[BH|Edit] Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình ! - Phá Quân Tinh
Chương 1: Bước đầu xuyên không
Tu tiên, một cái từ hư vô mờ mịt bao nhiêu.Vẫn luôn cho rằng đó chẳng qua là bịa đặt trong tiểu thuyết, vẫn luôn cho rằng đó chỉ là giả tưởng, nhưng đến khi có một ngày, những thứ không thể kia biến thành có thể, thì nên làm thế nào cho phải?Bách Lý Thần nhìn căn phòng mình đang ở, chỉ cảm thấy vô hạn bi ai xông lên đầu.Thân là gái nhà giàu thế kỷ hai mươi mốt, thuộc loại con ông cháu cha trong các đại thế gia kinh thành, cẩm y ngọc thực biến thành cháo trắng dưa muối, thậm chí ngay cả ăn cháo đều trở thành một loại hy vọng xa vời, cuộc sống như vậy, vô hạn đau thương a!Cái đệt mợ nó chứ, sao lại sẽ biến thành như vậy?!Bản thân chẳng qua là thời điểm nằm vọc máy vi tính lỡ tay rớt ly nước vào đầu, sau khi tỉnh lại, biến thành một người khác, đi tới một thế giới khác. Cái này bảo nàng làm sao đỡ nổi a?!"Thần Nhi, ngươi có đang nghe ta nói hay không?" Nữ tử ngồi đối diện Bách Lý Thần bất đắc dĩ lắc đầu một cái, "Ta biết ngươi không cam lòng, nhưng mà, đây cũng là chuyện không còn cách nào. Sư phụ làm như vậy, cũng có đạo lý của người, sư phụ bảo ngươi đi Bích Thủy Hàn Đàm tu luyện, tuy rằng khổ một chút, nhưng mà, đây chẳng phải cũng là một loại tôi luyện hay sao? Có câu, ngọc không đẽo không thành hình, cho dù thiên phú không có, ngươi cũng không thể mãi buông thả bản thân như vậy a.""Đại sư tỷ, ta không muốn đi a!" Trong lòng Bách Lý Thần đã sớm lệ rơi đầy mặt, tu tiên tốt thì tốt, vấn đề là cái thân xác mình đang nương nhờ không khác gì cây củi mục a! Đến bây giờ ngay cả cửa ngõ tu tiên còn chưa mò tới, cũng thật uổng phí nàng ta từ nhỏ lớn lên ở Hâm Hải Vân Các, được ông trời ưu đãi điều kiện như thế, lại sống thành thê thảm như vậy."Ta chỉ mới Trúc Cơ tiền kỳ, làm sao chịu được lạnh giá bên kia? Chưa kể, nơi đó mãnh thú nhiều như vậy, ta thật không muốn đi a!" Bách Lý Thần chỉ còn thiếu điều không kéo tay Mộ Vũ Dao nũng nịu, "Cô cô vốn ghét ta, nàng đây là muốn ta đi cho khuất mắt, cho thanh tịnh đây mà!""Thần Nhi, chớ có nói bậy! Sư phụ sao là người như vậy được?" Mộ Vũ Dao rầy Bách Lý Thần một tiếng, tuy rằng nàng cũng không hiểu tại sao sư phụ cứ mãi nhằm vào Bách Lý Thần, theo lý mà nói bọn họ là thân thích, sư phụ hẳn càng nên chiếu ứng Bách Lý Thần mới phải. Nhưng mà sự thực lại vừa vặn ngược lại, người thanh tâm quả dục như sư phụ, đối mặt vấn đề liên quan đến Bách Lý Thần lại trở nên nghiêm khắc dị thường, thường thường một chuyện nhỏ cũng có thể khiến nàng tức giận. "Ngươi thu dọn một chút đi, qua hai ngày nữa, ta đưa ngươi đi." Sờ đầu Bách Lý Thần một cái, Mộ Vũ Dao nhẹ nhàng cười, "Yên tâm đi, ta cùng Nhị sư tỷ ngươi sẽ thường xuyên đến thăm ngươi. Ngươi nghỉ ngơi cho khỏe đi."Bách Lý Thần chỉ có thể gật đầu, ngay cả Đại sư tỷ cũng không có cách nào, chẳng lẽ còn có thể trông mong lão xử nữ cô cô kia?!Tiễn Mộ Vũ Dao đi xong, Bách Lý Thần lại làm sao cũng không ngủ được, tu luyện cái gì đó, thân thể này thật sự là không có thiên phú.Xuyên tới nơi này cũng đã hai tháng, vốn dĩ còn có chút hưng phấn, dẫu sao nàng cũng có thể thành tiên, chỉ cần nghĩ đến ngự kiếm phi hành, thật là bao sảng a!Đáng tiếc, mộng tưởng thì tốt đẹp, thực tế thực tàn khốc.Kể ra thì, Bách Lý Thần này cũng quá bi thảm.Rõ ràng là nữ tử, lại được trời phú cho một thân cửu dương tuyệt mạch, thiên phú này nghe thì hay, nếu ở trên thân nam tử, đó chính là kỳ tài vạn năm khó gặp, chỉ cần bồi dưỡng thêm một chút, nhất định lại thêm một đại tông sư. Nhưng mà Bách Lý Thần này là nữ tử a, nữ tử thuộc tính âm, kinh mạch lại thuộc dạng nam tử, cũng khó trách nàng là cây củi mục, luyện thế nào đều luyện không được.Hai tháng trước, Bách Lý Thần thật vất vả mới bước vào ngưỡng cửa tu tiên, Trúc Cơ kỳ, ai ngờ đâu kinh mạch chảy ngược, trực tiếp chết thẳng cẳng, sau đó, người nào đó liền mơ màng hồ đồ xuyên vào trên người nàng.Trải qua sợ hãi ban đầu, nàng cũng dần dần hiểu được tình