[BH|Edit] Diên Hy Công Lược ĐN | Tuyển tập Lạc Hậu - Nhiều tác giả
[Tiểu thiên sứ của idol][13] Bãi Tu La địa ngục (hạ)
Chúng nhân đều tề tựu trong biệt thự nhà Ngụy tỷ tỷ, chỉ còn thiếu Ngụy tỷ ra sân. Ngụy Anh Lạc đang chuẩn bị lái xe chạy tới nhà tỷ tỷ thì nhận được một cú điện thoại.
"Tứ ca, lại tìm có chuyện gì sao""Ngụy Anh Lạc ngươi còn tiếp tục ra vẻ đại gia, có tin ta tìm tỷ ngươi tố cáo hay không ""Vậy thì thật tốt quá, tỷ em mới vừa bảo em đến nhà." Ngụy Anh Lạc xoa xoa đầu có chút đau "Tứ ca a không phải em không cho anh mặt mũi, thật sự là hôm nay phát sinh quá nhiều chuyện, đầu óc loạn một nùi, có gì ngày mai nói tiếp được không ""Ta không quan tâm! Hôm nay cho dù địa cầu nổ ngươi cũng phải qua công ty một chuyến cho ta!" Tính tình Hồng Tứ nổi lửa lên cũng không vừa."Được rồi, vậy anh đợi một lát" Nội tâm Ngụy tỷ là không muốn đi, nhưng mà vừa nghĩ mình không đi thì không sao, nhưng ngược lại sẽ liên lụy những người khác ở công ty chịu tội, đặc biệt là người phụ tá Lý Ngọc của Hồng Tứ... Chậc chậc, đáng thương nga, ai bảo Ngụy tỷ chúng ta nội tâm hiền lành.Ngụy Anh Lạc gọi cho tỷ tỷ nói một tiếng về trễ, cho xe chạy đi bận công việc.Bên nhà Ngụy tỷ tỷ, mọi người tụ tập quanh bàn ăn cơm."Anh Lạc vừa rồi gọi điện thoại tới, bên kia có việc gấp phải xử lý, chúng ta không đợi nó nữa." Ngụy tỷ tỷ dẫn đầu mở lời."Chỉ có nó bận rộn chắc" Cao Quế Phân trợn trắng mắt mà mọi người quen thuộc "Cả ngày làm tới làm lui, cũng không thấy có bản lãnh gì "Xưng hô "tỷ phu" này, mới không bao lâu tiểu thiên sứ Dung Âm đã kêu vô cùng quen miệng, Quế Phân Nhi hài lòng.jpg. "Anh Lạc mấy năm này rất cố gắng diễn xuất, đôi lúc sẽ tương đối bận, có thể thấy Anh Lạc quả thật rất dụng tâm làm việc. Tỷ phu nếu như không tin, có thể đi xem phim mới của Anh Lạc, đoạn thời gian trước mới vừa chiếu xong". Chồng mình có sai gì đi nữa, ít nhất ở bên ngoài cũng phải giữ mặt mũi không phải sao."Đúng nha Cao tỷ phu, nếu chị không tin, em có số liệu đồ hình so sánh sự nghiệp của Anh Lạc với các tiểu hoa khác" Trầm Bích không hổ là đại lão trong giới fan, số liệu cái gì đó nói đưa liền có."Xí, những thứ kia đều là hư ảo, ta không thèm nhìn" Quế Phân Nhi dùng giọng điệu khinh thường để che giấu sự thực là kỳ thực bản thân xem không hiểu "Nếu thật có bản lãnh, sao ngay cả một câu hí khúc cũng không biết hát?""Quế Phân tỷ tỷ, người tuổi trẻ bây giờ đều hát ca khúc thịnh hành, không phải ca kịch" Tô Tĩnh Hảo bên cạnh quả thực không nhìn nổi thẩm mỹ người cao tuổi của Quế Phân Nhi, nói tiếp "Mấy bài Anh Lạc hát a, rất được nhóm vị thành niên hoan nghênh "Thục Thận bên cạnh Tô Tĩnh Hảo nhàn nhạt nhìn nàng một cái, cái gì cũng chưa nói."