[BH][QT dễ đọc] Nữ Phụ Có Bệnh

Chương 51.



Thư Thanh Thiển lúc này toàn thân trên dưới tản ra hơi thở lạnh băng, trong hắc mâu chỉ có hờ hững.

Đối phương vẫn nhàn nhạt bình tĩnh nhìn mình, nhưng An Nguyệt lại cảm nhận được một cổ run rẩy.

Bất đồng với người đàn ông vừa rồi kia, người đàn ông kia chỉ đứng nơi xa thấy Thư Thanh Thiển đánh lén, còn An Nguyệt lại chân thật cảm nhận được sát ý của đối phương.

Ngay lúc đó lưỡi dao cách chính mình không đến một centi.

Nếu chính mình phản ứng chậm một chút đã sớm chết rồi.

An Nguyệt biết, Thư Thanh Thiển tuyệt đối không phải muốn cướp đồ ăn của mình đơn giản như vậy.

Nàng khẳng định là sát thủ.

An Nguyệt tuy tại nội tâm điên cuồng phun tào, bất quá vẫn ý đồ nỗ lực đắp nặn hình tượng cô gái nhỏ yếu.

Nàng nghiêng đầu thiên chân vô tà nhìn đối phương, “Cô thật sự không phải sát thủ sao?”

Thư Thanh Thiển không do dự chút nào, không hề tâm lý gánh nặng mà gật đầu.

An Nguyệt tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, chủ động khom lưng giao ba lô trên mặt đất cho Thư Thanh Thiển, sau đó ủy khuất nhìn đối phương.

“Nơi này đồ ăn đều cho cô, cô đừng giết tôi có được không?”

An Nguyệt thật cẩn thận đưa ba lô qua, Thư Thanh Thiển mặt vô biểu tình duỗi tay.

Khi tay của Thư Thanh Thiển sắp chạm vào ba lô, nàng tốc độ từ bên hông lấy ra chủy thủ chém đối phương.

An Nguyệt vẫn luôn âm thầm lưu ý, khi đầu ngón tay của Thư Thanh Thiển khẽ nhúc nhích đã phát hiện ra dị thường, tiêm nhận đánh úp lại, An Nguyệt nhân thể nghiêng người lăn trên mặt đất, rơi vào đường cùng đành phải lấy ra chủy thủ của mình.

Đá lấy lửa điện quang gian, hai người qua mấy chiêu, thế lực ngang nhau.

An Nguyệt đáng thương vô cùng nhìn Thư Thanh Thiển, nàng thật sự không muốn đánh.

Cưng xem đôi mắt chân thành của tôi đi, không có cảm giác được tình yêu sao?

Thư Thanh Thiển cuối cùng cũng thu tay lui về vài bước, lạnh nhạt nói, “Cô quả nhiên đang giả đáng thương, thực lực cư nhiên mạnh như vậy, đã xem thường cô rồi.”

An Nguyệt có chút sốt ruột, “Không phải, tôi chỉ là……”

An Nguyệt do dự, dư lại lời nói chưa xuất khẩu.

Khác với thế giới trước, thế giới khiêu chiến sinh tồn là từ đầu não sáng tạo ra, cho nên An Nguyệt ở thế giới này có thể giữ lại ký ức của mình, bất quá nàng cũng không thể quá mức cao điệu, có một số việc không thể lộ ra, nếu không đến lúc đó bị đầu não phát hiện lại phiền toái.

Thư Thanh Thiển căn bản không để bụng đối phương giải thích, nàng đã trực tiếp xoay người rời đi.

Dù sao nhiệm vụ của nàng là đào thải tám người chơi, nàng không tin mỗi người đều lợi hại như vậy.

An Nguyệt thấy Thư Thanh Thiển rời đi, ánh mắt ám ám, sau đó lặng lẽ đi theo phía sau.

Thư Thanh Thiển nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, dừng lại bước chân, không xoay người, chỉ lạnh nhạt nói: “Cô cứ đi theo tôi làm gì?”

An Nguyệt che ngực lại, bị ghét bỏ rồi.

Lúc sau người nọ không đi theo nữa, Thư Thanh Thiển lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.

Đi được một đoạn thời gian, căn cứ máy định vị Thư Thanh Thiển lại tìm được một người.

Người nọ đại khái không nghĩ tới sát thủ sẽ có máy định vị, cảm thấy chính mình trốn thực an toàn, lúc này toàn thân đang thả lỏng nghỉ ngơi.

Lần này Thư Thanh Thiển không do dự chút nào, thừa dịp người nọ không có phòng bị mà đi qua, trực tiếp dùng chủy thủ cắt yết hầu đối phương. Đối phương thậm chí câu nói cũng chưa nói ra.

Vết máu văng khắp nơi, mũi gian đều là mùi máu tươi, nhưng Thư Thanh Thiển ngay cả mày đều không có nhăn một chút.

