[BH][QT dễ đọc][Drop] Nữ Phụ Có Bệnh
Chương 13.
Xe khai ra huyện thành không xa, Thư Thanh Thiển thật sự có chút kiên trì không được, thấy ven đường có tiểu viện hộ nông gia liền dừng xe lại.Đây là một tiểu viện của hộ nông gia bình thường, gạch đỏ ngói đen bốn năm gian bình phòng, bốn phía một vòng hàng rào sắt tường vây. May mắn hộ nhân gia này đi vội vàng, cũng không khóa cửa, nàng liền trực tiếp tiến xe vào sân.Đóng cửa, lạc khóa.Thư Thanh Thiển ở trên xe nghỉ ngơi trong chốc lát mới phục hồi tinh thần lại, chậm rãi đánh lên tinh thần. Đánh giá mấy gian nhà ở này, đại khái bởi vì vài tháng không có người cư trú, bên trong che kín tro bụi, sau khi quét tước mới miễn cưỡng có thể ở lại.Dọn đồ ăn trên xe tiến vào, Thư Thanh Thiển cho chính mình ngao một chén cháo loãng nóng hầm hập, ăn xong, dạ dày cuối cùng ấm áp vài phần, bụng cũng không đau nữa.Lần này Thư Thanh Thiển nghỉ ngơi suốt một ngày mới tỉnh táo lên, sau đó sáng sớm hôm sau rời giường, chuẩn bị đi giải quyết tang thi G huyện còn sót lại.Mở cửa, ngoài ý muốn phát hiện đêm hôm qua cư nhiên có người đã tới.Bởi vì cửa thả một thùng giấy.Thư Thanh Thiển không ngờ cư nhiên sẽ có thùng giấy, cảnh giác nhìn quanh bốn phía lại không thấy bóng người, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.“Hệ thống, nơi này rốt cuộc trang đồ vật gì, có phải là vật phẩm nguy hiểm không?"[Tích, căn cứ rà quét vẫn chưa phát hiện vật phẩm nguy hiểm, ký chủ có thể yên tâm mở ra.]Thư Thanh Thiển vốn có chút tò mò, nghe thấy hệ thống nói như vậy cũng an tâm, liền yên tâm lớn mật mở thùng giấy ra, kết quả lại không nghĩ rằng bên trong cư nhiên là một cái đầu người.Là đầu của Trương Trí Hằng!Tuy mặt của cái đầu này đều là vết sẹo hoàn toàn thay đổi, nhưng Thư Thanh Thiển vẫn liếc mắt một cái liền nhận ra đây là Trương Trí Hằng. Mà trước khi chết, trên mặt Trương Trí Hằng còn mang theo không thể tin tưởng, tựa hồ nhìn thấy cái gì rất đáng sợ.Cũng may tố chất tâm lý của Thư Thanh Thiển đủ cường mới không bị hù ch·ết, bất quá cũng đã chịu không nhỏ đánh sâu vào. Dù sao sáng sớm phát hiện một cái đầu trước cửa nhà mình thật sự kinh khủng, làm người không rét mà run.Thư Thanh Thiển thật sự khó hiểu, rốt cuộc ai đã đặt thứ này ở đây?Kế tiếp một ngày thời gian, thời điểm Thư Thanh Thiển đánh tang thi luôn cảm thấy có người đang theo dõi rình coi mình, bất quá lại vẫn không tìm được tung tích của đối phương.Thư Thanh Thiển bất động thần sắc, tiếp tục đánh tang thi, cuối cùng tiêu diệt hết tang thi G huyện, lúc này mới phản hồi.Thực mau đáp án công bố, bởi vì vào lúc ban đêm Thư Thanh Thiển liền phát hiện Nhạc Linh Nhi xuất hiện ở phòng mình.