Được rồi được rồi, mấy người các ngươi, toàn giúp con chó con kia nói chuyện, thật không thú vị" Quế Phân Nhi nhận túng.Cơm nước no nê, mỗi người tự chia nhau thu dọn phòng, Ngụy tỷ tỷ nói sắc trời đã tối, thịnh tình mời mọi người ở lại. Thục Thận lần đầu tiên tới vốn dĩ muốn từ chối, nhưng mà không đỡ được Ngụy tỷ tỷ nhiệt tình chiêu đãi cùng Tô Tĩnh Hảo kéo nàng ngủ lại, chỉ đành đáp ứng, ngủ lại dĩ nhiên cũng bao gồm Phú Sát Dung Âm và "muội muội" nàng Trầm Bích. Bởi vì biệt thự phòng quá nhiều, Ngụy tỷ tỷ phân cho mỗi người một phòng, không quấy rầy nhau.Mọi người chúc nhau ngủ ngon, rửa mặt xong, đều trở lại phòng mình.Bên kia, Ngụy Anh Lạc đi đến công ty, xử lý xong việc gấp, liền lái xe chạy đến biệt thự.Đêm khuya, Phú Sát Dung Âm chính đang ngẩn ngơ trong phòng, nghe có người nhẹ nhàng gõ cửa, nàng nghĩ một chút, biệt thự này không có người ngoài, nghi hoặc mở ra một kẽ hở, người tới giống như con lươn chui vào."Dung Âm tỷ tỷ ~ nửa đêm không ngủ suy nghĩ gì nha ~" Là Trầm Bích, khả năng là nàng từ leo tường chuyên nghiệp chuyển kiếp thành chui rúc chuyên nghiệp."Em không phải cũng không ngủ sao". Dung Âm cảnh giác nhìn hồ ly tinh Trầm Bích."Tỷ tỷ, ánh mắt kia là sao vậy, em chỉ là nghĩ, đêm dài đằng đẵng, chị có phải cũng giống như em cô đơn gối chiếc khó vào giấc mộng hay không thôi". Ánh mắt Trầm Bích lộ ra giảo hoạt.Dung Âm chỉ chỉ cửa "Chị không cần em quan tâm, em mau về ngủ đi" Trong giọng nói lộ ra quả quyết"Ai nha Dung Âm tỷ tỷ ~ chị nghĩ đi đâu a, em chỉ là quá nhàm chán, đến tìm chị đánh bài một chút thôi mà" Trầm Bích quơ quơ bộ bài trong tay không biết lôi ra từ lúc nào."Chị không biết chơi, cũng không muốn chơi, chị muốn nghỉ ngơi, em về ngủ đi" Tiểu thiên sứ Dung Âm hiếm có lại lần nữa hạ lệnh đuổi khách."Aiz..." Trầm Bích còn chưa nói hết lời, cửa phòng Dung Âm lại vang lên tiếng gõ cửa "Dung Âm nha, mở cửa, là tỷ phu ngươi đây."Bên trong phòng hai người trố mắt nhìn nhau một giây đồng hồ, Trầm Bích lập tức bắt đầu tìm chỗ ẩn thân "Ngàn vạn lần chớ bại lộ em, nếu không lấy cái tính bao che khuyết điểm của Cao Quế Phân, cả hai ta đều phải đi đời "Trầm Bích lựa chọn tủ áo bên cạnh giường, chui vào đóng lại cửa tủ.Dung Âm mở cửa cho tỷ phu Quế Phân, tỷ phu Quế Phân vào phòng."Ta sao lại nghe thấy trong phòng còn có người khác""Ở đây..." Dung Âm sắp xếp lời nói một chút, chuẩn bị giải thích cho Quế Phân Nhi, không ngờ Quế Phân Nhi trực tiếp cắt đứt nàng."Ta đoán ngươi cũng không dám ở nhà trộm người, hừ hừ! Ta nói cho ngươi biết, đừng thấy ta thường ngày phiền Ngụy Anh Lạc phiền muốn chết, nhưng dù sao cũng là người Ngụy gia chúng ta, đội xanh nó chính là đội xanh ta, không thể nhẫn nhịn!" Quế Phân Nhi long trời lở đất lên tiếng."