, cũng không hỏi nhiều, nhanh chóng tướng môn trang xong, bọn họ chào hỏi chạy lấy người.Tủ lạnh có đồ ăn, có thể bảo đảm chính mình sẽ không đói bụng, mang hết toàn bộ công cụ sở hữu thông tin trong phòng đi, thời điểm nhàm chán có thể xem TV.Thư Thanh Thiển khoá cửa thật kỹ, đưa vào chỉ có chính mình mới biết 64 vị mật mã. Đều chuẩn bị xong hết, cuối cùng lưu lại cho mình một tờ giấy, xác định sẽ không xảy ra vấn đề, lúc này mới nằm lên giường nhắm mắt ngủ.