Đêm khuya tĩnh lặng, thời điểm Nhạc Linh Nhi chuồn êm vào nhà còn tưởng rằng Thư Thanh Thiển đã ngủ liền ngã tay ngã chân trộm tiến vào, nương ánh trăng thấy Thư Thanh Thiển đang ở trên giường an tĩnh ngủ.Nhạc Linh Nhi mỉm cười, trên mặt mang theo một tia thỏa mãn nhìn Thư Thanh Thiển ngủ say.Thư Thanh Thiển ngủ thật sự điềm tĩnh, hai mắt nhẹ nhàng nhắm, lông mi khẽ run như quạt lông, cánh mũi theo hô hấp một trương một hấp, đôi môi khẽ nhếch, Nhạc Linh Nhi càng xem càng si mê.Nhạc Linh Nhi cũng không nghĩ tới hai tháng không gặp, chính mình ngược lại càng muốn Thư Thanh Thiển, tựa như có thứ gì đó đang cắm rễ nảy mầm trong nội tâm nàng. Nhìn đôi môi hét mở của đối phương, hai mắt Nhạc Linh Nhi tối sầm lại, nhịn không được muốn hôn cặp môi mê người kia.Nhạc Linh Nhi có chút nhụt chí tưởng, nàng quả nhiên vẫn yêu Thư Thanh Thiển. Hình ảnh các nàng từng hôn môi thật sâu dấu vết trong đầu mình, căn bản vứt không được.Nàng muốn được đến Thư Thanh Thiển, đây là ý tưởng điên cuồng chân thật nhất trong nội tâm nàng.Kết quả Nhạc Linh Nhi vừa mới cong lưng muốn tới gần, lại không ngờ Thư Thanh Thiển căn bản vẫn luôn không ngủ, ở trong đêm đen chợt mở mắt, cứ như vậy mở to hai tròng mắt nhìn người trước mặt.Nhạc Linh Nhi sợ tới mức phản xạ có điều kiện lui về phía sau vài bước, nàng sợ Thư Thanh Thiển sinh khí.Thư Thanh Thiển cứ như vậy bình tĩnh nhìn Nhạc Linh Nhi.Thật lâu sau, mới thở dài."Em đã trở lại rồi à……”Nhạc Linh Nhi rụt thân mình ra sau, rồi nhẹ nhàng trả lời, "Ừm.”“Trong khoảng thời gian này em có khỏe không?”Trong bóng đêm Nhạc Linh Nhi gật đầu, thanh âm như cũ nhu nhu nhược nhược, “Còn tốt.”Thư Thanh Thiển trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, cuối cùng hỏi, “Linh Nhi, Trương Trí Hằng là em giết hả?”"Vâng.”Thư Thanh Thiển ngồi dậy, mở đèn đầu giường, ánh đèn ở tối tăm trông thấy Nhạc Linh Nhi. Hai tháng không gặp, nàng vẫn như cũ gầy yếu, bất quá hình như đã cao hơn một chút.Nàng đột nhiên cảm thấy Nhạc Linh Nhi trước mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ.“Cho nên, buổi sáng thùng giấy bên ngoài là em phóng? Thị uy với tôi sao?” Thư Thanh Thiển nhàn nhạt nói.“Không phải.” Nhạc Linh Nhi sốt ruột, vội vàng tiến lên giải thích: “Em chỉ là ở trên đường gặp được Trương Trí Hằng, biết hắn muốn tìm chị báo thù nên mới giết hắn. Em chỉ là muốn cho chị yên tâm.”“...” Thư Thanh Thiển không biết nên nói cái gì, "Tôi có phải hẳn nên cảm ơn em?”Nhạc Linh Nhi ủy khuất nhìn Thư Thanh Thiển, nước mắt lại ngăn không được rơi xuống, “Thực xin lỗi, Linh Nhi không phải cố ý dọa chị.”Nhạc Linh Nhi vừa khóc, khóe mắt hàm chứa nước mắt, như về lại tiểu nữ hài thiên chân nhu nhược lúc trước. Thư Thanh Thiển có chút mềm lòng, cũng không biết lại nói gì với nàng.