Ừm ~..." Tiểu thiên sứ Dung Âm cảm thấy đoạn văn này của Quế Phân Nhi nhiều điểm mắc ói đến không biết phun từ nơi nào, nhưng nàng là tiểu thiên sứ, thiên sứ nhỏ sẽ không dễ dàng phun."Aiz, em dâu thật nghe lời, so với con chó kia tốt hơn nhiều." Quế Phân Nhi cho Dung Âm năm sao khen ngợi "Nể tình em dâu nghe lời như vậy, nếu có cần gì, cứ tùy thời đến tìm tỷ phu, tỷ phu không dám cam đoan là vạn năng, nhưng chí ít cũng là 9999 năng" (vạn là 10000)"Được, em nhớ rồi, cảm ơn tỷ phu, em tiễn chị". Dung Âm thầm nghĩ, bà cô này kiếp trước cũng không nhiều lời như vậy a, sao còn không nhanh đi đi."Vậy sớm một chút nghỉ ngơi đi". Ngay thời điểm tiểu thiên sứ Dung Âm muốn thở phào một cái, tâm hồn bát quái của Quế Phân Nhi hừng hực bốc cháy, đột nhiên xoay người trở lại. "Đúng rồi, hai ngươi không phải luôn luôn êm đẹp sao, sao lại gây gổ?""Đó là..." Còn không chờ Dung Âm nói xong, tiếng gõ cửa lại vang lên."Chết rồi, ta không thể để cho A Mãn phát hiện ta lén chạy tới giáo dục ngươi, nếu không nàng lại phạt ta làm lao động, ta trốn trước rồi nói sau" Quế Phân Nhi quan sát phòng một chút, ánh mắt phong tỏa ở tủ áo chỗ Trầm Bích."A, ở trong đó..." Còn không chờ Dung Âm nói ra, Quế Phân Nhi đã chui vào trong tủ quần áo "Ai nha chòi mé, trong này sao còn có một người! Phú Sát Dung Âm! Ngươi dám có lỗi với em ta!" Đây là thanh âm xù lông của Quế Phân Nhi."Cao tỷ phu, chị vừa nói nếu có cần gì, cứ tùy thời đến tìm, xin hỏi cụ thể chị nói là loại cần nào?" Lúc này mà Trầm Bích vẫn còn không quên bổ một đao."Ngươi trước giải thích một chút xem tại sao ngươi lại ở chỗ này!"Dung Âm bị hai nàng ồn ào đau sọ não, trực tiếp mở cửa phòng, thanh âm líu ríu lít rít lập tức biến mất.Tô Tĩnh Hảo quan sát bốn phía một chút, xác định không có người, mới lén lén lút lút vào trong."Tĩnh Hảo, hơn nửa đêm có chuyện gì không?" Nguyện vọng duy nhất hiện tại của tiểu thiên sứ Dung Âm chính là trông chờ Tô Tĩnh Hảo đi mau."Tôi không có chuyện thì không thể đến tìm cô tán gẫu một chút sao". Tô Tĩnh Hảo thật giống như bất kể nơi nào đều thích kéo người ta tán nhảm."Đều đã đã trễ thế này rồi, tôi chuẩn bị nghỉ ngơi, cô cũng sớm một chút về nghỉ đi... Hơn nữa, cô không phải đang cùng Thục Thận kết giao sao, buổi tối khuya tới chỗ tôi không hợp quy củ" Tiểu thiên sứ Dung Âm cảm thấy mình đã rất nỗ lực hạ lệnh trục khách."Quy củ cái gì, quy củ chính là dùng để đánh vỡ." Tô Tĩnh Hảo dừng một chút. "Tôi đến tìm cô chính là để nói cái này. Thục Thận rất tốt, đối với tôi cũng tốt, tuy rằng cô từng yêu hoa nhài, tôi từng yêu cô, nhưng tôi vẫn muốn chúc phúc cô và Anh Lạc". Tô Tĩnh Hảo lấy ra một tấm thẻ vàng. "Thục Thận là CEO chuỗi cửa hàng salon hớt tóc lớn nhất cả nước xuyên suốt khắp các tỉnh thành, cô và Anh Lạc cầm tấm thẻ này, về sau đi cả nước làm tóc miễn phí không cần đăng ký hội viên, cô cất lấy, coi như là hai chúng tôi chúc phúc ""Cảm ơn cô Tĩnh Hảo, tâm ý của cô chúng tôi xin nhận" Tiểu thiên sứ Dung Âm nhận lấy thẻ, chỉ nghĩ nhanh một chút đuổi đi."Nếu như" Tô Tĩnh Hảo vốn dĩ chuẩn bị ra cửa đột nhiên quay người trở lại. "Nếu như một ngày nào đó, người bầu bạn bên cạnh hai ta đều không ở đây, hy vọng cô có thể nhớ tới vẫn còn có một Tô Tĩnh Hảo ""Tĩnh Hảo cô cần gì phải..." Dung Âm thở dài, thật bất hạnh, trên cửa vang lên thanh âm chuyển động chìa khóa."