cảnh của bản thân.Môn phái của Bách Lý Thần tên là Hâm Hải Vân Các, chính là một trong lục đại môn phái của chính đạo, trong môn phái đồng loạt đều là nữ đệ tử, không có một nam nhân nào. Đối với việc có nam nhân hay không, Bách Lý Thần ngược lại không thành vấn đề, ta lại không có ý định ở chỗ này yêu đương, có hay không cũng không quan trọng.Chưởng môn Hâm Hải Vân Các tên là Bách Lý Thương Mặc, chính là cô cô ruột của Bách Lý Thần, muội muội ruột của cha nàng.Nghe nói bản thân vừa sinh ra đã bị cha mẹ đưa đến chỗ cô cô, về sau tin tức của bọn họ không còn ai biết đến, đoán chừng đã chết. Cũng đành chịu, thời đại tu tiên, giết người như giết gà, mạng người không đáng tiền.Bách Lý Thần cũng chỉ là than ngắn thở dài một câu, dẫu sao cũng chưa từng gặp mặt, không thể nào có chuyện khóc bù lu bù loa được.Người tu tiên, nói là tu tiên, kỳ thực cũng tuyệt tình vô cùng.Đặc biệt là loại nữ nhân lớn tuổi như Bách Lý Thương Mặc này!Nguyên tưởng rằng dựa lưng vào cây dễ hóng mát, lại không ngờ đại thụ này không tốt như mình tưởng, thậm chí thi thoảng còn muốn tát mình mấy phát.Người khác sai phạm chuyện nhỏ nhiều lắm là bị sư phụ người ta mắng đôi câu, đến phiên mình thì hay rồi, chẳng qua là ở trong phòng Bách Lý Thương Mặc vô tình lỡ tay đổ nghiên mực, đem mực vẩy vào bức họa kia, đến mức nghiêm trọng như vậy sao?Chỉ cần nhớ tới chuyện này, Bách Lý Thần liền buồn ói muốn chết.Rõ ràng là Bách Lý Thương Mặc kêu mình đi tìm nàng, không ngờ đến phòng nàng xong, người lại không có ở đấy, bản thân nhàm chán nhìn đông nhìn tây lại không ngờ lỡ tay đổ nghiên mực, trực tiếp phá hủy một bức họa cuốn bên cạnh.Không ngờ vì chuyện này, Bách Lý Thương Mặc thiếu chút nữa giết mình!Bách Lý Thần không biết nữ tử bên trong bức họa là ai, dù sao nàng cũng không nhận thức. Vốn nghĩ chẳng qua là một bức họa vừa vẽ xong mà thôi, không ngờ Bách Lý Thương Mặc vừa vào phòng thấy bức họa bị hủy, toàn thân tựa như phát điên, trên người không ngừng tản ra uy áp khiến cho Bách Lý Thần mới vừa tiến vào Trúc Cơ kỳ hộc máu ba thước, trực tiếp ngất xỉu, thiếu chút nữa thì cứ như vậy một mệnh ô hô.Bách Lý Thương Mặc là tu vi gì? Tông sư Tịch Diệt hậu kỳ a! Tu vi bên trong các chưởng môn Lục đại môn phái đứng hàng thứ ba, cũng là một vị nữ tử duy nhất.Bản thân chẳng qua chỉ mới Trúc Cơ kỳ, chênh lệch khoảng cách há chỉ là trên trời dưới đất?!Cảnh giới chia ra Trúc Cơ, Ích Cốc, Kim Đan, Nguyên Anh, Ly Hợp, Tịch Diệt, Đại Thành.Mỗi một cấp lại có ba giai đoạn tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.Bách Lý Thương Mặc đã là người sắp bước vào Đại Thành kỳ, Bách Lý Thần chỉ mới là Trúc Cơ tiền kỳ, nếu Bách Lý Thương Mặc muốn giết nàng, có thể trực tiếp giết trong một giây.Bách Lý Thần suy đoán, nếu như Bách Lý Thương Mặc không phải cô cô mình, đoán chừng sẽ giết thật.Cũng chính vì vậy, Bách Lý Thần đối Bách Lý Thương Mặc thật là hận thấu xương.Ngặt nỗi, bằng vào tu vi của Bách Lý Thần nếu muốn báo thù là không thể nào, đừng nói mấy trăm năm, cho nàng một ngàn năm cũng chưa chắc có thể tu thành chính quả.Cho nên, đánh rớt răng cũng chỉ có thể nuốt vào bụng.Nhìn thấy Bách Lý Thương Mặc liền cút xa chừng nào tốt chừng nấy, đi đường vòng mới là vương đạo.Loại thời đại cường giả vi tôn này, không có thực lực chỉ có nước bị người đạp!Tuy rằng Bách Lý Thần cũng biết đạo lý này, nhưng mà thân thể này không tranh đua nổi, nàng cũng không có cách nào.Nghĩ nhà người ta xuyên không nếu không phải thái tử thì chính là vương gia, kém cỏi nhất còn có thể tìm cái phú bà hưởng ké, bản thân không có gì cả, ngay cả núi dựa duy nhất đều đối đãi mình tệ muốn chết, mặc dù không đến mức như kẻ thù, nhưng mà đoán chừng cũng cách không xa.Đồng dạng là xuyên không, sao mà chênh lệch lớn như vậy nè?Bách Lý Thương Mặc, nghĩ tới bốn chữ này, Bách Lý Thần liền tức nổ đầu.Ngươi chờ đó, một ngày nào đó, ta sẽ vượt qua áp đảo ngươi!Để cho ngươi cũng biết tư vị bị người đạp!
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