Thi thể ngã vào bên cạnh, trong lòng Thư Thanh Thiển không nửa điểm gợn sóng, trực tiếp ngồi xổm trên mặt đất bắt đầu phiên khởi ba lô đối phương.

Đồ ăn còn rất đầy đủ, dù sao lúc này mới ngày đầu tiên, Thư Thanh Thiển ở bên trong tìm được một túi bánh mì, một túi bánh, cùng những thứ khác đều giống của mình, đều là chút bánh nén khô, Thư Thanh Thiển có chút ghét bỏ mà không lấy.

Đại khái qua một phút, thi thể người nọ đột nhiên biến mất.

[Người chơi số 12 đã bị đào thải.]

[Người chơi số 12 đã bị đào thải.]

Thanh âm hệ thống chợt vang lên, liên tiếp bá báo hai lần, sau đó lại dừng.

Thư Thanh Thiển lần đầu giết người, thế mới biết nguyên lai người chơi bị đào thải còn sẽ có hệ thống bá báo.

Hệ thống bá báo phảng phất như một đạo bùa đòi mạng, nổ vang bên tai mọi người.

Tất cả mọi người có thể nghe thấy có người chơi bị đào thải, cảnh giác nhìn bốn phía, không biết sát thủ sẽ từ địa phương nào ra.

An Nguyệt nghe thấy có người bị đào thải lại không có ngoài ý muốn, khóe miệng ngược lại gợi lên một mạt mỉm cười.

Dù sao Thư Thanh Thiển mạnh như vậy mà.

Thư Thanh Thiển không dừng lại bước chân, tiếp tục tìm kiếm những người khác. Chỉ tiếc khu rừng này thật sự quá lớn, người chơi lại tương đối phân tán, Thư Thanh Thiển hoa một đoạn mới tìm được một người khác.

Người nọ dáng người cường tráng, lưng hùm vai gấu, so với người bình thường còn muốn cao thượng vài phần, lúc này đang uống nước, hắn nhìn thấy Thư Thanh Thiển liền lộ ra cảnh giác, ninh chặt nắp bình bỏ nước vào ba lô, không biết đối phương là địch là bạn.

Thư Thanh Thiển đi qua đối phương, hô hấp không có một tia hỗn loạn, người nọ nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng một giây sau, chủy thủ trong tay Thư Thanh Thiển đã đâm tới.

Người đàn ông khác lập tức hiểu được, “Cô là sát thủ?”

Thư Thanh Thiển không nói thêm gì, chiêu thức trong tay không ngừng. Người nọ mới ban đầu còn cảm thấy Thư Thanh Thiển bất quá là con gái, không có khả năng là sát thủ, lúc này mới biết chính mình đại ý.

Cách hai tiếng hệ thống quảng bá lần trước, thanh âm hệ thống lại lần nữa vang lên.

[Người chơi số 1 đã bị đào thải.]

[Người chơi số 1 đã bị đào thải.]

Rừng sâu nơi nào đó.

Nguyên bản hai người đang đánh lửa nóng, lúc này nghe thấy quảng bá đều ngừng tay.

Bọn họ đã gặp số 1, đối phương thân thủ không tồi, là nhân vật tàn nhẫn, không nghĩ tới nhanh như vậy cũng bị sát thủ giải quyết.

Mọi người đều không ngốc, thực mau ý thức được sát thủ lợi hại, hai bên trong mắt đều là kiêng kị.

Ưu thế duy nhất của người chơi bọn họ chính là người nhiều, tiếp tục đánh tiếp như vậy cũng không phải biện pháp, có lẽ bọn họ hẳn nên đoàn kết.

……

An Nguyệt vốn định tiếp tục đuổi theo Thư Thanh Thiển, kết quả gặp được hai người đang đánh cướp một cô gái.

Cô gái kia ước chừng mười sáu mươi bảy tuổi, mở to đôi mắt ngập nước nhìn đồ ăn của mình bị đối phương lấy đi toàn bộ, ngay cả bình thủy cũng không chừa lại, cuối cùng nhịn không được oa oa oa khóc.

Xem ra mọi người đều ý thức được đồ ăn không đủ, bắt đầu tranh đoạt đồ ăn trước.

Dù sao càng sớm động thủ càng có lợi.

Thư Thanh Thiển không ở bên cạnh, An Nguyệt cũng khôi phục bình thường, nàng dựa nghiêng trên thân cây, khóe miệng hơi cong lên độ cung, đồng tử đen nhánh mang theo lưu quang thần bí khiến người ta nắm bắt không được, lười biếng nhìn hai người.

“Bọn mày khi dễ cô gái nhỏ như thế à?”

Hai người kia thấy An Nguyệt, ban đầu sửng sốt, sau đó trên mặt lộ ra một tia mừng thầm, đưa mắt ra hiệu cho nhau.

Lại tới một cô gái nữa, thật sự tốt quá.