Ý? Cái phòng này đổi chìa khóa sao? Không đúng nha, nếu đổi rồi sao mà tỷ tỷ đưa mình được". Hóa ra Ngụy tỷ trở lại rồi. "Dung Âm bảo bối, đã ngủ chưa?""... Má ơi, ta còn trẻ, ta không muốn chết dưới tay Ngụy Anh Lạc" Mắt thấy Tô Tĩnh Hảo lại muốn chui vào cùng một tủ áo, Dung Âm liền vội vàng kéo lại nàng "Đừng! Anh Lạc không phải là người không nói phải trái, có gì cứ nói với nàng là được, đừng chui vào.""Cô không hiểu, ám ảnh tuổi thơ suốt thời kỳ đi học của tôi đều là do Ngụy Anh Lạc tạo thành, tôi không muốn chết!". Tô Tĩnh Hảo dứt khoát trốn vào tủ, dĩ nhiên từ đó phát hiện hai người khác."... What? Nơi này sao còn giấu hai người!""Tô tỷ tỷ chị xích qua bên kia đi, trong này chật quá" Đây là thanh âm của Trầm Bích."Tô Tĩnh Hảo ngươi giải thích cho ta xem, ngươi có phải là muốn bắt cá hai tay! Còn muốn hạ thủ với em dâu ta!" Đi lên hỏi tội chính là Quế Phân Nhi con cháu ông trời không sai."Ta ngược lại muốn biết đêm hôm khuya khoắt, hai ngươi không ở trong phòng, núp trong tủ quần áo Dung Âm làm gì?" Tô Tĩnh Hảo chiếu ngược một quân.Dung Âm bày tỏ mình rất nhức đầu"Rắc rắc", khóa cửa bị Ngụy tỷ mở ra, Dung Âm vội vàng nằm ở trên giường giả vờ ngủ. Ngụy tỷ rón rén đi vào phòng, tới mép giường, nằm lên, ôm lấy người nằm trên giường. "Bảo bối em biết chị chưa ngủ mà ""Nửa ngày không thấy, nhớ em không? Đều là em không tốt, nói ra những lời đó chọc chị tức giận. Lúc chị chạy ra ngoài, em hối hận muốn chết, hận không thể đánh chết mình" Ngụy tỷ giọng mang bi thương. "Chỉ một lúc không thấy chị, em đã cảm giác như thế giới sụp đổ, làm gì cũng không có sức, trong lòng trống rỗng lại hoảng hốt"Dung Âm nắm lấy bàn tay đang để bên hông nàng "Anh Lạc, ta trước nay đều không trách ngươi", vốn dĩ muốn nói một ít lời an ủi Ngụy tỷ, nhưng mà nghĩ đến trong tủ còn có ba người nghe, Dung Âm có chút xấu hổ mở miệng không nổi."Có thật không!" Nếu như người có thể có đuôi, Dung Âm xác định con sói nhà mình đã vểnh lên trời rồi."Ừ..." Dung Âm một phen đè lại móng vuốt chuẩn bị làm loạn trên người mình "Anh... Anh Lạc dừng tay ""Dung Âm quả nhiên vẫn không chịu tha thứ em". Chó sói ủy khuất"Không... Không phải, đây dù sao cũng là nhà tỷ tỷ, ta... chúng ta về nhà rồi nói sau được không?" Dung Âm càng nói đến phần sau thanh âm càng nhỏ, lí nhí như con muỗi."Yên tâm đi, nhà tỷ tỷ chất lượng vượt chuẩn, tỷ phu ma quỷ kia vì để bọn họ làm việc thuận lợi, chuyên môn tiêu tiền làm chất liệu cách âm tốt nhất, khì khì khì". Nụ cười của Ngụy tỷ dần dần biến thái.jpg"Đùng" Trong tủ vang lên một tiếng, giống như có người đang diễn tả bất mãn."Hửm?" Ngụy tỷ nhướn mày một cái phát hiện chuyện không đơn giản. "Trong tủ có cái gì?" Ngụy tỷ không sợ trời không sợ đất không phải là hư danh, trừ thời điểm bị thả thính, trước nay đều chưa từng kinh sợ. Nói động liền động, trực tiếp cạch một tiếng mở tủ ra, Trầm Bích Quế Phân Tô Tĩnh Hảo ba người mất chỗ dựa, té ngồi dưới đất.Quần chúng ăn dưa: Các ngươi sẵn sàng tiếp nhận thử thách lôi đình thịnh nộ của Ngụy tỷ chưa?