“Tính, em đi đi, tôi hiện tại buồn ngủ.” Thư Thanh Thiển bất đắc dĩ.Nhạc Linh Nhi vẫn không nhúc nhích, đôi mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm miệng nàng.Thư Thanh Thiển tức khắc tâm sinh cảnh giác, có loại dự cảm không tốt, "Cô muốn làm sao?”Nhạc Linh Nhi do dự, liếm liếm miệng mình, cuối cùng đầy mặt khát vọng nhìn Thư Thanh Thiển nói, "Chị Thanh, chị có thể hôn em một cái nữa không?”Thư Thanh Thiển tức khắc phát ngốc, cho rằng chính mình nghe lầm.Nhạc Linh Nhi thấy Thư Thanh Thiển không trả lời, chớp chớp đôi mắt đen nhánh tròn xoe, hai tròng mắt chứa đầy hi vọng, “Hoặc là cho em thân với chị Thanh một chút, được không?”Thư Thanh Thiển nhíu mày, không ngờ Nhạc Linh Nhi còn chưa chết tâm.Đương đoạn tắc đoạn, Thư Thanh Thiển nhịn không được mà ra tay. Bàn tay vừa lật, ngọn lửa mang theo tiếng gió gào thét thẳng tắp nhằm về phía Nhạc Linh Nhi.Nhạc Linh Nhi nhìn thấy ngọn lửa không có trốn, chỉ là ánh mắt ám ám, biểu tình cũng lạnh vài phần. Bên người nàng đột nhiên xuất hiện một tầng chân không hơi mỏng, ngọn lửa căn bản vô pháp thiêu đốt, trực tiếp dừng lại.Thư Thanh Thiển thu tay, cười tự giễu một cái. Tốt rồi, nàng hiện tại căn bản đánh không lại đối phương.Nên nói không hổ là nữ chính, chính là lợi hại sao?Nhạc Linh Nhi cũng dỡ xuống ngụy trang, đảo qua bộ dáng nhu nhược nhút nhát phía trước, đồng tử đen nhánh mang theo lạnh băng, cả người tản ra hàn ý, vươn đôi tay mười ngón giao nhau, Thư Thanh Thiển đột nhiên cảm giác chính mình toàn thân cứng đờ, thế nhưng không thể nhúc nhích.Thư Thanh Thiển biến sắc, "Cô rốt cuộc muốn làm sao?”Thư Thanh Thiển phức tạp nhìn Nhạc Linh Nhi, lúc trước bạch liên hoa đơn thuần thiện lương hiện giờ thỏa thỏa biến thành một đóa hắc liên hoa.Nhạc Linh Nhi thấy Thư Thanh Thiển không thể, trên mặt lộ ra một mạt ý cười, sau đó chủ động tiến lên dâng nụ hôn của mình.Môi nhẹ nhàng tiến đến bên môi Thư Thanh Thiển, giống như một mảnh lông chim tới gần, cánh môi hai người gắn bó. Nhạc Linh Nhi cảm thấy xúc cảm mềm mại từ đối phương, nhịn không được run rẩy, thậm chí ngừng thở không dám động.Cứ như vậy duy trì trong chốc lát, Nhạc Linh Nhi có chút không thỏa mãn, sau đó thật cẩn thận vươn đầu lưỡi của mình muốn cạy hàm răng đối phương.Kết quả nỗ lực nửa ngày Thư Thanh Thiển cũng không hé miệng, chỉ lạnh lùng nhìn chính mình.Nhạc Linh Nhi bị hai mắt lạnh nhạt của Thư Thanh Thiển đâm bị thương, cuối cùng đành phải buông miệng, trong ánh mắt còn mang theo nước mắt, "Chị Thanh, em thật sự yêu chị. Chị thật sự không thể tiếp nhận em sao? Vì cái gì chứ?”Thư Thanh Thiển thở dài, buồn bã nói: “Nhạc Linh Nhi, cô thay đổi rồi.”"Em không có thay đổi.” Nhạc Linh Nhi bình tĩnh nói, “Linh Nhi trước nay đều không phải người thiện lương gì. Nếu Linh Nhi thật sự thiện lương, lúc trước vì sao còn sẽ lựa chọn cùng Trương Trí Hằng ở bên nhau? Rõ ràng hắn đã có bạn gái, nhưng em cảm thấy hắn yêu em, có thể bảo hộ em, làm em có cảm giác an toàn, cho nên mới thích hắn.”Nhạc Linh Nhi cười nói, “Ha ha, chị xem, em trước nay đều không phải người tốt lành gì, chính là ích