Hai đàn ông con trai bọn hắn mới không sợ, đối phương chỉ có một, còn là con gái, bọn họ hai người sợ cái gì.

Hai người kia thực mau vây quanh An Nguyệt, cầm chủy thủ khoa tay múa chân.

“Chà, xem bên trong ba lô của cô phình phình, hẳn là không ít thứ tốt đi.”

“Nhiều như vậy, chi bằng lấy ra để chúng ta cùng nhau chia sẻ.”

An Nguyệt híp mắt, không trả lời, chỉ nghiêng đầu nhìn đối phương.

“Cô yên tâm đi, hai đồ ăn các cô chúng ta sẽ không bạch muốn, hai chúng ta che chở các cô, đồ ăn coi như là phí bảo hộ.”

An Nguyệt vẫn không nhúc nhích.

Một người trong đó bị An Nguyệt nhìn có chút tạc mao, cầm chủy thủ quơ quơ, “Nhìn cái gì mà nhìn, mau lấy đồ ăn của cô ra đây.”

Xem ra hệ thống thống nhất phát vũ khú cho mỗi cá nhân đều là chủy thủ.

An Nguyệt cười lạnh, duỗi tay trực tiếp đoạt chủy thủ trong tay đối phương, thậm chí còn cầm chủy thủ chơi cái hoa.

Người nọ không biết đối phương đoạt chủy thủ của mình thế nào, chỉ biết trong tay mình vừa trượt, hắn khiếp sợ nhìn An Nguyệt.

Một người khác thấy thế vội vàng cầm chủy thủ chém về phía An Nguyệt.

An Nguyệt vừa tùy ý né tránh vừa lắc đầu.

“Chủy thủ mày lấy không phải khảm đao, chủy thủ dùng như vậy sao?”

Vừa dứt lời, người nọ phát hiện chủy thủ trên tay mình cũng bị An Nguyệt đoạt đi.

An Nguyệt xuất đao nhanh chóng quả quyết, bất quá tiêm nhận dừng trên cổ người nọ, sợ tới mức hắn cử động cũng không dám.

Hai người này cuối cùng cũng thành thật, vội vàng xin tha.

An Nguyệt đảo cũng không khó xử bọn họ, chỉ bảo bọn họ đưa hai cái ba lô lại đây.

Hai người kia không nhúc nhích, trong mắt có chút luyến tiếc, bất quá cô gái bị cướp trước đó lại tích cực lấy ba lô sang.

An Nguyệt tiếp nhận về sau phiên phiên đồ vật bên trong, cũng là một ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày giống mình, bất quá trừ bỏ bánh nén khô cùng nước, ngoài ý muốn còn có hai cái thịt bò đóng hộp.

Cô gái kia thấy thịt bò đóng hộp, vội vàng nói, “Đồ hộp này là của em, bị bọn họ đoạt đi.”

An Nguyệt nhịn không được ghé mắt, cảm thấy người này vận khí thật tốt, còn có loại đồ vật này.

An Nguyệt lựa đồ trong ba lô của hai người kia, chỉ chọn mấy cái, còn lại thì trả đối phương, hai người kia kinh hỉ như điên.

An Nguyệt thu thập xong hai người nguyên bản muốn chạy, kết quả cô gái kia vội vàng lại đây, lộ ra nụ cười ngọt ngào, mi mắt cong cong, “Xin chào đại lão, em tên Hướng Hân, xin hỏi em có thể đi theo chị được không? Chị lợi hại như vậy khẳng định không sợ sát thủ!”

An Nguyệt nghĩ thầm, đó là bà xã của tôi, đương nhiên không sợ rồi, chỉ là tàn nhẫn lên có chút chịu không nổi, còn không cho chính mình đi theo.

Hai tên vốn cướp bóc kia thấy Hướng Hân theo sau, hai bọn họ cũng chạy tới ôm đùi.

“Đại lão mỹ thiện tâm, để chúng em đi theo chị đi.”

Trong đó vóc dáng cao điểm tên Trang Vinh, hắn đầu dưa muốn linh hoạt chút, thấy An Nguyệt muốn cự tuyệt, “Đại lão, tuy chúng ta biết chị lợi hại, nhưng địa phương này nhiều người chơi như vậy, vạn nhất bọn họ đều liên hợp lại, chị một người khẳng định đánh không lại bọn họ, huống hồ còn có sát thủ lui tới. Chi bằng chúng ta cùng nhau hành động sẽ an toàn chút, Phùng Phi chú nói có đúng hay không.”

Một bên Phùng Phi vội vàng gật đầu phụ họa.

An Nguyệt mới không muốn bên người lại trùng theo đuôi, nhưng đối phương nói cũng có đạo lý.

Mấy tay mơ này không đại biểu rừng rậm này đều là tay mơ, nơi này nguy cơ phập phồng như cũ.

Mấy người thấy An Nguyệt không cự tuyệt mình nữ, tư tư theo phía sau.

Chương trước Chương tiếp
Loading...