"Tứ ca, lại tìm có chuyện gì sao""Ngụy Anh Lạc ngươi còn tiếp tục ra vẻ đại gia, có tin ta tìm tỷ ngươi tố cáo hay không ""Vậy thì thật tốt quá, tỷ em mới vừa bảo em đến nhà." Ngụy Anh Lạc xoa xoa đầu có chút đau "Tứ ca a không phải em không cho anh mặt mũi, thật sự là hôm nay phát sinh quá nhiều chuyện, đầu óc loạn một nùi, có gì ngày mai nói tiếp được không ""Ta không quan tâm! Hôm nay cho dù địa cầu nổ ngươi cũng phải qua công ty một chuyến cho ta!" Tính tình Hồng Tứ nổi lửa lên cũng không vừa."Được rồi, vậy anh đợi một lát" Nội tâm Ngụy tỷ là không muốn đi, nhưng mà vừa nghĩ mình không đi thì không sao, nhưng ngược lại sẽ liên lụy những người khác ở công ty chịu tội, đặc biệt là người phụ tá Lý Ngọc của Hồng Tứ... Chậc chậc, đáng thương nga, ai bảo Ngụy tỷ chúng ta nội tâm hiền lành.Ngụy Anh Lạc gọi cho tỷ tỷ nói một tiếng về trễ, cho xe chạy đi bận công việc.Bên nhà Ngụy tỷ tỷ, mọi người tụ tập quanh bàn ăn cơm."Anh Lạc vừa rồi gọi điện thoại tới, bên kia có việc gấp phải xử lý, chúng ta không đợi nó nữa." Ngụy tỷ tỷ dẫn đầu mở lời."Chỉ có nó bận rộn chắc" Cao Quế Phân trợn trắng mắt mà mọi người quen thuộc "Cả ngày làm tới làm lui, cũng không thấy có bản lãnh gì "Xưng hô "tỷ phu" này, mới không bao lâu tiểu thiên sứ Dung Âm đã kêu vô cùng quen miệng, Quế Phân Nhi hài lòng.jpg. "Anh Lạc mấy năm này rất cố gắng diễn xuất, đôi lúc sẽ tương đối bận, có thể thấy Anh Lạc quả thật rất dụng tâm làm việc. Tỷ phu nếu như không tin, có thể đi xem phim mới của Anh Lạc, đoạn thời gian trước mới vừa chiếu xong". Chồng mình có sai gì đi nữa, ít nhất ở bên ngoài cũng phải giữ mặt mũi không phải sao."Đúng nha Cao tỷ phu, nếu chị không tin, em có số liệu đồ hình so sánh sự nghiệp của Anh Lạc với các tiểu hoa khác" Trầm Bích không hổ là đại lão trong giới fan, số liệu cái gì đó nói đưa liền có."Xí, những thứ kia đều là hư ảo, ta không thèm nhìn" Quế Phân Nhi dùng giọng điệu khinh thường để che giấu sự thực là kỳ thực bản thân xem không hiểu "Nếu thật có bản lãnh, sao ngay cả một câu hí khúc cũng không biết hát?""Quế Phân tỷ tỷ, người tuổi trẻ bây giờ đều hát ca khúc thịnh hành, không phải ca kịch" Tô Tĩnh Hảo bên cạnh quả thực không nhìn nổi thẩm mỹ người cao tuổi của Quế Phân Nhi, nói tiếp "Mấy bài Anh Lạc hát a, rất được nhóm vị thành niên hoan nghênh "Thục Thận bên cạnh Tô Tĩnh Hảo nhàn nhạt nhìn nàng một cái, cái gì cũng chưa nói."Được rồi được rồi, mấy người các ngươi, toàn giúp con chó con kia nói chuyện, thật không thú vị" Quế Phân Nhi nhận túng.Cơm nước no nê, mỗi người tự chia nhau thu dọn phòng, Ngụy tỷ tỷ nói sắc trời đã tối, thịnh tình mời mọi người ở lại. Thục Thận lần đầu tiên tới vốn dĩ muốn từ chối, nhưng mà không đỡ được Ngụy tỷ tỷ nhiệt tình chiêu đãi cùng Tô Tĩnh Hảo kéo nàng ngủ lại, chỉ đành đáp ứng, ngủ lại dĩ nhiên cũng bao gồm Phú Sát Dung Âm và "muội muội" nàng Trầm Bích. Bởi vì biệt thự phòng quá nhiều, Ngụy tỷ tỷ phân cho mỗi người một phòng, không quấy rầy nhau.Mọi người chúc nhau ngủ ngon, rửa mặt xong, đều trở lại phòng mình.Bên kia, Ngụy Anh Lạc đi đến công ty, xử lý xong việc gấp, liền lái xe chạy đến biệt thự.