kỷ như vậy. Em hiện tại tìm được chính mình, em trước nay đều là hắc.”Thư Thanh Thiển nhíu mày, vô pháp phản bác, “Vậy rốt cuộc cô lại vì sao thích tôi? Tôi rõ ràng đối với cô một chút đều không tốt, trước kia còn thường xuyên bắt nạt cô, còn đánh cô nữa.”Nhạc Linh Nhi ngồi xuống dựa gần Thư Thanh Thiển, sau đó ôm lấy vòng eo Thư Thanh Thiển, đầu dựa lên vai Thư Thanh Thiển, trên mặt lộ ra nhàn nhạt mỉm cười, "Bởi vì Linh Nhi cảm thấy chị Thanh rất lợi hại. Chị cứu vớt nhiều người như vậy, làm em nhịn không được muốn tới gần chị, muốn vĩnh viễn đều cùng chị ở bên nhau.”Lúc này Thư Thanh Thiển nhìn thẳng Nhạc Linh Nhi, mang theo vô cùng nghiêm túc nói, “Nhạc Linh Nhi, tôi hy vọng coi có thể thấy rõ ràng nội tâm mình. Cô còn nhỏ, khả năng không hiểu tình yêu cùng ngưỡng mộ là khác nhau. Có lẽ cô không phải thật sự yêu tôi, này hết thảy đều là hiểu lầm.”Nhạc Linh Nhi nghiêng đầu nhìn Thư Thanh Thiển, nhìn cần cổ tú kỳ duyên dáng cùng xương quai xanh tinh xảo của đối phương, đáy mắt tối sầm lại, "Nhưng em thích xem bộ dáng chị đánh tang thi, còn thích chị hôn em, thích thân thể của chị, muốn mãi mãi bồi ở bên cạnh chị. Này cũng chỉ là ngưỡng mộ sao?”Thư Thanh Thiển không lời nào để nói.Lần đầu tiên gặp được nữ chính hắc hoá vì mình, Thư Thanh Thiển cảm giác càng đau đầu.Làm sao bây giờ? Nàng hiện tại thật sự rất muốn từ bỏ nhiệm vụ trực tiếp rời đi thế giới này, nhưng thất bại trong gang tấc như vậy lại có điểm không cam lòng. Sớm biết trước nàng liền không trêu chọc nữ chính, hiện tại có chút biết vậy chẳng làm.Thư Thanh Thiển cắn răng, trực tiếp mở miệng nói: “Thực xin lỗi, kỳ thật tôi sắp chết nên không thể vẫn luôn bồi em. Em vẫn là từ bỏ đi.”Nhạc Linh Nhi cứng đờ thân thể, chậm rãi buông Thư Thanh Thiển ra, "Chị nói cái gì?”Trên mặt Thư Thanh Thiển mang theo một chút bi thương, “Linh Nhi, tôi biết em là hảo nữ hài, chính là em không biết, lúc trước thời điểm tôi tiến giai thân thể liền xảy ra vấn đề, căn bản sống không được bao lâu, en nhiều ít hẳn là cũng phát hiện thân thể tôi có vấn đề đi.”Nhạc Linh Nhi không thể tin được, nàng phía trước chỉ là suy đoán, hiện tại nghe Thư Thanh Thiển chính miệng nói ra, tức khắc liền khóc, “Sẽ không, chị chỉ là sinh bệnh, em có thể mang chị đi tìm giáo sư Dương hỗ trợ, hắn nhất định có thể trị khỏi cho chị.”Đại khái bởi vì Nhạc Linh Nhi quá mức khiếp sợ, Thư Thanh Thiển phát hiện chính mình lại năng động, vì thế Thư Thanh Thiển cười cười, trong mắt mang theo bất đắc dĩ cùng sủng nịch, gom tóc Nhạc Linh Nhi lại, “Vô dụng, thân thể của tôi tôi rõ ràng nhất, cho nên chỉ có thể lựa chọn cự tuyệt em. Linh Nhi, nhật tử của em còn dài, về sau sẽ tìm được người chân chính yêu thương em. Em không cần phải xen vào tôi. Tôi chỉ hy vọng vào đoạn thời gian sinh mệnh cuối cùng có thể tiêu diệt tang thi, thế giới thái bình.”