Đêm khuya, Phú Sát Dung Âm chính đang ngẩn ngơ trong phòng, nghe có người nhẹ nhàng gõ cửa, nàng nghĩ một chút, biệt thự này không có người ngoài, nghi hoặc mở ra một kẽ hở, người tới giống như con lươn chui vào."Dung Âm tỷ tỷ ~ nửa đêm không ngủ suy nghĩ gì nha ~" Là Trầm Bích, khả năng là nàng từ leo tường chuyên nghiệp chuyển kiếp thành chui rúc chuyên nghiệp."Em không phải cũng không ngủ sao". Dung Âm cảnh giác nhìn hồ ly tinh Trầm Bích."Tỷ tỷ, ánh mắt kia là sao vậy, em chỉ là nghĩ, đêm dài đằng đẵng, chị có phải cũng giống như em cô đơn gối chiếc khó vào giấc mộng hay không thôi". Ánh mắt Trầm Bích lộ ra giảo hoạt.Dung Âm chỉ chỉ cửa "Chị không cần em quan tâm, em mau về ngủ đi" Trong giọng nói lộ ra quả quyết"Ai nha Dung Âm tỷ tỷ ~ chị nghĩ đi đâu a, em chỉ là quá nhàm chán, đến tìm chị đánh bài một chút thôi mà" Trầm Bích quơ quơ bộ bài trong tay không biết lôi ra từ lúc nào."Chị không biết chơi, cũng không muốn chơi, chị muốn nghỉ ngơi, em về ngủ đi" Tiểu thiên sứ Dung Âm hiếm có lại lần nữa hạ lệnh đuổi khách."Aiz..." Trầm Bích còn chưa nói hết lời, cửa phòng Dung Âm lại vang lên tiếng gõ cửa "Dung Âm nha, mở cửa, là tỷ phu ngươi đây."Bên trong phòng hai người trố mắt nhìn nhau một giây đồng hồ, Trầm Bích lập tức bắt đầu tìm chỗ ẩn thân "Ngàn vạn lần chớ bại lộ em, nếu không lấy cái tính bao che khuyết điểm của Cao Quế Phân, cả hai ta đều phải đi đời "Trầm Bích lựa chọn tủ áo bên cạnh giường, chui vào đóng lại cửa tủ.Dung Âm mở cửa cho tỷ phu Quế Phân, tỷ phu Quế Phân vào phòng."Ta sao lại nghe thấy trong phòng còn có người khác""Ở đây..." Dung Âm sắp xếp lời nói một chút, chuẩn bị giải thích cho Quế Phân Nhi, không ngờ Quế Phân Nhi trực tiếp cắt đứt nàng."Ta đoán ngươi cũng không dám ở nhà trộm người, hừ hừ! Ta nói cho ngươi biết, đừng thấy ta thường ngày phiền Ngụy Anh Lạc phiền muốn chết, nhưng dù sao cũng là người Ngụy gia chúng ta, đội xanh nó chính là đội xanh ta, không thể nhẫn nhịn!" Quế Phân Nhi long trời lở đất lên tiếng."Ừm ~..." Tiểu thiên sứ Dung Âm cảm thấy đoạn văn này của Quế Phân Nhi nhiều điểm mắc ói đến không biết phun từ nơi nào, nhưng nàng là tiểu thiên sứ, thiên sứ nhỏ sẽ không dễ dàng phun."Aiz, em dâu thật nghe lời, so với con chó kia tốt hơn nhiều." Quế Phân Nhi cho Dung Âm năm sao khen ngợi "Nể tình em dâu nghe lời như vậy, nếu có cần gì, cứ tùy thời đến tìm tỷ phu, tỷ phu không dám cam đoan là vạn năng, nhưng chí ít cũng là 9999 năng" (vạn là 10000)"Được, em nhớ rồi, cảm ơn tỷ phu, em tiễn chị". Dung Âm thầm nghĩ, bà cô này kiếp trước cũng không nhiều lời như vậy a, sao còn không nhanh đi đi."Vậy sớm một chút nghỉ ngơi đi". Ngay thời điểm tiểu thiên sứ Dung Âm muốn thở phào một cái, tâm hồn bát quái của Quế Phân Nhi hừng hực bốc cháy, đột nhiên xoay người trở lại. "Đúng rồi, hai ngươi không phải luôn luôn êm đẹp sao, sao lại gây gổ?""Đó là..." Còn không chờ Dung Âm nói xong, tiếng gõ cửa lại vang lên."Chết rồi, ta không thể để cho A Mãn phát hiện ta lén chạy tới giáo dục ngươi, nếu không nàng lại phạt ta làm lao động, ta trốn trước rồi nói sau" Quế Phân Nhi quan sát phòng một chút, ánh mắt phong tỏa ở tủ áo chỗ Trầm Bích."A, ở trong đó..." Còn không chờ Dung Âm nói ra, Quế Phân Nhi đã chui vào trong tủ quần áo "Ai nha chòi mé, trong này sao còn có một người! Phú Sát Dung Âm! Ngươi dám có lỗi với em ta!" Đây là thanh âm xù lông của Quế Phân Nhi."Cao tỷ phu, chị vừa nói nếu có cần gì, cứ tùy thời đến tìm, xin hỏi cụ thể chị nói là loại cần nào?" Lúc này mà Trầm Bích vẫn còn không quên bổ một đao."Ngươi trước giải thích một chút xem tại sao ngươi lại ở chỗ này!"Dung Âm bị hai nàng ồn ào đau sọ não, trực tiếp mở cửa phòng, thanh âm líu ríu lít rít lập tức biến mất.Tô Tĩnh Hảo quan sát bốn phía một chút, xác định không có người, mới lén lén lút lút vào trong."Tĩnh Hảo, hơn nửa đêm có chuyện gì không?" Nguyện vọng duy nhất hiện tại của tiểu thiên sứ Dung Âm chính là trông chờ Tô Tĩnh Hảo đi mau."Tôi không có chuyện thì không thể đến tìm cô tán gẫu một chút sao". Tô Tĩnh Hảo thật giống như bất kể nơi nào đều thích kéo người ta tán nhảm."Đều đã đã trễ thế này rồi, tôi chuẩn bị nghỉ ngơi, cô cũng sớm một chút về nghỉ đi... Hơn nữa, cô không phải đang cùng Thục Thận kết giao sao, buổi tối khuya tới chỗ tôi không hợp quy củ" Tiểu thiên sứ Dung Âm cảm thấy mình đã rất nỗ lực hạ lệnh trục khách."Quy củ cái gì, quy củ chính là dùng để đánh vỡ." Tô Tĩnh Hảo dừng một chút. "Tôi đến tìm cô chính là để nói cái này. Thục Thận rất tốt, đối với tôi cũng tốt, tuy rằng cô từng yêu hoa nhài, tôi từng yêu cô, nhưng tôi vẫn muốn chúc phúc cô và Anh Lạc". Tô Tĩnh Hảo lấy ra một tấm thẻ vàng. "Thục Thận là CEO chuỗi cửa hàng salon hớt tóc lớn nhất cả nước xuyên suốt khắp các tỉnh thành, cô và Anh Lạc cầm tấm thẻ này, về sau đi cả nước làm tóc miễn phí không cần đăng ký hội viên, cô cất lấy, coi như là hai chúng tôi chúc phúc ""Cảm ơn cô Tĩnh Hảo, tâm ý của cô chúng tôi xin nhận" Tiểu thiên sứ Dung Âm nhận lấy thẻ, chỉ nghĩ nhanh một chút đuổi đi."Nếu như" Tô Tĩnh Hảo vốn dĩ chuẩn bị ra cửa đột nhiên quay người trở lại. "Nếu như một ngày nào đó, người bầu bạn bên cạnh hai ta đều không ở đây, hy vọng cô có thể nhớ tới vẫn còn có một Tô Tĩnh Hảo ""Tĩnh Hảo cô cần gì phải..." Dung Âm thở dài, thật bất hạnh, trên cửa vang lên thanh âm chuyển động chìa khóa."Ý? Cái phòng này đổi chìa khóa sao? Không đúng nha, nếu đổi rồi sao mà tỷ tỷ đưa mình được". Hóa ra Ngụy tỷ trở lại rồi. "Dung Âm bảo bối, đã ngủ chưa?""... Má ơi, ta còn trẻ, ta không muốn chết dưới tay Ngụy Anh Lạc" Mắt thấy Tô Tĩnh Hảo lại muốn chui vào cùng một tủ áo, Dung Âm liền vội vàng kéo lại nàng "Đừng! Anh Lạc không phải là người không nói phải trái, có gì cứ nói với nàng là được, đừng chui vào.""Cô không hiểu, ám ảnh tuổi thơ suốt thời kỳ đi học của tôi đều là do Ngụy Anh Lạc tạo thành, tôi không muốn chết!". Tô Tĩnh Hảo dứt khoát trốn vào tủ, dĩ nhiên từ đó phát hiện hai người khác."... What? Nơi này sao còn giấu hai người!""Tô tỷ tỷ chị xích qua bên kia đi, trong này chật quá" Đây là thanh âm của Trầm Bích."Tô Tĩnh Hảo ngươi giải thích cho ta xem, ngươi có phải là muốn bắt cá hai tay! Còn muốn hạ thủ với em dâu ta!" Đi lên hỏi tội chính là Quế Phân Nhi con cháu ông trời không sai."Ta ngược lại muốn biết đêm hôm khuya khoắt, hai ngươi không ở trong phòng, núp trong tủ quần áo Dung Âm làm gì?" Tô Tĩnh Hảo chiếu ngược một quân.Dung Âm bày tỏ mình rất nhức đầu"Rắc rắc", khóa cửa bị Ngụy tỷ mở ra, Dung Âm vội vàng nằm ở trên giường giả vờ ngủ. Ngụy tỷ rón rén đi vào phòng, tới mép giường, nằm lên, ôm lấy người nằm trên giường. "Bảo bối em biết chị chưa ngủ mà ""Nửa ngày không thấy, nhớ em không? Đều là em không tốt, nói ra những lời đó chọc chị tức giận. Lúc chị chạy ra ngoài, em hối hận muốn chết, hận không thể đánh chết mình" Ngụy tỷ giọng mang bi thương. "Chỉ một lúc không thấy chị, em đã cảm giác như thế giới sụp đổ, làm gì cũng không có sức, trong lòng trống rỗng lại hoảng hốt"Dung Âm nắm lấy bàn tay đang để bên hông nàng "Anh Lạc, ta trước nay đều không trách ngươi", vốn dĩ muốn nói một ít lời an ủi Ngụy tỷ, nhưng mà nghĩ đến trong tủ còn có ba người nghe, Dung Âm có chút xấu hổ mở miệng không nổi."Có thật không!" Nếu như người có thể có đuôi, Dung Âm xác định con sói nhà mình đã vểnh lên trời rồi."Ừ..." Dung Âm một phen đè lại móng vuốt chuẩn bị làm loạn trên người mình "Anh... Anh Lạc dừng tay ""Dung Âm quả nhiên vẫn không chịu tha thứ em". Chó sói ủy khuất"Không... Không phải, đây dù sao cũng là nhà tỷ tỷ, ta... chúng ta về nhà rồi nói sau được không?" Dung Âm càng nói đến phần sau thanh âm càng nhỏ, lí nhí như con muỗi."Yên tâm đi, nhà tỷ tỷ chất lượng vượt chuẩn, tỷ phu ma quỷ kia vì để bọn họ làm việc thuận lợi, chuyên môn tiêu tiền làm chất liệu cách âm tốt nhất, khì khì khì". Nụ cười của Ngụy tỷ dần dần biến thái.jpg"Đùng" Trong tủ vang lên một tiếng, giống như có người đang diễn tả bất mãn."Hửm?" Ngụy tỷ nhướn mày một cái phát hiện chuyện không đơn giản. "Trong tủ có cái gì?" Ngụy tỷ không sợ trời không sợ đất không phải là hư danh, trừ thời điểm bị thả thính, trước nay đều chưa từng kinh sợ. Nói động liền động, trực tiếp cạch một tiếng mở tủ ra, Trầm Bích Quế Phân Tô Tĩnh Hảo ba người mất chỗ dựa, té ngồi dưới đất.Quần chúng ăn dưa: Các ngươi sẵn sàng tiếp nhận thử thách lôi đình thịnh nộ của Ngụy tỷ chưa?
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